Editor: Lập Lòe
Mọi người ôm những suy nghĩ như vậy, cầm tiền và điện thoại bước ra khỏi nhà.
Ban đầu bọn họ còn ngại ngùng, nghĩ rằng có phải mình đang làm quá lên không, nhưng rồi nhận ra, có nhiều người cũng nghĩ giống như mình.
Người mua sắm càng đông, nỗi lo lắng càng tăng, thế là cơn sốt mua sắm bắt đầu.
Nhìn thấy tình hình này, những người ban đầu không để ý cũng bắt đầu cảm thấy ngồi không yên, dồn dập gia nhập vào đội ngũ mua sắm.
"Cố Thu à, bài viết trên diễn đàn đó, cháu đã xem chưa?"
Dì Hoàng lại gọi điện thoại cho Cố Thu, cô đáp lại: "Hôm đó dì bảo cháu xem, cháu đã xem rồi, theo dõi cho đến khi nó bị xóa."
"Vậy, vậy cháu thấy cái này có đáng tin không, chính là về mạt thế ấy?" Dì Hoàng rất muốn hỏi ý kiến của Cố Thu.
Cố Thu hỏi: "Dì Hoàng, người trong nhà dì nghĩ như thế nào?"
Dì Hoàng lập tức nói, bà và chồng có chút lo lắng, muốn mua một chút đồ ăn, thức uống và nhu yếu phẩm dự trữ, nhưng con trai và con dâu lại cảm thấy đó chỉ là tin đồn, trong nhà đang khó khăn về tài chính, nếu mua vật tư, thì tiệc cưới sắp tới làm sao bây giờ, nên không đồng ý cho hai ông bà mua sắm.
Cố Thu nói: "Dì Hoàng, cháu dự định mua một ít vật tư trên mạng, dì biết cháu chỉ sống có một mình mà, năng lực phòng tránh rủi ro kém, loại chuyện này thì thà tin là có còn hơn là không, dì nghĩ xem, nếu điều này là sự thật, thì đến lúc đó cháu làm sao mà sống sót được?"
Nghe cô ấy nói về năng lực phòng tránh rủi ro kém, dì Hoàng không khỏi nghĩ ngay đến gia đình mình, trong nhà mặc dù có đông người hơn nhưng năng lực phòng tránh rủi ro cũng không cao! Hai vợ chồng đã lớn tuổi, con dâu lại đang mang thai, con trai cũng không tập thể dục thường xuyên, đến vác bao gạo cũng kêu trời kêu đất, thì có thể làm được gì?
Trong lòng bà cảm thấy lo lắng, cắn răng nói: "Thế thì dì cũng đi mua sắm."
Cố Thu còn nhắc nhở bà: "Dì Hoàng, tiến độ sửa nhà của dì thế nào rồi? Tốt nhất là nên đẩy nhanh một chút."
"Được, được, dì biết rồi." Dì Hoàng vội vã đi thương lượng với chồng.
Cố Thu tắt điện thoại mỉm cười nhẹ nhàng, cô đưa ra thông báo về mạt thế, một trong những mục đích chính là để đạt được hiệu quả như thế này.
Cô muốn tích trữ vật tư, nhưng chỉ một mình làm thì sẽ quá nổi bật, liền khiến mọi người xung quanh cùng làm chứ sao.
Hơn nữa, cô cũng hy vọng những người xung quanh sẽ ít chết hơn, càng ít người chết thì càng ít bất ổn.
Còn về việc những người bên ngoài huyện Tây Vũ có nhận được cảnh báo hay không, cô liền không xen vào, việc cô bình luận trên bài viết kia đã gây nên rất nhiều nguy hiểm rồi.
Nhưng mà cô khá lạc quan, chỉ cần giọt mưa đen đầu tiên rơi xuống vào ngày mùng 3 tháng Giêng, mọi người sẽ biết rằng mạt thế thực sự đang đến, lúc đó quốc gia coi trọng cũng chưa tính là muộn.
Cơ quan quốc gia vô cùng mạnh mẽ, ngay cả trong kiếp trước quốc gia chưa từng để mất kiểm soát, chỉ trong vòng một tháng các căn cứ lớn nhỏ đã mọc lên, lần này có sự cảnh báo trước, nhất định sẽ làm tốt hơn.
Cố Thu tiếp tục đặt hàng trên mạng.
Cô mua một lượng lớn giấy vệ sinh, băng vệ sinh, khăn lau mặt, khăn ướt, sữa tắm, dầu gội, sữa rửa mặt, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, nước giặt và xà phòng.
Chăn ga gối đệm cô mua hẳn ba mươi bộ; khăn tắm mua một thùng; đồ lót có nhãn hiệu uy tín mua đến vài chục bộ; trang phục thể thao dày và mỏng đủ loại, N bộ; các loại giày dép, mỗi loại từ một đến ba đôi, và rất nhiều đôi tất.
Đó là những nhu yếu phẩm đồ dùng sinh hoạt hàng ngày.
Sau đó cô mua đèn pin, pin, mua đài radio, ống nhòm, thiết bị nhìn ban đêm, mua than củi, cồn khô, áo mưa, dây thừng, khẩu trang, mặt nạ, kính bảo hộ kín mít để bảo vệ mắt khi ra ngoài phòng ngừa tình huống xấu, còn mua lều chống nước, túi ngủ, găng tay dày.
Cô cũng mua hai cái máy phát điện, một cái chạy bằng năng lượng mặt trời, một chạy bằng tay, còn máy phát điện chạy bằng dầu diesel và xăng thì thôi, vì cô không có đủ tiền để mua vài thùng dầu lớn về trữ trong nhà.
Thuốc men chủ yếu mua là thuốc tím, kháng sinh, thuốc dạ dày, thuốc cảm, thuốc cầm máu, các loại vitamin, cồn i-ốt, băng gạc, và băng keo y tế.
Sau đó, cô lại tìm một cửa hàng trực tuyến có uy tín, mua hơn mười bao đất dinh dưỡng, đất vườn.
Đất sau khi bị mưa đen ô nhiễm thì không thể trồng trọt được nữa, nhưng đất không bị dầm mưa thì không sao cả.
Sau mạt thế, các căn cứ sẽ tập hợp đất sạch lại, xây dựng thành khu trồng trọt trong nhà, mà điều cô phải làm chính là tạo ra một khu vườn trồng trọt trên sân thượng của mình.
Về vấn đề cây trồng sinh trưởng quá nhanh...!Cố Thu gãi đầu một cái, để sau tính tiếp vậy, cùng lắm thì trồng trong nhà.
Dù sao, việc trồng rau là sự chấp niệm của cô, không ai có thể ngăn cản!
Ngoài đất, cô còn mua phân gà, phân dê, phân tổng hợp và các loại hạt giống rau quả trái cây, cũng như các dụng cụ trồng trọt như xẻng, cuốc, bình tưới...!Cô đều mua đủ.
Nước và thực phẩm thì không cần mua trực tuyến, đến lúc đó cô sẽ đi chợ nông sản từ từ mua về.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy muối và gia vị, đồ hộp, cô cũng đặt mua một chút.
Cố Thu xoa xoa đôi mắt có hơi khô, điều động linh khí chuyển động một cách tự nhiên đi qua mắt, đôi mắt liền thoải mái hơn nhiều.
Cuối cùng còn lại là vũ khí.
Có khá nhiều vũ khí có thể chọn mua trên mạng, như roi ba đoạn, xà beng, rìu, côn gậy, dao trong gậy, cung phức hợp...
Cố Thu nhìn qua từng món, nhưng không có món nào thật sự vừa ý.
Ngồi trước cửa sổ suy nghĩ một lúc, cô đứng dậy dạo một vòng trong phòng khách sạn này, cuối cùng ánh mắt cô dừng lại ở con dao gọt trái cây.
Cô cầm dao lên, mũi dao đâm vào bàn gỗ, dùng chút sức, nhưng không thể đâm thủng.
Sau đó, cô điều động linh khí, chậm rãi đem linh khí vận chuyển đến tay rồi dồn vào dao.
Phựt một cái, con dao giống như đâm vào giấy, xuyên qua bàn gỗ một cách dễ dàng.
Cố Thu: "..."
Thật là dễ dàng...!Cô dùng sức rút rút, cuối cùng cũng rút được con dao ra, lưu lại một vết đâm rõ ràng trên bề mặt bàn.
Thôi được, phải bồi thường tiền rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...