Nam nhân trung niên quả thực bị tức đến hộc máu, đồ vật quý giá như vậy cho dù gã có táng gia bại sản cũng không đoạt nổi!
Nhưng, bị Hạ Thiên Tịch chói lọi nói ra như vậy, gã lại cảm thấy thập phần mất mặt, sắc mặt sửa lại vẻ kiêu ngạo đắc ý lúc trước,khó coi giống như nuốt phải phân, tuy rất muốn cho Hạ Thiên Tịch biết mặt, nhưng vẫn cứng rắn nhịn xuống. Xem ra, gã cũng không phải là một người rất không có đầu óc.
Nhưng mà, nếu Hạ Thiên Tịch có ý đồ muốn chơi xỏ ga, chắc chắn sẽ không dễ dàng cho nam nhân trung niên rời đi như thế.
Hạ Thiên Tịch lập tức cười, lúm đồng tiền như hoa mà nhìn nữ nhân viên nói: "Nếu vị đại thúc này không có tiền, vậy phiền vị nữ sĩ xinh đẹp này đem thứ này gói lại cho ta!"
"Vâng, ngài chờ một lát." Nữ nhân viên cười.
Vì động tĩnh ở bên chỗ hai người vốn đã lớn, khi Hạ Thiên Tịch bắt đầu hắc vị nam nhân trung niên này, có không ít người theo dõi, hiện giờ nghe thấy Hạ Thiên Tịch nói như vậy, không ít người ánh mắt nhìn nam nhân trung niên đều mang theo khinh thường xen lẫn khinh bỉ.
Từ sau khi trở thành nhà giàu mới nổi, nam nhân trung niên nơi nào còn bị người cười nhạo châm chọc như vậy chứ, hiện giờ tức giận như nuốt một ngụm máu ở trong cổ họng, không thể nhổ ra lại không thể nuốt xuống, thiếu chút nữa bị nghẹn chết.
Cố tình, Hạ Thiên Tịch còn không quên dịu dàng cắm một đao ở sau lưng lão.
"Đại thúc." Hạ Thiên Tịch nhìn nam nhân trung niên cười híp mắt nói: "Lần sau không có tiền thì đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ, muốn bao dưỡng ta, ngươi cũng nên nhìn xem bản thân có bản lĩnh đó hay không đã? Ngay cả một kiện ngọc khí nho nhỏ cũng không mua nổi, còn muốn bao dưỡng ta...... Hừ......"
Hạ Thiên Tịch khinh thường cười lạnh.
Khuôn mặt tinh xảo tràn đầy khinh thường và trào phúng, từng câu từng chữ nói ra quả thực như lấy đao trực tiếp cắm vào sau lưng nam nhân trung niên.
Giờ phút này nam nhân trung niên vẻ mặt quả thực so với màu phân còn khó coi hơn, gã đã thật lâu không có bị loại vũ nhục và trào phúng này, hôm nay cư nhiên bị một tên mao đầu tiểu tử khiêu khích, gã lập tức không còn bận tâm tới cái gì nữa, lập tức hướng về phía nữ nhân viên nói: "Kiện ngọc khí kia lão tử mua, lập tức gói lại cho ta."
"Xin lỗi tiên sinh, kiện ngọc khí này đã được vị tiên sinh này mua rồi ạ." Nữ nhân viên lập tức thiện ý mà giải thích."Ta đây liền ra gấp hai giá, ngươi lập tức gói lại cho ta." Nam nhân trung niên không muốn mất mặt một chút nào trước mặt mọi người.
Từ khi trở thành nhà giàu mới nổi, gã vẫn luôn sống trong sự khen ngợi của mọi người, cái loại cảm giác được người khác nâng lên cao này khiến gã thực thoải mái, hiện giờ bị người khinh thường trào phúng, gã không chịu đựng nổi, cho nên đầu óc nóng lên nói ra những lời này, hiện tại đầu óc đang sung huyết nên gã căn bản không nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng của việc này.
"Này......" Nữ nhân viên vẻ mặt khó xử nhìn Hạ Thiên Tịch.
Khi Hạ Thiên Tịch muốn chơi xỏ nam nhân trung niên này nàng vẫn rất là thích, nhưng khi Hạ Thiên Tịch nói muốn đem kiện ngọc khí này gói lại, nàng thật sự khiếp sợ, vì kiện ngọc khí này là trấn điếm chi bảo của bọn họ, giá trị trên trăm triệu, đây cũng không phải tùy tiện nói chơi được.
Hiện giờ, nghe thấy nam nhân trung niên ngu xuẩn này vừa nói như vậy, nữ nhân viên lập tức nhìn về phía Hạ Thiên Tịch, vì nàng hiện tại cũng không biết Hạ Thiên Tịch là muốn mua thật hay giả.
"Nếu vị tiên sinh này nguyện ý ra giá gấp đôi để mua, ta đây liền nhường cho vị tiên sinh này vậy." Hạ Thiên Tịch nhún nhún vai, vẻ mặt không sao cả nói.
Sắc mặt nam nhân trung niên lập tức trở nên đắc ý.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày cười nhạt không nói mà nhìn nam nhân trung niên, trên mặt không thấy một chút ủy khuất nào lúc trước, ngược lại là rất cao hứng mà nhìn nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên nghi hoặc nhíu mày một chút, lúc này chỉ thấy nữ nhân viên đã đi tới, vẻ mặt mỉm cười hướng về phía nam nhân trung niên nói: "Thưa tiên sinh, phiền ngài thanh toán hóa đơn một chút, tổng cộng là 270 triệu tinh tế tệ, vì ngài mua nhiều, cho nên bớt đi số lẻ cho ngài, hơn nữa phát cho ngài thẻ vàng, sau này tới đây mua có thể dùng thẻ vàng này để hưởng 10% chiết khấu ưu đãi."
"Ngươi nói bao nhiêu?" Sắc mặt nam nhân trung niên giờ phút này rốt cuộc thay đổi, quả thực còn khó coi hơn lúc trước bị Hạ Thiên Tịch cười nhạo.
270 triệu?
Ngươi chơi ta à?
"Tổng cộng 270 triệu." Nữ nhân viên cười đến rất là xinh đẹp.
Lúc trước thấy nam nhân trung niên này các loại không vừa mắt, hiện giờ bị nam thần chơi gã như vậy, nàng quả thực sùng bái nam thần muốn chết.
Hơn nữa, nhiều tiền như vậy, nàng chỉ trích phần trăm hoa hồng cũng có mấy triệu.
"Sao có thể lập tức nhiều tiền như vậy? Có phải ngươi cố ý chơi ta hay không?" Nam nhân trung niên rốt cuộc không chịu được mà lớn tiếng ồn ào.
Trong tay gã sao có thể có nhiều tiền mặt như vậy?
Cho dù cộng cả vốn cố định của công ty gã và một số bất động sản, bán toàn bộ của cải lấy tiền có lẽ mới đủ ba trăm triệu, hiện tại lập tức tiêu đi hơn hai trăm triệu, cho dù có bán cả gã đi cũng không đủ.
"Tiên sinh, ngài nói như vậy là có ý gì? Nơi này của chúng tôi là cửa hàng trang sức đứng đắn, là làm ăn đứng đắn, sao có thể nói là chơi xỏ ngài được? Ngài lựa chọn hai cái nhẫn kim cương tự nhiên, một cái vòng cổ hồng bảo thạch, một cái vòng cổ đá quý màu vàng, cuối cùng là phỉ thúy bạch thái là trấn điếm chi bảo của bổn tiệm, giá ban đầu đã trên trăm triệu, bởi vì ngài tự nguyện trả giá gấp đôi để mua từ tay vị tiên sinh này, cho nên phỉ thúy bạch thái này có giá trị trên 200 triệu, tổng cộng các món là 270 triệu, đã bớt đi số lẻ cho ngài rồi."
Nghe nữ nhân viên nói, khuôn mặt đáng khinh của nam nhân trung niên lập tức sung huyết, hít thở không thông thiếu chút nữa tắt thở.
Đây là hậu quả của việc phùng má giả làm người mập.
Nhưng gã sao có nhiều tiền như vậy mà trả chứ?
Nam nhân trung niên ngay sau đó nhìn về phía Hạ Thiên Tịch, đôi mắt quả thực muốn phun lửa, hận không thể trực tiếp tiến lên nuốt chửng Hạ Thiên Tịch, hung hăng nói: "Ngươi là cố ý chơi ta!"
Hiện tại rốt cuộc gã đã nhận ra.
Hạ Thiên Tịch chính là cố ý chơi khăm gã.
Hạ Thiên Tịch nhướng nhướng mày, đôi mắt đào hoa hẹp dài nheo lại, đặc biệt phong lưu, gợi lên khóe môi cười đến là quyến rũ, nhún bả vai cười tủm tỉm mà nói: "Đại thúc, ngươi nói như vậy là không đúng rồi, ta và ngươi không oán không thù lại không quen biết, ta vì cái gì muốn cố ý chơi ngươi?"
Nam nhân trung niên quả thực tức muốn chết rồi.
"Hơn nữa, lúc trước đồ vật ta chọn đều bị đại thúc tài đại khí thô mua đi, ta cũng không nói gì, cuối cùng kiện ngọc khí này ta nhìn chúng, đại thúc cũng một hai phải lấy giá gấp hai để mua đi, trong cửa hàng trang sức nhiều người như vậy nhìn, ta cũng không cầm đao ép đại thúc mua, sao có thể nói là ta cố ý chơi ngươi?Ngươi nói đúng không?"
Hạ Thiên Tịch cười híp mắt mà nhìn nam nhân trung niên, khuôn mặt tinh xảo tươi cười đáng yêu như vậy, nhưng ở trong mắt nam nhân trung niên lại thật đáng giận, giống như một tiểu ác ma.
Nam nhân trung niên bị Hạ Thiên Tịch nói khiến cho tức đến phun máu mà chết, mà lúc này nữ nhân viên lại thúc giục: "Tiên sinh, phiền ngài làm ơn tiến đến thanh toán đi!"
Sắc mặt nam nhân trung niên lập tức cứng đờ, gã căn bản là không có nhiều tiền như vậy.
Giờ phút này thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía này, sắc mặt của gã quả thực còn khó coi hơn so với nuốt đại tiện, nhưng gã cũng không có một chút biện pháp nào, hôm nay với gã mà nói tuyệt đối là đem mặt mũi từ trong ra ngoài đều ném hết.
Nhưng trước mắt gã lại không thể trả thù Hạ Thiên Tịch, bởi vì gã căn bản không có nhiều tiền như vậy để thanh toán.
"Cái này......" Nam nhân trung niên dưới ánh mắt của đông đảo mọi người hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, sắc mặt cứng đờ mà nhìn nữ nhân viên cứng đờ nói: "Ta....ta tạm thời không có nhiều tiền như vậy...."
"Tiên sinh, không có tiền mặt có thể trả bằng thẻ, chỗ chúng tôi đều có thể quét thẻ."
"Không phải......" nam nhân trung niên hận không thể biến mất ngay lúc này, vội vội vàng vàng mà giải thích: "Ta.... trong thẻ của ta cũng không có đủ, ta....ta có thể trả lại một kiện không?"
Việc mất mặt như vậy, nam nhân trung niên thật sự hận không thể cắn nát răng mình.
Tươi cười trên mặt nữ nhân viên lập tức biến mất, chẳng qua vẫn lễ phép hỏi một chút: "Không biết tiên sinh muốn trả lại kiện nào?"
"Chính là kiện ngọc khí kia." Nam nhân trung niên lập tức nói.
Kiện ngọc khí kia trên hai trăm triệu, cho dù có bán cả gã đi cũng không mua nổi, dư lại vài món tuy gã có chút đau thịt, nhưng cũng không tới mức để cho người khác cười nhạo quá mức.
"Xùy――không mua được còn bày đặt?"
"Không có biện pháp, này còn không phải là nhà giàu mới nổi sao! Luôn thích khoe khoang bản thân có tiền, hiện tại thì không đủ tiền?"
"Nhà giàu mới nổi gì đó thật đúng là khiến người ghê tởm."
"Vừa rồi bắt nạt người đến là thoải mái như vậy, hiện tại không mua nổi thật là không cảm thấy mất mặt chút nào sao!"
"Người ta là nhà giàu mới nổi, lúc trước chắc chắn là nhân vật nhỏ bé trong xó xỉnh nào đó, cũng đủ mất mặt rồi, còn để ý tới lần này sao?"
"......"
Người trong cửa hàng lập tức mồm năm miệng mười mà thảo luận, hơn nữa không bận tâm tới thể diện của nam nhân trung niên này một chút nào, thanh âm thảo luận tuyệt đối khiến nam nhân trung niên này nghe được.
Sắc mặt nam nhân trung niên giờ phút này đã khó coi đến mức không tìm ra bất cứ cái gì để hình dung, ấp úng mà cúi đầu không nói lời nào, hận không thể tìm một khe đất chui xuống.
"Xin lỗi tiên sinh." Nữ nhân viên lễ phép mà cười: "Ngọc khí này lúc trước bởi vì vị tiên sinh này đã muốn mua, là ngài tự mình một hai phải lấy giá gấp hai đoạt lấy từ tay vị tiên sinh này, hiện giờ bởi vì ngài không đủ tiền không muốn mua nữa, tổn thất lớn như vậy cửa hàng chúng tôi cũng không bù đắp nổi, cho nên tiên sinh, nếu hiện tại không có người khác chấp nhận mua lại, ngài cần phải mua kiện ngọc khí này, còn bốn kiện còn lại, vì lúc trước không có người chấp nhận mua nó, ta có thể giúp ngài trả lại."
Cho dù nữ nhân viên phục vụ rất khá, nguyện ý giúp gã trả lại bớt bốn kiện, nhưng sắc mặt nam nhân trung niên cũng không đẹp hơn được.
Vì gã căn bản là không trả nổi.
Một gã nhà giàu mới nổi giá trị con người chưa tới 300 triệu, tiền mặt trong tay hắn cũng chỉ có khoảng 100 triệu, nào có đủ tiền để chi trả hơn 200 triệu chứ?
..........
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...