Bên ngoài phi thuyền màu bạc dần dần xuất hiện lớp kim loại màu vàng dày đặc.
Lớp hợp kim nối sát nhau liên tiếp, có hình loan đao (một loại đao có phần lưỡi cong gần giống nhữ mã tấu) dài khoảng 50cm, rộng 30cm, đáy mỏng, phần lưỡi đao phát ra ánh sáng phản chiếu màu bạc.
Màu Bạc X đối với Trần Tuấn Vũ mà nói là một loại cơ giáp hoàn toàn xa lạ, khó tránh khỏi sự mới lạ ở phương diện thao tác.
Hệ thống dập nát chuẩn bị ổn thỏa, hắn nhìn chằm chằm bàn thao tác 3D một lúc rồi mới ấn xuống nút khởi động.
Phòng điều khiển đột nhiên xuất hiện một giọng nữ: “Hệ thống dập nát khởi động.”
Cùng lúc đó, lớp hợp kim bên ngoài cơ giáp cũng bắt đầu xoay tròn, rồi đến lớp hợp kim trên dưới cơ giáp cũng chuyển động.
Mặt đất.
Vì đảm bảo an toàn, cả nhóm Randall đều tránh bên trong Vinh Quang 3000X.
Randall mở ra hệ thống giám sát bên ngoài, tập trung vào Màu Bạc X ở giữa không trung.
Hạ Mạt chú ý tới hàng chữ 3D lấp lóe trong hình chiếu, hỏi: “Hình thức này có gì khác với hình thức chiến đấu?”
“Hình thức chiến đấu là toàn cảnh, có thể kiểm tra 360 độ tình huống bên ngoài, là một trong các loại công năng chiến đấu thường dùng; hình thức bên ngoài chủ yếu dành cho việc đo lường khoa học, đặc biệt thích hợp cho việc giám sát đồ vật ở trạng thái tĩnh, thuộc về công năng phi chiến đấu.” Trương Lợi hơi tạm dừng, bổ sung: “Đây được xem như là một loại kỹ thuật tương đối phổ biến trong việc đo lường địa lý, dùng để giám sát biến hóa địa hình là không còn gì tốt hơn.”
Hạ Mạt cái hiểu cái không gật đầu, trong lòng vẫn vô cùng tò mò với hệ thống giám sát bên ngoài, thế nhưng tò mò của cậu rất nhanh đã được thỏa mãn.
Cùng thời gian với việc khởi động hệ thống dập nát, hệ thống giám sát bên ngoài cũng xuất hiện dòng chữ cảnh cáo: “Cảnh cáo cấp xanh, bên ngoài 250m xuất hiện bất thường!”
Lông tơ của Hạ Mạt lập tức dựng thẳng lên! Thì ra thứ này dùng như vậy! Thực tiên tiến a!
“Hệ thống dập nát gia tốc xoay tròn quả thật có thể kéo theo luồng không khí xung quanh xoay tròn, chỉ là không biết điều này có đủ để mở ra vết nứt không gian hay không.” Trong ánh mắt của Trương Lợi tràn đầy hưng phấn.
“Có hy vọng!” Hạ Mạt đoan đoan chính chính ngồi ở vị trí phó lái, khẩn trương nắm lấy tay vịn, “Hệ thống dập nát còn chưa đạt tới tốc độ đỉnh.” Nói xong cậu lập tức gọi cho Trần Tuấn Vũ.
Trần Tuấn Vũ ngồi trên ghế điều khiển của Màu Bạc X, trên ngũ quan anh tuấn khó được mà không thấy cảm giác ngả ngớn “Có việc cứ việc phân phó.”
“Vận tốc quay của hệ thống dập nát đã đạt tới mức tối đa chưa?”
Trần Tuấn Vũ mân mê một trận, trả lời: “Còn có 50% khả năng tăng lên!”
“Chỗ chúng tôi đã đo lường được dòng khí xung quanh Màu Bạc X đã phát sinh dao động, thế nhưng tốc độ vẫn chưa đủ nhanh, cần tăng tốc chỉ số chuyển động của hệ thống dập nát.”
“Được.” Trần Tuấn Vũ ấn xuống nút gia tốc, mặt ngoài cơ giáp vốn yên tĩnh không tiếng động bắt đầu xuất hiện tiếng vù vù trầm thấp, cùng lúc đó, dao động không khí càng thêm cụ thể hóa, mắt thường thậm chí còn có thể thấy được cột gió xoáy màu trắng lấy Màu Bạc X làm trung tâm!
Gió xoáy không ngừng tăng cường, từ đường kính mấy mét ba đầu biến thành mấy chục mét! Sức gió mạnh mẽ lấy tư thế nghiền nát mọi thứ quét qua sân xưởng 10, cát vàng, lá cây, thậm chí là hoa cỏ trong bồn hoa cũng bị cuốn vào cuồng phong!
Trong Vinh Quang 3000X, cảnh cáo trực tiếp từ cấp xanh chuyển sang cấp đỏ, “Cảnh báo cấp đỏ! Cách 250m xuất hiện gió lốc! Mời người điều khiển nhanh chóng tránh xa!”
bàn tay đặt trên ghế dựa của Hạ Mạt đã hoàn toàn cắm vào trong thịt mềm.
Biểu tình lạnh lùng của Randall cũng sắp duy trì không được!
Người khác có lẽ không rõ ràng lắm nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ngày đó Hạ Mạt bị cuốn vào vết nứt không gian! Cho đến bây giờ, hắn vẫn có thể nhớ rõ điềm báo của vết nứt không gian chính là gió lốc! Mà diễn biến tiếp theo sau gió lốc chính là lốc xoáy!
Thành bại ngay trong nháy mắt này!
Randall tiến đến trước video, lớn tiếng hỏi: “Trần Tuấn Vũ! Hệ thống dập nát còn có không gian tăng lên không?!”
“10%!”
“Tăng đến tốc độ cao nhất!”
“Tuân mệnh!”
Trần Tuấn Vũ nhanh chóng tăng tốc độ hệ thống dập nát lên mức cực hạn, tiếng nổ trầm thấp đinh tai nhức óc vang tận mấy cây số!
Xưởng 9 cách xưởng 10 gần nhất chịu ảnh hưởng mãnh liệt nhất, tất cả mọi người trong xưởng đều bị thanh âm này làm khó chịu trong ngực, vội vàng chạy khỏi phòng thao tác tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, thế nhưng chỉ nhìn thấy một cột lốc xoáy thật lớn trên bầu trời xưởng 10!
Cuồng phong tàn sát bừa bãi, gió cát đầy trời.
Nhóm chế tạo sư nhạy bén vội vàng hợp thành mặt nạ dưỡng khí đeo lên mặt, cũng xuyên thấu qua lớp kính pha lê mà nhìn về phía giữa không trung.
Gió lốc giống như một con rồng màu vàng không ngừng giãy dụa, cũng không ngừng hút tất cả mọi thứ vào trong thân thể nó.
Mọi người kinh ngạc không thôi, mắt thấy sức gió càng thêm cường hãn, thậm chí ngay cả đứng đều trở nên miễn cưỡng, mọi người mới nhanh chóng ngồi phi thuyền rời khỏi.
Hệ thống dập nát được đẩy lên mức cao nhất, sức gió cũng càng thêm mạnh.
Đám người Hạ Mạt ngồi trong Vinh Quang 3000X chỉ cảm thấy cơ giáp đột nhiên run lên một chút, mọi người còn không kịp phản ứng lại Randall đã hô to một tiếng: “Vết nứt không gian!”
Vừa nghe thấy thanh âm này, Hạ Mạt vội vàng tập trung nhìn vào!
Trong hình chiếu 3D màu lam, gió lốc giống như bị cưỡng ép áp súc lại, hình thành một cái lốc xoáy bẹp màu xám đen, Màu Bạc X đang ở chính giữa phía trước lốc xoáy, hình như đang không ngừng tiến về phía đó!
Vết nứt không gian được hình thành!
Thế nhưng đám Hạ Mạt bất chấp hưng phấn, vội vàng hô to với Trần Tuấn Vũ trong hình chiếu: “Rời đi vết nứt không gian!”
Bọn họ đang ở trong thời điểm cái biết cái không đối với việc nhảy không gian, chuẩn bị không được trọn vẹn, ai cũng không đảm bảo Trần Tuấn Vũ đi nhầm vào vết nứt không gian thì có thể bình an vô sự hay không!
Trần Tuấn Vũ dù sao cũng là cao thủ điều khiển cơ giáp, tốc độ phản ứng không phải người bình thường có thể so sánh được, vừa nhìn thấy tình cảnh mây đen giăng đầy trong màn hình 3D đã lập tức đóng lại hệ thống dập nát thoát đi.
Ngay sau khi hắn rời khỏi chưa đến một giây đồng hồ, vết nứt không gian chợt sụp xuống, mấy người Hạ Mạt rõ ràng nhìn thấy những thứ vốn ở xung quanh vết nứt không gian đều biến mất hầu như không còn, tức khắc dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Đến đây, phương pháp hình thành hắc động coi như đã được tìm ra, tiếp theo chính là làm thế nào để xác định vị trí bạch động.
Thí nghiệm hạ màn, Trần Tuấn Vũ rời đi Màu Bạc X, trên áo sơ mi màu xám bạc ướt đẫm mồ hôi, dính nhớp mà dán vào trên người.
Thế nhưng hiện tại hắn cũng không có tâm tư để ý đến hình tượng, bởi vì hắn đã hoàn toàn bị tính năng cường đại của Màu Bạc X chinh phục!
“Hạ Mạt!” Trần Tuấn Vũ bước đến trước mặt Hạ Mạt “Sau này nếu như số lượng của Màu Bạc X có dư thì có thể tặng tôi một cái không?!”
Hạ Mạt còn chưa nói gì, Trương Lợi đã liếc nhìn hắn, âm dương quái khí nói: “Cơ giáp tiên tiến như vậy vĩnh viễn không có ngày bị dư.
Lại nói, cho dù có thì ở phía trước anh còn có bệ hạ, đế hậu, Randall vương tử, Lance vương tử, Vị Chinh nguyên soái, Ngọc Chương thúc thúc ..... chờ đến lượt anh thì con anh đều đã lớn rồi.”
Trần Tuấn Vũ thật ra không để bụng sự trêu chọc của Trương Lợi, hai mắt nhìn thẳng Hạ Mạt, nghiêm túc thỉnh cầu: “Có thể chứ?”
“Được.” Hạ Mạt bổ sung: “Nếu có dư.”
“Cảm ơn!”
Randall nhẹ nhàng ôm lấy Hạ Mạt, nói với Trần Tuấn Vũ: “Đi vào trong biệt thự tắm rửa đi.
Chờ anh tắm xong thì cũng đến lúc ăn trưa.”
“Được!” Trần Tuấn Vũ bước nhanh vào trong biệt thự nhỏ.
Hạ Mạt, Randall cùng Trương Lợi đi phía sau.
Trương Lợi nói “12h sẽ công bố kết quả của cuộc khảo sát năng lực tinh cầu.”
Hạ Mạt vỗ vỗ đầu, “Tớ lại quên mất chuyện này chứ!”
Randall ôn hòa mà nhìn cậu, “ Còn 30 phút nữa mới công bố kết quả.
Tiếu Cường đã đi chưa? “
“Không.” Nhắc tới Tiếu Cường, sắc mặt Hạ Mạt trở nên thối thối, “Nghe lão ba nói Tiếu Cường hai ngày này không có một chút phản ứng nào, không giống như người của đoàn khảo sát.”
Ba người đi vào cửa chính, Randall thay Hạ Mạt kéo ra ghế dựa, sau đó ngồi bên người cậu, “Đừng có gấp, chờ có kết quả là chúng ta có thể xác nhận thân phận của Tiếu Cường.”
Để chiếu cố Hạ Mạt đang mang thai, những món Dương Xuân Hoa làm cơ bản đều là đồ Hạ Mạt thích ăn.
Bốn người nhanh chóng ăn xong bữa trưa đơn giản, khoảng cách cách thời gian công bố kết quả còn 10 phút.
Bọn họ ở phòng khách chờ đợi kết quả.
Hạ Mạt bởi vì ăn khá nhanh mà bụng có chút chướng chướng khó chịu.
Randall ngồi bên người cậu, một tay ôm bờ vai của cậu, một cái tay khác đặt trên bụng cậu, lực đạo vừa phải xoa tròn.
Bụng ấm áp, Hạ Mạt dựa đầu vào ngực Randall, quanh chóp mũi đều là mùi hương lành lạnh và mùi tin tức tố Alpha mê lòng người, ngửi thấy hương vị này, Hạ Mạt lại mơ màng muốn ngủ.
Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ chú ý tới Hạ Mạt buồn ngủ mông lung, đều phi thường thức thời mà ngậm miệng lại không nói lời nào.
Randall vì để cho Hạ Mạt có thể ngủ càng thêm thoải mái nên cẩn thận đứng dậy để cho Hạ Mạt nằm ở trên ghế sô pha, sau đó ngồi xổm trên mặt đất tay chân nhẹ nhàng mà thay cậu cởi giày.
Trần Tuấn Vũ chú ý tới động tác của Randall, trong lòng kinh ngạc.
Hắn đã quen với việc Randall rất chiều Hạ Mạt, chỉ là lại không nghĩ sủng đến mức này.
Nói lại, nếu như để hắn thay Lance cởi giày thì hắn cũng vui vẻ chịu đựng giống vậy.
Mười phút ngắn ngủi thực nhanh đã qua đi.
Hạ Mạt vốn dĩ đã ngủ say, lại không nghĩ rằng bị công năng báo thức đã cài đặt của quang não làm tỉnh giấc, cậu vặn vẹo thân mình.
Randall thấp giọng hỏi: “Còn muốn ngủ tiếp một lát không?”
“12 giờ?” Hạ Mạt nửa híp mắt, thanh âm mơ hồ.
“Đúng vậy.” Randall nhìn bộ dáng đáng yêu của cậu, nhịn xuống dục vọng hôn môi “Sắp công bố kết quả xếp hạng các tinh cầu, hiện tại đại diện ủy ban khảo sát đang nói chuyện.
Em có thể ngủ tiếp trong chốc lát.”
“Không, em phải dậy!” Hạ Mạt giãy dụa trên đùi Randall.
Randall thấy cậu đã quyết tâm liền đỡ lấy bờ vai cậu.
Hạ Mạt ngồi dậy, theo thói quen mà ngửa đầu muốn hôn, Randall chần chờ một chút rồi hôn một cái lên trán, má trái, má phải, cằm cùng chóp mũi cậu.
Hạ Mạt lúc này đầu óc còn không rõ ràng lắm, hoàn toàn không ý thức được Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ đang ở bên cạnh, thế nhưng cậu lại rất nhạy bén mà nhận ra sự chần chờ của Randall, lập tức có chút không cao hứng, vì vậy cậu thoáng thay đổi tư thế nâng một chân đè lên bụng của Randall.
Randall bất đắc dĩ mà cười cười, duỗi tay ôm cậu đặt lên đùi mình.
Lúc này Hạ Mạt vô cùng thoải mái, hai chân quấn lấy eo của Randall, đầu gác trên bờ vai rộng, buồn ngủ mông mung nhìn về phía hình chiếu 3D giữa không trung, trong lúc vô tình nhìn thấy hai bóng người lắc lư?
Hạ Mạt ngẩn người, chớp chớp mắt cẩn thận nhìn, là Trương Lợi cùng Trần Tuấn Vũ?!
Trời ạ!,
Cậu vậy mà làm những chuyện mất mặt như vậy trước mặt chiến hữu kiêm bạn tốt?!
Hạ Mạt nháy mắt thanh tỉnh cứng đờ người, nhiệt khí từ ngực chuyển lên trên, trực tiếp từ cái mũi, miệng, tai toát ra!
Hết chương 345.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...