Chờ đến khi Libor quản gia tới nơi, Lăng Thần mới lưu luyến buông Hạ Thiên Tịch ra, nhìn nhân nhi trong lòng ngực mềm mại như không xương, gương mặt tinh xảo, đôi mắt liên tục chớp chớp, đồng tử tràn ngập hơi nước, cánh môi no đủ mê người, toàn thần đều tỏa ra hơi thở dụ hoặc, Lăng Thần rất là không nỡ buông tay, đem đầu chôn ở hõm vai Hạ Thiên Tịch giống như cún con cọ cọ nói: "Tịch Tịch, ngươi trở về nhất định phải nhớ đến ta nha!
Cái đầu cọ cọ như cún con này cư nhiên còn biết làm nũng, hoàn toàn không phù hợp với khí thế cùng tính cách của Lăng Thần.
Nhưng Hạ Thiên Tịch lại phi thường hưởng thụ, một mặt khác của Lăng Thần chỉ có y mới nhìn thấy, cái này khiến trong lòng y có một loại cảm giác đầy thỏa mãn.
Hạ Thiên Tịch giương lên cánh môi cười nói: "Được rồi, đừng làm nũng ta thật sự phải đi." Ngữ khí như đang dỗ hài tử, thật sự giống như đang dỗ một con cún con đang làm nũng vậy.
Nhưng Lăng Thần lại phi thường hưởng thụ, đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch dùng vẻ mặt ôn hòa cùng ngữ khí dịu dàng như vậy dỗ dành hắn đi?!
PS: Hãn! Lăng thiếu, ngươi quả thật là càng sống càng lùi lại sao? Làm nũng mè nheo như vậy, thực không phù hợp với tính cách cùng khí chất của ngươi được không!!!
"Ta đưa ngươi đi ra ngoài." Lăng Thần thân mật cọ cọ cổ Hạ Thiên Tịch một hồi lâu, mới lưu luyến buông Hạ Thiên Tịch ra.
Mặc kệ làm như vậy hạ thấp bao nhiêu khí chất của hắn nhưng hắn lại rất hưởng thụ, bởi vì như vậy có thể cùng Tịch Tịch thân mật mà không bị đẩy ra nha, đây là động tác chỉ có giữa phu thê với nhau mà thôi! hắn tương đối thích.
Ở Lăng Thần từng bước giống như cún con đi theo, Hạ Thiên Tịch rốt cuộc đi tới cửa trường học, lúc này Libor quản gia đã tới, xe huyền phù điệu thấp mà xa hoa có tiêu chí độc nhất của Hạ nguyên soái an an tĩnh tĩnh dừng ở trước cửa trường quân đội số 1, bởi vì hiện tại đã qua năm ngày, nên học viên trên cơ bản đã đi về hết, cho nên xe huyền phù dừng ở cổng trường cũng không gây nên oanh động gì lớn.
"Ngươi cũng mau về đi!" nhìn thấy Libor quản gia đứng trước xe huyền phù, Hạ Thiên Tịch quay đầu nói với Lăng Thần đứng bên cạnh nói.
"Ta đưa ngươi lên xe." Lăng Thần nói rồi đi trước hướng tới Libor quản gia đi tới.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày đuổi kịp.
"Thiếu gia." Khi nhìn thấy Hạ Thiên Tịch Libor quản gia cung kính kêu một tiếng, sau đó nhìn đến Lăng Thần đi cạnh Hạ Thiên Tịch lại lần nữa cung kính kêu lên: "Lăng công tử."
Tuy Hạ nguyên soái và Lăng nguyên soái đều là thống soái tối cao của liên bang, nhưng giữa hai vị nguyên soái có thể nói là không có quan hệ gì với nhau, hơn nữa lúc trước Hạ Thiên Tịch tự sát, Hạ nguyên soái muốn xuất binh đánh Đế quốc, lại bị Lăng nguyên soái phản đối, quan hệ giữa hai vị nguyên soái càng thêm ác liệt, tuy không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng thân là đại quản gia của Hạ gia, Libor khẳng định biết rõ.
Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch hoàn toàn trái ngược nhau, Hạ Thiên Tịch nổi danh là phế vật ở liên bang, Lăng Thần lại là nổi danh thiên tài ở liên bang, cho nên Libor cũng biết Lăng Thần, chẳng qua hiện tại nhìn Hạ Thiên Tịch cư nhiên ở cùng Lăng Thần vẫn là thực giật mình.
Nhưng trên mặt Libor không biểu hiện ra bất luận biểu tình giật mình gì, chỉ là đem biểu hiện này đè ở đáy lòng, cung kính lễ nghi đối với Lăng Thần hơi hơi gật đầu.
Lăng Thần gật gật đầu, nhếch lên khóe môi cũng không trưng ra vẻ mặt lạnh lẽo, là đại quan gia của nhà vợ tương lai, Lăng Thần tuy không cần phải đi lấy lòng, nhưng cũng không nên đắc tội không phải sao!
Libor quản gia cũng kính thay Hạ Thiên Tịch mở cửa xe huyền phù, cung kính mời Hạ Thiên Tịch lên xe: "Thiếu gia, mời!"
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, sau đó chui vào xe.
Libor quản gia nhanh chóng đóng lại cửa xe, cung kính đối Lăng Thần hơi hơi gật đầu rồi đi đến vị trí điều khiển.
"Libor quản gia."Khi Libor sắp lên xe, Lăng Thần hô lên.
"Lăng công tử, có việc?" Liber quản gia ngữ khí cùng thái độ đều thực lễ phép, nhưng tuyệt đối là phi thường kinh ngạc.
Hạ nguyên soái và Lăng nguyên soái hai người không liên quan tớinhau, làm đại quản gia Hạ gia khẳng định cũng không muốn cùng Lăng gia có liên quan, thậm chí Libor quản gia đã quyết định khi trở về dặn dò tiểu thiếu gia, phải rời xa Lăng gia.
Lăng Thần đáng thương còn không biết đáy lòng Libor quản gia đã hạ quyết tâm muốn Hạ Thiên Tịch rời xa hắn, nếu không hắn chắc chắn sẽ trưng ra một khuôn mặt lạnh lẽo chứ không phải ôn hòa như vậy.
"Bởi vì ta quên thông báo cho người nhà ta tới đón, cho nên liền phiền Libor quản gia một chút, xem có thể hay không cho ta tiện đường đi nhờ xe ngài về liên bang?" Lăng Thần gợi lên khóe môi nghiêm nghị tà khí nói, khuôn mặt tuấn mỹ đến lóa mắt, nói ra lời quả thực mặt không đỏ tim không đập.
Libor quản gia khóe miệng giật giật đầy khả nghi.
Quên thông báo người nhà gì đó? Ông nhất định không tin!
Đã nghỉ được năm ngày, ngươi nói lời ma quỷ này là cho ai tin?
Ngươi cho ta là trẻ con lên ba sao? Libor quản gia trong lòng hò hét điên cuồng, nhưng tu dưỡng tốt đẹp làm hắn áp xuống một tầng nội tâm rít gào, khóe miệng cứng đờ khả nghi nói: "Vậy xin mời" Sau đó cung kính mở ra một cánh cửa khác cho Lăng Thần.
Cho dù ông nghi ngờ lời nói của Lăng Thần thì thế nào? Chẳng lẽ ông có thể trực tiếp rống lên, ngươi CMN coi ta là trẻ lên ba mà lừa sao? Khẳng định không thể nào! Cho nên Libor quản gia chỉ có thể nghẹn khuất mời Lăng Thần lên xe.
"Làm phiền" Lăng Thần cũng lễ phép đáp lại một câu, hắn mới mặc kệ Libor có nghẹn khuất hay không, hắn chỉ muốn ở cùng phu nhân thêm phút nào hay phút nấy mà thôi.
Hạ Thiên Tịch bên trong xe nhìn một màn này mắt trợn trừng, khóe miệng run rẩy không ngừng, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Lăng Thần mà không còn gì để nói, tên này từ khi nào nói dối còn không cần chuẩn bị bản thảo?
Lăng Thần vừa chui vào trong xe liền tiếp nhận cái trừng mắt của Hạ Thiên Tịch, hắn nhướng mày, khóe miệng gợi lên ý cười lấy lòng.
Libor quản gia tiến vào ghế điều khiển, tuy ông không nhìn hai người ngồi phía sau, nhưng ông sao lại có cảm giác không khí trong xe quỷ dị thế nào ấy?
Là ông ảo giác đi? Ừm! nhất định là vậy.
Hai người ở trên xe cũng không nói chuyện gì, dù sao hai người còn chưa xác định quan hệ, hơn nữa lúc trước không lâu mới có tin đồn quan hệ của y với Lancet, Hạ Thiên Tịch không muốn hiện tại lại truyền ra tin đồn giữa y và Lăng Thần, bằng không tin rằng y ở liên bang khẳng định lại hot lần nữa.
Hạ Thiên Tịch không nói lời nào, Lăng Thần tự nhiên cũng sẽ không nói chuyện, chẳng qua đôi mắt màu bạc kia bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch, có thể đem cả người Hạ Thiên Tịch như ngồi bàn châm, toàn thân lông tơ đều dựng lên. Hạ Thiên Tịch nhìn Libor quản gia ở phía trước không chú ý tới phía sau, liền quay đầu hung tợn trừng Lăng Thần một cái, ý bảo hắn tốt xấu cũng nên thu liễm một chút, y không công khai vạch mặt Lăng Thần nói dối, cũng đã phá lệ khai ân, hiện tại ở trong xe còn không thu liễm cho y một chút, ánh mắt nóng bỏng trần trụi kia của ngươi, ngươi cho người khác là kẻ ngốc nhìn không hiểu ánh mắt kia là có ý gì hay sao?
Tiếp thu cái trừng mắt của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần nhướng mày, lúc này mới hơi thu liễm một chút, ánh mắt không trần trụi nhìn Hạ Thiên Tịch như vậy nữa, chẳng qua lại ở phía dưới chủ động cầm tay Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch cả người chấn động, lại lần nữa hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Thần một cái, nhìn Liber quản gia ở phía trước không có chú ý tới bọn họ, may mà ghế xe cũng che đậy bọn họ đang nắm tay, Hạ Thiên Tịch mới không có thu hồi tay lại.
Lăng Thần gợi lên khóe môi rất là vừa lòng vì Hạ Thiên Tịch thuận theo, không khỏi cầm trong tay càng thêm chặt, lực đạo tuy lớn, lại không làm đau tay Hạ Thiên Tịch.
Libor mắt nhìn thẳng lái xe huyền phù, tuy ông không nhìn ra động tác, ám chỉ, ánh mắt trần trụi giao hội gì đó của hai người ở phía sau, nhưng ông có thể cảm giác được, không khí trong xe thực quỷ dị, nói là ái muội thì chưa tới, nhưng cũng không phải không khí giương cung bạt kiếm, tóm lại ông nghĩ không ra nhưng lại cảm thấy có một loại không khí quỷ dị.
Hãn! này rối cuộc là không khí gì?
Libor quản gia run rẩy khóe miệng hết sức chuyên chú lái xe.
Trải qua mấy giờ đồng hồ, bọn họ thực nhanh liền tới sở cư trú Thiên sao băng của liên bang, thiên sao băng là viên tinh cầu lớn nhất của thứ nguyên tinh tế, cho nên liên bang và đế quốc đều thành lập trên thiên sao băng, thiên sao băng bị liên bang và đế quốc phân thành hai, ngày thường không can thiệp chuyện của nhau, cũng rất ít phát sinh mâu thuẫn, dù sao cũng là đế đô tinh của hai nước, quản lý phi thường nghiêm khắc.
Nếu Libor quản gia tiện đường đem Lăng Thần trở về, đương nhiên sẽ không để Lăng Thần đặt giữa đường, còn may Lăng Thần vẫn tự mình hiểu lấy, biết hiện tại không phải thời điểm đi bái kiến Hạ nguyên soái, dù sao Hạ nguyên soái chính là nhạc phụ đại nhân tương lai của hắn, hắn cũng không thể không lễ phép hai tay trống không đi bái kiến đi!
Để Libor đặt hắn ở bên đường, Lăng Thần xuống xe, lúc này xuống xe phi thường nhanh nhẹn, không lề mà lề mề, cũng khiến Hạ Thiên Tịch thở dài nhẹ nhõm một hơi, y đúng là rất sợ Lăng Thần mặt dày vô lại cùng y trở về nhà đấy.
Dù sao chuyện của y và Lancet mới vừa qua được bảy tám tháng, còn chưa đến một năm, y nếu lại dẫn Lăng Thần vào cửa, phỏng chừng phụ thân sẽ có một loại dục vọng muốn bóp chết y cũng nên!
Dù sao, người làm cha nào cũng không muốn con cái của mình thỉnh thoảng lại mang một cái tình nhân về nhà a! Hơn nữa, tình nhân này lại có thân phận cũng không thấp.
Tiễn Lăng Thần đi, Libor quản gia mang theo Hạ Thiên Tịch thực nhanh về tới Hạ gia.
Hạ Thiên Tịch từ trên xe đi xuống, trong biệt thự xa hoa trống không, bình thường ngay cả thân ảnh người hầu cũng không thấy, vì Hạ nguyên soái không thích người hầu đi qua đi lại trước mắt, cho nên người hầu đều có thời gian dọn dẹp quy định, phàm là qua thời gian này, người hầu đều sẽ biến mất, trong biệt thự cũng chỉ có một mình Libor quản gia, dù sao cái nhà này cũng không có nữ chủ nhân, Hạ Thiên Tịch bình thường cũng không ở, Hạ nguyên soái cũng phải đi công tác, một mình Libor quản gia cũng có thể quản lý nơi này.
"Phụ thân đâu?" Hạ Thiên Tịch nhìn biệt thự trống không hỏi.
Phụ thân nếu không phải đi công tác đều sẽ ở đại sảnh đọc báo.
"Thiếu gia, nguyên soái hiện tại ở quân khu xử lý quân vụ, tối nay sẽ trở về." Libor đi phía sau Hạ Thiên Tịch cung kính trả lời.
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu: "Vậy khi phụ thân về báo cho ta biết một chút, ta trước lên lầu tắm rửa một cái đã."
Ngồi xe lâu như vậy rốt cuộc về tới nhà, thần kinh Hạ Thiên Tịch lập tức thả lỏng, liền muốn hảo hảo tắm rửa rồi ngủ một giấc.
"Vâng." Libor quản gia cung kính trả lời.
Hạ Thiên Tịch nhanh chóng lên lầu mở cửa phòng mình, tuy mấy tháng này y không ở nhà, nhưng phòng y mỗi ngày đều có người quét dọn, cho nên trong phòng thực sạch sẽ.
..........
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...