Edit: Lạc Yên
Điển lễ của quân đội Liên Bang mỗi năm đều cử hành một lần ở Đế Tinh, phát sóng trực tiếp, bày ra phong thái quân đội Liên Bang trước toàn thể nhân dân, quân nhân từ cấp thượng úy trở lên đều tham gia.
“Có khẩn trương không?” Chưa đến thời gian vào vị trí, Holland tùy tiện đến tìm Lục Kiêu nói chuyện phiếm.
Lục Kiêu làm thủ thế ý bảo phó quan để anh tự điều khiển xe lăn, cùng Holland vào một phòng nghỉ: “Cậu qua đây làm gì?” Lục Kiêu hơi nhíu mày, “Khu này là khu của văn chức.” Holland là thuộc nhóm chỉ huy tác chiến, đi qua đây sẽ khiến người khác chú ý, dù anh giờ cấp bậc vẫn là thượng tướng, cùng cấp điều động nhưng thật sự đã biến thành một văn chức.
“Ôi dào! Khi nào đến giờ vào vị trí tôi sẽ về lại bên kia.” Holland nhún vai không quá quan tâm.
Lục Kiêu gật gật đầu.
Holland ngồi xuống bắt chéo chân cười hỏi: “Sao quần áo cậu chỗ này toàn nếp gấp? Ai chuẩn bị cho cậu vậy?” Cũng không biết ủi thẳng.
Lục Kiêu xoay người nhìn phía sau một bên cánh tay, quả nhiên có một vài nếp nhăn.
Xem ra khi ủi, Lăng Sầm chỉ để ý phần nhăn ở mặt trước, hoặc cách cậu đặt áo vào khoang ủi không đúng khiến cho ủi phẳng mặt trước, lại làm nhăn mặt sau, vì nếp nhăn này như bị tì lên, còn nhăn hơn lúc áo quần được đem từ quân bộ về.
“Ha ha, là Lăng Sầm.” Lục Kiêu lắc đầu cười, Lăng Sầm đúng là không rành làm mấy việc này nhưng cũng không sao, anh lấy vợ về để yêu thương chứ không phải lấy một người giúp việc.
Chỉ cần là của Lăng Sầm chuẩn bị cho anh, thành cái dạng gì anh cũng dám mặc ra ngoài.
Lục Kiêu không quá để ý, phủi phủi rồi thôi.
“……” Holland ngớ người, sao hỏi tới cái gì cũng bị cẩu lương đập vô mặt như vậy chứ.
Nhắc đến Lăng Sầm, Holland lại nhớ đến một ít tin đồn gần đây, nghi hoặc dò hỏi: “Mấy ngày nay không thấy cậu nhắc đến Lăng Sầm?” Lăng Sầm đột nhiên tạm rời giới giải trí, tin tức của cậu giới truyền thông cực kỳ chú ý, thậm chí có nhà ra giá cao chỉ muốn có tin hot về tình hình Lăng Sầm gần đây.
“Cậu có biết hai ngày trước khi Lăng Sầm tham gia tuyên truyền, không trang điểm lại mặc quần áo khá rộng, truyền thông đều đồn là cậu ấy mang thai.” Nhưng Holland nghĩ đây chắc chắn là đồn đại lung tung.
Dù tình cảm của Lục Kiêu và Lăng Sầm cực tốt thì tỷ lệ sinh dục của Liên Bang vẫn bày ra đó, nếu hai người muốn mang thai liền mang thai vậy hàng năm Liên Bang đã không phải tiêu phí mấy tỷ tinh tệ cho viện khoa học nghiên cứu cải thiện tỷ lệ sinh sản.
Nói đi nói lại, Lục Kiêu và Holland đúng là bạn nối khố, đến cái lý do đưa ra giải thích cho việc không mang thai cũng giống nhau.
“Ừ.” Lục Kiêu nghe Holland nhắc đến việc này thì vui vẻ cười gật đầu.
“Cậu ừ cái gì mà ừ?” Tới khi Holland thấy Lục Kiêu vẫn chỉ nhìn mình cười mới ngộ ra, trợn tròn mắt nhìn anh, nhưng vẫn không dám tin muốn anh tự mình xác nhận.
Phòng ở quân bộ đều có công cụ chống nghe trộm, Lục Kiêu thấy trong phòng cũng không có người khác, đơn giản thừa nhận: “Đã 3 tháng, nên mấy tháng rồi Lăng Sầm từ chối nhận việc, buổi tuyên truyền kia em ấy tham gia vì thật sự không thể từ chối được, lúc trước em ấy đã thất tín một lần.”
Lần này thì Holland không muốn tin cũng phải tin, tỷ lệ sinh sản gì đó đều là mây bay, bạn của hắn thật không phải người thường, hắn ngạc nhiên đến há hốc miệng như một chú cá lau kiếng.
Sau mới hồi thần khiếp sợ hỏi: “Chuyện quan trọng như vậy sao cậu không nói cho tôi biết!” Mợ! Bạn bè vậy đó, khi cần thì tìm mình, tin tốt thì giữ một mình, đúng là anh em cây khế mà.
Lục Kiêu đành giải thích về một đống chuyện vừa xảy ra, Holland mới bỏ qua cho anh, cũng có thông báo về điển lễ chuẩn bị bắt đầu, Holland phải về vị trí của hắn, trước khi đi còn dặn dò: “Gửi lời hỏi thăm của tôi đến Lăng Sầm, khi nào có thời gian nhất định tôi sẽ qua thăm hai người.”
“Chúng ta không phải cùng làm việc ở quân bộ, chỉ cách có một tầng…”
“Lại không có nói là thăm cậu…” Holland trợn mắt bổ sung.
Holland đi về vị trí, Lục Kiêu cũng theo sau di chuyển vào thông đạo để về chuẩn bị xuất hiện rồi vào vị trí của mình, cả người anh hơi cứng lại đầy bất an, xung quanh bắt đầu có rất nhiều máy quay, bố trí ở khắp các góc để quay chụp trọn vẹn buổi lễ, phát sóng trực tiếp lên Tinh Võng, anh có chút không thoải mái khi đối diện với trường hợp như vậy.
Cứ nghĩ là không có vấn đề gì, là một quân nhân anh lại càng không nên sợ hãi nhưng phản ứng cơ thể không phải là cái anh muốn khống chế là có thể hoàn toàn khống chế.
Người trước anh đã chuẩn bị bước ra khỏi thông đạo bước vào hội trường chính, tiếp theo là anh, chỉ còn 30m, tim anh đập dồn dập trong lồng ngực, chỉ 30m anh sẽ bị các thiết bị thu hình quay và chiếu lên Tinh Võng.
Lăng Sầm chắc cũng đang coi đúng không? Lăng Sầm đang ở nhà chờ để được nhìn thấy anh, cậu đang đồng hành, dõi theo anh.
Lục Kiêu vô thức đưa tay áp vào ngực, cảm xúc cứng rắn của ngọc thạch hình cá trước ngực làm anh bình tĩnh lại, anh không phải đối mặt chuyện này một mình.
Lục Kiêu nghiêm mặt buông tay, điều khiển xe lăn tiến tới, thẳng thắn đối diện máy quay trùng điệp.
Lục Kiêu đoán không sai, lúc này Lăng Sầm cũng đang hồi hộp, chăm chú chờ mong nhìn thấy thân ảnh của Lục Kiêu xuất hiện.
Đây rồi, thoạt nhìn không tệ lắm, rất bình tĩnh, Lăng Sầm thở phào một hơi, xem ra thật sự không có vấn đề gì, Lăng Sầm nhanh tay chụp lại màn hình, lưu về máy.
Chồng cậu thật là soái khí, thân thể là một giá áo trời sinh, mặc gì cũng đẹp, mặt nạ bạc phản chiếu ánh sáng mặt trời, càng đem lại một loại mỹ cảm sắc bén.
Ôi!! Yêu anh chết mất thôi.
Lăng Sầm ngắm nghía tới ngắm nghía lui cho đã cái nư mới tắt đầu cuối cất đi, phòng phóng xạ nha.
“Lăng Sầm, con chuẩn bị xong chưa?” Lục lão phu nhân gõ cửa phòng khẽ hỏi.
“…Dạ? Chuẩn bị cái gì ạ?” Lăng Sầm ngơ ngác mở cửa.
“Chúng ta hẹn với bác sĩ hôm nay kiểm tra lại cho con… Con không nhớ sao?” Lục lão phu nhân bất đắc dĩ đáp.
“Dạ… Mẹ chờ con một chút, con chuẩn bị ngay.” Lăng Sầm bừng tỉnh, đi vào phòng thay quần áo.
Lục lão phu nhân buồn cười ngồi xuống ghế đợi cậu.
Khi hai người ngồi xe huyền phù đến bệnh viện, Lăng Sầm quay sang thương lượng với Lục lão phu nhân: “Mẹ ơi, con có thể mang diện mạo giả lập, không cần lần nào cũng dành nguyên một tầng bệnh viện…” Dù sao cũng là bệnh viện của nhà mình, mỗi lần đóng cửa đều tổn thất thu nhập trong nhà, thật sự không đáng.
Bệnh viện Hạo Hồ danh tiếng tốt, người khám cũng không ít, với lại người tới khám đều mong muốn chữa bệnh, ai đâu lại quan tâm cậu là ai.
“Ừm, để lần sau lại nói.” Lục lão phu nhân có lệ cho qua, trong lòng lại nghĩ, đùa gì vậy, nếu không phải đóng cửa cả bệnh viện quá khoa trương, có khả năng gây chú ý thì nàng phải cho đóng cửa cả bệnh viện chứ không phải một tầng thôi đâu, chút tiền đó có thể so với con dâu và cháu nàng sao? Đến nàng mấy tháng nay còn không ra cửa, ở nhà cùng Lăng Sầm đây này.
“Dạ…” Lăng Sầm biết Lục lão phu nhân có lệ, tư duy người giàu và cậu đúng là không thể đồng bộ.
Hai người im lặng một lát, Lục lão phu nhân mới nói: “Lăng Sầm, đúng ra con nên nói Lục Kiêu đưa con đi khám…” Lúc này là lúc cần Alpha ở bên quan tâm Omega của mình.
“Không sao mà mẹ, anh ấy mới trở lại công việc, vẫn cần thời gian thích nghi.” Kiểm tra thường quy thôi, cần Lục Kiêu theo làm gì, tự cậu cũng đi được.
Lục lão phu nhân nhẹ bao lấy tay Lăng Sầm, nàng thật không hy vọng con dâu nếm qua đau khổ mình đã từng chịu.
Lục Kiêu và Lục lão tướng quân đều là quân nhân.
Khi nàng mang thai Lục Kiêu, Lục lão tướng quân đang ở tiền tuyến, rất nhiều chuyện nàng phải tự mình gánh vác.
Lăng Sầm đối với con nàng yêu cầu quá ít, trả giá quá nhiều, nàng hy vọng khi Lăng Sầm cần Lục Kiêu có thể ở bên, đúng lúc xuất hiện.
Nhìn vào trên dụng cụ siêu âm, nữ bác sĩ nói: “Thai nhi phát triển rất tốt, đuôi nhỏ đã biến mất, xem như kết thúc kỳ phôi thai, hai tay hai chân đã thành hình, rất khỏe mạnh.”
“Sao tôi không cảm nhận được bé con cử động?”
“Bởi vì bé con vẫn còn rất nhỏ so với không gian bé đang ở, đến tháng 4, 5 bé lớn hơn, cậu sẽ nhận thấy được.”
Bác sĩ bắt đầu bật ống thu nghe tim thai, tiếng tim hữu lực vang lên trong phòng.
“Thật khỏe mạnh.” Mới 13 tuần đã nghe rõ ràng, thông thường yêu cầu đến 14 tuần mới rõ được vậy.
Lăng Sầm mở đầu cuối, ghi âm lại.
Hoa Hồng Nhỏ thật khỏe mạnh, cậu phải ghi lại tối về cho Lục Kiêu nghe.
Các hạng mục khám sức khỏe thai kỳ đều làm một lượt, vì chỉ có một mình Lăng Sầm, rất nhanh đã hoàn tất.
Lục lão phu nhân đã chờ ở bên ngoài phòng siêu âm, kết quả kiểm tra máu và nước tiểu cũng đã có, tất cả đều bình thường.
Lăng Sầm vừa thấy nàng đã khấp khởi vui mừng bật ghi âm tim thai cho nàng nghe.
Lục lão phu nhân khẽ cười: “Thật khỏe mạnh.” Trong lòng lại nghĩ, chỉ nghe tim thai mà đã kích động như vậy sau này mà bé con cử động, lúc đó chắc con dâu nàng sợ là sẽ vui vẻ đến mất ngủ.
Lục lão phu nhân ra vẻ trấn định vậy thôi chứ nghe xong một lần lại muốn nghe thêm lần nữa nhưng ngại không yêu cầu.
Mỗi một nhịp đập đều đập đến đáy lòng nàng.
Xe huyền phù ngừng ở cửa chính Lục trạch, người giúp việc giúp hai người mở cửa, nói với Lăng Sầm:
“Tiên sinh, ngài có một bưu kiện chuyển phát nhanh, đã thông qua kiểm tra an toàn.”
“Ồ, chị đưa lên phòng giúp tôi, cảm ơn.” Lăng Sầm hơi ngại ngùng đáp.
Lục lão phu nhân vốn định hỏi Lăng Sầm mua gì nhưng thấy bộ dáng thẹn thùng thì thức thời mỉm cười không hỏi đến.
“Con về phòng nghỉ ngơi đi, ở bên ngoài một buổi cũng mệt rồi.” Lục lão phu nhân săn sóc dặn.
“Dạ vâng, mẹ cũng nghỉ ngơi ạ.”
Lăng Sầm cùng Lục lão phu nhân tách ra ở chân cầu thang lên lầu.
Lúc đó, người giúp việc cũng cầm bưu kiện đi vào cừa, Lăng Sầm nhận lấy tự mình mang về phòng.
Vào phòng, khóa trái cửa, Lăng Sầm mở bưu kiện, bên trong là một bộ trang phục lụa đỏ mềm mại lưu động, trừ bỏ nội y bên ngoài là 3 tầng lụa mỏng nhẹ gần như không trọng lượng.
Phượng hoàng thêu thủ công bằng tay trên lớp áo ngoài sống động như muốn bay lên, đúng là bộ trang phục bản gốc cậu mặc khi quay cảnh đăng cơ.
Đạo diễn Caleb thật tốt, không lấy bản phục chế đối phó cậu.
Lăng Sầm cởi đồ, từng bước mặc vào, dáng người cậu vẫn chưa thay đổi nhiều, chỉ trừ bụng nhỏ nhô lên không thể thắt được đai lưng hoàn toàn, còn lại không khác gì trong cảnh phim.
Lăng Sầm ngắm nghía bản thân trong gương, hài lòng cởi ra, gấp gọn cất vào tủ.
Đến giờ cậu đi ngủ rồi, phải nghỉ ngơi dưỡng sức cho đủ, đến tối bộ trang phục này mới đến giờ lên sàn.
Lục Kiêu giờ vẫn đang ngồi trong hội nghị ở quân bộ, không biết bạn đời đã chuẩn bị cho anh một món quà đầy kinh hỉ.
Đến chiều, Lục Kiêu hết giờ tan làm trở về.
Vừa ăn cơm chiều xong, ngồi nói chuyện với mẹ ít phút, Lăng Sầm đã vội vã đẩy anh về phòng, đẩy thẳng đến nhà tắm, yêu cầu anh tắm rửa cho sạch sẽ.
“Trước khi ngủ rồi tắm luôn, được không em?” Lục Kiêu kéo tay Lăng Sầm thương lượng, giờ anh chỉ muốn ôm Lăng Sầm một chốc, đi cả ngày anh cũng nhớ hai bảo bối ở nhà.
“Không được.” Lăng Sầm quyết đoán từ chối, đẩy xe lăn qua cửa nhà tắm, quay lưng bước ra, sau đó lại bám vào cửa lấp ló cười: “Anh tắm rửa đi, hôm nay em có xem trực tiếp điển lễ, biểu hiện của anh tốt lắm, rất đẹp trai.
Chờ anh tắm xong ra đây, em có quà thưởng cho anh.” Nói rồi lại vươn tay tháo mặt nạ của Lục Kiêu, kìm lòng không được lại bước vào khẽ hôn dọc từ trán đến khóe môi.
Lần này Lục Kiêu không lằng nhằng nữa, bật hệ thống phụ trợ bắt đầu cởi đồ tắm rửa.
Có đôi khi anh cảm thấy chứng khiết phích của Lăng Sầm còn nghiêm trọng hơn anh.
Có thể là trong thời gian mang thai cậu trở nên mẫn cảm hơn, có thể ngửi được trên người anh một số mùi vị mà chính bản thân anh cũng không ngửi thấy.
Có khi nào đến một ngày cậu không chịu được nữa mà không cho anh ngủ chung không? Thật đáng lo.
Lục Kiêu vừa suy nghĩ vớ vẩn vừa kỳ cọ cơ thể thật kỹ càng.
Tận đến khi anh mang theo một người đầy hơi nước ra khỏi nhà tắm không khỏi khiếp sợ đến há hốc miệng.
Đèn lớn trong phòng đã tắt hết, chỉ còn chừa lại đèn ngủ vàng nhạt, tạo nên một không gian hơi tối ấm áp.
Đế vương Omega ngày hôm qua vừa mới đăng cơ ngạo nghễ chúng sinh giờ đây đang nằm trên giường, một bộ lụa đỏ trải dài, vạt áo nửa mở, lộ ra da thịt trắng nõn như tuyết, thật sự có thể dùng hồng mai tuyết trắng để diễn tả.
Đế vương nằm nghiêng trên giường, thấy anh liền hơi xoay người, một tay chống cằm, một tay nâng lên, ngón trỏ khẽ ngoắt, nhỏ giọng dụ hoặc: “Lại đây, quân vương của em.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...