Chưa đến tám giờ, giải thi đấu đã người ra người vào tấp nập.
So với bộ dáng khẩn trương của những tuyển thủ năm khác, tâm tình của đám năm nhất thực sự tốt đến bất ngờ!
Chẳng lẽ không, bên trong khu vực năm nhất, 99% tuyển thủ dự thi đều vây quanh ở bên người Hạ Mạt thảo luận thời gian kết thúc thi đấu, chỉ có Beta nữ Tử Húc ngồi ở hàng thứ nhất, lưng thẳng tắp thần sắc cứng ngắc, bộ dáng trận địa sẵn sàng đón quân địch đối lập với không khí thoải mái khoan khoái xung quanh
Trận đấu bắt đầu lúc chín giờ.
Dựa theo quy củ cũ, để cho sinh viên năm thứ ba mở màn, năm thứ hai cùng năm nhất trung tâm, năm thứ tư áp trục.
Năm nay tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Khi chỉ còn năm phút nữa là mở màn, người chủ trì lên đài.
“Các vị lãnh đạo, các vị lão sư tôn kính, các học sinh thân yêu, trận đấu sắp chính thức bắt đầu, xin mời mọi người nhanh chóng vào chỗ ngồi.”
Đám học sinh vây quanh Hạ Mạt nhao nhao trở về chỗ ngồi của mình.
Hạ Mạt cuối cùng được thanh tịnh, lúc này mới có thời gian dò xét bố trí sân thi đấu.
Bên trong sân giăng đèn kết hoa, rất có không khí của ngày lễ.
Bên trong hình chiếu lập thể bốn phía xung quanh đều chiếu hình ảnh của những quán quân trước, Hạ Mạt bất ngờ nhìn thấy Trần Tuấn Vũ, thế nhưng hình ảnh lóe lên quá nhanh, cũng chỉ trông thấy khuôn mặt cười tà kia.
Nhớ tới Trần Tuấn Vũ, Hạ Mạt quay đầu hỏi Trương Lợi: “Năm thứ ba là mở màn đúng không?”
“Ừm.” Trương Lợi trả lời: “Người có tỉ lệ đoạt giải quán quân cao nhất là Trần Tuấn Vũ.”
Quả nhiên.
Hạ Mạt nói trong lòng.
“Làm sao vậy?” Trương Lợi hỏi.
“Không có gì.” Cũng chỉ là có chút chờ mong mà thôi, cậu luôn cảm giác thực lực của Trần Tuấn Vũ rất bí ẩn, nếu người như vậy có thể trơ thành trợ lực của bọn họ, vậy thì thật là quá tốt.
Thế nhưng… ánh mắt của Hạ Mạt nhanh chóng xẹt qua Lance đang ngồi cạnh Vu Triết, không quá áy náy mà nghĩ: có thể làm cho Lance điện hạ hi sinh nhan sắc, bỏ bản thân để thành tập thể, tin tưởng Lance điện hạ sẽ vô cùng cam tâm tình nguyện đi.
Đèn trong toàn bộ sân thi đấu tối sầm lại, hình chiếu ba chiều tạm thời biến mất.
Hơn vạn người xem bên trong sân đấu rốt cục an tĩnh.
Ngay sau đó, đèn huỳnh quang chiếu vào vị trí hoàng kim trên sân khấu, người chủ trì mặc trang phục màu xám xuất hiện bên trong ánh đèn.
“Các lão sư! Các học sinh! Chúc mọi người buổi sáng tốt lành! Tôi là người chủ trì ngày hôm nay…” Sau lời dạo đầu ngắn gọn, người chủ trì tiếp tục nói, “Hôm nay là thịnh hội mỗi năm một lần của Exxon! Ở chỗ này, chúng ta sắp chứng kiến bốn quán quân sinh ra! Tiếp đó, chúng ta hãy đưa ánh mắt về phía năm thứ ba mở màn!”
Hơn mười ngọn đèn huỳnh quang rơi vào khu vực chỗ ngồi của năm thứ ba.
“Tuyển thủ năm thứ ba tổng cộng có 30 người, trong danh sách này, tôi nhìn thấy rất nhiều cái tên phi thường quen thuộc, Lâm Hiểu Hiểu, Ngô Lệ Đạt, Trần Tuấn Vũ…” Mỗi khi người chủ trì nói ra một cái tên thì tiếng hô trong khán đài lại cao hơn một đê-xi-ben.
“Tôi còn nhớ rõ ba vị này là top 3 của cuộc tranh tài chế tạo cơ giáp năm ngoái, năm nay bọn họ vẫn dự thi như cũ, không biết bọn họ sẽ đem đến cho chúng ta những bất ngờ như thế nào?! Được! Không cần nói nhảm nhiều lời, trước tiên chúng ta hãy tìm hiểu nội dung tranh tài của năm thứ ba.”
Người chủ trì hơi ngưng lại, nhìn nhìn quang não trước mắt, bỗng nhiên đề cao âm lượng, “Chủ đề của cuộc thi đấu năm nay có sự thay đổi! Mời mọi người chú ý!
Chủ đề là: Chế tạo cơ giáp hình người!
Thời gian: 2 giờ
Tổng điểm: 100 phân!
Tỉ số điểm: Độ hoàn thành cùng cấp bậc! Hai cái chỉ tiêu phân biệt chiếm 50%!
Độ hoàn thành càng cao thì chỉ tiêu riêng lẻ càng cao, cao nhất đạt được không được vượt qua 50 phân.
Cấp bậc càng cao, thì chỉ tiêu iêng lẻ càng cao, nhưng cao nhất vẫn không được vượt quá 50 phân.
Phương thức cho điểm của tiêu chí cấp bậc được cho như sau: Cấp một, 1 phân;
Cấp hai, 3 phân;
Cấp 3, 10 phân;
Cấp 4, 15 phân;
Cấp 5, 30 phút;
Cấp 6, 50 phân!
Khi người chủ trì tuyên bố quy tắc, bốn màn hình lập thể cũng hiện ra quy tắc tranh tài.
Sau khi Hạ Mạt nhìn thấy số điểm khác biệt giữa cấp 2 và các cấp cao hơn, nhịn không được nói: “Chênh lệch giữa cấp thấp và cấp cao thật là lớn.”
Trương Lợi đương nhiên nói: “Cơ giáp cao cấp đối với chiến sĩ cơ giáp mà nói là ngộ nhưng không thể cầu, cho điểm cao là đương nhiên.”
“Trong năm thứ ba cũng có chế tạo sư cao cấp, đối với bọn họ mà nói thì chế tạo ra cao cấp cơ giáp cũng không phải là khó a?”
“Cái này cũng không nhất định.” Trương Lợi cười cười, từ trong nhẫn không gian lấy ra một lọ sữa chua, vừa uống vừa nói: “Cậu còn không hiểu được nguyên tắc đánh giá đẳng cấp của chế tạo sư đúng không?”
“Ây…” Hạ Mạt nhìn chằm chằm bình sữa chua kia, bỗng nhiên khóe mặt giật một cái.
“Không biết là không biết, đây cũng không phải chuyện mất mặt gì.”
“Được rồi, tớ không biết.”
“Đánh giá chế tạo sư lấy toàn bộ thành quả của một người từ khi sinh ra đến hiện tại làm cơ sở, chỉ cần hắn đã từng chế tạo ra cao cấp cơ giáp thì hắn chính là cao cấp chế tạo sư.
Cho dù về sau hắn vĩnh viễn không thể chế tạo ra cao cấp cơ giáp thì hắn vẫn là cao cấp chế tạo sư.”
“Như vậy ah… Cho nên, ý của cậu là, cao cấp chế tạo sư không nhất định có thể chế tạo ra cao cấp cơ giáp?”
“Cậu cũng không ngốc a.”
Hạ Mạt yên lặng im lặng, cùng một tên độc miệng nói chuyện thực sự là mệt a.
“Bỏ qua điểm này, hạn chế về thời gian dự thi cũng là một trong những nguyên nhân.”
“Cậu nói là 2 giờ quá ngắn?”
“Đúng vậy.
Mặc dù là cấp bậc như Diệp đại sư, nếu muốn làm ra cao cấp cơ giáp cũng cần phải mấy ngày, từ dự trữ tinh thần lực, chuẩn bị bộ kiện, đến hợp thành bộ kiện cuối cùng và chế tạo cơ giáp, từng khâu yêu cầu đều cực kỳ nghiêm khắc.
Theo tớ thấy, người trên trường đấu có thể làm ra cơ giáp cấp 3 đã là không tệ.”
Nghe thấy Trương Lợi giới thiệu, Hạ Mạt không thể ức chế nuốt nước miếng một cái.
Ở phương diện chế tạo cơ giáp, cậu mới vừa mới nhập môn, cho tới bây giờ cậu mới chỉ biết làm hợp thành bộ kiện, cơ giáp hình người gì gì đó, căn bản không dám vọng tưởng.
Thế nhưng những học sinh năm thứ ba này đã bắt đầu chế tạo cơ giáp hình người! Nghĩ tới đây, ánh mắt của cậu nhìn về phía trường đấu càng ngày càng nóng bỏng, một ngày nào đó cậu cũng có thể chế tạo ra cơ giáp cao cấp!
“Hiện tại, cho mời các tuyển thủ năm ba của cuộc thi đấu chế tạo cơ giáp lên đài!”
Tiếng vỗ tay vang lên, tiếng chiêng trống chặt chẽ dày đặc.
30 học sinh năm ba bước ra khỏi chỗ ngồi, xếp thành một hàng vào bàn.
Cùng lúc đó, trên bàn vuông dài 100 mét xuất hiện 30 khung kim loại, bên trong khung đặt rất nhiều bộ kiện khác nhau của cơ giáp.
Hạ Mạt không hề xa lạ với những khung này, lúc thi đấu cùng với nữ Beta, trong thi đấu tràng cũng dùng khung này, thế nhưng những hình vẽ phía ngoài này là có ý gì?
Bên trong một vòng tròn có sáu chuôi lợi kiếm?
Ngay lúc cậu đang nghi ngờ, Trương Lợi nói: “Ôi! Quân bộ thật đúng là dốc hết vốn liếng rồi.”
“Ah?” Hạ Mạt quay đầu.
Phía trước không ít bạn học nghe thấy lời này cũng đều quay đầu nhìn hắn,
Trương Lợi nói: “Biết rõ ý của những kí hiệu này không?”
Hạ Mạt lắc đầu.
“Lợi kiếm trong vòng tròn biểu thị những thứ này đều là chuyên dụng của quân bộ.
Số lượng của lợi kiếm biểu thị chất lượng của những thứ này.
Số lượng của lợi kiếm càng nhiều thì chất lượng của bộ kiện càng tốt, khả năng hợp thành cao cấp cơ giáp càng cao.”
Hạ Mạt vẫn là lần đầu tiên nghe nói bên trong bộ kiện cũng có phân chia chất lượng, cậu nghĩ nghĩ, nói: “Thế nhưng khi tớ tranh tài với Beta nữ thì những bộ kiện kia hẳn là thông thường chứ? Nhưng tớ lại có thể hợp thành bộ kiện có đẳng cấp cao?”
Nghe thấy lời này các bạn học đều lệ rơi: Đậu xanh rau má đó là bởi vì ngài là tàn đại a! Ai dám so với ngài!
“Cho nên, nếu như cậu sử dụng những bộ kiện này, thì đẳng cấp trung bình của những bộ phận đó sẽ cao lên.”
Hôm nay Hạ Mạt xem như tăng kiến thức, cậu hai mắt sáng trưng nhìn chằm chằm những bộ kiện bên trong khung kim loại, bộ dáng thèm nhỏ dãi như đang nhìn thấy một đống lớn Lạp Hỗ tệ!
Đợi người dự thi chọn xong vị trí cho mình, người chủ trì hắng giọng một cái, “Người xem chú ý! Bây giờ là 9:10, trận đấu, chính, thức, bắt đầu!”
Vừa mới nói xong, thính phòng lại một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tiếp theo các tuyển thủ trên trường thi nhanh chóng hoạt động.
Hạ Mạt nhìn qua những tuyển thủ khác, rồi đem ánh mắt đặt lên người Trần Tuấn Vũ.
Có lẽ là bởi vì độ khó của trận đấu khá lớn, từ trước đến nay không đếm xỉa gì Trần Tuấn Vũ cũng thu hồi vô lại, thế nhưng hắn không nóng lòng giống như những tuyển thủ khác, mà là yên lặng đứng ở đằng sau khung kim loại.
Hạ Mạt thấy thế, không khỏi tối vỗ đùi, chậc! Loại thời khắc mấu chốt này làm sao có thể quên mang kính phân biệt tinh thần lực a?!
Đúng lúc này, bên cạnh má đưa đến một bàn tay, cậu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Randall đưa cậu hắn một cái kính phân biệt!
Ai da má ơi!
Thật sự là lão công ah!
Hạ Mạt cảm động đến rơi nước mắt tiếp nhận, nhanh chóng đeo lên, rồi nói một câu “Cám ơn” với Randall, ngay sau đó chuyên chú quan sát Trần Tuấn Vũ.
Cái gì gọi là không nhìn không biết xem liền giật mình?!
Đây là ví dụ sống sờ sờ!
Trải qua hơn một tháng hướng dẫn của đại sư, cậu đã có thể thông qua xúc giác tinh thần để phán đoán trình độ của chế tạo sư!
Xuyên thấu qua mắt kính màu mực, cậu có thể trông thấy rõ ràng những sợi xúc giác tinh thần trắng tinh vây quanh Trần Tuấn Vũ, chúng như bạch xà linh hoạt không ngừng vũ động thân hình.
Trái lại những người dự thi khác, hoặc là xúc giác tinh thần toàn bộ triển khai, hoặc là bởi vì không thể hoàn toàn khống chế xúc giác tinh thần mà tâm hoảng ý loạn.
Đây là chênh lệch! Hạ Mạt thầm nói trong lòng.
Sau khi im lặng ban đầu, xúc giác tinh thần vây xung quanh Trần Tuấn Vũ bắt đầu có động tác, từ phần đầu tuôn ra vô số sợi tơ mỏng đâm vào khung kim loại!
Hạ Mạt có thể trông thấy các bộ kiện bên trong khung xảy ra biến hóa, từng cái bộ kiện giống như được rót vào sự sống, trên nền kim loại cứng rắn vậy mà phát ra bạch quanh, tia sáng kia cực kỳ yếu ớt, làm cho Hạ Mạt gần như nghĩ là mình nhìn lầm rồi!
Cậu mơ hồ biết rõ trong đó cũng không đơn giản! Chỉ là thực lực chưa đủ nên cũng không rõ đạo lý trong đó là gì! Thế nhưng trực giác nói cho cậu biết nó có mối quan hệ rất lớn đối với cấp bậc cơ giáp!
Bước thứ nhất giằng co ước chừng năm phút đồng hồ, đợi đến sau khi hắn thu hồi tinh thần xúc giác thì ánh sáng trắng bó quanh bộ kiện cũng biến mất.
Bước thứ hai bắt đầu ngay sau đó — trong mắt của những người không có kính phân biệt tinh thần lực thì vị quán quân lần trước của năm thứ hai này rốt cục có động tác rồi! Hắn thò tay ra, lấy ra bộ kiện đầu tiên từ trong khung kim loại, ngay sau đó là cái thứ hai, cái thứ ba,…Hắn dùng các loại phương thức bất đồng để đặt các bộ kiện lên mặt đất, đợi đến khi rốt cục dùng hết các bộ kiện, camera từ phía trên quay được hình ảnh, hắn bày ra đúng là hình thức ban đầu của cơ giáp hình người!
Bên trong sân lập tức vang lên tiếng huyên náo!
Hạ Mạt cơ giáp do các bộ kiện rời rạc hình thành, không khỏi tâm huyết bành trướng.
Chế tạo cơ giáp không chỉ đơn giản là dùng tinh thần lực kết hợp các bộ kiện lại với nhau, còn cần chế tạo sư tính toán, hiểu rõ cùng khống chế toàn bộ phương vị của cơ giáp sắp thành hình.
Nói cách khác, trước khi khởi công, trong đầu bọn họ phải có một hình vẽ phân giải của cơ giáp, chỉ có như vậy mưới có khả năng không bị luống cuống tay chân trước một đống linh kiện khác nhau!
Hạ Mạt cứ thế mà nuốt nước miếng một cái.
Người này, Trần Tuấn Vũ, phân biệt hơn vạn khối bộ kiện chỉ dùng năm phút đồng hồ!
Điều này nói rõ cái gì?!
Nói rõ hắn đúng là thiên tài đáng giá lung lạc!
Hạ Mạt chậm rãi nắm chặt nắm đấm, huyết dịch cả người đều bởi vì thực lực mà Trần Tuấn Vũ biểu hiện ra mà sôi trào!
Hết chương 140..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...