Trọng Sinh Chi Nịch Sát

Sau khi an ủi xong em trai nhà mình, vốn đã vô cùng quan tâm tới những tin tức liên quan tới Tưởng Trạch Thần, anh hai Tưởng gia đương nhiên lại càng thêm nghiêm túc mà đọc gần hết những bài post trên trang nọ, cho nên ở một đoạn thời gian sau khóa học quân sự, trong một phòng ký túc nào đó vẫn liên tục có áp suất thấp, cực kỳ khiến cho người ta sợ hãi.

Đỗ Lỗi: Chuyện này không đúng nha! Rõ ràng tuicảm thấy Tưởng Trạch Hàm bạn học từ lời nóiđến cử chỉ đều vẫn như cũ, ngay cả độ nâng khóe miệng đều không có biến hóa vượt quamảy mảy một milimet, nhưng cỗ cảm giác vật thể lạ chớ quấy rầy này là chuyện gì xảy ra?!

Cảm xúc của Tưởng Trạch Hàm hiện tại tuyệt không tốt lành chút nào, dù sao cậu bé bị người ta YY kia là người mà anh nâng trong tay ngậm trong miệng với đủ loại rối rắm nhưng lại căn bản không dám hạ thủ hạ khẩu nha! Không kể tới chuyện em trai yêu quý của mình bị người ta gán ghép thành đôi với người nào đó cũng đủ khiến anh nóng giận khó chịu, lại còn là cái loại tưởng tượng ‘vô bờ bến’ thế kia thì hỏi làm sao mà Tưởng Trạch Thần anh còn có thể nhẫn nhịn xuống được?!

—— Tưởng Trạch Hàm thiệt tình có chút hối hận trước đây tại sao không học qua kỹ thuật hacker, bằng không lúc này anh sẽ đem mấy cái diễn đàn cùng mấy bài post kia hack đến không còn mở nổi nữa!

Đương nhiên, hết thảy những điều này là trong lúc nóng giận nghĩ ra mà thôi, Tưởng Trạch Hàm biết cái gì gọi là ‘Lửa rừng đốt không hết, gió xuân thổi tới lại mọc lên’, cho dù anh có hack hết những bài post kia, chỉ cần cái phong trào này bất diệt, đám người kia cũng sẽ tại địa phương khác bắt đầu lại từ số không, cho nên anh chỉ đành nhẫn nhịn cái đám trên internet.

Trừ bỏ không thích em trai mình bị người não bổ đủ loại ‘cua đồng’, anh hai Tưởng gia còn có một chuyện càng thêm buồn bực phiền lòng, mà cái chuyện phiền lòng này làm anh cơ hồ mỗi buổi tối đều khó có thể ngủ yên.

Đại khái là đã thấy đủ loại văn vẻ cho tới hoạt họa tranh ảnh lấy em trai mình làm nhân vật chính, đủ loại ảo tưởng nguyên bản bị gắt gao khắc chế nay lại mọc nhanh như nấm sau mưa, quả thực làm cho Tưởng Trạch Hàm trở tay không kịp — thật sự là nhẫn không nổi… Càng không cần phải nói cảnh trong mơ buổi tối không thể bị không chế là đủ loại điên loan đảo phượng sắc tình tới ghẹo người. Lại một lần từ trong mộng bừng tỉnh, Tưởng Trạch Hàm chậm rãi ngồi dậy, áp lực giơ tay lên, bắt lấy lọn tóc ướt đẫm trên trán.

—— Được rồi! Không nên cầm thú như vậy! Đây chính là em trai bảo bối mà mày vẫn luôn không muốn dọa sợ! Hơn nữa em ấy mới mười ba tuổi! Em ấy còn quá nhỏ!

Hít sâu, chậm rãi phun ra ức khí trong cơ thể, rốt cuộc cố gắng để tâm tình đang bốc lên cuồn cuộn của mình được bình tĩnh lại, Tưởng Trạch Hàm quét mắt một vòng ba vị bạn cùng phòng vẫn luôn ngủ say như cũ, thật cẩn thận mà xốc lên chăn mỏng, leo thang xuống giường.

—— Lần đầu tiên ở tại ký túc xá – loại địa phương không hề có sự riêng tư cơ bản, thế nhưng còn gặp được loại chuyện gay go thế này, Tưởng Trạch Hàm thật sự là vừa xấu hổ vừa bị bứt rứt tới cáu kỉnh…


—— Vì thế, dưới sự xâm nhập của áp suất thấp từ anh hai Tưởng gia, sau khi mười lăm ngày học quân sự kết thúc, ba người bọn Đỗ Lỗi nhiệt liệt vui vẻ đưa tiễn anh hai Tưởng gia ‘Về nhà thăm người thân’, sau đó kích động đến run rẩy không thôi, chỉ cảm thấy không khí trong ký túc xá nhất thời rực rỡ hẳn lên, nhẹ nhàng khoan khoái làm cho người ta muốn rơi lệ…

Về phần chuyện đầu tiên sau khi Tưởng Trạch Hàm về nhà, là lôi kéo Tưởng Trạch Thần đi rạp chiếu phim cùng xem [Mộng Quỹ].

—— Đây là một trong những việc mà anh em Tưởng gia cùng làm với nhau sau khi bộ phim do Tưởng Trạch Thần tham gia được công chiếu, tuy rằng Tưởng Trạch Thần đã xem qua phim một lần rồi, nhưng thân là một diễn viên chuyên nghiệp, xem đi xem lại bộ phim mình đóng, nghiền ngẫm những khuyết điểm cùng thiết sót, cũng là phi thường trọng yếu.

Chỉ tiếc, ở rạp chiếu phim lúc này đây, anh em Tưởng gia hai người đều không thể khắc chế bản thân nghĩ tới đủ loại não bổ, ngay cả bộ phim nói về cái gì cũng không chú ý tới.

—— Hủ nữ cùng CP văn vân vân hại chết người nha!! Điều này cũng chẳng trách anh em Tưởng gia sau khi từ rạp chiếu phim đi ra đều mặt mày âm trầm, đủ loại không thoải mái.

Ngạn ngữ nói ‘tái ông mất ngựa, hoạ phúc khôn lường’, Tưởng Trạch Thần tuy rằng bởi vì ở trong [Mộng Quỹ] biểu hiện xuất sắc mà thân hãm ‘Scandal hồng phấn’, nhưng cũng đồng dạng nhờ diễn xuất vượt trội mà tỏa sáng trước mắt mọi người, rốt cuộc trổ hết tài năng thoát khỏi loại hình tượng ‘Vai phụ phối hợp diễn biểu hiện thường thường’, được không ít đạo diễn biên kịch nhìn trúng, xem như cũng được tới bước nhảy vọt trong sự nghiệp diễn viên.

—— Đương nhiên, bởi vì cùng tuổi với Lê Chu, cạnh tranh kịch liệt, cho nên những nhân vật chính trên cơ bản mọi người vẫn sẽ lựa chọn Lê Chu, nhưng phần diễn nam phụ trọng yếu ngược lại tìm đến không ít. Thậm chí, bởi vì Lê Chu tại [Mộng Quỹ] diễn xuất ưu tú nên đoạt được nhiều giải thưởng quan trọng, địa vị trong giới gia tăng mãnh liệt, không ít đoàn làm phim có chi phí chế tác thấp mời không nổi diễn viên đắt giá, ngược lại liền có khuynh hướng mời Tưởng Trạch Thần diễn, xem như cho cậu càng nhiều con đường để lựa chọn.

Tưởng Trạch Thần rốt cuộc từ trình độ ‘Khó có được nhân vật, mặc kệ nhân vật gì đều nhận vai’, quá độ tới có thể có cơ hội chọn kịch bản chọn nhân vật, có điều cũng nhờ ánh mắt của Tưởng gia nhị thiếu coi như không tồi, cho nên cậu lựa chọn kịch bản tám chín phần mười cũng đều sẽ có Lê Chu tham diễn.

—— Ừm, thuyết minh nhân vật cấp độ thiên vương tương lai – Lê Chu ánh mắt cũng rất được.

Tưởng Trạch Thần cũng không cố ý chọn những bộ phim không có Lê Chu đóng để nhận, ngược lại, cậu sẽ không bởi vì ‘Scandal’ mà buông tha cho bộ phim và nhân vật mà mình nhìn trúng, vì như thế nên đại đa số nhân vật của Tưởng Trạch Thần vẫn buộc chặt với nhân vật của Lê Chu, mà độ nóng của CP trong [Mộng Quỹ] cũng vẫn chưa kịp nguội lạnh, thậm chí có không ít cô nàng còn từ nhân vật CP mơ tới thành CP người thực, quả thực làm cho Tưởng Trạch Thần vẫn luôn chú ý loại đề tài này hận không thể phun máu đầy màn hình.


“Thật ra, tập quen là được rồi, cậu có thể đổi góc độ suy nghĩ một chút nha, tớ cảm thấy bản thân mình vô luận là bề ngoài hay tài hoa đều rất xuất sắc, có thể cùng tớ thành CP, cậu cũng không chịu thiệt mà!” — đây là Lê Chu bình tĩnh an ủi.

“Cút đi! Trừ phi cậu biến thành em gái xinh đẹp, bằng không lão tử chịu thiệt muốn chết!” — đây là Tưởng Trạch Thần kiên định trả lời.

“Trong giới này, giới tính là mây bay nha… Thật ra Thần Thần cậu chỉ nghẹn khuất vì cái gì ở trong CP cậu đều bị đặt ở vị trí ‘thụ’ đi?” — đây là Lê Chu quyết đoán nhận định.

“Lão tử chỗ nào thụ?! Chỗ nào thụ?! Lão tử chỉ là phát dục tương đối muộn mà thôi! Chờ đến khi lão tử trưởng thành, cũng vẫn là người đàn ông rất manly đó!” Nhớ lại bộ dáng đời trước của mình, Tưởng Trạch Thần đủ loại nghẹn khuất.

“Thật ra thì… Đây cũng không phải là vấn đề diện mạo, mà là vấn đề khí thế…” Đồng dạng bị đại đa số người coi là ‘Mặt trắng thư sinh’, thiên vương tương lai buông xuôi tay.

“…Cút đi!”

Bất đồng với Tưởng Trạch Thần sự nghiệp lên như diều gặp gió, chị của Tống Nhạc lại vẫn không thoát khỏi cái kiếp bị vùi lấp trong giới nghệ sĩ. Cô không có tư chất để nổi tiếng, lại không muốn cúi đầu trước các loại ‘Quy tắc’, cho nên vẫn luôn đều bị vây trong trạng thái tuyết tàng(1), cho dù Tống Nhạc thuận lợi lấy được giấy phép người đại diện, trở thành người đại diện của cô rồi dốc sức chạy lên chạy xuống móc nối đủ loại quan hệ, cũng bất lực cải thiện tình hình hiện nay.

Cuối cùng, chị gái Tống Nhạc vô lực tiếp tục, sau khi hết hợp đồng với công ty thì ảm đạm rời khỏi giới giải trí, mà Tống Nhạc vẫn luôn lấy chuyện giúp đỡ chị mình làm mục tiêu thì được một mình giữ lại, bắt đầu đối với con đường đời sau này của mình đủ loại mê mang.

Đương nhiên, vốn luôn nhìn chằm chằm ‘miếng thịt béo’ Tống Nhạc từ lâu như Tưởng Trạch Thần khẳng định sẽ không buông bỏ cơ hội tốt này, lập tức đem kẻ vẫn bị vây trong thời kỳ thất nghiệp, dưới tay không có bất luận nghệ sĩ nào kéo đến bên cạnh mình, chụp lên mũ ‘người đại diện của Tưởng Trạch Thần’.


“Em tin rằng chị gái anh vẫn còn rất quyến luyến với giới giải trí, đúng không? Tuy rằng lần này là đắc dĩ không thể không rời đi, nhưng mà lý tưởng chưa được thực hiện vẫn như cũ tồn tại trong lòng chị ấy, chỉ tiếc hiện tại anh vừa mới trở thành người đại diện, còn chưa có nhiều quan hệ xã hội nên không thể giúp đỡ được chị ấy. Nhưng mà, đừng buông bỏ nha, hiện nay anh cần chính là chăm chỉ làm việc, tích lũy bản lĩnh, ở trong giới đứng thật vững. Em tốt xấu gì cũng là một diễn viên trẻ rất có tiềm năng, anh cứ thử làm người đại diện của em đi, rèn luyện năng lực của mình, phát triển mạng lưới quan hệ xã hội của anh. Đợi cho em thành danh, anh cũng có đủ bản lĩnh, nếu chị của anh còn muốn quay về giới giải trí, anh cũng có năng lực thông qua mạng lưới quan hệ này giúp chị ấy, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện hay sao?”

Dưới sự khuyên bảo như vậy của Tưởng Trạch Thần, hơn nữa cậu cũng đã từng giúp đỡ Tống Nhạc rất nhiều chuyện, nên cuối cùng Tống Nhạc cũng gật đầu đáp ứng nhận phần công tác này, bắt đầu cần cần cù cù giúp Tưởng Trạch Thần xử lý các loại cục diện rối rắm cùng những lời mời càng ngày càng chất đầy.

—— Mà cuối cùng cũng có được người đại diện đáng tin cậy cùng năng lực làm việc mạnh như trong lý tưởng của mình, Tưởng Trạch Thần quả thực là vừa lòng đến nằm mơ cũng cười khúc khích.

Cuộc sống chậm rãi chảy xuôi giữa nơi quay phim và trường học, lớp chín là lớp cuối cấp, dưới sự mãnh liệt yêu cầu của Tống Nhạc ngày càng có xu hướng bà quản gia, lực chú ý của Tưởng Trạch Thần cuối cùng cũng miễn cưỡng từ sự nghiệp rời về phía học tập, bắt đầu kiên trì ứng phó với cuộc thi giữa kỳ như quái thú ào đến.

Tuy rằng nếu lời mời nào có thể từ chối thì đều từ chối cả rồi và thời gian rảnh rỗi dành cho học tập cũng tăng lên đáng kể, nhưng bởi vì căn bản không được tốt lắm, hơn nữa tâm tư cũng không chuyên chú, cho nên cậu không thể chuyên tâm học tập, thành ra điểm số của Tưởng Trạch Thần ở cuộc thi giữa kỳ cũng không được tốt lắm. May mắn, cậu cũng biết mình có bao nhiêu phân lượng, nguyện vọng vào trường trung học phổ thông đều là mấy trường hạng hai, nên vẫn thuận lợi trúng tuyển.

Về phần Lý Thiệu Minh sao, đồng dạng cũng không phải nhân tài học tập nên cũng ghi danh cùng một trường với Tưởng Trạch Thần, tiếp tục kéo dài thân phận ‘Bạn bè kiêm bạn học’.

Ở một nơi khác, anh hai Tưởng gia đa tài đa nghệ ở trong đại học tự nhiên cũng như cá gặp nước, nhờ vào sự quan sát tinh tường tìm được không ít sinh viên có tài năng rồi làm như vô tình kết bạn với họ, xem như bước đầu thành lập thành viên trong tổ chức của mình, cũng dần dần đem bọn họ bằng vào đủ loại thân phận giới thiệu vào tổng công ty Tưởng gia ở B thị, vì tương lai mà từng bước xâm chiếm quyền lực, thiết lập trụ cột.

Ngược lại với việc quan tâm tìm kiếm nhân tài, Tưởng Trạch Hàm đối bạn khác phái vẫn là hưng trí thiếu hụt, thẳng tới khi đám bạn cùng phòng của anh từ lúc ban đầu ngấm ngầm nhìn trộm xem anh sẽ tiếp nhận loại con gái nào chuyển biến thành không ngừng giúp anh giới thiệu đủ loại nữ sinh ưu tú, chỉ tiếc thẳng tới khi ba người bọn họ giải quyết được vấn đề ‘nửa kia’ của mình, số đào hoa của vương tử trường học Tưởng Trạch Hàm còn chưa nở rộ được một đóa nào.

—— Dạng bạn gái giống như em trai thật sự là khó tìm muốn chết aaaaaa! Tưởng Trạch Hàm cậu luyến đệ thế này là đủ rồi nha! Mẹ nhà cậu! — đây là tiếng lòng đầy nhất chí của bạn cùng phòng với Tưởng Trạch Hàm

May mắn, bởi vì Tưởng Trạch Hàm là kẻ cực giỏi về che giấu, cho nên nhóm sinh viên khờ dại đơn thuần chưa từng có hoài nghi tính toán nhỏ bé trong lòng anh — đào hoa của người này sao mà chưa nở chứ, là nở tung cánh thời gian quá dài rồi, cơ hồ sắp tàn đến tơi tả!

Bởi vì không biết ‘đóa đào hoa nát’ trong lòng Tưởng Trạch Hàm nên không ít nam sinh vẫn lặng lẽ truyền lưu đề tài ‘Tưởng Trạch Hàm lãnh cảm’, thẳng đến khi một tên nam sinh nào đó vì thăm dò mà dụ anh xem ‘Phim hành động tình yêu’ ( Phim XXX), lại chiếm được một đánh giá đầy bình tĩnh rằng “Bộ dáng giống nhau, diễn xuất rất giả”, từ đó, sau tên của Tưởng Trạch Hàm vốn có cái mác ‘lãnh cảm’ lại được lặng lẽ tăng thêm ba chữ — ‘Nhãn giới cao’.

—— Đúng vậy, người mà ngay cả hoa khôi Trương Dĩnh chủ động tới gần còn không để vào mắt, nhãn giới có thể không cao sao?


Không thể không nói, ban đầu Trương Dĩnh đối với Tưởng Trạch Hàm là thật có thiện cảm, cô từ nhỏ đã nghe người xung quanh nói tốt đủ điều về Tưởng Trạch Hàm, biết anh vô luận gia thế hay năng lực đều có triển vọng nhất trong đám người trẻ con nhà thế gia. Mà lần đầu tiên gặp mặt, đối phương thái độ ôn hòa khéo léo, hơn nữa còn có diện mạo có thể khuynh đảo bất cứ nữ sinh nào, nên đương nhiên để lại cho Trương Dĩnh ấn tượng phi thường tốt.

—— Chỉ tiếc, trong quá trình tiếp xúc, Trương Dĩnh lại cực kỳ hậm hực phát hiện Tưởng Trạch Hàm kỳ thực là một đầu gỗ, dẫu cô có minh kỳ ám kỳ thế nào cũng không hề phản ứng lại = =

Từ nhỏ đến lớn được người nhà nâng niu ở trong lòng bàn tay, Trương Dĩnh mặc kệ biểu hiện đến như thế nào dịu dàng hào phóng, ở sâu trong nội tâm không thể nghi ngờ cũng là vô cùng kiêu ngạo, hơn nữa, cô cũng đích xác có bản lĩnh để kiêu ngạo. Vô luận là tự tôn hay là tính cách tự thân cũng sẽ không cho phép cô quấn lấy một người con trai không buông bỏ, vì thế ‘Chàng nếu đã vô tình thì thiếp đây liền bỏ’, dù sao Trương Dĩnh cô chưa bao giờ phải đau đầu vì không có ai theo đuổi.

Vì thế, tại trong ánh nhìn chăm chú hoặc là tiếc hận hoặc là vui sướng khi người gặp họa của không ít các sinh viên, Trương Dĩnh quyết đoán rời mục tiêu, vứt bỏ Tưởng Trạch Hàm, ba phải cái nào cũng được mà tiếp nhận một vị nam sinh đồng dạng cũng có chút xuất sắc vẫn luôn nhiệt liệt theo đuổi mình.

Chỉ tiếc, có câu thơ nói ‘Từng qua biển lớn, không màng nước – Chưa đến Vu sơn, chẳng biết mây’, những cô gái giống như Trương Dĩnh, vừa xuất thân tốt mà bản thân lại cực kỳ xuất sắc, nhãn giới đồng dạng cũng rất cao, nếu đã gặp qua một Tưởng Trạch Hàm vô cùng xuất sắc rồi, cô sẽ rất khó mà không đem ‘Bạn trai’ hiện tại so sánh với anh, mà một khi cho ra kết luận người ‘Bạn trai’ này không bằng Tưởng Trạch Hàm, luôn tự thấy bản thân đáng lẽ phải được thứ tốt nhất, Trương Dĩnh liền có chút không cam lòng.

Cứ mãi như thế, sau khi thay đổi vài ‘Bạn trai’, Trương Dĩnh có chút nhàm chán với trò chơi luyến ái, dứt khoát duy trì trạng thái độc thân, khiến đám vây xem không thể không cảm khái “Nhãn giới cao quá nên chẳng ai với tới được nha”, bạn nhìn đi, Kim Đồng Ngọc Nữ vốn chạm tay có thể bỏng của khoa tài chính hiện giờ đều độc thân cả rồi, quả thực là phung phí của trời!

Đương nhiên, Tưởng Trạch Hàm căn bản sẽ không đi chú ý tới tình hình Trương Dĩnh như thế nào, anh còn đang ngập trong nỗi phiền não khi nào thì em trai của mình mới có thể lớn lên, khi nào thì cái tên chết tiệt Lê Chu kia mới có thể cách em mình xa một chút.

Tưởng Trạch Thần cũng đồng dạng đang phiền não, mà phiền não của cậu so với phiền não đầy phong hoa tuyết nguyệt của anh trai mình thì thực tế hơn — cậu đang phiền não về sự cố năm lớp 11 khiến mọi người trở tay không kịp kia.

—— Mắt thấy, thời gian đã sắp một ngày một ngày mà tới gần…

-Chú thích:

(1) tuyết tàng: Lấy tuyết giấu đi một vật nào đó. Ở trong giới giải trí có ý nghĩa rằng nghệ sĩ đó đã bị công ty bỏ qua, không cho đi đóng phim hay chụp hình ra đĩa nữa, nhưng lại không cắt hợp đồng để nghệ sĩ đó đi nơi khác phát triển.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui