Sau khi Quý Hoài Thịnh va chạm mấy chục cái, Lâm Chi cảm giác có một cây gậy nóng rực chọc vào đùi mình.
Cô vô cùng ngượng ngùng, tiền bối… có phản ứng sinh lý.
Lâm Chi biết rất nhiều nam diễn viên lúc quay cảnh nóng, vì tiếp xúc quá thân mật nên có phản ứng là chuyện bình thường.
Huống hồ hiện tại cô và Quý Hoài Thịnh gần như khỏa thân, dán sát vào nhau làm động tác thân mật, anh có phản ứng cũng không có gì đáng trách.
Trong lòng Lâm Chi rất xấu hổ, nhưng không thể vì nam diễn viên có phản ứng mà dừng quay được. Cô đành phải căng thẳng tiếp tục rên rỉ phối hợp với động tác va chạm của anh, trong lòng thầm cầu nguyện cảnh này qua nhanh lên.
Nhưng sau đó, mọi chuyện lại diễn ra ngoài dự kiến của cô.
Cây gậy nóng rực thô cứng của Quý Hoài Thịnh đỉnh mạnh vào chân tâm của cô. Thân thể Lâm Chi run lên, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, kinh ngạc nhìn anh.
Chạm phải ánh mắt kinh ngạc của Lâm Chi, trong mắt Quý Hoài Thịnh mang theo ý xin lỗi. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô, khàn giọng nói: “Xin lỗi em, vì lực cản của nước nên hơi lệch hướng.”
Nghe giọng điệu xin lỗi thành khẩn của anh, hơn nữa lại chỉ là vô tình, Lâm Chi cũng không đành lòng trách cứ.
Nhưng sau đó, không biết là cố ý hay vô tình, số lần anh chạm vào chân tâm của cô càng ngày càng nhiều. Mỗi lần như thế, hạ thân Lâm Chi đều sinh ra một cảm giác xa lạ.
Cô không biết đó là thoải mái hay khó chịu, chỉ biết mỗi khi anh chạm vào, cô đều nhịn không được cắn môi dưới nhỏ giọng “ưm” một tiếng, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Lâm Chi muốn nhắc anh đừng đâm trật nữa, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, cô lại đột nhiên kêu lên.
“A…”
Cậu nhỏ của Quý Hoài Thịnh đỉnh vào âm đế của cô, hơn nữa còn dùng lực không nhỏ. Thân thể cô run lên, cái chân đang chống dưới đất bắt đầu phát run, cảm giác tê dại từ hạ thân xông thẳng lên não, một dòng chất lỏng dấp dính trào ra.
Lâm Chi mờ mịt nhìn Quý Hoài Thịnh, một lát sau đột nhiên vùi mặt vào ngực anh, che giấu dáng vẻ xấu hổ của mình.
Cô bị anh đâm đến chảy nước, xấu hổ quá. May mà xung quanh toàn nước, quần bơi cũng đã ướt đẫm, chắc tiền bối sẽ không phát hiện ra đâu.
Quý Hoài Thịnh nhìn thấy rõ phản ứng của Lâm Chi, khóe miệng anh cong lên nụ cười xấu xa, thấp giọng nói bên tai cô: “Xin lỗi, tôi lại đâm trật rồi. Tư thế vừa rồi hơi quá sức với em, chúng ta đổi tư thế khác. Lần này tôi hứa sẽ không đâm trật, em quấn chân lên eo tôi đi.”
Dứt lời, anh liền dùng hai tay nâng mông Lâm Chi lên, để đôi chân thon dài trắng nõn của cô vòng quanh eo mình.
Lâm Chi cũng cảm thấy tư thế vừa rồi làm chân cô mỏi quá, bèn nghe lời phối hợp với động tác của anh, dùng hai chân quấn lấy eo anh.
Quý Hoài Thịnh cúi đầu hôn lên cần cổ thon dài của Lâm Chi, dịu dàng gặm cắn. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào cổ cô, mang đến cảm giác tê dại ngứa ngáy.
Anh hôn rất có kỹ xảo, hôn đến mức Lâm Chi thoải mái nhắm mắt lại, miệng tràn ra những tiếng rên rỉ kiều mị động lòng người.
Hôm nay Quý Hoài Thịnh mặc quần bơi được thiết kế riêng, ở vị trí quan trọng có một cái khóa tối màu, chỉ cần kéo xuống sẽ lộ ra một khoảng nhỏ để thả cậu nhỏ ra ngoài.
Thừa dịp Lâm Chi ý loạn tình mê khi, anh kéo khóa quần thả cây gậy thô cứng ra, tiếp đó lại đẩy quần bikini của cô ra, đỡ nơi đó của mình nhắm ngay khe hở giữa hai chân cô, thẳng lưng dùng sức đỉnh về phía trước.
Cảm giác đau đớn nơi hạ thân làm Lâm Chi bỗng dưng mở to mắt. Cô nhận ra hoa huy*t của mình bị một cây gậy nóng rực thô to cắm vào.
Lâm Chi không thể tin nổi nhìn Quý Hoài Thịnh, sao anh dám đi vào hoa huy*t của cô?
Đạo diễn và các nhân viên ở trường quay đều đang xem họ đóng phim, hơn nữa vừa rồi rõ ràng cô vẫn cảm nhận được anh còn mặc quần bơi, sao anh có thể đi vào được?
Lâm Chi nhíu mày, đôi môi đỏ mấp máy, chịu đựng cảm giác đau đớn dưới thân, định nói ‘Dừng” với đạo diễn.
Nhưng còn chưa kịp nói gì, Quý Hoài Thịnh đã cúi đầu ngậm lấy môi cô, ngăn lại.
Anh nâng mông cô lên, siết chặt lấy vòng eo nhỏ. Trong ánh mắt hoảng sợ của cô, anh mang theo khí thế nhất định phải được, thong thả kiên định đưa nốt nửa cây gậy còn lại vào trong tiểu huyệt.
Quy đầu tạo ra một lối nhỏ, nghiền ép nhục bích để đi sâu vào trong, cho đến khi nguyên cây gậy thô dài vào hết mới dừng lại.
Thân thể Lâm Chi căng lên, móng tay bấm sâu vào lưng Quý Hoài Thịnh. Nơi đó của anh quá lớn, hoa huy*t của cô được lấp đầy, cảm giác trướng đau đớn từ hạ thân truyền đến, làm cô cực kỳ khó chịu.
Miệng Quý Hoài Thịnh tràn ra một tiếng “hừ” trầm thấp gợi cảm, nhục bích của cô đang quấn chặt lấy nơi đó của anh, sảng khoái đến mức da đầu anh tê dại.
Tiểu huyệt của cô thật chặt, giống hệt cái đêm ba năm trước đây, kẹp anh đến thoải mái.
Anh tạm dừng chốc lát, lúc hoa huy*t của cô bắt đầu co rút thì chậm rãi rút ra cắm vào. Động tác tuy thong thả nhưng lại thâm nhập nhiều lần, không ngừng nghiền ép va chạm đến tận tử cung của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...