Trọng Sinh 70 Nữ Phụ Xinh Đẹp Cự Tuyệt Yêu Đương


Chu Cẩm Hòa đang cầm thứ gì đó trên tay, thấy cô liền vội vàng giấu đồ đi.

Lục Trường An tuy tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều: "Mang cho anh ít đồ.

"
Cô mở gói đồ ra, lấy giày ra: "Anh thử xem thế nào, nếu không được thì đợi chiều mát, tôi sẽ mang đi đổi.

"
Giày giải phóng màu xanh lục quân và giày trắng.

Lục Trường An định mua một đôi giày giải phóng, sau đó thấy rất nhiều người ở huyện đều đi giày trắng, tưởng tượng đến dáng vẻ Chu Cẩm Hòa đi giày trắng, cô như bị ma xui quỷ khiến mua một đôi.

Chu Cẩm Hòa hơi nhíu mày: "Tôi không cần.

"
Anh cứu Lục Trường An nhưng Lục Trường An cũng cứu anh, coi như hòa nhau.


Lục Trường An đặt giày dưới chân anh: "Anh thử xem, đi rất thoải mái, nhiều người ở huyện đi lắm, đôi giày giải phóng này anh đi làm, đôi giày trắng không mang đi làm, dịp gì đặc biệt thì mang.

"
Chu Cẩm Hòa cao, lại đẹp trai, đi loại giày này chắc chắn đẹp hơn người khác.

"Trường An, tôi còn giày.

"
Lục Trường An bĩu môi: "Những đôi giày đó của anh đi bao nhiêu năm rồi.

"
Giày của anh đều là giày vải, bình thường thì không sao nhưng nếu trời mưa, giày vải không chống trượt lại khó giặt, phải đi chân đất.

Lục Trường An vắt bím tóc ra sau lưng, vỗ vỗ vào ghế, cười tươi gọi anh: "Mau thử đi.


"
Thấy anh không muốn, Lục Trường An thở dài: "Nếu không phải nhờ anh, bây giờ tôi có lẽ đã thành cô hồn dã quỷ, chút quà cảm ơn này tôi còn thấy nhẹ nữa là.

"
Hai người giằng co một lúc, cuối cùng Chu Cẩm Hòa vẫn chịu thua trước.

Cởi giày trước mặt cô không tiện lắm, Chu Cẩm Hòa quay người đi đổi giày.

Không biết đế giày nhét thứ gì, đi lên mềm mại, như bông vậy, đế giày vải thường quét một lớp hồ, đợi khô rồi khâu đế giày lại, cảm giác đi hoàn toàn không thể so sánh với loại này.

Lục Trường An cười mị mị nhìn anh: "Đứng lên đi hai vòng cho tôi xem.

"
Cỡ giày vừa khít, xem ra không cần phải chạy thêm một chuyến đến huyện.

Chu Cẩm Hòa mím môi thành một đường thẳng, theo ý cô đi hai vòng.

Bận rộn cả buổi sáng, bụng Lục Trường An hơi đói, nhìn vào bếp nhà anh, cô đoán anh vẫn chưa nấu cơm, sắp đến mười hai giờ, cơm ở điểm thanh niên trí thức chắc cũng gần xong.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận