TSCPTĐK - Chương 32
Chương 32: Trang Hạo thích Tà Y?
"Trang Hạo thiếu gia, ngươi đi chậm một chút." Một vũ nữ đuổi theo Trang Hạo vào ghế lô.
Trang Hạo hùng hùng hổ hổ đẩy cửa ra, Trang Khiêm quay đầu, có chút chột dạ nhìn
Trang Hạo: "Đại ca, sao ngươi lại tới đây?"
"Ngươi còn nói, ngươi dám chạy tới đây!" Vốn dĩ Trang Hạo không muốn nhấc lên quan hệ gì với Kỳ Thiếu Vinh, nhưng nghe được tin tức Kỳ Thiếu Vinh bắt cóc Trang Khiêm đến kỹ viện, Trang Hạo vẫn nhịn không nổi muốn theo tới.
"Đại ca, ta là vì tốt cho ngươi, ta dò hỏi được một ít tin tức từ Kỳ tứ thiếu." Trang Khiêm vội vàng lên tiếng giải thích.
Sắc mặt Trang Hạo tức khắc đổi đổi: "Vậy ngươi dò hỏi ra được cái gì rồi?"
Trang Khiêm nhìn sắc mặt Trang Hạo, có chút xấu hổ khẽ cúi đầu: "Tà Y đại nhân cảm thấy ngươi còn nhỏ, không đủ thành thục, giống như tiểu bạch kiểm."
Trang Hạo: "......"
Thẩm Nguyên xoa xoa trán, vẻ mặt vặn vẹo.
"Tứ đệ ta đâu?" Kỳ Thiếu Phúc đi theo Trang Hạo tiến vào hỏi.
"Hắn đang ngâm mình đi." Trang Khiêm nói.
"Hắn đúng là tiêu dao a." Kỳ Thiếu Phúc run rẩy khóe miệng một chút.
"Kỳ tam thiếu, tứ đệ ngươi ở bên ngoài mở kỹ viện, làm tú bà, ngươi có biết không?" Trang Khiêm hỏi.
Kỳ Thiếu Phúc: "...... Ta không biết quá rõ ràng."
"Hắn nói Kỳ gia các ngươi không bảo đảm được sinh hoạt phí của hắn cho nên hắn đành phải tự lực cánh sinh, nghe nói Bích Lưu Vân cùng Tà Y đều từng đến tiệm hắn ngồi, hắn giảm giá cho hai người, vậy nên có giao tình."
Kỳ Thiếu Phúc: "......"
Kỳ Thiếu Phúc kéo một thị nữ qua, hung tợn hỏi: "Tứ đệ ta đâu rồi, ta phải mang hắn về."
"Kỳ tam thiếu, mời đi bên này."
Kỳ Thiếu Phúc đi theo thị nữ vào một căn nhà có suối nước nóng độc lập, một thiếu niên mặc áo ngủ, nằm trên ghế bập bênh cạnh suối nước nóng.
Trên mặt thiếu niên đắp một mảnh mặt nạ, hai mắt dán hai miếng dưa chuột, một thị nữ ngồi xổm bên cạnh, giúp thiếu niên mát xa, trong miệng thiếu niên phát ra thanh âm hừ hừ a a, giống như con mèo nhỏ đang phát xuân, Kỳ Thiếu Phúc nhìn đến liền đỏ mặt, đúng là...... quá mất mặt!
Nghe được động tĩnh, Kỳ Thiếu Vinh gỡ một miếng dưa chuột xuống, nhét vào trong miệng vui vẻ ăn.
Trang Khiêm nhìn đến một màn này, không tự chủ được mà nuốt nước miếng.
Kỳ Thiếu Vinh mở mắt, nhìn về phía Kỳ Thiếu Phúc: "Tam ca, là ngươi sao?"
Kỳ Thiếu Phúc gật đầu: "Đúng vậy! Ngươi mau chóng thu thập một chút, trở về với ta, ngươi vừa Hoàng Đô, nơi nào cũng không đi đã đi ca vũ phường, còn mang theo cả Trang Khiêm tới, phụ thân sắp giận điên rồi."
Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ mặt: "Không nên gấp gáp, mặt nạ này ta vừa mới đắp lên, bây giờ đã bóc ra thì quá lãng phí, dù sao cũng đã muộn, đợi thêm chút nữa đi."
Kỳ Thiếu Phúc: "......"
Kỳ Thiếu Phúc đi qua, một tay xé xuống mặt nạ trên mặt Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi muốn tìm chết sao? Đến bây giờ còn cọ tới cọ lui, phụ thân sắp giận điên rồi!"
"Vậy ta càng không thể trở về nhanh như vậy, trở về không phải là đánh vào đầu mũi đao sao, cứ để hắn bình tĩnh một chút." Kỳ Thiếu Vinh suy nghĩ một chút rồi nói.
Kỳ Thiếu Phúc đầu đầy hắc tuyến: "Ngươi muốn phụ thân tự mình tới bắt ngươi sao?"
Kỳ Thiếu Vinh cau mày, có vài phần hoang mang nhìn Kỳ Thiếu Phúc: "Phụ thân bận trăm công ngàn việc, còn có thời gian rảnh tới bắt ta sao?"
Kỳ Thiếu Phúc nhìn bộ dáng lười nhác của Kỳ Thiếu Vinh, có chút tức giận mắng: "Ngươi nhanh mặc quần áo vào, theo ta trở về!"
Kỳ Thiếu Vinh sửa lại áo ngủ trên người một chút, "Gấp như vậy làm gì, vội vàng giống như đi đầu thai vậy."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sang đánh giá Trang Hạo vài lần: "Ngươi chính là vị hôn phu tiền nhiệm của ta kia? Lớn lên...... còn có thể, nhưng mà, vẫn không đẹp bằng ta."
Kỳ Thiếu Vinh móc ra một tấm gương nhỏ, chiếu lên.
Kỳ Thiếu Phúc có chút đau đầu nói: "Tứ đệ, ngươi làm sao có thể so sánh với Trang Hạo, người ta chính là thiên tài."
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Kỳ Thiếu Phúc một cái: "Đã biết, tam ca, đi thôi, vừa mới vội vội vàng vàng như vậy, ngươi bây giờ lại còn có thời gian rảnh quở trách ta."
Kỳ Thiếu Phúc: "......"
Bích Lưu Vân đi ra: "Đi vội như vậy sao?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy, nợ cứ ghi trên đầu ta."
"Ngươi khó khăn lắm mới tới được một lần, ta làm sao có thể thu tiền của ngươi, ngươi bảo trọng a!" Bích Lưu Vân nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Lưu vân thật tốt, ngày nào đó ngươi lại tới cửa hàng ta, ta cũng miễn phí cho ngươi."
Bích Lưu Vân cười cười: "Một lời đã định."
Kỳ Thiếu Phúc kéo tay Kỳ Thiếu Vinh, quay sang nói với Trang Hạo: "Trang Hạo, ta mang tứ đệ ta về trước."
Trang Hạo gật đầu: "Được."
Kỳ Thiếu Vinh đi theo bên người Kỳ Thiếu Phúc, Kỳ Thiếu Phúc liếc mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái: "Ngươi thích Trang Hạo sao?"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Hắn? Lớn lên rất soái, bất quá, quá lười!"
"Nếu Trang Hạo đã từ hôn, ngươi cũng không cần tiếp tục suy nghĩ nhiều, Trang Hạo đã có người yêu thích." Kỳ Thiếu Phúc nói.
"Ai?"
"Tà Y."
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "Trang Hạo thích Tà Y, ngươi xác định sao?"
"Ta làm bằng hữu với Trang Hạo đã nhiều năm, đương nhiên là xác định."
"Chỉ mong suy đoán của ngươi là sai, Tiểu Tà không dễ theo đuổi như vậy." Kỳ Thiếu Vinh ý vị thâm trường nói.
"Nếu Trang Hạo đã hạ quyết tâm muốn theo đuổi một người, ai có thể chống lại mị lực của hắn chứ?"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Cái này khó mà nói sớm được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...