Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam
7.5/10
71.971

Tác giả:

Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Trọng Sinh, Đam Mỹ, Xuyên Không

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 89

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

--Trích đoạn:
- Lúc Ninh Vũ nhìn thấy người nằm trên giường thì vô cùng khiếp sợ, suy nghĩ đầu tiên chính là chẳng lẽ hắn đã chết? Tận mắt trông thấy thân thể của mình nằm trên giường là một chuyện vô cùng kỳ diệu, hơn nữa trạng thái hiện tại hắn cũng kỳ diệu không kém, không có một chút trọng lượng, hắn bước qua bước lại vẫn như bình thường, suy nghĩ một chút lại chạy nhanh đâm đầu về phía tường, lúc nhận ra thì đã không kiềm lại được, theo bản năng mà nhắm mắt, kết quả lại băng xuyên qua tường rồi xuất hiện ở ngoài sân.


Ninh Vũ cảm thấy mọi chuyện vô cùng thần kỳ, liền bay tới bay lui trên không trung, chơi đến quên hết cả trời đất. Lúc trông thấy cha hắn đỏ mắt đi đến đây, Ninh Vũ còn muốn bay về hướng cha hắn để đùa đùa, lại không ngờ cha hắn hai mắt nhìn thẳng chạy xuyên qua người hắn luôn. Ninh Vũ quay đầu nhìn cha đang bước nhanh đến căn phòng hắn đang ở, sững sờ cúi đầu nhìn hai bàn tay của mình.


Đi theo cha hắn vào nhà, trông thấy cha nằm úp sấp bên cạnh hắn khóc vô cùng thương tâm, Ninh Vũ vội vàng bay qua: “Cha, cha, ngươi đừng khóc, ta không sao, ngươi xem ta này, ta đang bay bay trên không trung đó.” Ninh Vũ vừa nói vừa nháy nháy mắt, muốn chọc cho cha mình cười, cơ mà không hiểu sao cha hắn lại mắt điếc tai ngơ, chỉ mải nhỏ giọng than khóc.


Ninh Vũ muốn ôm lấy cha mình, thế nhưng lại xuyên qua thân thể của cha mà đâm đầu vào giường. Ninh Vũ gấp gáp bay qua bay lại, không biết phải làm gì. Thấy phụ thân của mình cũng tới đây, ánh mắt liền sáng lên: “Phụ thân, ngươi khuyên cha một chút đi, bảo y đừng khóc, sẽ gây tổn thương đến sức khoẻ đó, ngươi xem ta vẫn còn tốt mà.”


Ninh Uyên vỗ vỗ vai Ninh cha: “Được rồi, đừng khóc nữa, cũng nên để hỗn tiểu tử này học một bài học, xem sau này hắn còn dám hồ đồ như vậy nữa không.”


Ninh cha tức giận đẩy Ninh Uyên ra: “Ngươi không sinh nên đương nhiên ngươi sẽ không đau lòng rồi. Tiểu ca nhi Viên gia vừa xấu vừa ác kia, sao lại dám hại Vũ nhi của ta như thế? Đợi đến khi Vũ nhi tỉnh lại, ta chắc chắn sẽ không tha cho tiểu ca nhi Viên gia, giúp Vũ nhi xả giận.”


“Được rồi, được rồi, đại phu đã nói là không sao rồi mà.”


“Thế nhưng Vũ nhi đã nằm suốt hai ngày liền, tại sao vẫn chưa chịu tỉnh?”


“Không phải đại phu đã nói là Vũ nhi bị đập đầu, phải nằm nghỉ ngơi một vài ngày mới có thể tỉnh lại sao? Ngươi cũng đừng lo lắng nữa. Tiểu tử này chắc chắn là sợ bị phạt, cho nên mới cố ý không chịu tỉnh, đợi đến khi hắn tỉnh rồi, xem ta…”


“Xem ngươi làm gì?”

sstruyen mời các bạn xem tiếp..

7.5/10
71.971
Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam

Tác giả :

Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Trọng Sinh, Đam Mỹ, Xuyên Không

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 89

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

--Trích đoạn:
- Lúc Ninh Vũ nhìn thấy người nằm trên giường thì vô cùng khiếp sợ, suy nghĩ đầu tiên chính là chẳng lẽ hắn đã chết? Tận mắt trông thấy thân thể của mình nằm trên giường là một chuyện vô cùng kỳ diệu, hơn nữa trạng thái hiện tại... của hắn cũng kỳ diệu không kém, không có một chút trọng lượng, hắn bước qua bước lại vẫn như bình thường, suy nghĩ một chút lại chạy nhanh đâm đầu về phía tường, lúc nhận ra thì đã không kiềm lại được, theo bản năng mà nhắm mắt, kết quả lại băng xuyên qua tường rồi xuất hiện ở ngoài sân.


Ninh Vũ cảm thấy mọi chuyện vô cùng thần kỳ, liền bay tới bay lui trên không trung, chơi đến quên hết cả trời đất. Lúc trông thấy cha hắn đỏ mắt đi đến đây, Ninh Vũ còn muốn bay về hướng cha hắn để đùa đùa, lại không ngờ cha hắn hai mắt nhìn thẳng chạy xuyên qua người hắn luôn. Ninh Vũ quay đầu nhìn cha đang bước nhanh đến căn phòng hắn đang ở, sững sờ cúi đầu nhìn hai bàn tay của mình.


Đi theo cha hắn vào nhà, trông thấy cha nằm úp sấp bên cạnh hắn khóc vô cùng thương tâm, Ninh Vũ vội vàng bay qua: “Cha, cha, ngươi đừng khóc, ta không sao, ngươi xem ta này, ta đang bay bay trên không trung đó.” Ninh Vũ vừa nói vừa nháy nháy mắt, muốn chọc cho cha mình cười, cơ mà không hiểu sao cha hắn lại mắt điếc tai ngơ, chỉ mải nhỏ giọng than khóc.


Ninh Vũ muốn ôm lấy cha mình, thế nhưng lại xuyên qua thân thể của cha mà đâm đầu vào giường. Ninh Vũ gấp gáp bay qua bay lại, không biết phải làm gì. Thấy phụ thân của mình cũng tới đây, ánh mắt liền sáng lên: “Phụ thân, ngươi khuyên cha một chút đi, bảo y đừng khóc, sẽ gây tổn thương đến sức khoẻ đó, ngươi xem ta vẫn còn tốt mà.”


Ninh Uyên vỗ vỗ vai Ninh cha: “Được rồi, đừng khóc nữa, cũng nên để hỗn tiểu tử này học một bài học, xem sau này hắn còn dám hồ đồ như vậy nữa không.”


Ninh cha tức giận đẩy Ninh Uyên ra: “Ngươi không sinh nên đương nhiên ngươi sẽ không đau lòng rồi. Tiểu ca nhi Viên gia vừa xấu vừa ác kia, sao lại dám hại Vũ nhi của ta như thế? Đợi đến khi Vũ nhi tỉnh lại, ta chắc chắn sẽ không tha cho tiểu ca nhi Viên gia, giúp Vũ nhi xả giận.”


“Được rồi, được rồi, đại phu đã nói là không sao rồi mà.”


“Thế nhưng Vũ nhi đã nằm suốt hai ngày liền, tại sao vẫn chưa chịu tỉnh?”


“Không phải đại phu đã nói là Vũ nhi bị đập đầu, phải nằm nghỉ ngơi một vài ngày mới có thể tỉnh lại sao? Ngươi cũng đừng lo lắng nữa. Tiểu tử này chắc chắn là sợ bị phạt, cho nên mới cố ý không chịu tỉnh, đợi đến khi hắn tỉnh rồi, xem ta…”


“Xem ngươi làm gì?”

sstruyen mời các bạn xem tiếp..

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...

Gợi ý truyện

Mở Bình luận truyện