Hạ Mạt tuy rằng không có thời gian để bù lại tri thức về việc phân loại giới tính nhưng cũng biết kỳ sinh lý của Alpha có bao nhiêu gian nan.
So sánh với Omega, Alpha tinh lực dư thừa, một khi tiến vào kỳ sinh lý thì tinh lực sẽ càng thêm tràn đầy, hơn nữa cảm xúc cũng trở nên táo bạo, một khi không thể thông qua việc phân tán lực chú ý để ổn định tinh thần thì sẽ rất dễ dàng mất đi lý trí.
Còn nhớ trước kia cậu đã từng nghe Lance nhắc đến chuyện của Randall.
Nghe nói trước khi xác nhận quan hệ với cậu, mỗi lần đến kỳ sinh lý Randall đều sẽ nhốt mình trong đấu võ trường, thẳng đến khi ép hết toàn bộ tinh lực ra.
Hơi nhớ lại, cậu nhớ rõ cả ngày hôm qua hình như đều không thấy Randall.
Randall mười một giờ tối mới về, lúc ấy cậu vốn dĩ sắp ngủ rồi, mơ mơ màng màng cảm giác được động tĩnh bên người nên miễn cưỡng mở to mắt, cậu chú ý tới biểu tình Randall hình như có chút mỏi mệt, lúc đầu cậu còn tưởng mình nhìn nhầm, hôm nay nhớ lại, thì ra là đi võ đấu trường?
Hạ Mạt càng nghĩ càng cảm thấy không yên tâm.
Cậu tin tưởng cảm tìm của Randall đối với cậu từ đầu đến cuối sẽ không có bất kỳ thay đổi gì, chỉ là cậu không đành lòng để cho Randall chịu tội nhiều như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn quyết định tìm người để hỏi kinh nghiệm, chỉ là tìm ai là thích hợp?
Tư tâm cho rằng phụ hậu nhất thích hợp, phụ hậu cùng phụ hoàng ngọt ngào vài thập niên mà tới bây giờ vẫn không xảy ra vấn đề gì, nhưng phụ hậu dù sao cũng là ba ba của Randall, nếu như hỏi hắn thì chẳng phải là gián tiếp nói cho Randall mình không tin tưởng hắn sao?
Vẫn là hỏi ba ba đi?
Cho dù ba ba cùng phụ thân tách ra gần hai mươi năm nhưng kinh nghiệm sống chắc chắn càng thêm phong phú hơn cậu, sẽ có ý kiến riêng về việc giải quyết chuyện này.
Nghĩ vậy, Hạ Mạt lập tức gọi video cho Ngọc Chương.
Video được nhận.
Mặt Ngọc Chương xuất hiện trong hình chiếu 3D “Mạt Mạt, chuyện gì?”
Hạ Mạt cảm thấy có chút xấu hổ, thật cẩn thận mà liếc phòng tắm một cái rồi mới nói với Ngọc Chương: “Tối hôm nay cùng nhau ăn cơm đi, con đã lâu rồi không ăn cơm cùng ba ba.”
“Đứa nhỏ ngốc, không phải hôm kia mới ăn sao? Như thế nào, cãi nhau với Randall?”
“Suỵt……..” Hạ Mạt cảnh giác mà nhìn nhìn phòng tắm, quấn chặt áo khoác đi đến ban công, “Không cãi nhau.”
“Vậy thì làm sao?”
“Chính là, chính là ………..” nói chuyện này cùng ba ba luôn cảm thấy không được tự nhiên lắm.
Thấy bộ dạng mất tự nhiên của cậu, Ngọc Chương cười ra tiếng, “Quả nhiên lớn rồi, đều có tâm sự.”
Lỗ tai truyền đến tiếng cười của Ngọc Chương, trong lòng Hạ Mạt càng thêm xấu hổ, ấp úng nửa ngày, dứt khoát liều một cái, “Con chỉ là muốn hỏi một chút, kỳ sinh lý của Randall tới thì con nên làm như thế nào?”
Cái này ngược lại đến phiên Ngọc Chương kinh ngạc.
Hạ Mạt xấu hổ một lúc lâu, lại vẫn không nghe thấy Ngọc Chương trả lời, thật sự là không nín được, cậu liền ngẩng đầu, nhìn về phía Ngọc Chương, ai mà ngờ được Ngọc Chương đang trừng to mắt nhìn ngây ngốc vào phía sau lưng của cậu.
Trong lòng tức khắc nổi lên một loại dự cảm xấu!
Hạ Mạt chậm rãi quay đầu, liền thấy Randall đang đứng cách cậu một mặt pha lê.
Có pha lê?
Có pha lê!
Tiếng tim đập dồn dập nháy mắt im lặng hơn rất nhiều, trên ban công trang bị pha lê siêu cấp, hiệu quả cách âm rất tốt, chỉ cần cửa kính hoàn toàn đóng lại thì Randall nhất định không thể……..
Tầm mắt đảo qua khe cửa hơi mở, trong đầu nháy mắt bay qua một vạn đầu Alpaca (một loại động vật có cách gọi trong tiếng Trung là Thảo nê mã [cǎo·ní·mǎ]: Đồng âm với từ mắng chửi “Thao nhĩ mụ”, có thể được hiểu là: á đù, CLGT?, WTF, WTH), đây là đang đùa giỡn với cậu?!
Cửa kính vậy mà không được đóng chặt?! Nói cách khác Randall nghe được?!
Trời ạ! Quả thực ném chết người!
Ngọc Chương khụ khụ hai tiếng, Hạ Mạt hoàn hồn, liền nghe thấy Ngọc Chương nhịn ý cười nói: “Ba ba còn có chuyện, đi trước, chuyện ăn cơm thì ngày mai nói sau đi.”
Video chợt cắt đứt.
Hạ Mạt khô cằn mà nhìn chằm chằm quang não, lại ngẩng đầu nhìn Randall lấy lòng.
Randall đứng ở mặt kia của pha lê, thần sắc không có chút nào dao động, nhưng hắn càng như vậy, trong lòng Hạ Mạt càng thêm hoảng.
Hạ Mạt cười nịnh kéo cửa kính ra đi đến trước mặt Randall.
Randall vẫn luôn không nói chuyện, hai người cứ đứng mặt đối mặt như vậy chừng mười phút, thực mau, Hạ Mạt rốt cuộc chịu không nổi nữa, thấp giọng xin tha, “Anh đều nghe thấy được?”
Randall không hé răng.
“Em không phải là không tin tưởng anh, em chỉ là lo lắng cho anh”
“Lo lắng cái gì?” Randall rốt cuộc nói chuyện, thế nhưng thanh âm nghe vào tai rất nặng nề, giống như sấm rền.
Hạ Mạt nhanh chóng nhấc lên mí mắt liếc một cái, thấp giọng nói: “Lo lắng anh khó chịu.”
Randall bỗng nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, bước một bước về phía trước, kéo Hạ Mạt ôm chặt vào trong lồng ngực, “Ta không sợ khó chịu, chỉ sợ em không tin ta.”
“Em không có………”
“Nghe ta nói.” Cánh tay đặt trên lưng cậu của Randall đi xuống ấn ấn, Hạ Mạt lập tức ngậm miệng, “Vì em, ta có thể trả giá tất cả, cho dù là muốn mạng của ta cũng không sao cả, chỉ là em không thể nghi ngờ tình cảm của ta với em.”
“Em biết.
Em chỉ là đau lòng anh đến kỳ sinh lý”
“Một chút đau đớn này có là gì? Chỉ cần em đồng ý bình an ở bên cạnh ta thì cho dù là đứt tay đứt chân, ta cũng sẽ không nhíu mày dù chỉ một chút.”
“Đừng nói như vậy.” Hạ Mạt ôm chặt lấy Randall, “Là em suy nghĩ nhiều.
Nhưng mà anh cũng phải đồng ý với em! Một khi đến kỳ sinh lý thì không được gạt em, em có thể giúp anh…..”
Ôm ấp của Randall càng thêm chặt “Cảm ơn.”
“Nói mơ cái gì vậy? Em là ba ba của con anh.”
Hai người ở trong phòng thân mật hơn nửa giờ, thẳng đến khi bụng của Hạ Mạt bụng gây mất hứng mà kêu rột rột thì mới cùng nhau đi xuống lầu.
Người hầu nghe thấy động tĩnh liền bưng bữa sáng nóng hổi lên trên bàn, sau đó cung kính mà rời khỏi nhà ăn.
Hai người ăn qua cơm sáng, đi vào đại sảnh thảo luận chính sự.
Căn cứ an bài của Lannado, bởi vì 11h là thời điểm công bố xếp hạng của Lạp Hỗ tinh cầu cho nên các thành viên nòng cốt của Hoàng đảng phải có mặt ở đại sảnh chính sự vào lúc 10h30.
Randall đẩy ra cửa lớn, hơn một trăm đôi mắt trong hội trường đều đồng loạt mà nhìn về phía Hạ Mạt.
Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi công bố thân phận Hạ Mạt xuất hiện trước công chúng nên khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
Randall gắt gao nắm lấy tay cậu.
Hạ Mạt cảm giác được lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ cùng lực lượng, biểu tình cứng đờ cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, cậu cùng Randall sóng vai đi đến đại sảnh.
Đồng thời, hơn một trăm đôi mắt cũng đi theo cậu.
Đại sảnh chính sự là hình trứng, bố cục bên trong cũng là hình trứng.
Randall dắt Hạ Mạt ngồi vào hai vị trí chính giữa bên trái.
Sau khi Hạ Mạt ngồi xuống vẫn có thể cảm nhận rõ ràng tầm mắt tới từ bốn phương tám hướng, vì thế ho khan hai tiếng, nhắc nhở mọi người không cần dùng ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn cậu.
Mọi người lúc này mới bỗng nhiên phát hiện hành động lúc nãy của mình có chút thô lỗ, vì thế nhanh chóng xin lỗi thu hồi tầm mắt, làm bộ nói chuyện với những người bên cạnh.
Hạ Mạt ngồi nghiêm chỉnh, nhìn những người bề ngoài có vẻ như đang thấp giọng giao lưu nhưng thực ra vẫn trộm liếc mắt nhìn cậu, nhẹ nhàng mà kéo ống tay áo Randall.
“Làm sao vậy?”
Hạ Mạt ngoắc ngoắc tay với hắn.
Randall cúi đầu.
Hạ Mạt bám vào bên tai hắn nói: “Mọi người có phải rất tò mò về em?”
Randall nhìn lướt qua những quan viên đang trộm ngắm người này, thấp giọng nói: “Không chỉ là tò mò, càng nhiều là kính nể.”
“Làm, làm sao mà em không biết xấu hổ như vậy?” Hạ Mạt co quắp nắm chặt bàn tay đặt trên đầu gối, rốt cuộc cậu còn chưa đến hai mươi tuổi, mà những người trước mắt này đều là cánh tay đắc lực của Hoàng đảng, cho dù làm ông của cậu thì vẫn đủ tư cách.
Được những người này kính nể thật đúng làm người ta thấp thỏm.
Randall không nói chuyện, chỉ là hơi hơi cong khóe môi.
10h58.
Cửa lớn lại một lần nữa mở ra, Lannado cùng Edern sóng vai đi vào.
Hai người ngồi ở vị trí chính giữa
Lannado mở miệng, “Hôm nay là ngày công bố kết quả khảo sát, có ảnh hưởng đến toàn liên minh, bởi vì chỉ cần đứng ở sau chúng ta thì thứ tự đều sẽ bị ảnh hưởng! Hiện giờ, Lạp Hỗ tinh cầu đã có được hai điều kiện lớn để chúng ta bước đến vị trí tinh cầu trung tâm, còn việc chúng ta có thể tiến vào danh sách này không thì còn phải xem ý kiến của đoàn khảo sát.”
Lời này nói ra làm cho tươi cười của mọi người thu liễm hơn rất nhiều.
Lannado gật đầu với người hầu, người hầu lập tức mở ra hình chiếu 3D.
Hình chiếu tổng cộng có bốn cái, được đặt ở các hướng khác nhau.
Lannado căn thời gian rất chuẩn, hình chiếu vừa mới mở ra thì cuộc họp công bố kết quả xếp hạng thực lực tổng hợp các tinh cầu cũng chính thức được bắt đầu.
Trên ghế nghị sĩ, vẫn là Trần Uy ngồi chính giữa như trước.
Hắn thoáng điều chỉnh microphone, sau đó nghiêm túc, trịnh trọng phát biểu: “Trong vòng một tuần vừa rồi, đoàn khảo sát chúng tôi đã tiến hành thâm nhập tìm hiểu kỹ càng về Lạp Hỗ tinh cầu.
Trải qua nghiên cứu xác nhận, Lạp Hỗ tinh cầu phát hiện ra một tinh cầu vô chủ ── Lục Tinh, đây là tinh cầu sinh vật thứ chín của liên minh!
Ngoài ra, chúng tôi còn chứng thực, Lạp Hỗ tinh cầu đã có năng lực độc lập nghiên cứu phát minh ra cơ giáp loại nhảy không gian, đây là tinh cầu thứ tám trong liên minh có năng lực độc lập chế tạo loại cơ giáp này!”
Hết chương 358.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...