Lâm Thanh Đường và Cố Trưng mới tới gần sân nhà Cố Hải, đã thấy trong sân, Lý Chiêu Đễ hai tay ôm ngực, đứng ở đó từ trên cao nhìn xuống Lâm Mai Phân.Sắc mặt Lâm Mai Phân tái nhợt, lúc trước bà đã không thích Lý Chiêu Đễ, nếu không phải do Cố An làm ra những chuyện hồ đồ kia, Lâm Mai Phân bất cứ giá nào cũng sẽ không để cho Lý Chiêu Đễ vào cửa."Chị dâu, làm gì có đạo lý như vậy, chú ba vừa mới kết hôn, chuyện trong nhà còn loạn cả lên, cho dù mẹ thật sự muốn đến nhà chú ba ở, vậy cũng phải tính từ năm sau mới được."Dương Tuyết Lệ mặc dù biết hôm nay Cố Trưng sẽ tới đón Lâm Mai Phân, nhưng nàng vẫn không thích thái độ này của Lý Chiêu Đễ."Em dâu tốt bụng như vậy, vậy để mẹ ở nhà em đi! Cả nhà chúng ta đều không sống nổi, cũng không có tiền nuôi một người rảnh rỗi.
"Lý Chiêu Đễ trợn mắt, nói chuyện không khách sáo chút nào.Nếu như thân thể Lâm Mai Phân tốt hơn một chút, còn có thể giúp nàng làm chút việc, Lý Chiêu Đễ cũng không phải là không muốn cho Lâm Mai Phân một miếng cơm ăn.Nhưng thân thể Lâm Mai Phân không tốt, ăn chút cơm còn phải chú ý cái này cái kia, cơm nhão không được, khô không được.
Thời tiết lạnh không được, nóng cũng không được.Không có mệnh phú quý, hết lần này đến lần khác lại có bệnh phú quý.Lý Chiêu Đễ đã sớm không muốn chăm sóc, bây giờ Cố Trưng đã kết hôn, không có đạo lý để cho nhà bọn họ nuôi nữa, dù thế nào cũng không muốn nuôi Lâm Mai Phân nữa.Nếu như có thể để cho vợ chồng Cố Trưng đem công việc chăm sóc Lâm Mai Phân cũng nhận, Lý Chiêu Đễ vui mừng còn không kịp đâu!"Chị dâu, lúc trước tất cả nợ nần của cha chồng đều do một mình chú ba nhận hết, lúc ấy đã nói rõ ràng hai nhà chúng ta chăm sóc mẹ, chị cũng đã gật đầu đồng ý, chị đừng có mà quá đáng!""Lúc ấy cũng đã nói rồi, Cố Trưng vừa kết hôn, chỉ cần mẹ chồng còn có một hơi, thì do ba nhà cùng nhau chăm sóc, chị cũng nói điều kiện đầu tiên là Cố Trưng kết hôn, hiện tại nói như vậy cái gì không đúng sao?"Dù sao năm đó Cố Trưng cũng có thể ôm trọn nợ nần của cha chồng, tuy rằng nàng không biết còn nợ bao nhiêu, nhưng mấy năm nay Cố Trưng đúng là trả không ít tiền.Cố Trưng có bản lĩnh như vậy, nên đồng ý để Lâm Mai Phân ở bên người."Bọn em nuôi mẹ cũng không phải không được, cho dù mẹ vẫn luôn ở nhà bọn em, cũng không có gì không đúng.
Chỉ cần chị dâu cả đem tiền hiếu thuận hàng năm đưa cho mẹ, sau này mẹ sẽ không đến nhà anh cả chị dâu làm phiền, chị dâu cả thấy có được không?"Cô để ý thấy Cố Trưng đã nắm chặt tay thành nắm đấm, cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng.Cô dám chắc chắn, với tính tình nịnh nọt của Lý Chiêu Đễ, còn có thể nói ra những lời quá đáng hơn.Cô không muốn Cố Trưng đau lòng, cũng không muốn Lâm Mai Phân khổ sở.Cô và Cố Trưng đi vào trong viện, Lâm Thanh Đường đi tới trước mặt Lâm Mai Phân"Mẹ, con và A Trưng tới đón mẹ, mẹ còn chưa ăn cơm, con làm mì, mẹ ăn một ít lót dạ, con và chị dâu thu dọn quần áo của mẹ."Lâm Thanh Đường nhìn về phía Dương Tuyết Lệ, Dương Tuyết Lệ lúc này kịp phản ứng, tiến lên đỡ Lâm Mai Phân dậy"Mẹ, nghe lời em dâu, chúng ta đi ăn trước."Lâm Thanh Đường và Dương Tuyết Lệ cùng nhau đỡ Lâm Mai Phân vào phòng, Lâm Thanh Đường nhận lấy túi thức ăn từ trong tay Cố Trưng, từ bên trong lấy ra một chén mì lớn, Dương Tuyết Lệ đã từ trong phòng bếp cầm bát múc cho Lâm Mai Phân một chén.Lý Chiêu Đễ ngửi mùi thơm đó, dò xét bên trong, rất là tò mò hỏi"Vợ chú ba, em làm cái gì vậy, thơm quá.
Vừa lúc chị dâu còn chưa ăn cơm, nhiều như vậy cho chị một chén đi!"Vừa nói xong, Lý Chiêu Đễ chuẩn bị ngồi xuống, lại bị Lâm Thanh Đường cản lại."Chị dâu, mì đúng là không có phần của chị, em cũng không biết chị sốt ruột đến đuổi mẹ như vậy! Mì này em làm có phần mẹ, hai anh em Cảnh Minh, Cảnh Khang, cả anh hai, chị dâu hai cũng không có phần, nhưng chị ...!"Lâm Thanh Đường dừng lại một chút"Thì không cần phải nói, phần của chị khẳng định không có.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...