Phải nói chuyện này thật đúng là dựa vào ánh mắt chuyên nghiệp của nhân sĩ ── cơ hồ là ra ngoài dự kiến của mọi người, Tử Vi cư nhiên thoải mái tiêu sái qua cửa thứ hai cửa thứ ba cửa thứ bốn cửa thứ năm, cùng năm mươi danh giai lệ cùng nhau tiến nhập một cửa cuối cùng.
Phải nói Tử Vi cũng thật là người ngốc có ngốc phúc, cửa thứ hai là thí nghiệm làn da, từ trước đến nay cô thân thể khỏe mạnh thực nhẹ nhàng trải qua cái thí nghiệm này; Cửa thứ ba cửa thứ bốn theo thứ tư là nội cảnh cùng ngoại cảnh, Tử Vi cái gì cũng đều không hiểu, chỉ nghe lời Elkom nói, nhìn thẳng màn ảnh tối om cười, hình tượng tươi mát thoát tục kia cùng tươi cười hào phóng ánh mặt trời rất dễ dàng liền đả động tâm bậc thầy phê bình, toàn bộ phiếu vé thông qua tiến nhập cửa thứ năm.
Mà ở cửa thứ năm triển lãm tài nghệ, khi Ngô Nông còn ôm đầu khóc thét “Ai nha nha nha làm sao đây a, không thể để cho Tử Vi lên đài biểu diễn “năm giây gọt xong vỏ khoai lang” đi, sớm biết thế nên để cho Sở Giang Đông dạy nàng lên ráp rubik như thế nào a a a” Là lúc, Tử Vi đã muốn thông qua một khúc Anh văn trữ tình 《EVERY TIME》 thuận lợi thăng cấp. . . . . .
Bất quá là ngắn ngủn một tháng, tại thời điểm khi mấy người Tử Vi bọn hắn còn đối hoạt động tuyển chọn người mẫu của 《QFA》 tỉnh tỉnh mê mê, sờ không tới ý nghĩ, Tử Vi cư nhiên đã muốn xâm nhập một cửa cuối cùng, đem một tuần sau khi lên đài làm nổi bật bản thân cùng nhóm giai lệ khá tranh đoạt ngai vàng của năm người xuất sắc nhất.
Hai anh em Sở gia lần này cũng đối với con gà tre kia trong ngày thường căn bản không vào được mắt thay đổi cách nhìn ── thật không nghĩ tới nguyên bản gà mái ngốc thoạt nhìn siêu cấp dễ khi dễ lại là Phượng Hoàng gặp rủi ro, sau khi rửa xong thì cứ như vậy bay một cái lên đầu cành rồi!
Trên thực tế ở trước khi trận đấu triển lãm tài nghệ bắt đầu, Elkom liền đi tìm hai anh em Sở gia, nói với bọn họ là người ở trên đã muốn chọn Tử Vi, vốn hoạt động tuyển chọn lần này của《QFA》 là muốn tìm đến một người mẫu có diện mạo ngọt khí chất tươi mát, không dáng vẻ kệch cỡm trẻ tuổi, gắng đạt tới làm cho độc giả vừa nhìn thấy liền hai mắt tỏa sáng, cảm giác giống như là em gái nhà bên đáng yêu. Mà Tử Vi như là trời sinh còn có cảm giác ống kính, mặc dù có thời điểm còn hơi có vẻ trúc trắc, nhưng là lại vừa vặn phù hợp với lý niệm “mật đào nữ sinh chưa thành thục” của nhãn hiệu bọn họ, cùng các người mẫu thành thục lõi đời khác không hề giống nhau, cho nên người ở trên đã sớm xem trọng Tử Vi đóa hoa loa kèn này. Chỉ là bởi vì dù sao cũng là hoạt động tuyển chọn lớn, tuy rằng tài nghệ biểu diễn, đi sàn. . . hoàn toàn không cần thiết, nhưng là nên làm vẫn phải là làm ra .
── có thể nói, nếu tài nghệ biểu diễn ngày đó, Tử Vi thật sự lấy đao xông lên đài biểu diễn “năm giây gọt vỏ khoai lang”, giám khảo cũng sẽ làm cho cô thông qua.
Nói thật vừa mới bắt đầu anh em Sở gia nghĩ đến Elkom đối với Tử Vi có tâm tư mới có thể đề bạt chiếu cố cô, kết quả sau khi quan sát một thời gian ngắn lại phát hiện hắn thật sự chính là ở quan tâm cô mà thôi, tuy rằng hay thích nói giỡn, nhưng là lại chính trực. Còn nghĩ đến tuổi của hắn thật sự có thể làm cha của Tử Vi, hai người cũng là buông tâm.
Bất quá Sở Giang Đông biết chuyện này tuyệt đối không thể nói với vịt con, thứ nhất chính là sợ hắn vô tâm khoe ra, thứ hai chính là muốn xem dạng lo lắng xoay quanh của vịt con, kia phó bộ dáng lo lắng đến rụng lông đáng thương, thật là làm cho người nhìn đã muốn khi dễ.
=======
Đảo mắt đã đến ngày Tử Vi lên đài, 《QFA》 đặc biệt mượn bãi tập của đại học A, dựng lên một cái sàn, ở dưới thì bày một đống ghế dựa, người xem có thể tùy ý vào bàn. Hiện tại đã muốn tháng Sáu rồi, chân Ngô Nông đã muốn tốt không sai biệt lắm, cho dù đi đường còn có chút chậm, nhưng là đã muốn không cần chống nạng cũng có thể đi an toàn.
Sở Giang Đông là hội trưởng hội học sinh, chủ tịch quản lý học viện, tại vì trong thính phòng có chuẩn bị một vị trí tốt, đem Ngô Nông gọi vào ngồi bên cạnh mình cùng nhau xem biểu diễn.
Dù sao trong chốc lát lên đài chính là thanh mai trúc mã của mình, Ngô Nông hưng phấn đến hai gò má đỏ bừng, ở ghế trên nhích tới nhích lui, như là dưới mông có cái đinh. Sở Giang Đông cũng không quản hắn, mặc hắn vò đầu bứt tai trong chốc lát lại nhìn đồng hồ, giống như ở đếm ngược còn bao lâu nữa thì Tử Vi biểu diễn.
Trên thực tế trận đấu này dự tính bắt đầu ở mười giờ, số của Tử Vi có vẻ biểu diễn ở phía sau, phỏng chừng cũng phải 10h30 mới có thể biểu diễn. Nhưng bây giờ bất quá hơn 9h một chút, Sở Giang Đông thà rằng kéo Ngô Nông ở tại ký túc xá hoặc là trong văn phòng hội học sinh ôn tồn trong chốc lát.
Hiện tại đến tràng cũng chỉ có người của hội học sinh, cơ hồ tất cả thành viên đều lo lắng chạy đi làm công tác chuẩn bị cuối cùng. Có thể an an ổn ổn mà ngồi ở thượng vị, cũng chính là nhóm hội trưởng của hội học sinh. Hơn nữa từng cái học viện vị trí bất đồng, bên người Sở Giang Đông cùng phía sau đều trống rỗng một người đều không có, đằng trước còn có cái bàn chắn , hắn liền rõ ràng kéo qua tay Ngô Nông, ở trong bàn tay to của mình đùa nghịch.
Ngô Nông cũng mặc kệ hắn, dù sao chỉ cần lưu lại cho hắn một bàn tay làm cho hắn xem thời gian trên di động là được, tay kia tùy Sở Giang Đông nắm đến đỏ rực cũng không để ý. Sở Giang Đông thấy hắn không để ý chính mình, cũng không ảo não, liền như vậy chậm rãi lập đi lập lại nắn tay Ngô Nông, ngón tay đảo qua trên mặt cái kén còn xoa khi nặng khi nhẹ vài cái.
Vừa mới bắt đầu Ngô Nông còn có thể nhịn xuống không nhìn tới hắn, nhưng là dần dần vuốt ve kia thay đổi, giống như là tiền hí khi tán tỉnh, hơn nữa đôi tay linh hoạt kia làm cho Ngô Nông nghĩ lại chính mình bị đôi tay này vuốt ve khí quan, lúc này mặt liền dần dần biến sắc.
Ngô Nông quay đầu, hung tợn hướng Sở Giang Đông nhe răng, ánh mắt kia rành mạch viết: chú ý trường hợp! Phải biết rằng con vịt nóng nảy cũng cắn người!
Ai ngờ Ngô Nông hướng Sở Giang Đông nhe răng nhếch miệng vừa lúc bị trưởng phòng ban thư ký hội học sinh bắt được, trưởng phòng kia nhíu mày, bộ dáng hung ba ba: Ngô Nông! Cậu cư hiên dám hướng hội trưởng hội học sinh làm quái dạng! Thực làm mất mặt hội học sinh!
Ngô Nông ỉu xỉu, chờ trưởng phòng ban thư ký đi rồi, hầm hừ muốn bắt tay rút về. Sở Giang Đông tự nhiên không buông tay, hai người liền ngươi tới ta đi kéo kéo rút rút như vậy, các loại ánh mắt bay loạn, không biết là đánh tình vẫn là chơi đùa.
Kết quả là ở hai người giằng co hết sức, điện thoại Ngô Nông vang lên, hắn vừa thấy màn hình, phát hiện gọi điện thoại tới đúng là Tử Vi đang chờ ở sau sân khấu.
“Hư, im lặng!” Ngô Nông hướng Sở Giang Đông nói một tiếng, rồi mới ấn trò chuyện với Tử Vi không ngừng nói a nói a nói: “Tử Vi a sao lại nhớ gọi điện thoại cho anh vậy, có phải đang khẩn trương hay không Aha ha ha ha ha. . . . . .”
Ai có thể lường trước đầu điện thoại bên kia căn bản không phải truyền đến thanh âm vui vẻ thoải mái bình thường của Tử Vi, mà là thanh âm run run giọng mũi nghẹn ngào: “Tiểu, Tiểu Nông. . . . . lễ phục của em bị người hắt nước chanh lên . . . . . .”
========
Phải nói Tử Vi thật sự không có tâm cảnh giới, vừa rồi cô trang điểm xong liền đi toilet một chút, kết quả đợi cô trở lại chỗ ngồi mới phát hiện lễ phục thuần trắng cô để trên ghế ngồi của mình cư nhiên chỗ ngực bị hắt lên nước chanh, lại còn lan đến thắt lưng bụng nữa, có giặt sao cũng không sạch được. Mà lúc này người ở đằng sau vẫn trò chuyện vui vẻ như cũ, Tử Vi dù là có ngốc cũng hiểu được là có người cố ý chỉnh cô ── cũng là cô thăng quá nhanh, người mẫu khác cũng có ít kinh nghiệm, lần này lại bỗng nhiên một con gà mái đen không hiểu gì tham gia tuyển chọn lại có thể tiến vào đến trận chung kết, thái độ mọi người đối với cô tự nhiên không tốt.
Mà lễ phục là 《QFA》ở trước trận đấu may riêng cho cô, làm dơ căn bản không có đồ thay. Cô gấp đến độ lửa cháy đến nơi, thế này mới gọi điện thoại hướng Ngô Nông xin giúp đỡ.
Bạn đang �
Cúp điện thoại, Ngô Nông nhanh nói chuyện này với Sở Giang Đông, Sở Giang Đông lập tức gọi điện thoại cho Trương Tuyết Kỳ Lưu Vũ Đình, hỏi các cô có lễ phục hay không. Nhưng là Trương Tuyết Kỳ cùng Lưu Vũ Đình đều so với Tử Vi thấp mười phân, cho dù lấy ra Tử Vi cũng không mặc được.
Sở Giang Đông cắn răng một cái, kéo lấy Ngô Nông chạy ra bên ngoài, ở cửa trường học gọi một chiếc taxi, nói với tài xế kia: “Đi nhanh, đi studio ảnh cưới gần nhất.”
Tài xế xe taxi hoảng sợ nhìn hai người Sở Giang Đông cùng Ngô Nông bởi vì chạy đi hai tay còn gắt gao nắm một chút, nửa ngày đều không có kéo xuống cần số: “. . . . .Anh bạn nhỏ à, cậu nói hai người đi đâu nhỉ?”
Lúc này Ngô Nông cũng hiểu được Sở Giang Đông muốn làm cái gì, giúp y thúc giục tài xế xe taxi: “Làm sao anh phải hỏi làm gì, đều nói anh đến studio ảnh cưới rồi, nghe không hiểu a? !”
“Kia, vậy các cậu đi studio ảnh cưới làm gì a.” Tài xế lắp bắp nói.
“Còn có thể làm gì sao a, lấy quần áo chụp ảnh nha!” Ngô vịt con vỗ cánh phành phạch.
“Hai ngươi thật là?”
“Vô nghĩa!” Ngô vịt con nâng lên hai tay đang nắm chặt của hắn cùng Sở Giang Đông: “Không phải đôi ta còn có thể là ai a?” Hắn lại chạy nhanh theo trong túi Sở Giag Đông lấy ra ví tiền rút ba tờ tiền lớn vỗ vào bên cạnh ghế lái phụ: “Phiền toái ngài lái nhanh một chút, bằng không ( thành công ) hắn liền chạy mất!”
Tài xé nhìn hai đại nam hài này nhanh chóng muốn đến studio ảnh cưới, lại nhìn nhìn ba tờ tiền giá trị lớn đặt ở trên ghế lái phụ, cuối cùng vẫn gật đầu, đạp chân ga ầm ầm thẳng đến studio ảnh cưới gần nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...