Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Bởi vì Hạ Mạt là người dự thi cho nên cậu không thể lấy góc độ của một khán giả để xem trận đấu này.

Cậu tứ chi cứng đơ ngồi ở hàng ghế khán giả, nhìn nhân viên công tác đi tới đi lui cùng với đồng hồ tính giờ bấm ngược, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh rơi liên tục!
20 phút đồng hồ sau.
Tiếng trống dày đặc vang lên, đếm ngược bên trong hình chiếu chuyển thành hình ảnh trong sân đấu.

Cùng lúc đó, giữa các khu thi đấu bay lên vách tường hợp kim màu đen, vách tường hợp kim kéo dài từ trung tâm ra phía ngoài, cắt sân thi đấu ra thành bốn khu vực hình quạt lớn.
Hạ Mạt nhìn chằm chằm vách tường màu đen, thì ra sân thi đấu có thể làm như vậy, trước kia cậu cũng không biết.
Trương Lợi thấy cậu hiếu kỳ, vì vậy giải thích nói: “Tác dụng của vách tường hợp kim là ngăn cách ảnh hưởng của mỗi trận đấu đến ba trận còn lại, có tác dụng ngăn cách âm thanh cùng đạn lạc.”
Hạ Mạt hiểu rõ, chuyển ánh mắt đến khu A.
Người chủ trì đứng ở trên đài, thanh âm sục sôi phấn khởi, “Các khán giả thân yêu, các chiến sĩ nhiệt huyết, giải thi đấu võ thuật cơ giáp mỗi năm một lần chính thức được bắt đầu! Giải thi đấu lần ngày ngoại trừ 238 chiến sĩ trong trường đăng ký ra thì còn có 50 học sinh đến từ trường học anh em của chúng ta—— Học viên quản lý quân sự cao cấp Viên tham gia! Hiện tại, chúng ta hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất để hoan nghênh sự tham gia của bọn họ nào!”
Tiếng vỗ tay vang lên.
Hạ Mạt phụ họa mọi người vỗ tay, đại khái là trước kia đã bị các học sinh ảnh hưởng cho nên cậu luôn cảm thấy Viên chính là con mãnh thú hung ác! Lúc này trong nội tâm không cảm thấy có sự tham gia của Viên ở đây là chuyện tốt.
“Tiếp theo chúng ta đi vào chủ đề chính.
Giải thi đấu cơ giáp gồm những quy tắc như sau:
Tuyển thủ dự thi hai người một tổ.

Mỗi một cuộc tranh tài được diễn ra trong vòng 30 phút, người thắng tiến vào đấu bán kết.


Trong vòng 30 phút không thể phân ra thắng bại thì tiến hành hiệp phụ trong vòng 5 phút.

Nếu như hiệp phụ mà vẫn không phân ra thắng bại thì cả hai bên tham gia thi đấu đều bị đào thải.
Trận đấu căn cứ theo nguyên tắc công bằng, công chính, công khai, tính điểm để vào vòng trong, nghiêm cấm xuất hiện hành vi cố ý đả thương người.

Người không tuân theo quy định sẽ lập tức bị hủy bỏ quy tắc dự thi, cũng sẽ xem xét báo cáo lên Liên minh chiến sĩ cơ giáp, đề nghị xử phạt chiến sĩ vi phạm.
Nếu như có người còn thắc mắc về quy tắc của trận đấu, xin mời giơ tay.”
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Người chủ trì nói tiếp: “Nếu mọi người không có nghi vấn, trận đấu chính thức bắt đầu! Cho mời tiểu đội số 1 lên dự thi, sinh viên năm thứ ba của học viện quản lý quân sự cao cấp Exxon Tô Hạo, và, đến từ học viên quản lý quân sự cao cấp Viên, Lâm Bạch Dương!”
Vừa dứt lời, trong hình chiếu ba chiều to lớn xuất hiện chân dung của Tô Hạo và Lâm Bạch Dương.
Hạ Mạt đơn giản liếc một cái, bộ dạng còn khá đẹp trai.
Người chủ trì ngay sau đó giới thiệu: “Tô Hạo, Alpha, khoa đấu võ cơ giáp, chiến sĩ cơ giáp cấp 3.

Điều khiển cơ giáp cấp 2, nhan sắc đen, lực công kích 40%, lực phòng ngự 55%.
Lâm Bạch Dương, Beta nam, khoa chế tạo cơ giáp, trung cấp chế tạo sư.

Điều khiển cơ giáp cấp 3, nhan sắc trắng, lực công kích 50%, lực phòng ngự 50%.”
“Lâm Bạch Dương là chế tạo sư?” Hạ Mạt vừa nghe xong giới thiệu vắn tắt đã lập tức trở nên khẩn trương.

Randall ngồi ở hàng ghế trước quay đầu, chú ý tới nắm tay nắm chặt của cậu, nhẹ nói: “Chế tạo sư ở trong trận đấu cũng có thể chiếm được ưu thế, mấu chốt là em có thể lợi dụng được ưu thế này hay không.”
Hạ Mạt vô vị lên tiếng, thật ra cậu rất muốn hỏi ưu thế của chế tạo sư là cái gì, nhưng khi nhìn nét mặt đương nhiên của Randall, lại cảm giác mình mà hỏi vấn đề này thì rất mất mặt, vì vậy đành phải kiên trì, đem lực chú ý đặt lên trên trận đấu, một bên xem so tài một bên vắt hết óc suy nghĩ cái gọi là ưu thế.
Cậu đã hạ quyết tâm, nếu như biểu hiện của Lâm Bạch Dương ở bên trong trận đấu không tồi lắm thì cậu sẽ học tập loại mô thức tranh tài này, cũng sẽ vận dụng đến trận chiến buổi chiều.
Tiếng trống lại vang lên một lần nữa, hai tuyển thủ dự thi phân biệt đi vào từ hai bên sân đấu.
Bọn họ cúi đầu chào với khán giả theo quy củ, ngay sau đó phóng thích cơ giáp, trong chớp mắt, hai cỗ cơ giáp một trắng một đen xuất hiện bên trong sân đấu, cơ giáp màu đen cao chừng 10m, cơ giáp màu trắng chừng 15m.
Hai bên giằng co.
Không cần chuẩn bị, Beta nam Lâm Bạch Dương lập tức điều khiển cơ giáp chủ động công kích, bằng vào ưu thế cơ giáp cấp 3, điên cuồng công kích về phía Tô Hạo.
Alpha Tô Hạo lập tức dựng lên khiên phòng ngự, một bên né tránh, một bên tùy thời tìm kiếm thời cơ phản công.
Hạ Mạt thấy thì vô cùng hãi hùng, nhìn trên sàn đấu dường như nghiêng hẳn về một bên, chợt nhớ tới một vấn đề vô cùng quan trọng, “Tớ không có cơ giáp hình người, làm sao đấu được với người khác?!”
Trương Lợi cười cười, “Chẳng lẽ cậu không có cơ giáp hình người thì không thể chiến đấu sao? Cậu là chế tạo sư, cho dù ở trong chiến đấu cũng có thể phát huy sở trường.”
“Sở trường của tớ?”
Hạ Mạt chậm rãi nhai nuốt bốn chữ, sở trường của mình không phải là chế tạo cơ giáp? Nhưng là ở sân đấu mà đi phân thần chế tạo cơ giáp thì không phải tìm đường chết?!
Trương Lợi nhìn cậu nhíu mày suy nghĩ sâu xa, nhưng không vạch trần, chỉ để cho chính cậu tự mình lĩnh ngộ.
Rất nhanh, trận đấu đầu tiên lấy sự chiến thắng của Lâm Bạch Dương để hạ màn kết thúc.
Trận đấu thứ hai được bắt đầu ngay sau đó.
Hạ Mạt trông thấy hàng tên tuyển thủ dự thi của trận đấu thứ 3, không khỏi nói ra: “Thời gian của trận đấu trôi qua quá nhanh, trận đấu tiếp theo nữa chính là của Trần Khiết rồi!”
Trương Lợi cười híp mắt nhìn cậu, vô tình đưa cậu trở về thế giới thật, “Nghĩ kỹ nên làm gì chưa?”
Hạ Mạt sững sờ, lập tức cúi đầu không nói.

Trương Lợi muốn vỗ vỗ bờ vai của cậu tỏ vẻ an ủi, tay giơ lên một nửa lại dừng lại, “Đừng ký thác hy vọng lên người người khác, mọi thứ phải dựa vào mình để lĩnh ngộ.”
“Biết rồi biết rồi!” Hạ Mạt ra vẻ ngoan lệ liếc hắn, “Đừng nói giống như cậu biết rõ lắm vậy!”
Trương Lợi cười.
Nhìn tên gia hỏa có chút hả hê! Hạ Mạt phẫn hận thu hồi ánh mắt, hai mắt nhìn chằm chằm hai cỗ cơ giáp đang đánh nhau túi bụi bên trong sân đấu, ưu thương suy nghĩ đường ra buổi chiều.
Trận đấu của tổ thứ hai giằng co chưa đến 10 phút đồng hồ.
Nhìn điệu bộ này, Hạ Mạt lập tức héo, “Sao bảo nửa giờ a? Không phải trận đấu của tớ sẽ bị đẩy lên buổi sáng đấy chứ?”
Trương Lợi không khách khí chút nào nói: “Trận đấu của cậu là ngay sau khi nghỉ trưa, theo cứ theo tốc độ này ngược lại là rất có khả năng.”
“Ah… Xử lý thế nào? Tớ còn chưa nghĩ ra sách lược ứng đối.”
“Gấp cái gì, không phải còn có mấy tổ sao?”
Hạ Mạt vẻ mặt cầu xin đưa mắt nhìn Trần Khiết lên đài.
Đối thủ của Trần Khiết đến từ Exxon, là một chiến sĩ cơ giáp cấp 4, điều khiển cơ giáp cấp 2, lực công kích 50%, lực phòng ngự 60%, từ bề ngoài mà nói thì cũng tương đương với Trần Khiết.
Hai tên Alpha cao lớn giống nhau đứng ở trong sân, sau khi dứt khoát cúi đầu chào đối thủ, lập tức thối lui hơn mười mét, cũng đồng thời phóng thích cơ giáp hình người.
Hai chiến sĩ cơ giáp cấp 4 chiến đấu vô cùng đặc sắc sinh động, khán giả khu A nhao nhao nhìn sàn đấu không rời mắt, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết làm cho lòng người phấn chấn nào.

Trận đấu diễn ra suốt nửa giờ, cuối cùng lại tiến vào năm phút đồng hồ đấu hiệp phụ, trong mười giây cuối cùng, Trần Khiết rốt cục thắng hiểm đối thủ đạt được tư cách đấu bán kết
Bắt đầu từ trận tranh tài tiếp theo, Hạ Mạt liền chú ý tới người xem của khu A rõ ràng tăng lên không thiếu, sau khi chỗ ngồi đã kín chỗ thì cũng có không ít người đứng trên hành lang.
Nhìn thấy góc phải bên dưới màn hình biểu hiện tiên của Randall, cậu lập tức suy nghĩ minh bạch: Những người này nhất định là sang đây xem Randall điện hạ a!
Quả nhiên, lúc Randall điện hạ lên sân khấu, không khí của toàn bộ hội trường đều tăng cao! Một tràng hoan hô cùng hò hét áp đảo, tình huống này thậm chí còn gần bằng lãnh đạo của quốc gia đi tuần!
Hạ Mạt nghiêng đầu dò xét những người xem xung quanh, ánh mắt bất ngờ gặp phải Lâm Diệp đang đứng cách đó 10m.
Ánh mắt Lâm Diệp lạnh lẽo, nhẹ tênh, tựa hồ không thèm ngó ngàng gì tới Hạ Mạt.
Hạ Mạt sửng sốt một chút, rất nhanh hung hăng trừng trở về! Đậu xanh rau má đây chính là địa bàn của lão tử! Đây chính là nam nhân của lão tử! Còn trèo lên?! Đến cùng lấy tự tin từ chỗ nào?!
Sắc mặt Lâm Diệp đỏ lên, cả người tức giận đến phát run, hắn hung tợn nhìn chằm chằm Hạ Mạt thật lâu, thấy Hạ Mạt luôn luôn không để ý tới hắn, chỉ có thể cắn răng không cam lòng thu hồi ánh mắt.

Trong tiếng hoan hô của mấy ngàn người xem trên hội trường, Randall bình tĩnh lên đài, đối thủ Trần Chiêu —— đến từ học viện quân sự cao cấp Viên cũng xuất hiện.

Từng người chiếm cứ một bên, giương cung bạt kiếm.
Đợi đến khi tuyển thủ dừng lại, màn hình lập tức xuất hiện hình chiếu chân dung của hai người.
Người chủ trì một tay cầm lấy microphone, hai mắt nhìn chằm chằm tư liệu bên trong quang não, lớn tiếng giới thiệu: “Các quý vị khán giả xin chú ý! Các quý vị khán giả xin chú ý! Vị tuyển thủ dự thi bên trái này, Trần Chiêu, Alpha, đến từ khoa đấu võ cơ giáp, chiến sĩ cơ giáp cấp 4! Điều khiển cơ giáp cấp 3, nhan sắc lam, lực công kích 40%, lực phòng ngự 60%!”
Sau khi giới thiệu xong Trần Chiêu, hắn cố ý dừng lại hai giây, đến khi mấy ngàn người xem không thể đợi được nữa mà lên tiếng thúc giục mới nói tiếp: “Tiếp theo là tình nhân trong mộng của ngàn vạn thiếu nữ trên Lạp Hỗ tinh cầu, đại vương tử Randall điện hạ! Không cần ta làm giới thiệu nhiều tất cả mọi người có thể đọc làu làu tiểu sử của Randall điện hạ! Thế nhưng! Vì chiếu cố mỗi một quý vị khán giả ở đây, ta vẫn là bỏ chút thời gian lắm lời! Tuyển thủ dự thi Randall, Alpha, khoa chỉ huy quân sự, chiến sĩ cơ giáp cấp 4! Điều khiển cơ giáp cấp 6 Diêm Vương Hào! Cơ giáp cấp 6 Minh Vương Hào! Nhan sắc đen, lực công kích…”
Người chủ trì lập tức tạm ngừng!
Khán giả lập tức đập nồi!
“Lực công kích là bao nhiêu?!”
“Ông mau nói ah!”
“Đừng cố ý thừa nước đục thả câu! Lão nương căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng!”
“…”
Người chủ trì không dám tin tưởng xoa xoa con mắt, lại thấp thỏm không yên nhìn thoáng qua nam nhân đứng vững như núi thái sơn bên cạnh đài thi đấu.
Đậu xanh rau má tin tức này sẽ không phải viết sai chứ?!
Cơ giáp cấp 6 mà chỉ có lực công kích 5%?! Trò đùa quốc tế gì vậy?! Ai có thể nói cho hắn biết phần tài liệu này là giả hay vẫn là giả?!
Tiếng huyên náo của người xem càng lúc càng lớn, cũng không biết là ai bỗng nhiên đi đầu, mọi người bỗng nhiên xúc động công kích người chủ trì, nhao nhao bày tỏ người chủ trì không hợp cách, nhanh cút xuống đài!
Người chủ trì quả thực lệ rơi, dưới tình huống cầu viện không có kết quả, hai mắt nhắm liền thấy chết không sờn nói: “Lực công kích năm, phần, trăm! Lực phòng ngự 80%!”
Người xem: “…”
Bọn người Laurent cùng Tống Tu vừa mới tiến vào khu A: “…”
Hết chương 173..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận