Edit: Lạc Yên
“Đây là Lăng Sầm đi.” Một vị phu nhân tay đeo đôi vòng phỉ thúy quý giá, thân thiết kéo tay Lăng Sầm nói chuyện.
Ai đã từng xem qua phim điện ảnh đều dễ dàng nhận ra cậu, nhưng nhìn bên ngoài khí chất người thật có vẻ không giống trên phim.
“Đúng vậy.” Lục lão phu nhân cũng thân thiết cười đáp lại, quay sang nói với Lăng Sầm: “Gọi mợ.”
Lăng Sầm lập tức treo lên nụ cười điềm đạm tiêu chuẩn: “Chào mợ.”
Nhà lớn người đến người đi, Lăng Sầm mơ hồ đi theo Lục lão phu nhân, nhận một đống người thân, choáng váng tranh thủ ngẩng đầu tìm Lục lão tướng quân nhưng không thấy ông đâu cả.
Lục lão phu nhân cười cười giải thích: “Đừng tìm, chắc cha con sớm lên lầu trốn rồi.” Nàng biết chồng nàng không thích gặp gỡ đầu năm ở nhà mình, chỉ lộ diện cho có sau đó thể nào cũng trốn được liền trốn biệt.
Lăng Sầm nhỏ giọng dạ một tiếng, tiếp tục đi theo Lục lão phu nhân, nhìn nàng quen thuộc tươi cười, với ai cũng tìm được chủ đề thích hợp để nói, không vội vã giới thiệu nhưng cũng không để Lăng Sầm bị lãng quên, luôn có lúc thích hợp để giới thiệu.
Mãi đến khi tạm coi như gặp đủ người cần gặp, hai người mới tránh sang một bàn nhỏ, nàng nhỏ giọng nói: “Con thấy hai vị phu nhân tay đeo vòng phỉ thúy và người đeo hoa tai sứ xanh kia không?”
“Dạ…” Lăng Sầm ngẩng đầu nhìn.
Ở sảnh hiện toàn là Omega, Alpha chủ yếu ở sảnh bên cạnh.
Tinh thần lực của Omega thường không cao, ở khoảng cách này không thể nghe được họ nói gì nên Lục lão phu nhân mới giảng giải cho Lăng Sầm tiếp.
“Chính là người hai nhà gây nhau ta nói với con lúc trước.
Con của người mang vòng ngọc bích suýt bị nhà kia gán tội, tống vào tù.” Hai chi thứ này ngáng chân hại nhau gà bay chó sủa, là chị của nàng phải ra tay dẹp loạn.
Lăng Sầm có chút tò mò tập trung tinh thần lực nghe thử xem hai người đó đang nói gì.
“Nhìn bà khí sắc tốt ghê, trong nhà gần đây có chuyện gì tốt hả?”
“Ai yo, không có đâu, chỉ đổi một chuyên viên trang điểm mới thôi, tay nghề tốt lắm, tí tôi đưa bà đi trải nghiệm.” Phu nhân mang vòng tay khẽ vuốt tóc ra sau tai, nhã nhặn đáp lời.
“Ồ, được đó.
Tôi còn nghe nói con trai bà mới mở một công ty khoa học kỹ thuật, chúc mừng bà nha.” Vị phu nhân mang bông tai sứ xanh cũng khẽ dựa vào cửa sổ, tao nhã chúc mừng.
“Đều là chút tài lẻ của con cháu, chưa chắc làm nên trò trống gì, cứ tùy bọn chúng đùa giỡn một chút đi.” Vị phu nhân mang vòng ngọc lôi kéo tay vị còn lại, hai người thân thiết nắm tay nhau đi chọn đồ uống.
Khoảng cách xa dần, âm thanh hỗn tạp không nghe rõ nên Lăng Sầm thu hồi tinh thần lực.
Lục lão phu nhân thả chén trà xuống mặt bàn, nhẹ giọng hỏi: “Thế nào?” Lăng Sầm tập trung vậy chắc đang dùng tinh thần lực.
Lăng Sầm hơi do dự ngó quanh, thấy không ai để ý mới nhỏ giọng thảo luận: “Con thấy, quan hệ của họ cũng không tệ lắm.” Nếu không nghe Lục lão phu nhân nói trước, cậu nhìn vào chỉ nghĩ đây là đôi chị chị em em thân thiết, ai ngờ là là kẻ thù thiếu điều muốn dồn nhau vào chỗ chết.
“Quan hệ không tệ?” Lục lão phu nhân khẽ cười.
“Mặt ngoài không như vậy thì thế nào, nhưng sau lưng, đụng đến lợi ích thì một chữ tệ là không đủ để diễn tả.
Giờ vào thời kỳ sóng yên biển lặng, lại là chị em thân thiết, đi dạo phố, spa đều nắm tay nhau đi.”
Lăng Sầm chỗ hiểu chỗ không gật gật: “Mẹ ơi, sao họ lại phải động thủ như vậy?” Đến cậu còn biết đạo lý nhổ cỏ nhổ tận gốc, đánh rắn đánh dập đầu, người trong đại gia tộc như họ sao lại không hiểu.
Lục lão phu nhân hiểu ý Lăng Sầm nhưng không trả lời, chỉ cười nói: “Đi nào, ta dẫn con đi dạo, vườn của Lâm gia được thiết kế theo phong cách người Hoa ở địa cầu cổ, rất đáng xem.”
“Dạ.” Lăng Sầm ngoan ngoãn đứng lên đi theo.
Kiến trúc ở Lâm gia hoàn toàn khác kiến trúc ở Lục trạch.
Lục trạch là thiết kế phóng khoáng, theo phong cách phương Tây, lộ ra nhuệ khí quân nhân.
Lâm gia lại là thiết kế thuần phương Đông, đình đài lầu các, phong thủy đan xen.
Hai người đi dạo đến một đình ngắm cảnh ven hồ không có người mới dừng lại.
“Lăng Sầm, con nhìn mặt hồ xem.”
Dưới hồ là cả đàn cá chép gấm đang tranh mồi.
“Khi nãy con hỏi ta vì sao không thể một chiêu hoàn toàn chế ngự, mà hai nhà lại vẫn muốn gây chuyện đấu qua đấu lại.
Con cứ nhìn đàn cá đi, cá nhiều nhưng thức ăn trong hồ cũng chỉ có như vậy.
Khi có đối thủ lớn thì cả đàn cá sẽ cùng đánh đuổi, nhưng khi yên bình, chúng có thể vì một miếng mồi nhỏ mà tranh nhau.
Bên nào chả muốn đánh rớt đối phương nhưng thực lực ngang bằng, gây chuyện phần nhiều là để thăm dò thực lực và điểm yếu, khi có cơ hội mới thực sự ra tay, thu nạp thế lực đối phương.
Đối với dòng chính của Lâm gia thì đây là việc tốt, tăng thêm quyền lực, cân bằng dòng phụ.” Lục lão phu nhân nhìn Lăng Sầm suy tư, cười trấn an: “Ta chỉ là lấy ví dụ.
Con cũng nên cùng những người cùng thế hệ trò chuyện nhiều hơn, mỗi thời lại có thủ đoạn riêng.
Cũng trách ta, lần sau ta sẽ giới thiệu con với Mailen nhà phu nhân Anna, nó cũng là Omega, cùng lứa với con.”
Lăng Sầm ngoan ngoãn đáp ứng nhưng trong lòng lại thật sự lo lắng.
Cậu chưa bao giờ là người có chí lớn muốn gia nhập vào giới hào môn, càng không nghĩ mình có thể trở thành một người thành thạo giao tiếp với một đám người đứng đầu các đại gia tộc như Lục lão phu nhân.
Ước muốn của cậu chỉ là chăm sóc cho Lục Kiêu thật tốt thôi.
Lục lão phu nhân không nhìn cũng biết Lăng Sầm nghĩ gì, nhẹ vỗ vỗ tay cậu: “Tính cách Mailen rất ôn hòa, không khó ở chung, hai đứa sẽ dễ dàng trở thành bạn bè.
Con không cần khẩn trương, chúng ta có rất nhiều thời gian để học hỏi.” Với tuổi của nàng còn có thể giúp đỡ con cái mình một thời gian dài, Lăng Sầm có thể chậm rãi học hỏi, con dâu này nàng chấm rồi, sẽ đào tạo thành một người xuất chúng.
Sau buổi tụ hội quay về Lục trạch, Lục lão phu nhân tinh thần xán lạn, nhẹ nhàng nói với Lăng Sầm: “Con lên phòng nghỉ ngơi đi, tới bữa cơm ta sẽ cho người lên báo cho hai con.”
“Dạ vâng, cha mẹ, con lên trước.”
Lăng Sầm lên tới cửa phòng mới thả lỏng, bả vai sụp xuống lò dò lếch vào.
“Chồng ơi, hôm nay thật đáng sợ.” Cậu vừa vào phòng, áo quần còn chưa thay xong đã bắt đầu than thở.
Không thấy ai đáp lời, bước ra mới phát hiện không thấy Lục Kiêu đâu.
“Chồng mình đâu mất tiêu rồi…” Lăng Sầm vừa lẩm bẩm vừa kiếm quanh, phòng ngủ không có, phòng khách không có thì chỉ có ở thư phòng thôi.
Quả nhiên đẩy của thư phòng ra liền thấy Lục Kiêu đang ngồi chăm chú làm việc trên màn hình thực tế ảo.
“Sao em về mà anh không ra đón em.” Lăng Sầm oán giận một câu mới nhận ra, sao mình giống đang làm nũng? Mấy ngày nay hình như cậu toàn như vậy, luôn tìm nhược điểm của Lục Kiêu, bắt anh phải dỗ dành mình.
Sao tự nhiên lại có một thói quen xấu như vậy, Lục Kiêu còn có công việc, ai ‘gảnh’ mà cả ngày xoay quanh dỗ dành cậu.
Phải sửa ngay thôi, ai mà lớn rồi còn nhõng nhẽo cả ngày.
“Lại đây.” Lục Kiêu ngẩng đầu, vẫy tay gọi Lăng Sầm.
Lăng Sầm vừa tự kiểm điểm vừa lò dò đi qua, còn chưa kịp kéo ghế đã bị Lục Kiêu nắm tay kéo một phát, cậu mất thăng bằng ngã vào ngực anh.
“A!! Anh làm gì vậy? Để em đứng lên.” Lăng Sầm bị giật mình, sau đó lại là lo lắng, cậu không nhẹ, ngã lên người anh vậy, lỡ làm anh bị thương thì làm sao.
“……” Lục Kiêu cũng hơi ngạc nhiên, sao Omega nhà mình lại không thích được chồng ôm?
Cố vấn tình cảm của anh, Holland đột nhiên nhất quyết đình công.
Trước đây muốn lấy lòng Lăng Sầm, anh đều nhờ Holland tư vấn, giờ anh chỉ có thể bắt chước trong phim truyền hình, muốn khiến Lăng Sầm vui, không ngờ cậu lại không thích.
Lục Kiêu định làm soái ca thất bại, đang nghĩ xem mình làm chỗ nào không tốt.
Lăng Sầm thì nôn nóng vùng vẫy, chống mặt bàn muốn đứng lên.
Lục Kiêu bất đắc dĩ phải buông tay: “Em từ từ, coi chừng té.”
Lăng Sầm đứng lên, kéo ghế ngồi bên cạnh: “Tự nhiên anh kéo em làm gì? Em nặng như vậy, ngã lên người anh có thể làm anh bị thương đó.” Mỗi lần thân mật, gần gũi đều trên giường hay trên ghế, cậu có điểm mượn lực.
Cứ không không thế này ngã vào lòng anh Lăng Sầm thật sợ.
Ấn tượng của Lục Kiêu để lại cho Lăng Sầm khi mới kết hôn thực sự sâu sắc, khi đó anh quá mức gầy ốm.
Lục Kiêu lúc này mới hiểu nguyên nhân Lăng Sầm có phản ứng lớn như vậy.
“Em có nặng mấy đâu, ta có thể ôm em được mà.” Giờ anh đã trở lại bình thường, ngoài trừ không đi được mọi thứ đều như lúc trước, vẫn là một Alpha cường đại, chỉ ôm Omega của mình thì anh tự tin không có vấn đề gì.
Lăng Sầm lười nhác kéo dài người từ ghế cậu, dựa nghiêng ngả lười biếng vào lòng Lục Kiêu: “Chồng ơi, hôm nay em thật sự thật sự thật sự mệt luôn ó…” Rồi đem mấy chuyện tranh đấu hào môn kể hết cho Lục Kiêu nghe.
Lục Kiêu nhướn mày: “Thực bình thường mà.” Hào môn không phải chỉ có chừng này chuyện sao?
“Lúc trước nhìn người trong giới lá mặt lá trái đã thấy nản, giờ mới biết…” giới hào môn còn khủng khiếp hơn, ngàn vạn mối quan hệ lợi ích, tình cảm đan xen rối rắm.
Dù Lục lão phu nhân đã ngắn gọn phân tích nhưng cậu vẫn chỉ có thể hiểu một chút mặt ngoài.
Đành phải từ từ cố gắng học thôi, xem ra Lục lão phu nhân thực sự muốn toàn lực bồi dưỡng cậu.
Nàng lại là một cao thủ giao tiếp, thủ đoạn giao tế cao minh, có nàng dạy dỗ sớm muốn gì cậu cũng sẽ tiến bộ, Lăng Sầm quyết tâm không để nàng mất mặt, không để Lục gia và Lục Kiêu mất mặt.
Tiểu kịch trường:
Lăng Sầm: Các vị ở chung mà còn hơn đang đóng phim, diễn xuất điêu luyện, toàn là ảnh đế, ảnh hậu.
Thật sự bái phục.
Theo mọi người học hỏi tôi sẽ sớm giành được ảnh đế thôi.
(>﹏<)
Lục lão đại xoa xoa đầu Lăng Sầm: Em vất vả rồi, đệ nhất Tiên sinh của ta.
(o・_・)ノ”(ノ_
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...