Thư sinh vào kinh đi thi, qua đêm tại một miếu hoang đổ nát.
Đang lúc đói khổ lạnh lẽo, đột nhiên có một nữ tử đi tới.
Nữ tử từ trong hộp đựng thức ăn lấy ra món ngon mỹ vị, cộng thêm một bầu rượu ngon toả hương bốn phía.
Hai người một phen chè chén, nữ tử bỗng nhiên vì nguyên nhân nào đó mà gục vào trong lòng thư sinh, mị nhãn như tơ nói, "Tối nay có thể cùng lang quân cùng làm việc không thể miêu tả kia không?"
Thư sinh nổi lên lòng háo sắc, khi vừa định cùng nàng cộng phó mây mưa, từ cửa miếu có một tiểu đạo cô tướng mạo cực kỳ thanh tú chạy tới.
Tiểu đạo cô kia quát lớn một tiếng, "Nghiệt súc dám tai họa nhân gian, bần đạo há lại để cho ngươi làm càn!"
Thư sinh lập tức dứt bỏ nữ tử, sợ đến mặt mày biến sắc nói: "Ngươi là yêu quái?"
Nữ tử nhất thời cười run rẩy hết cả người, cố phán sinh tư(*), "Đúng vậy, còn là một con hồ ly tinh thích câu dẫn thư sinh có khuôn mặt đẹp!"
(*) cố phán sinh tư 顾盼生姿 /gù pàn shēng zī/: thành ngữ, ý chỉ khi một người quay đầu giương mắt như vậy thì có vẻ đẹp tuyệt vời]
Thư sinh nghe xong lời nói thế là sợ đến đại tiểu tiện mất khống chế, tiểu đạo cô vừa nghe lời này, sắc mặt giận dữ, "Quả nhiên là một con hồ ly thối không biết xấu hổ, câu tam đáp tứ, thay đổi thất thường!"
Nữ hồ ly tinh uốn éo thân thể, giống như một mỹ nữ rắn mà quấn vào trong lòng tiểu đạo cô, tiểu đạo cô dập tắt khói lửa trên mặt, ánh mắt lóe ra, căn bản không biết phải nhìn ở đâu, dù sao chết sống không nên nhìn con hồ ly tinh trong lòng ngực.
Nữ hồ ly tinh xoa xoa khuôn mặt của tiểu đạo cô, "Nếu là ta không thay đổi thất thường, không biết xấu hổ câu tam đáp tứ, tiểu đạo cô ngươi có phải còn đang trốn ở trong một góc sơn động nào đó khổ sở tu luyện, chết sống không muốn gặp ta hay không!"
Tiểu đạo cô chân tay luống cuống, run giọng nói: "Ta..."
Nữ hồ ly tinh lại nói: "Vậy hiện tại ta đang ở trong lòng ngươi, thông đồng vị tiểu đạo cô đạo tâm không kiên định, nhìn chưa dứt hồng trần này, khiến cho ngươi hoàn tục, ngươi có bằng lòng hay không?" Nói xong, vươn ra đầu lưỡi trắng mịn béo mập, liếm liếm môi của tiểu đạo cô.
Tiểu đạo cô run rẩy mãnh liệt, suýt nữa quăng nữ hồ ly tinh trong lòng ra ngoài, cực kỳ ngượng ngùng gật đầu: "Ân, bằng lòng!"
Trong nháy mắt, thư sinh biến thành pháo hôi*.
(*)pháo hôi: trong truyện thì pháo hôi là nhân vật phụ trợ cho nhân vật chính, thường chỉ xuất hiện trong một phần nhỏ của câu chuyện]
- -------------------------------
Bộ này mỗi chương chỉ khoảng 1000 từ trở lại nên đọc sẽ thấy hơi ngắn =))))
Tiểu đạo cô với hồ ly: bất ngờ không thằng ồn =))))
Thư sinh kiểu: thì ra vai hề lại chính là tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...