Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

TSCPTĐK - Chương 62

Chương 62: Kỳ Thiếu Khang bị loại trừ

Ngoài bí cảnh, người tới quan chiến càng ngày càng đông, trên mặt ai cũng đều lộ ra thần sắc hứng thú nồng đậm.

"A, hình như có biến." Trang Khiêm hưng phấn reo lên.

Thẩm Nguyên nhìn hình ảnh trong bí cảnh, hai mắt lóe sáng, "Ai nha, hai người kia cư nhiên đụng mặt nhau, thật tốt quá, hai tên Kỳ gia, chó cắn chó, một miệng lông."

Kỳ Thiếu Phúc nhìn Thẩm Nguyên: "Thẩm thiếu, ngươi nói cái gì vậy?"

Thẩm Nguyên vội lắc đầu: "Không có gì."

Kỳ Thiếu Phúc: "......"

Trang Khiêm kéo ống tay áo Kỳ Thiếu Phúc: "Kỳ tam thiếu, nhị ca ngươi gặp phải tứ đệ ngươi, Kỳ tam thiếu, ngươi xem ai sẽ thắng?"

Kỳ Thiếu Phúc lắc đầu: "Không biết."

"Vậy ngươi hy vọng ai thắng?" Trang Khiêm tiếp tục hỏi.

Kỳ Thiếu Phúc lắc đầu: "Không biết."

Kỳ Thiếu Khang vẫn luôn là đối tượng hắn sùng bái, Kỳ Thiếu Vinh lại là đối tượng mà hắn tự cho là lót đế cho hắn, kết quả, đối tượng lót đế bất ngờ nhe răng, lộ ra tướng mạo sẵn có, Kỳ Thiếu Phúc có loại cảm giác thế giới điên đảo rồi.

......

"Kỳ Thiếu Vinh cư nhiên đụng phải Kỳ Thiếu Khang!" Lý Hồng nói.

Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Thiếu Khang, một là phế tài Kỳ gia, một là thiên tài Kỳ gia, hai người không ít lần bị lấy ra so sánh, mà bây giờ, hai người này oan gia ngõ hẹp gặp nhau trong bí cảnh.

"Trong Hoàng Đô Thất Tú, ngoại trừ Trang Hạo, mấy người còn lại không có ai là đối thủ của Kỳ Thiếu Vinh." Hồ Phong tin tưởng tràn đầy nhận xét.

"Hoàng Đô Thất Tú vẫn có chút bản lĩnh."


"Có bản lĩnh? Có cái bản lĩnh gì? Ngươi xem Thẩm Nguyên đi, tên yếu ớt đó không qua được vài chiêu đã bị Kỳ Thiếu Vinh bắn ra." Hồ Phong khinh thường hừ một tiếng.

Lý Hồng: "......" Thẩm Nguyên ngay ngày đầu tiên đã bị đá ra, sau đại chiến trăm viện, tiểu tử này chỉ sợ là không giữ nổi cái ghế Hoàng Đô Thất Tú.

Kỳ Thiếu Khang đứng dưới cây ngô đồng, nhìn Kỳ Thiếu Vinh ở bên trên: "Sao ngươi lại ở trên đó?"

Kỳ Thiếu Vinh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ta bị hắc thứu chộp tới, có lẽ là hắc thứu coi ta thành lương thực dự trữ."

Kỳ Thiếu Khang nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, "Phải vậy không?"

"Đúng vậy! Nhị ca, ngươi có thể mang ta xuống không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Được!"

Kỳ Thiếu Khang phát động ma pháp hỏa hệ, ngọn lửa sắc bén vùn vụt bay về phía cây ngô đồng.

Cây ngô đồng bị đánh đứt thành hai đoạn, Kỳ Thiếu Vinh đứng trên cây thu hồi thất thải thạch, uyển chuyển nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.

Đại thụ ba mét xung quanh ầm ầm ngã xuống, phát ra một tiếng nổ thật lớn.

Ma pháp ám hệ từ trên người Kỳ Thiếu Vinh xông ra, ngọn lửa Kỳ Thiếu Khang triệu hồi dưới tác dụng của ám hệ ma pháp biến mất đến không còn một mảnh!

"Nhị ca, ngươi thực thông minh! So với đám tiểu tử ngu xuẩn trước đó mạnh hơn nhiều."

Hai mắt Kỳ Thiếu Vinh phát ra hắc quang sâu thẳm, cười nhạt nhìn Kỳ Thiếu Khang.

"Người tiến vào phiến địa vực này không đến trăm thì cũng có mấy chục, nhưng toàn bộ đều biến mất không thấy đâu, ngươi lại an toàn nhàn nhạ, cái này không phải rất kỳ quái sao?"

Kỳ Thiếu Vinh khẽ cong khóe miệng: "Nghe nói trước khi tiến vào bí cảnh nhị ca cố ý nhờ người của Thánh Hoàng học viện chiếu cố ta, nếu gặp được ta liền đá ta ra ngoài, cái này thật là cảm ơn cho một mảnh khổ tâm của nhị ca rồi.

Kỳ Thiếu Khang cười cười với Kỳ Thiếu Vinh, "Đều là huynh đệ một nhà, tứ đệ, ngươi không cần khách khí."

"Nhị ca, ngươi quan tâm ta như thế, làm huynh đệ ta keo kiệt cũng không tốt. Nhị ca, ngươi xem này bí cảnh vô cùng nguy hiểm, muỗi còn vo ve khắp nơi, buổi tối ngủ cũng không yên ổn, làm sao có thể thoải mái như ở nha được! Không bằng để đệ đệ ta tới đưa ngươi ra ngoài làm bạn cùng Thẩm Nguyên đi?"


Kỳ Thiếu Khang nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Muốn đưa ta đi ra ngoài cũng được, nhưng còn phải xem tứ đệ có bản lĩnh này hay không đã."

Ngoài bí cảnh.

Thẩm Nguyên nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Thiếu Khang, khẽ nuốt nước miếng: " Người Kỳ gia quả nhiên đều là biến thái!"

Trang Khiêm vô cùng đồng tình gật đầu, nếu không phải nhìn khẩu hình biết hai người đang nói cái gì, hắn còn cho rằng hai người đó là huynh đệ bình thường có quan hệ tốt đẹp.

Trong bí cảnh, Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Thiếu Khang lăn vào đối chiến, quanh thân Kỳ Thiếu Vinh toát ra hắc quang nồng đậm, ma pháp công kích liên tiếp không ngừng xông ra, Kỳ Thiếu Khang hoàn toàn dừng ở hạ phong.

Trang Khiêm nhìn Thẩm Nguyên: "Thẩm ca, Kỳ Thiếu Khang hoàn toàn không phải đối thủ của Kỳ Thiếu Vinh! Không phải hai người bọn họ đều là ma pháp sư cấp sáu sao?"

Tốc độ thi pháp của Kỳ Thiếu Vinh hoàn toàn áp chế Kỳ Thiếu Khang.

Thẩm Nguyên nhìn Kỳ Thiếu Vinh liên tiếp sử dụng sáu đại hình ma pháp, lại không có một chút dấu hiệu khô kiệt ma lực nào.

"Ma pháp sư có được thiên phẩm tinh thần lực mạnh hơn ma pháp sư đồng cấp nhiều." Thẩm Nguyên nói.

Thẩm Nguyên híp mắt, trước đó Hồ Phong nói Kỳ Thiếu Vinh có được thiên phẩm tinh thần lực, Thẩm Nguyên chỉ nghĩ Hồ Phong là đang phùng má giả làm người mập, đế đô có không ít thiên tài, nhưng người có thiên phẩm tinh thần lực chỉ có một mình Trang Hạo.

Nói chung, người có thiên phẩm tinh thần lực đều tuyệt đối là thiên tài, có được thiên phẩm tinh thần lực cũng tương đương có được một tấm vé vào cánh cửa thánh cấp.

Thẩm Nguyên hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Gần nhất xảy ra những chuyện gì không biết! Tuyệt thế thiên tài một người tiếp một người nhảy ra, có một Trang Hạo còn chưa đủ, bây giờ lại mọc ra một Kỳ Thiếu Vinh, còn có cả Thiên Diện kia tuyệt đối cũng không phải nhân vật đơn giản gì, theo đạo lý mà nói, người có thiên phẩm tinh thần lực không phải là mấy trăm năm ra một hay sao?

Trang Khiêm vuốt cằm, tiếc nuối than thở: "Đáng tiếc, đại ca thích Tà Y, nếu không thì vị Kỳ tứ thiếu này kỳ thật còn rất xứng đôi với ca ta."

Thẩm Nguyên: "......"

Trong bí cảnh, Kỳ Thiếu Vinh thành thạo đối chiến cùng Kỳ Thiếu Khang.

"Tứ đệ, ta đúng là xem thường ngươi rồi, bất quá, ngươi có bản lĩnh như vậy, vì sao không trở về Kỳ gia?"


"Vì sao ta phải về Kỳ gia? Về tìm người quản ta sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi ngược lại.

"Ngươi về Kỳ gia có thể được Kỳ gia coi là trọng điểm bồi dưỡng."

"Kỳ gia nhiều người như vậy, tiền tiêu vặt phân đến trên đầu mỗi người mới có bao nhiêu chứ, chút đó còn không đủ cho ta nhét kẽ răng đâu." Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy khinh thường đáp trả.

Kỳ Thiếu Khang: "......"

Kỳ Thiếu Khang còn muốn nói cái gì, một đạo ma pháp băng hệ từ sau lưng công kích tới, Kỳ Thiếu Khang vừa định phản kháng, lại bị Kỳ Thiếu Vinh thả ra một lồng giam hắc ám, giam cầm thân thể lại.

Kỳ Thiếu Khang vừa vặn bị băng sương thuật đánh ngã xuống mặt đất.

"Ngươi nói nhiều với hắn như vậy làm gì? Thi đấu đã sắp tiến hành được một nửa, thời gian quý giá!" Dịch Phàm mang mặt Thẩm Nguyên đi ra nhắc nhở.

Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Có thể là ta quá nhàm chán, cho nên nói hơi nhiều."

Kỳ Thiếu Vinh gỡ thất thải thạch cùng tinh hạch trên người Kỳ Thiếu Khang xuống, sau đó đưa Kỳ Thiếu Khang ra khỏi bí cảnh.

"Lại ra thêm một tên, lại ra thêm một tên!" Hồ Phong hai tay chống lưng, tươi cười trên mặt không sao kéo xuống được.

Lý Hồng nhìn Hồ Phong: "Đúng vậy! Lại ra thêm một tên."

"Đều là nhờ bổn hiệu trưởng bày mưu lập kế cho nên hết thảy mới thuận lợi như vậy." Hồ Phong đắc ý dào dạt khoe mẽ.

Lý Hồng gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy!" Chiếu theo tình huống bây giờ, cho dù Thiên Lan học viện không chiếm được vị trí nhất, vị trí thứ hai vẫn rất có hy vọng.

Hồ Phong nhìn về phía Lộ Danh, hai mắt tỏa sáng lấp lánh: "Sắc mặt Lộ lão nhân không tốt lắm, ta qua an ủi hắn một chút, dù sao cũng từng làm bằng hữu, sắc mặt lão già này đã khó coi như vậy, ta không quan tâm thật sự là không tốt lắm!"

Lý Hồng: "......" Hiệu trưởng, ngài thật sự là đi an ủi người? Chẳng lẽ không phải lửa cháy đổ thêm dầu sao?

Hồ Phong đi đến bên người Lộ Danh, "an ủi" Lộ Danh vài câu, sau đó liền cùng Lộ Danh đánh lên. Thời điểm Hồ Phong bắt đầu đi về phía Lộ Danh, mấy đạo sư bên người Lộ Danh liền phi thường tự giác mà cách xa một ít.

......

Kỳ Thiếu Như nhìn Kỳ Thiếu Khang bị đưa ra, nhịn không được cắn chặt khớp hàm.

Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh mới vừa bị trục xuất khỏi Kỳ gia căn bản là không tạo ra động tĩnh gì, còn có rất nhiều người cảm kích, cho là đã thoát khỏi một cái tay nải, nhưng lúc này chuyện Kỳ Thiếu Vinh bị xoá tên khỏi gia tộc lại tạo nên động tĩnh lớn đến không thể cứu vãn.

Ma pháp sư ám hệ cấp sáu, thiên phẩm tinh thần lực, thiên phú như vậy trong hoàng đô có mấy ai có được chứ, có lẽ Kỳ Thiếu Vinh chỉ đứng sau Trang Hạo, nhưng một người như vậy lại bị Kỳ gia coi thành phế vật, lưu đày bên ngoài bao nhiêu năm.


Kỳ gia nhìn bộ dáng Kỳ Thiếu Vinh liền biết Kỳ Thiếu Vinh không có bao nhiêu lòng trung thành với gia tộc, vốn dĩ không có lòng trung thành cũng không sao, chỉ cần Kỳ Thiếu Vinh vẫn là người Kỳ gia, Kỳ gia liền có thể mượn danh nghĩa gia tộc gọi hắn về, đáng tiếc Kỳ Thiếu Vinh đã bị đuổi khỏi Kỳ gia.

Kỳ Thiếu Như cúi đầu, trong khoảng thời gian này, nàng vừa về đến Kỳ gia liền có người chạy tới hỏi nàng chuyện Kỳ Thiếu Vinh bị Tà Y bao dưỡng trước đó, rõ ràng trục xuất Kỳ Thiếu Vinh khỏi Kỳ gia là ý tứ của trưởng lão, hiện tại đám người này tức giận lại chỉ trách tới trên đầu nàng, Kỳ Thiếu Như cảm thấy phiền liền đơn giản không trở về.

Kỳ Thiếu Phúc đi về phía Kỳ Thiếu Khang, nhanh nhẹn đỡ Kỳ Thiếu Khang dậy: "Nhị ca, ngươi không sao chứ?"

Kỳ Thiếu Khang trầm mặt: "Ta không có việc gì."

Thân thể không khoẻ không có bao nhiêu ảnh hướng đến Kỳ Thiếu Khang, nhưng tâm lý lại bị đả kích thật lớn. Tâm Kỳ Thiếu Khang hung hăng run rẩy một phen, hắn cư nhiên bại dưới tay Kỳ Thiếu Vinh, bại bởi người hắn vẫn luôn cho rằng là sỉ nhục của Kỳ gia.

Kỳ Thiếu Khang liếc mắt một cái liền thấy được Kỳ Thiếu Phúc đứng cạnh Thẩm Nguyên, "Ngươi cũng ra rồi? Thì ra Kỳ Thiếu Vinh nói thật."

Kỳ Thiếu Phúc nói: "Thẩm Nguyên ngày đầu tiên tiến vào liền xui xẻo bị tứ đệ đuổi ra."

Kỳ Thiếu Khang: "......"

Kỳ Thiếu Phúc đè thấp thanh âm: "Nhị ca, không chỉ ngươi, Thánh Hoàng học viện các ngươi đã có sáu người bị loại."

Kỳ Thiếu Khang nhìn về phía Lộ Danh, sắc mặt Lộ Danh thật sự vô cùng khó coi.

.....

Dịch Sơ Tuyết trên bục quan chiến, căng thẳng nhăn chặt mày.

Lực lượng mới Kỳ Thiếu Vinh xuất hiện chọc cho không ít người tới xem náo nhiệt, có câu gọi là, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

Dịch Sơ Tuyết nguyên bản còn cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh chỉ là một tên phế vật, không xứng với Trang Hạo, hiện tại xem Kỳ Thiếu Vinh đại hiện thần uy, tâm tình Dịch Sơ Tuyết khó chịu lợi hại.

Dịch Sơ Tuyết nắm chặt nắm tay, nhìn về phía Kỳ Thiếu Như: "Kỳ Thiếu Như, tứ ca ngươi thật lợi hại, nếu hắn trở về Kỳ gia, vậy ngươi liền thảm rồi."

Kỳ Thiếu Như liếc mắt nhìn Dịch Sơ Tuyết một cái, hạ mặt xuống, nàng cùng Kỳ Thiếu Vinh có thể xem là xé rách mặt, lấy bản lĩnh của Kỳ Thiếu Vinh, nếu hắn trở lại Kỳ gia thật sự là sẽ không còn chỗ cho nàng dung thân.

"Hình như hai ca ca ngươi đã lâu không xuất hiện, không biết bọn hắn chết xó nào rồi?" Kỳ Thiếu Như không nóng không lạnh hỏi lại một câu.

Sắc mặt Dịch Sơ Tuyết trầm xuống, ánh sáng của Kỳ Thiếu Vinh quá chói mắt, vậy nên người chú ý tới Dịch Băng cùng Dịch Hỏa liền ít đi rất nhiều, tuy rằng hầu hết các nơi trong bí cảnh đều có thiết bị theo dõi, nhưng số thiết bị bị phá cũng không ít.

"Hai ca ca ta đều là thiên tài, sẽ không có việc gì!" Dịch Sơ Tuyết nói.

Kỳ Thiếu Như bĩu môi: "Phải không?" Thi đấu lần này xảy ra nhiều biến số như vậy, có lẽ Dịch Hỏa Dịch Băng đã sớm đã xảy ra chuyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui