Lúc về đến nhà, xe dừng lại ở cửa, bà nhìn ra ngoài cửa sổ xe—— thấy cậu bạn nhỏ nhà họ Lê đang dựa vào người Liễu Bạc Hoài, kéo tay hắn nhàn nhã lắc lư, thấy xe chạy tới thì vội vàng đứng thẳng, tay cũng buông ra.
Liễu Bạc Hoài quay đầu liếc nhìn, muốn duỗi tay kéo, lại bị đánh một cái.
Khóe miệng Hạ Thanh Uyển cong lên, đứa nhỏ này thẹn thùng rồi.
Sau khi xuống xe, Hạ Thanh Uyển nghe thấy Lưu Kỷ Trân bất mãn nói: "Gia đình tụ hội, vì sao Lê Khinh Chu cũng ở đây! " Ngứa mắt.
Hạ Thanh Uyển nghe vậy nhàn nhạt trả lời: "Tôi gọi thằng bé tới, nếu nó đã là người yêu của Bạc Hoài, về sau cũng chính là người một nhà, tới đây thì có vấn đề gì.
"
Trong lòng bà biết rõ chuyện công ty game của Lưu thị và Lê thị đối đầu, đương nhiên cũng hiểu vì sao Lưu Kỷ Trân không thích Lê Khinh Chu.
Vẻ mặt Lưu Kỷ Trân khó coi, giật giật khóe miệng, không nói gì nữa.
Liễu Hạ Huy vẫn luôn đứng cách chú ba và Lê Khinh Chu không xa, lúc này thấy Hạ Thanh Uyển xuống xe mới đi tới gọi bà.
"Cháu chào cô ạ.
" Lê Khinh Chu bước tới.
Hôm nay cậu chọn một bộ quần áo rất đẹp, mặc khung hỗ trợ chống đỡ, dáng người thẳng tắp.
[Hồi hộp quá! ]
——Tiểu bọt khí siết chặt nắm tay.
Hạ Thanh Uyển cười cười, kéo tay Lê Khinh Chu qua vỗ vỗ: "Đứa bé ngoan, chúng ta vào nhà thôi.
"
Dù sao cũng đã từng gọi video, sau khi nói chuyện mấy câu, Lê Khinh Chu cũng dần thả lỏng, được Hạ Thanh Uyển kéo tay dắt đi.
Liễu Bạc Hoài và mấy người còn lại đi theo phía sau.
Liễu Cảnh Nguyên nhỏ giọng hỏi Liễu Bạc Hoài: "Chú có biết vì sao mẹ lại đột ngột về nước không?"
Liễu Bạc Hoài liếc Liễu Cảnh Nguyên một cái, nói: "Anh cảm thấy sẽ là chuyện gì?"
Liễu Cảnh Nguyên ngẫm nghĩ trong lòng, có hơi không chắc chắn ý.
Ông ta chần chừ nói: "Làm sao anh biết được! "
Một lúc sau, mấy người vào phòng khách ngồi, lão quản gia rót trà xong liền rời đi.
Thời còn trẻ Hạ Thanh Uyển làm việc kiên quyết mạnh mẽ, bây giờ lại không chút do dự, vừa ngồi xuống liền trực tiếp vào chủ đề chính.
Bà hỏi Liễu Cảnh Nguyên: "Cảnh Nguyên, còn nhớ lúc lâm chung ba con hỏi, giao nhà họ Liễu cho Bạc Hoài, con có oán hận không, lúc ấy con trả lời thế nào?"
Lê Khinh Chu cầm chén trà mới vừa uống xong, không biết có nên buông xuống hay không, không khí lúc này thật sự khiến cậu không thể "hành động thiếu suy nghĩ".
—— Mẹ A Hoài cứ nói thẳng như vậy sao? Thật sự là chuyện kia sao……
Khóe miệng Liễu Cảnh Nguyên cứng đờ: "Mẹ, sao tự dưng mẹ lại nhắc đến chuyện này.
"
Lưu Kỷ Trân quay đầu, lúc ấy cha mẹ chồng gọi chồng bà vào nói chuyện riêng, sau này bà mới biết.
Nếu không chắc chắn sẽ bảo Liễu Cảnh Nguyên thay đổi cách nói—— quyền lợi là do mình tranh thủ được, không cần nhường nhịn.
Hạ Thanh Uyển: "Con nói con không có một câu oán hận, năng lực Bạc Hoài tốt hơn con, tiếp nhận nhà họ Liễu là điều đương nhiên.
"
"Làm anh hai, con cũng sẽ ủng hộ thằng bé.
"
"Ba con lúc ấy hỏi rất nhiều lần, con đều nói như vậy.
"
"Cho nên mẹ mới nghĩ rằng con thật sự cho là như vậy, bây giờ xem ra trong lòng con vẫn khó chịu! "
Sắc mặt Liễu Cảnh Nguyên khó coi, thấp giọng nói: "Chỉ bởi vì không đủ năng lực mà ba lướt qua con, giao nhà họ Liễu cho Bạc Hoài! "
"Nếu khi đó con nói có oán, nói con cũng muốn nhà họ Liễu thì ba sẽ giao nhà họ Liễu cho con sao?!"
Không, ba sẽ không.
Cho nên, lúc ấy làm sao ông ta có thể nói ra ý nghĩ thật sự trong lòng mình.
Hạ Thanh Uyển thở dài: "Nếu khi đó con nói con cũng muốn nhà họ Liễu, ba con sẽ không đồng ý.
"
Liễu Cảnh Nguyên nghe vậy, cười tự giễu một tiếng, quả nhiên.
Hạ Thanh Uyển nói tiếp: "Nhưng mẹ và ba con sẽ nói một sự thật, có liên quan tới thân phận của con.
"
Những lời này khiến trái tim Liễu Cảnh Nguyên bỗng nhiên đập mạnh.
Ông ta ngẩng đầu, nhìn thẳng Hạ Thanh Uyển: "Những lời này là có ý gì?! Mẹ, cái gì gọi là thân phận của con?!"
Sắc mặt Lưu Kỷ Trân cũng thay đổi, Liễu Nhạc Thừa và Liễu Vân Phỉ liếc nhau.
Liễu Hạ Huy vốn dĩ không để ý lắm, lúc này cũng nhíu mày nhìn qua.
Lê Khinh Chu nhích lại gần Liễu Bạc Hoài, tìm tư thế thoải mái——tới đi, nhất định phải xem vở kịch máu chó ngày xưa.
Hạ Thanh Uyển xoay người lấy ra một tờ giấy khai sinh và hai bản xét nghiệm ADN từ trong túi, bà nói: "Con còn nhớ ba con có một cô em gái qua đời sớm không, hồi còn nhỏ các con từng đi thăm mộ.
"
"Em gái ba con thời đại học thích một cậu trai nghèo xuất thân từ vùng núi xa xôi, ông con không đồng ý cho hai người họ ở bên nhau nên đã chia rẽ.
"
" Đứa nhỏ đó bỏ trốn, tuyệt thực, tự sát, cuối cùng còn tự tử hai lần, đều bị ông con bắt về.
"
"Nhưng không có tác dụng, cô ấy chỉ muốn ở bên chàng trai nghèo kia.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...