Trọng Sinh 70 Cô Vợ Nhỏ Của Tên Tháo Hán Ngây Thơ


Edit: Mây“Đường Đường, mau tỉnh lại, đã đến lúc treo cổ rồi!”Cố Đường Đường bị đẩy tỉnh dậy, đầu óc choáng váng, giống như bị đổ xi măng, bên tai cô có người không ngừng nói thắt cổ, Cố Đường Đường cũng không kinh ngạc, mùa xuân là mùa du lịch cao điểm, bảo tàng Đông Thành thị gần như tràn ngập khách du lịch.

Đúng vậy, cô là hướng dẫn viên của viện bảo tàng, cả ngày cô bận rộn đến mức không có thời gian đi vệ sinh.Hôm nay, tranh thủ chợp mắt trong lúc lịch trình bận rộn, trước khi ngủ cô còn nói đùa với đồng nghiệp rằng nếu không cho mình nghỉ phép, cô sẽ kéo thắt lưng quần và đến văn phòng của người phụ trách để treo cổ tự tử.“Đường Đường đừng ngủ, nếu không treo cổ thì sẽ muộn!”Giọng nói lại vang lên, giọng điệu rất nôn nóng, nghe như là bà lão, Cố Đường Đường rùng mình, đồng nghiệp của cô đều là những cô gái trẻ, giọng nói đều rất dễ nghe, nếu không họ sẽ không thể làm hướng dẫn viên, như thế nào giọng nói này lại già nua như vậy?Chợt mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là bức tường đất xám trắng lốm đốm, có vài mảng đã bong tróc, lộ ra những viên gạch xám xanh, ngẩng đầu nhìn lên, trên xà nhà cao treo đầy mạng nhện.Cố Đường Đường dùng sức dụi mắt, không có gì thay đổi, đây không phải nằm mơ.Nơi này tuyệt đối không phải phòng chờ của viện bảo tàng.Đây là chỗ nào?“Đường Đường, cháu đừng doạ nội!”Diêu A Thúy thấy tròng mắt cháu gái không cử động thì khϊếp sợ, vội duỗi tay sờ trán cô, nhiệt độ bình thường, nghĩ đến hôn sự do cha mẹ Cố Đường Đường sắp đặt, bà không khỏi nghiến răng, thầm mắng nguyền rủa hai kẻ tâm xấu kia xuống tận 18 tầng địa ngục.Vừa rồi, trong đầu Cố Đường Đường đột nhiên hiện lên một tựa sách [70 cuộc sống hạnh phúc của người đẹp kiều khí], một đồng nghiệp của cô gần đây rất mê niên đại văn, khuyên cô nên đọc cuốn sách này, siêu sủng siêu ngọt siêu đáng yêu.Bây giờ cô xác định được rằng mình đã xuyên sách.Nữ chính là một đoá sen trắng nhu nhược, viết lên câu chuyện tình yêu cùng công tử cao lãnh bá đạo, cô ấy là thiên kim giả, nhưng sau khi sự thật về thân thế đưa ra ánh sáng, cha mẹ nuôi vẫn nâng niu nữ chính như ngọc quý, nam chính càng thêm bảo bọc che chở, cha mẹ của nam chính trước kia coi thường cô, cũng dần dần bị sự thiện lương của cô cảm hoá, yêu thương cô giống như con gái ruột.Cuối cùng, nữ chính được tiến cử vào đại học Công Nông Binh vẻ vang, trở thành giáo viên, còn cùng nam chính sinh ra một trai một gái, cuộc sống hạnh phúc đến mức thần tiên cũng phải hâm mộ, quả thực là siêu ngọt siêu sủng.Nhưng này không phải sự ngọt ngào của Cố Đường Đường, mà là của nữ chính Cố Tích Tích.Cố Đường Đường xui xẻo xuyên vào người thiên kim thật, cha mẹ nuôi ác ý tráo đổi nguyên thân với Cố Tích Tích, đối xử với nguyên thân rất tệ, nhưng ông bà nội thì lại rất yêu quý nguyên thân, so với những đứa trẻ trong thôn cũng đã hạnh phúc hơn rất nhiều rồi.Bất quá, cuộc đời bất hạnh bắt đầu từ câu chuyện đính hôn.


Cha mẹ nuôi không có tiền cưới hỏi cho hai cậu con trai, liền rắp tâm muốn bán nguyên thân cho tên ngốc nhà giàu trên trấn.

Vừa đổi được 200 đồng tiền lễ, vừa cưới được hai cô con dâu, còn có thể dư lại một ít.Năm trước ông nội Cố vừa mất, bà nội Cố - Diêu A Thuý là mẹ kế, vì cái danh phận này mà bà không thể ngăn chặn được ý định của hai kẻ khốn nạn có lòng dạ đen tối kia.

Vì vậy, bà đã bày ra mưu kế cho cháu gái.


Hôm nay cán bộ xã về quê, bà bèn bảo nguyên thân treo cổ tự tử trước cửa nhà đội trưởng đội sản xuất để giải quyết nỗi bất bình.“Đường Đường, cháu nắm chặt cái thắt lưng này, đừng có lải nhải, nếu không đến đó, cán bộ sẽ rời đi.”Diêu A Thúy cầm trong tay chiếc thắt lưng màu hạt dẻ, bà không khỏi thúc giục, “Chẳng lẽ cháu thật sự muốn gả cho tên ngốc đó sao? Bà đã thăm dò rồi, tên đó còn không ăn cơm được, nước miếng chảy ròng ròng, thấy ai cũng đều kêu ăn nãi nãi, gả cho loại người này còn không bằng chết đi cho rồi, mau lên!”Lão thái thái cố ý đi trấn trên dò hỏi, từ xa nhìn thấy tên ngốc kia, bà kinh hãi đến mức miếng thịt cũng không nuốt nổi, bà tuyệt đối sẽ không để cho cháu gái mình lấy một người đàn ông như vậy.Sáng ra bà thấy vợ đại đội trưởng lên trấn trên cắt thịt.

Nói có khách tới nên đoán chắc cán bộ xã xuống nông thôn.

Bởi vì chỉ có lãnh đạo tới nhà đại đội trưởng mới đi cắt thịt, cho nên bà mới đưa ra chủ ý này, giữa trưa bảo cháu gái đến nhà bọn họ thắt cổ, chỉ khi làm lớn chuyện, đại đội trưởng mới ra mặt giúp cháu gái được.Chỉ là trong sách, cuối cùng nguyên thân vẫn cưới tên ngốc kia, tên ngốc kia chẳng những ngu xuẩn, còn có khuynh hướng bạo lực, luôn ra cước quyền đấm/đá với nguyên thân, cha mẹ chồng thì tra tấn tinh thần cô ấy, mỗi ngày sống không bằng chết, cuối cùng nguyên thân không chịu nổi, khi nấu cơm cô ấy cho nước trúc đào vào thức ăn, cùng cả nhà chồng đồng quy vu tận.Cố Đường Đường tức giận đến mức cho cuốn sách một sao, bởi vì thiên kim thật trong sách có cùng tên và họ với cô, nhưng cô ấy lại rơi vào kết cục thê thảm như vậy, nhất định là do ân oán của tác giả quá sâu nên mới đưa cô vào trong sách như tấm bia đỡ đạn.Cố Đường Đường run rẩy dữ dội, ý chí chiến đấu sục sôi hét lên: “Cháu sẽ đi thắt cổ ngay bây giờ!”Cô phải kiên quyết chống lại cuộc hôn nhân sắp đặt ác độc này!Gả cho tên ngốc đó, không bằng chết đi cho xong!Cố Đường Đường bò xuống giường, mặc quần áo vào, lấy dây thắt lưng trong tay Diêu A Thuý, vừa mới chạm vào, trong đầu cô vang lên một âm thanh máy móc lạnh lùng ——[Đinh, thắt lưng quần 30 năm, +1 điểm, hệ thống đăng nhập y học cổ đại đang bị trói buộc!][Hệ thống trói định thành công, điểm hiện tại là 1!][Ngày đầu tiên đăng nhập thành công, có khen thưởng cho tân thủ.


Bạn có muốn mở nó không?].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận