"Thật là không nghĩ tới, chúng ta nhanh như vậy liền trở lại đế đô, ta còn tưởng chúng ta thật sự có thể ở bên ngoài tu luyện mấy năm nữa chứ!" Hạ Thiên Tịch ngồi ở trong tòa hạm nhìn sao trời bên ngoài cửa kính, cảm thán một câu nói.
Lăng Thần ngồi ở bên cạnh y, sờ sờ đầu y nói: "Ngươi muốn đi ra ngoài, về sau chúng ta lại đi ra ngoài rèn luyện."
"Ừ ừ, thật muốn đem ma pháp của chúng ta nhanh chóng tăng lên, bằng không gặp được người có thực lực mạnh hơn chúng ta đúng là quá khiến người không thoải mái." Hạ Thiên Tịch ghét nhất chính là vừa mới từ trường Quân đội đi ra đã gặp phải con rắn kia, đoạn ký ức bị rắn nuốt vào trong bụng kia, quả thực làm y cả đời này cũng không thể quên được.
"Về sau ta sẽ bảo hộ ngươi." Lăng Thần đem Hạ Thiên Tịch giống như có chứng kinh động ôm vào lòng, kỳ thực, hắn có thể hiểu được bất an trong lòng Hạ Thiên Tịch, vì chuyện kia đúng là một hồi ức thực khiến người chán ghét.
"Xí." Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần: "Rõ ràng hai người chúng ta thực lực không chênh lệch mấy, ta vì cái gì cần người bảo hộ?"
Y ngạo kiều hừ hừ, mở to hai mắt nhìn sao trời lấp lánh trong đêm.
Lăng Thần ánh mắt lẳng lặng nhìn Hạ Thiên Tịch, trong lòng là hạnh phúc không sao kể xiết.
Ở một góc khác Thẩm Hạo và Lancet đang ngồi cùng nhau, tình cảm giữa hai người bọn họ cũng vì lần ra ngoài này mà tiến bộ vượt bậc, mà Thẩm Hạo lại thuộc về loại hình trung khuyển, quả thực bị Lancet ăn gắt gao.
Ví dụ như hiện tại, Lancet muốn ăn quýt, Thẩm Hạo lập tức bóc vỏ, sau đó đem múi quýt tự mình đưa tới gần miệng hắn, hơn nữa lòng bàn tay còn luôn đặt ở dưới miệng hắn chờ, chờ Lancet đem hạt nhổ ra, hắn mới có thể lại đútcho Lancet múi quýt tiếp theo.
Lancet lại là một bộ đại gia yên tâm thoải mái hưởng thụ.
Theo lý thuyết, Thẩm Hạo cũng không phải loại hình Lancet thích, đầu tiên diện mạo của hắn hàm hậu trung thực liền không phù hợp với thẩm mỹ quan hoa lệ của Lancet, nhưng hai người vì sao lại cùng một chỗ như vậy, chủ yếu quy công cho lần đầu tiên của bọn họ.
Lancet không phải một người biết kiềm chế, vốn dĩ hắn chính là một tên siêu cấp tra, hơn nữa hiện tại đang tầm tuổi huyết khí phương cương, ra ngoài lâu như vậy chưa có đối tượng cho hắn săn diễm, nhưng mà có một ngày hắn cư nhiên kỳ tích phát hiện mình hình như có một chút cảm giác với Thẩm Hạo.
Kết quả là, hắn liền quyết định, hắn muốn cùng Thẩm Hạo chơi một lần, dù sao với thân phận vương tử điện hạ của hắn áp Thẩm Hạo một lần cũng là hắn cho Thẩm Hạo mặt mũi.
Nhưng mà, Thẩm Hạo khổ người lớn như vậy, so với hắn còn cao hơn cả một cái đầu, hơn nữa vẫn là một tên đầu gỗ, đối với hắn mình kỳ ám chỉ cư nhiên đều không hiểu, còn vẻ mặt đặc biệt vô tội mê mang nhìn hắn, nếu hắn không biết tính cách của Thẩm Hạo, chắc chắn hắn sẽ hiểu lầm Thẩm Hạo là cố ý muốn chơi hơn.
Cuối cùng, Lancet quyết định lừa Thẩm Hạo vào phòng hắn, hạ dược Thẩm Hạo.
Tục ngữ nói rồi, đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Lancet rất nhanh bị báo ứng.
Sau khi hạ dược với Thẩm Hạo, sức lực Thẩm Hạo cực kỳ lớn, hắn cư nhiên bị Thẩm Hạo ép, hơn nữa Thẩm Hạo lúc ấy ăn dược đã mất lý trí, quả thực chính là một đầu trâu rừng, hắn bị Thẩm Hạo đè dưới thân điên cuồng làm cả đêm, lúc ấy hắn đều cho rằng mình đã chết rồi.
Hơn nữa, làm một vương tử điện hạ, hắn cư nhiên bị người bạo cúc hoa, điểm này tuyệt đối không phải là hai ba ngày có thể chịu đựng được.
Chính là, từ ngày đó về sau, cũng không biết có phải Thẩm Hạo thông suốt, cư nhiên vẻ mặt đứng đắn nói phải chịu trách nhiệm với hắn, nhưng Lancet thuần túy là tâm lý trả thù yên tâm thoải mái hưởng thụ Thẩm Hạo phục vụ, thế cho nên sự tình liền chậm rãi liền lệch khỏi quỹ đạo....
Mà bên kia Tinh Dạ và Dạ Đồng, tình cảm của bọn họ phát triển tương đối chậm.
Kỳ thực, Tinh Dạ biết, hắn thầm yêu Dạ Đồng, nhưng Dạ Đồng lại đối với hắn như gần như xa, thậm chí còn từng chính miệng nói qua với hắn: "Đừng động tâm với ta."
Lúc ấy, hắn nhìn Lancet cùng Thẩm Hạo cư nhiên đều có thể đi đến cùng nhau, Tinh Dạ thật sự rất hâm mộ, vì thế hắn cổ gom đủ dũng khí muốn đi tỏ tình với Dạ Đồng, nhưng lời tỏ tình của hắn còn chưa nói ra, Dạ Đồng lại nói với hắn trước: "Đừng động tâm với ta."
Tinh Dạ biết, bản thân không xứng với Dạ Đồng, đôi mắt trong sáng như nai con nhìn bên ngoài cửa sổ, trong ánh mắt thương tâm cùng thất vọng khó kìm nén.
Dạ Đồng ngồi bên cạnh hắn, hắn vừa quay đầu là cóthể nhìn thấy người mình thầm yêu, nhưng Dạ Đồng lại nhắm lại hai mắt không nhìn tới ái mộ trong mắt hắn, Tinh Dạ cảm thấy thực thương tâm, gục đầu xuống đầy đáng thương giống như cún con bị vứt bỏ.
Khi Tinh Dạ thất vọng cúi đầu, Dạ Đồng mở mắt, hắn nhìn nhìn không khí đáng thương quay xung quanh Tinh Dạ, ánh mắt huyết hồng hiện lên một mạt sáng rọi, lập tức hắn lại giống như không có việc gì nhắm lại hai mắt.
"Chậc chậc..." Flina nhìn ba đôi này, nhịn không được phát ra cảm thán: "Nam nhân tốt đều bị nam nhân đoạt đi rồi, cái này làm cho lão nương làm sao chịu nổi đây!"
"Ta cũng là nam nhân tốt mà!" Lạc Vô Dật ngồi bên cạnh Flina lập tức nói.
"Ngươi..." ánh mắt Flina khinh thường nhìn Lạc Vô Dật một cái: "Vừa nhìn ngươi liền biết số người là tiểu thụ bị áp, lão nương không có mọc đinh đinh, không bạo được cúc hoa của ngươi."
Lạc Vô Dật: "......"
Ngươi nha rốt cuộc có còn chút tự giác thân là nữ nhân hay không?
"Ngươi như vậy, nhất định không gả đi được."
còn có hay không một chút thân là nữ nhân tự giác? Lạc Vô Dật nghiến răng nghiến lợi phi thường kiên định nói.
"Vẫn còn hơn ngươi bị áp, vui sướng chúc mừng tiểu cúc hoa của người nhanh chóng bị người bạo nổ." Flina vẻ mặt đáng khinh nhìn ngắm nửa người dưới của Lạc Vô Dật.
Lạc Vô Dật bị ánh mắt đáng khinh của Flina khiến cả người không bình tĩnh nổi, lông tơ toàn thân dựng ngược hết lên, khóe miệng run rẩy nửa ngày mới nhịn không được rống giận: "Đệch, ngươi có thể đừng đáng khinh như vậy hay không? Ngươi có thể có chút rụt rè của nữ nhân hay không?"
"Ta như thế nào không có rụt rè của nữ nhân?" Flina đặc biệt tịch tạc mao Lạc Vô Dật, cảm giác đặc biệt thú vị giống như trêu chọc mèo: "Lão nương chỉ dùng ánh mắt dê ngươi một chút, có cưỡng gian ngươi đâu, ngươi một đại nam nhân chẳng lẽ còn sợ lão nương đi cưỡng gian ngươi?"
"......"
Lạc Vô Dật một đầu hắc tuyến, trong lòng một vạn con thảo nê mã vui sướng lao qua, hắn vẫn luôn biết Flina đặc biệt nữ hán tử, nhưng chưa từng nghĩ tới nàng cư nhiên sẽ bưu hãn như vậy!
Lạc Vô Dật bị chọc tức lập tức câm miệng, bởi vì hắn phát hiện cùng Flina tranh luận, bị tức chết chỉ có thể là bản thân.
"Các bạn học sinh chú ý, hiện tại đã xuyên qua tầng khí quyển của Đế Đô tinh, sắp tới trạm không gian của Đế Đô tinh, xin các bạn làm tốt chuẩn bị hạ chiến hạm."
Trong tòa hạm đột nhiên vang lên thanh âm lạnh băng của máy móc.
"Các bạn học viên, một lát nữa hạ tòa hạm xếp thành hàng cho ta biết không? Bất luận người nào đều không cho phép tụt lại phía sau, ta sẽ dẫn mọi người đi tới khách sạn ở, ngày hôm sau tới trường quân đội Neville trước. Ở trong trường quân đội Neville, không cho phép bất cứ người nào gây chuyện, nhưng cần phải cho học sinh trường quân đội Neville nhớ kỹ, các ngươi là học sinh trường Quân đội số 1, không cho làm mất mặt trường Quân đội chúng ta biết chưa?" Lần này mang đội là trưởng quan Kyznie của bọn Hạ Thiên Tịch.
"Nhớ kỹ." Mọi người thống nhất trả lời, chỉ có 50 người, nhưng thanh âm lại dị thường vang dội, Kyznie phi thường vừa lòng.
Lần này đoàn giao lưu tổng cộng 50 người, từ tân sinh năm nhất đến năm ba, nhưng đều là học sinh ngoại viện, nghe nói học sinh nội viện sẽ không tới tham gia hoạt động giao lưu này.
Lần này ra ngoài, trừ bỏ tám người Hạ Thiên Tịch, ngay cả nhân vật đại biểu của tứ đại thế lực ngoại viện bọn họ không quá quen thuộc là Tô Thanh Khê, Vân Bối Nhi...mấy người cũng đều tới đây.
Ở ngoại viện, bọn họ cũng là nhân vật phong vân của trường Quân đội số 1, nếu làm học sinh giao lưu, kỳ thực nói dễ nghe một chút là hai trường giao lưu văn hóa, nhưng mà, kỳ thực chính là vẫn đi tới trường quân đội khác ra oai phủ đầu một chút.
Uy nghiêm của trường Quân đội số 1, tuyệt đối không cho phép lay động.
Cho nên, 50 người bọn họ, có thể nói là tinh anh của ngoại viện.
"Lát nữa tới Liên bang, có muốn về nhà trước không?"
"Có thể chứ?" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt: "Trưởng quan hẳn là sẽ không cho phép đi!"
"Không có việc gì, một hồi ta đi xin trưởng quan." Lăng Thần nắm tay Hạ Thiên Tịch nói: "Về trước nhà ngươi, lại đi nhà ta."
Hạ Thiên Tịch sắc mặt lập tức đỏ, có chút lắp bắp nói: "Còn...... Còn đi nhà ngươi làm gì? Muốn về thì mình ngươi về là được."
Kỳ thật, y sợ nhất chính là gặp gia trưởng.
Tuy y đã gặp qua gia trưởng, nhưng mà thời gian dài như vậy không gặp, vẫn là nhịn không được lo lắng!
"Ngươi đều gặp qua cha mẹ ta, còn có cái gì mà sợ?" Lăng Thần sờ sờ đầu Hạ Thiên Tịch nói:" Ngươi không muốn ăn điểm tâm ngọt sao? Ba ba sẽ làm một ít bánh ngọt, người bết ngươi thích ăn, ta đã nói cho người một hồi mang theo ngươi trở về, người chắc chắn sẽ chuẩn bị không ít cho ngươi, ngươi nếu không muốn ăn, như vậy chúng ta liền không quay về."
Hạ Thiên Tịch rối rắm, ánh mắt ai oán trừng Lăng Thần lên án.
Hạ Thiên Tịch có thể nói là thích ngọt như mạng, thích nhất ăn đồ ăn cực ngọt, thậm chí người khác đều cảm giác ngọt chết người, nếu không có người ngăn cản, y tuyệt đối sẽ ăn một đống lớn không ngừng nghỉ.
Nhưng mà bởi vì y thích ngọt như mạng, tuy Lăng Thần biết làm một ít bánh kem cùng điểm tâm, nhưng từ trước tới nay không làm cho y, thậm chí còn hạn chế tự do ăn đường của y.
Cho nên, Lăng Thần hiện tại nói lời này tuyệt đối là trí mạng dụ hoặc đối với Hạ Thiên Tịch.
"Ngươi tuyệt đối là cố ý." Hạ Thiên Tịch đáng thương vô cùng nói.Lăng Thần nhướng mày, không tỏ ý kiến cười."......"Đây mới là gian tà đi!..........
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...