Thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi nhanh chóng đi qua.
Sáng ngày thứ hai, Hạ Mạt giống như rất nhiều người dự thi khác, mặc trang phục huấn luyện đi vào sân vận động Triều Huy.
Đợi sau khi tất cả mọi người đều đến đông đủ, hiệu trưởng Frankie tinh thần quắc thước đi nhanh lên đài, “Các vị bạn học, chúc mọi người buổi sáng tốt lành!”
Dưới đài là tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
“Hôm nay, trường Exxon sẽ tổ chức vòng loại của giải thi đấu liên minh giữa các tinh cầu! Từ mấy trăm đội ngũ của chúng ta, nhà trường sẽ chọn ra hai chi đội ngũ.
Đầu tiên, ta sẽ giới thiệu sơ lược quy tắc của vòng loại này.
Vòng loại này không có hạn chế về thời gian, kết quả cuối cùng chỉ lấy hai đội đầu tiên.
Nhưng theo ta, càng hoàn thành nhiệm vụ trước thì khả năng chiến thắng càng lớn.
Nội dung cụ thể đã được công bố, còn lại liền mời các học sinh tiến vào rừng rậm mô phỏng để tìm hiểu thêm.”
Hạ Mạt đã tạo thành thói quen người trên đài nói đến một nửa đã phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, cậu đi sau lưng Randall cùng Vu Triết, chậm rãi đi về phía rừng rậm mô phỏng, sau khi bước vào rừng rậm mô phỏng, cửa hợp kim to lớn lập tức đóng cửa.
Phóng tầm mắt nhìn tới, khung cảnh trong rừng rậm mô phỏng vô cùng khác với lần đầu tiên đến đây, bầu trời bao la, mảnh đất mênh mông bát ngát, xem ra cảnh tượng trong lần tranh tài này chính là sa mạc…
Còn chưa đợi cậu nói chuyện đã nghe đến cách đó không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tốc độ phản ứng của Randall, Trần Khiết cùng Trần Tuấn Vũ rất nhanh, tiếng kêu thảm thiết vừa mới truyền đến, cũng đã đem Hạ Mạt, Vu Triết cùng Lance ôm lấy nhảy lên không trung! Tốc độ phản ứng của Trương Lợi vẫn là tính nhanh, theo sát phía sau bay lên trời.
Mọi người vừa lên đến giữa không trung, ngay sau đó liền gặp một thanh đao có răng cưa đường kính ba mét xoay tròn đánh úp lại! Răng đao sắc bén khác thường, cơ giáp tiếp xúc với nó ngay lập tức bị vỡ thành hai mảnh.
Hạ Mạt lòng vẫn còn sợ hãi ôm sát cánh tay của Randall, hai mắt nhìn chằm chằm đám hài cốt cơ giáp phía dưới, hỏi: “Chuyện gì xảy ra?!”
Trương Lợi lau một vệt mồ hôi lạnh, nhìn thấy cơ giáp hình người khổng lồ cách đó không xa, sắc mặt âm trầm, “Là Laurent.
Thật sự là không thể tưởng được, vì thắng trận đấu này mà ngay cả cơ giáp cấp S Vô Tận Hào cũng lấy ra.”
“Cơ giáp cấp S?!” Hạ Mạt vội vàng nhìn theo ánh mắt của Trương Lợi, chỉ thấy chính giữa đám cơ giáp chỉ còn lại những mảnh vụn cụt chân cụt tay, cơ giáp hình người khổng lồ Vô Tận Hào cao 20m như một Sát Thần đội trời đạp đất, tản ra khí thế kinh sợ lòng người! Mà ở quanh thân Vô Tận Hào, còn đứng mấy người nhỏ như con sâu.
Nhìn xa hơn, hoặc là chính những người dự thi đang chạy trối chết, hoặc là cơ giáp bị tổn hại bốc lên khói xanh cuồn cuộn.
Bên trong một mảnh hỗn độn, mấy người Randall tỉnh táo đứng ở giữa không trung có vẻ chướng mắt khác thường.
Vô Tận Hào thu hồi răng đao, chậm rãi quay người, đôi mắt máy móc cực đại nhìn thẳng vào bảy người, gã chỉ dừng lại một giây đồng hồ ngắn ngủi, ngay sau đó giơ cánh tay lên, dồn toàn lực đem răng đao văng ra!
Randall lập tức nói với Vu Triết: “Phóng thích Vinh Quang 3000X!”
Vinh Quang 3000X xuất hiện, bảy người lập tức tránh vào bên trong phi thuyền.
Trần Khiết nhanh chóng khống chế thao tác, điều khiển Vinh Quang 3000X lần lượt tránh thoát răng đao tập kích.
Randall lạnh lùng nói: “Đừng ham chiến, tranh thủ thời gian rút lui!”
“Vâng!” Trần Khiết tiếp thu được chỉ lệnh, lập tức điều khiển phi thuyền một bên tránh né công kích, một bên nhanh chóng thoát đi chiến trường.
Vinh Quang 3000X không hổ là cơ giáp cấp S, mặc dù chống lại cơ giáp hình người khổng lồ cấp S Vô Tận Hào cũng không có chút nào thua kém, thậm chí còn có thể chiếm ưu thế ở phương diện tốc độ, chỉ nháy mắt, Vinh Quang 3000X đã biến mất trên bầu trời xanh nhạt!
Laurent thoả mãn nhìn thoáng qua hài cốt khắp nơi trên đất, thu hồi Vô Tận Hào trở về mặt đất.
Đội viên lập tức bu lại, thất chủy bát thiệt nói ra: “Vô Tận Hào quả nhiên lợi hại, ngay cả Randall gặp đều chỉ có đường chạy trối chết!”
“Laurent đội trưởng, tuyển thủ dự thi đã bị một hành động của chúng ta đào thải một nửa, kế tiếp còn cần tiếp tục sao?”
Trong mắt Laurent mang cười nhìn đám người dự thi chạy thục mạng, “Không cần phải lãnh phí thời gian trên người bọn họ, chúng ta chỉ cần mau chóng hoàn thành nhiệm vụ là đủ.”
—— —— ——
Bên trong Vinh Quang 3000X
Trần Tuấn Vũ vẻ mặt kinh ngạc dò xét cấu tạo bên trong Vinh Quang 3000X, bằng vào thực lực của hắn, tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra chiếc phi thuyền này không giống thường, “Không nghĩ tới vị chế tạo sư quốc gia thứ tư thực sự tồn tại?”
Lance nhỏ giọng nói: “Lúc trước không phải đã sớm công bố sự tồn tại của X đại sư sao?”
Trần Tuấn Vũ thoáng thu hồi vô lại, nhẹ nhàng cười cười, “Ta vẫn cho là cái cớ của Hoàng đảng để làm yên lòng người.”
Lance túng quẫn, y nên nói cái gì cho phải đây?
Randall đứng giữa mấy người, “Mọi người thu được tin tức nhiệm vụ sao?”
Hạ Mạt, Vu Triết cùng Lance nhao nhao lắc đầu.
Trần Tuấn Vũ thật vất vả thu hồi lực chú ý, không đếm xỉa tới mở ra quang não, không nghĩ tới bên trong quang não lại xuất hiện một tin tức như thế này: “Nhiệm vụ của lần thi tuyển này: Tìm được bảo tàng giấu ở trong rừng rậm mô phỏng—— Rương hoàng kim.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Hạ Mạt vô ý xác định hỏi: “Nhiệm vụ của bọn Laurent chắc là khác với chúng ta chứ?”
Mọi người một trận trầm mặc.
Ngay sau đó, Trương Lợi nhận được tin tức: “Xin mời chú ý, toàn bộ đội ngũ lần này chỉ có hai nhiệm vụ, nhiệm vụ mà các ngươi lấy được rất có thể sẽ giống đối thủ, cho nên, xin hãy nhanh chóng nắm bắt thời gian.”
Trần Tuấn Vũ nói với Hạ Mạt: “Đây coi như là câu trả lời cho vấn đề của cậu?”
Hạ Mạt cứng ngắc gật đầu, “Cái kia, nếu như vậy, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian lên đường đi?”
Randall nói: “Cậu biết địa điểm của rương hoàng kim?”
“Ây…”
“Chúng ta phải tiến hành lập kế hoạch ngay khi nhận được nhiệm vụ, cần phải rút ngắn thời gian hoàn thành nhiệm vụ.
Đầu tiên, Vu Triết, có thể tìm tới bản đồ toàn cảnh của rừng rậm mô phỏng không?”
“Dễ dàng.” Vu Triết vùi đầu, mười ngón nhanh chóng thao tác trên “bàn phím ảo”, màn hình ba chiều giữa không trung lập tức hiện lên hình ảnh lập thể của rừng rậm mô phỏng, “Điểm màu đỏ trên màn hình chính là vị trí của chúng ta bây giờ.”
Bảy người làm thành một vòng, cẩn thận nhìn chằm chằm hình chiếu lập thể.
“Bởi vì bên trong nhắc nhở của chúng ta, cơ bản không có miêu tả đối với vị trí của rương hoàng kim, cho nên tất cả chỉ có thể dựa vào chính chúng ta.” Randall nói.
Hạ Mạt nhìn thấy Vu Triết, yên lặng nghĩ: Nếu như Vu Triết có thể phá dịch Mật mã gốc thì tốt rồi, tìm được rương hoàng kim gì đó cơ bản chỉ cần vài phút đồng hồ có được không.
“Căn cứ vào tin tức bên trong hình chiếu, chúng ta có thể phát hiện phía đông, phía bắc của rừng rậm mô phỏng đều là sa mạc, mà miền tây cùng vùng phía nam thì là vùng đất toàn đá.
Nếu như các cậu là nhân viên giám thị thì sẽ đem rương hoàng kim thả ở đâu?”
“Ah?” Hạ Mạt lăng lăng nhìn chằm chằm Randall, tại sao cậu luôn cảm thấy lời nói này của Randall có ý đánh bạc trong đó?
Lance nói: “Nếu như là ta, đương nhiên sẽ giấu trong các mỏm đá.
Núi đá nghe là biết là nơi giấu đồ tốt.”
“Hoàn toàn khác biệt.”
“Tại sao?”
“Núi đá mặc dù rất dễ giấu đồ vật nhưng nó cũng dễ dàng làm cho người dự thi phân biệt rõ phương hướng, tìm đúng vật giống với trong mô tả, đồng thời tránh né công kích của đối thủ.
Nhưng mà sa mạc thì lại không giống như thế.
Trong sa mạc chỗ nào cũng giống nhau, áp lực tạo cho người dự thi lớn hơn núi đá rất nhiều; trừ đó ra, trong sa mạc không dễ ẩn nấp, rất dễ dàng bị đối thủ phát hiện.
Đối với vòng loại chỉ chọn hai đội ngũ như thế này, sa mạc mới là tràng thí luyện tốt nhất.”
Nghe xong Randall phân tích, Hạ Mạt cảm thấy còn rất có đạo lý, “Cho nên mục đích kế tiếp của chúng ta chính là sa mạc?”
Randall gật đầu, “Trước mắt chúng ta còn chưa hiểu rõ về đề mục mà đội Laurent nhận được, nếu như giống nhau thì hai bên nhân mã đối đầu sẽ vô cùng tiêu hao sức chiến đấu.
Ta không muốn hao phí quá nhiều thể lực trước khi cuộc chiến chính thức bắt đầu, cho nên chúng ta phải đi tìm rương hoàng kim trước tất cả các đội ngũ khác.”
“Ừm.”
Sau khi xác định mục tiêu, Trương Lợi điểu khiển Vinh Quang 3000X bay nhanh về phía khu vực sa mạc.
Ngay lúc đó, mười người Laurent cũng tạo thành một vòng, đang thảo luận nhiệm vụ của bọn hắn.
“Tìm được rương hoàng kim được giấu bên trong rừng tậm mô phỏng? Ahhh, rừng rậm mô phỏng lớn như vậy, chúng ta phải tìm từ chỗ nào?”
“Rương hoàng kim cũng là kim loại, chúng ta có thể dùng dụng cụ dò tìm kim loại để dò, thế nhưng như vậy rất mất thời gian.”
“Thời gian là vàng bạc, chúng ta không thể chậm trễ được.”
“Vậy chúng ta đến cùng nên làm cái gì bây giờ? Dù sao cũng phải có một phương hướng chứ? Hiện tại cả phương hướng cũng không có?”
Một đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía Laurent.
Laurent trầm mặc một lát, hỏi: “Đối với tìm tòi phương hướng, các anh có ý kiến gì hay?”
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một chút.
Cuối cùng, một Beta nam tương đối thấp bé trong đám người nói: “Tôi đề nghị bắt đầu tìm từ sa mạc.”
Đuôi lông mày Laurent nhướng lên.
Mọi người nhao nhao hỏi: “Sa mạc? Tại sao?”
Beta nam gãi gãi đầu, “Nguyên nhân cụ thể tôi cũng không nói rõ được, chẳng qua nếu như tôi là lãnh đạo nhà trường thì nhất định sẽ đem mục tiêu đặt trong sa mạc.”
“Chuyện này…” Mọi người đều chuyển ánh mắt về phía Laurent.
Laurent ngẩng đầu, thoáng suy tư một lát, nói: “Đi sa mạc!”
——
Vinh Quang 3000X nhanh chóng chạy đến khu vực sa mạc.
Phi thuyền lơ lửng giữa không trung, bảy người nhìn ra phía ngoài từ cửa sổ, Trời đất chỉ có một màu, đều là một mảnh vàng sẫm.
Trông thấy đám cát bụi không có giới hạn kia, trong nội tâm Hạ Mạt rất là không chắc “Chúng ta tìm như thế nào?”
Trương Lợi nói: “Trong sa mạc có một đặc điểm chính là đủ loại vật chất đều phân bố đều đều.
Tớ đề nghị chúng ta chia làm ba tổ, dùng dụng cụ viễn trình để điều tra.
Đường kính dò xét của dụng cụ viễn trình là 100m.
Ba tổ cùng nhau làm, từng vòng một có thể dò xét 300m.
Nếu như tiến triển thuận lợi thì sẽ rất nhanh tìm thấy mục tiêu.”
“Nếu như trên nửa đường bọn Laurent tìm đến thì làm sao giờ?” Đây mới là Hạ Mạt lo lắng nhất.
“Nếu như bọn họ thực sự tìm tới thì dưới tình huống nhiệm vụ giống nhau chỉ có thể cứng đối cứng.
Nắm tay người nào lớn, người đó là lão đại.”
“Được rồi, tranh thủ thời gian hành động.”
Trương Lợi phân công thành viên trong đội, trong đó Randall, Hạ Mạt một tiểu tổ; Trần Khiết, Vu Triết một tiểu tổ; Trần Tuấn Vũ, Lance cùng Trương Lợi một tiểu tổ.
Xác định xong nhân viên, mọi người lập tức khởi động dụng cụ dò xét viễn trình.
Hạ Mạt cùng Randall cùng ngồi ở trong Minh Vương Hào.
Tuy nói Hạ Mạt khó tránh khỏi có chút áp lực nhưng may là bọn họ đều đang có chuyện để làm nên vẫn không đến mức bởi vì cảm xúc mà cảm thấy quẫn bách.
Trần Khiết cùng Vu Triết ngồi Vinh Quang 3000X, hai người bọn họ đại khái là tiểu tổ nhẹ nhõm sung sướng nhất.
Trần Khiết tuân theo bản tính cao lãnh từ trước đến nay của Alpha, Vu Triết thì cho rằng trừ hắn ra tất cả mọi người đều là nhược trí, vì vậy hai người đều không nói chuyện với nhau, không khí cũng là hòa hợp.
Trần Tuấn Vũ, Lance cùng Trương Lợi ngồi trên phi thuyền Vinh Quang 3000 mini do Trần Tuấn Vũ điều khiển.
Vừa tiến vào phi thuyền, Trương Lợi tự động kết nối với máy dò xét viễn trình
Lance vô cùng rảnh rỗi, giương mắt nhìn kết cấu của chiếc phi thuyền này.
Trần Tuấn Vũ một bên chú ý tình huống chung quanh, một bên dùng ánh mắt còn lại quan sát Lance, đợi đến khi Lance xem hết cấu tạo bên trong phi thuyền, hắn nói: “Cùng Vinh Quang 3000X tự nhiên là không thể so sánh.”
Lance không khách khí chút nào gật đầu, “Đúng thế, Vinh Quang 3000X chính là của bổn cung, được chính tay đại sư cấp quốc gia nổi tiếng làm, làm sao anh có thể hơn hắn?”
Trần Tuấn Vũ cười cười, mí mắt có chút rủ xuống, khiến người ta thấy không rõ ánh mắt của hắn, “Không biết tôi có thể có cơ hội gặp mặt với đại sư X vĩ đại không?”
Hết chương 244..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...