Thư viện đại học Yến Kinh.
Ba người Liễu Hạ Huy, Khúc Quân Phàm, Kỳ Hạo đang chuẩn bị những việc liên quan đến luận văn tốt nghiệp, bọn họ ngồi xuống một vị trí yên tĩnh, không bị ai quấy rầy.
Nhưng rõ ràng Liễu Hạ Huy đang khó chịu trong lòng, một chốc lại ném bút lên bàn, dựa người vào ghế nhíu mày ngẩn ngơ.
Kỳ Hạo cùng Khúc Quân Phàm không khỏi liếc nhau, ánh mắt ý bảo—— cậu ta lại làm sao vậy? Cậu hỏi một chút xem nào.
Khúc Quân Phàm: Cậu hỏi đi.
Kỳ Hạo: Tôi không dám đâu, cậu hỏi, nhanh lên.
Khúc Quân Phàm bất đắc dĩ mở miệng: “Hạ Huy, không phải gần đây cậu hẹn Hứa Mộng Ngưng ra ngoài xem phim sao, tiến triển đến đâu rồi?"
Hay là cậu ta không hẹn được! !.
.
Quả nhiên, Liễu Hạ Huy nói: "Cô ấy không đồng ý.
"
Kỳ Hạo ngạc nhiên nói: "Không thể nào, tôi tưởng giữa hai người đã có gì đó! Vì sao cô ấy không đồng ý? Chỉ đi xem phim thôi mà.
"
"Hứa Mộng Ngưng đúng là không dễ thu phục!.
.
"
Khúc Quân Phàm: “Đừng nói lung tung, có lẽ chỉ do chương trình học của học viện Y bận quá, Hứa Mộng Ngưng không sắp xếp được thời gian thôi.
"
Chính cậu ta cũng học y, đương nhiên rõ ràng các khóa học lý thuyết và thực hành của học viện y khiến người ta đau đầu ra sao.
Kỳ Hạo nghe vậy nhún vai, nói cũng có thể.
Sau đó cậu ta nói: "Hạ Huy, cậu cũng đừng nghĩ về chuyện này mãi, vui lên! Hay là chúng ta đi mua xe đi.
"
"Chiếc xe ba tôi đặt mới về mấy ngày trước, ô tô thông minh, xịn cực kỳ! Bất kể là tính năng ô tô hay là!.
.
"
“Khụ khụ!”
Khúc Quân Phàm nháy mắt ra hiệu với cậu ta——đồ ngốc, cái hay không nói, nói cái dở, không thấy sắc mặt Hạ Huy lại đen sao.
Kỳ Hạo lập tức im miệng.
——Suýt nữa thì quên mất, ô tô thông minh mới ra là sản phẩm nghiên cứu của Lê Khinh Châu.
Haiz, cậu ta đâu có nghĩ nhiều như vậy, dù sao không phải Lê Khinh Châu đang hợp tác với tập đoàn Liễu thị sao, Liễu tam gia chính là chú ruột của Liễu Hạ Huy.
Kỳ Hạo ngượng ngùng nói: “Hạ Huy, cậu không cần để ý, tôi thấy giữa Hứa Mộng Ngưng và Lê Khinh Châu không giống như là! !.
"
Đúng lúc này, có hai chàng trai đi tới ngồi vị trí bên cạnh ba người họ.
Hình như họ đang thảo luận gì đó, sau khi ngồi xuống cũng không chú ý xung quanh, tiếp tục nói chuyện.
"Tin tôi mới hóng được hôm nay đúng là chấn động trăm năm, cô sinh viên học viện y gần như nổi tiếng trong diễn đàn trường tôi, đúng là không ngờ! "
"Còn không phải sao, ai ngờ được chân Lê Khinh Châu bị tàn tật là do cô ta! Người ta vốn có thể trở thành một người hoàn hảo.
"
"Nhưng mà, tôi nghe một vài tin đồn từ học viện y, hai người đó bây giờ vẫn là quan hệ bạn bè.
"
"Tôi cảm thấy là, nếu không vì sao một chàng trai lại muốn cứu một cô gái bản thân không thích, còn bị tàn tật vì cô ấy, cô gái này nếu biết ơn thì nên chủ động chăm sóc cho Lê tổng.
"
"Chưa kể họ lớn lên cùng nhau ở cô nhi viện, mặc dù sau này cô gái này được một nhà khác nhận nuôi! "
"Hai người đang nói cái gì?" Liễu Hạ Huy càng nghe càng cảm thấy không đúng, nhíu mày đứng dậy hỏi.
Hai chàng trai bị giọng nói thình lình vang lên làm hoảng sợ, ngẩng đầu.
Trong đó có một người nhận ra Liễu Hạ Huy, thấy thế nói: "Tôi, bọn tôi đang nói về một bài đăng đang nổi trên diễn đàn trường!.
"
"Có liên quan tới Lê Khinh Châu và một cô gái.
"
Gần đây Lê Khinh Châu rất nổi tiếng ở đại học Yến Kinh.
Dù sao bản thân cậu tốt nghiệp từ khoa máy tính đại học Yến Kinh, được coi như đàn anh, bạn cùng trường.
Hiện giờ không chỉ có thành tựu nghiên cứu chế tạo ô tô công nghệ AI, mà trước đó còn nhận được sự khen ngợi từ phía báo chí quốc gia, đây chính là vinh dự cực kỳ lớn lao.
Đám sinh viên đại học Yến Kinh bọn họ đương nhiên thấy tự hào chung.
Cho nên, tin liên quan tới Lê Khinh Châu vừa đăng lên diễn đàn liền phổ biến trong nháy mắt.
Liễu Hạ Huy hỏi: "Cô gái kia tên là gì?"
"Hình như tên là, tên là cái gì! À phải, cô ấy tên là Hứa Mộng Ngưng.
"
Khúc Quân Phàm cùng Kỳ Hạo nhìn thoáng qua nhau.
Vết thương ở chân của Lê Khinh Châu thế mà vì Hứa Mộng Ngưng mới! Trước ka chưa từng có ai biết đến chuyện này.
Nhưng ai là người tung tin này?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...