Sau đó, ông cụ Lê ở Tây Thành, liền bắt đầu chú ý tới một người——nhà họ Dương mở một chuỗi công ty thực phẩm.
Nhị thiếu gia nhà họ sinh ra đã thích đàn ông, hơn nữa đã sớm độc lập, người trong nhà cũng khôn quản được anh ta, về sau cũng mặc kệ.
Trước kia ông cụ Lê chưa từng để ý tới mấy tin tức này nên không hiểu rõ lắm.
Nhưng sau khi nghe ngóng, tin tức liên quan tự nhiên đến.
Nhà họ Dương cũng rất buồn phiền vì vấn đề của đứa con thứ này, đặc biệt là tính cách của đứa con thứ này lại phóng khoáng, thích chơi bời, họ sợ anh ta làm bậy.
Cho nên, mặc dù người nhà không hề phản đối chuyện anh ta thích đàn ông, nhưng lại không cho phép anh ta tìm đối tượng lung tung.
Nhà họ Dương vừa tiếp xúc với ông cụ Lê đã kinh ngạc.
Họ không ngờ ông cụ Lê đã lớn tuổi vậy rồi, mà sống rất thoáng, ủng hộ cháu trai mình thích đàn ông.
Không chỉ ủng hộ mà còn lo lắng, tìm đối tượng cho cậu.
Về sau, người nhà họ Dương tìm hiểu kỹ hơn về nhà họ Lê, biết được tình huống của Lê Khinh Chu.
——Mặc dù cơ thể có khiếm khuyết, nhưng vị Lê tổng này không thể khinh thường, gần đây vô cùng nổi bật ở Yến Kinh, công nghệ ô tô AI, chung kết robot trí tuệ nhân tạo!.
Công ty nhà họ Dương mặc dù hoạt động chủ yếu trong lĩnh vực sản xuất thực phẩm, nhưng chắc gì họ không muốn mở rộng xí nghiệp của mình.
Vả lại, địa vị nhà họ Dương ở Tây Thành vẫn kém hơn nhà họ Lê.
Ông cụ Lê vừa tỏ ý, nhà họ Dương liền gật đầu.
——Chẳng qua để thằng hai hẹn hò thôi, cũng không mất miếng thịt nào, không có gì phải luyến tiếc.
Biết đâu chuyện thành, nhà họ Dương bọn họ không phải leo lên được nhà họ Lê sao.
Chuyện này dù sao cũng không nên từ chối.
Đương nhiên, trước đó ông cụ Lê cũng đã điều tra phẩm hạnh của nhị thiếu gia nhà họ Dương.
——Dù thích chơi bời, nhưng trước nay chưa từng làm ra chuyện gì khác người, từng có hai người bạn trai, đều chia tay trong hòa bình, cũng coi như biết giữ mình trong sạch.
Nhà họ Dương tiết lộ ý định cho nhị thiếu gia nhà họ, anh ta cũng có ý muốn gặp mặt Lê Khinh Chu một lần.
Phòng khách nhà họ Lê, ông cụ Lê dò hỏi xem ý Lê Khinh Chu như thế nào.
Lê Khinh Chu trầm tư một lát.
——Cậu không biết lúc này có nên nói chuyện mình và Liễu Bạc Hoài ở bên nhau cho ông biết hay không.
Cậu luôn cảm thấy vẫn chưa đến lúc, lỡ đâu dọa ông!
Chủ yếu là, cậu muốn tìm thời cơ thích hợp để giới thiệu—A Hoài là người bên cạnh cậu.
Tuy nói mùng một Liễu Bạc Hoài sẽ về, nhưng ngày tết là dịp để gia đình đoàn tụ.
Lâu lắm rồi hắn không gặp người nhà, có dịp đoàn tụ thì nên ở bên cạnh họ lâu hơn, có lý nào lại trở về ngay.
Lỡ đâu, mẹ A Hoài vì vậy mà có ấn tượng không tốt với cậu!
Lúc ấy Lê Khinh Chu liền khuyên Liễu Bạc Hoài, bảo hắn ở nước ngoài thêm mấy ngày nữa.
Về chuyện cậu và tam gia nhà họ Liễu ở bên nhau——cần phải tìm thời cơ thích hợp để báo với gia đình.
Vì thế, Lê Khinh Chu tìm cớ từ chối.
Ông cụ Lê nói: "Chỉ gặp mặt thôi, ông cũng không bắt các cháu phải ở bên nhau.
"
"Nhị thiếu gia nhà họ Dương này cũng coi như khá ổn, thái độ thành khẩn, ông chỉ đề nghị một hai câu, cậu ta đã đưa tới không ít quà tết, có cả phần của cháu nữa.
"
Ông cụ Lê chỉ ra đằng sau.
——Góc phòng khách có không ít hộp quà được xếp ngay ngắn, trong đó có quà của nhị thiếu gia nhà họ Dương.
Lê Khinh Chu nói: "Gặp mặt cũng chỉ lãng phí thời gian thôi, cháu sẽ không thích anh ta đâu.
"
"Tiền đề của thích là quen biết nhau, cháu không gặp người ta, làm sao biết được người ta là người như thế nào.
" Ông cụ Lê nói.
Lê Khinh Chu: "Công việc bận rộn, tạm thời cháu chưa muốn yêu đương.
"
"Không phải ông ép cháu yêu đương, không thành thì vẫn làm bạn được mà.
"
Thái độ ông cụ kiên quyết, cố gắng khuyên bảo.
Lê Khinh Chu thấy càng nói càng lòng vòng không ra được.
Cuối cùng, cậu bất lực nói: "Ông, cháu thật sự không muốn gặp nhị thiếu gia nhà họ Dương, cháu! "
Cậu nghĩ nếu nói mình có người thích rồi, lộ ra một chút, như vậy ông cũng sẽ không giục nữa.
Ông cụ liền nói: "Vậy thì không hẹn hò.
"
"Nhưng nhị thiếu gia nhà họ Dương đưa tới nhiều lễ vật quý giá, dù sao chúng ta cũng cần đáp lễ.
"
"Cậu ta là tiểu bối, hay là tìm thời gian mời cậu ta tới nhà ăn một bữa cơm?"
Ông cụ Lê cẩn thận hỏi.
Lê Khinh Chu: "Ông tiếp đãi, cháu không gặp.
"
Quà là ông nhận, cậu đâu có muốn.
——Ông muốn dùng chiến thuật đánh vòng, nhưng câu không tiếp chiêu.
Ông cụ Lê nghe vậy bất đắc dĩ gật đầu.
Lê Khinh Chu dò hỏi: "Vậy ông muốn khi nào chiêu đãi nhị thiếu gia nhà họ Dương?"
Để cậu còn trốn ra ngoài.
Ông cụ Lê suy tư trả lời: "Ăn tết bận quá, còn phải tới nhà họ hàng, ông thương lượng với nhà họ Dương, hẹn vào mùng ba là tốt nhất.
"
Lê Khinh Chu ừ một tiếng.
Cậu nghĩ, sau tết Âm Lịch mình sẽ bảo với ông là mình có người thích.
Chờ A Hoài từ nước ngoài trở về, lại chính thức đưa tới giới thiệu trước mặt ông.
Hy vọng ông không bị Tam gia dọa.
Sau đó, cậu về phòng xem điện thoại mới phát hiện——mùng ba là ngày lễ tình nhân.
"! "
Lê Khinh Chu không khỏi nhỏ giọng nói thầm: "Không biết A Hoài trải qua lễ tình nhân như thế nào.
Nhưng nói thật, cậu từng thấy dáng vẻ trải qua lễ tình nhân của tam gia, hắn sẽ tặng hoa hồng và chocolate sao?
Làm sao bây giờ, hình như có hơi mong chờ.
*
Vào ngày tết, mới sáng sớm tiếng pháo đã vang lên liên tiếp.
Đêm qua, Lê Khinh Chu và Liễu Bạc Hoài call video nói chuyện phiếm đến tận nửa đêm, sáng nay có chút không dậy nổi.
Nhưng Lê Húc Sanh mặc áo bông màu đỏ gõ cửa tiến vào, đằng sau là Lê Hạm Ngữ cầm bộ câu đối xuân.
Trong tay Lê Húc Sanh cầm một chiếc đèn lồng đỏ nhỏ, cậu nhóc bổ nhào vào mép giường, túm tay áo Lê Khinh Chu nói: "Anh, chúng ta ra ngoài cửa dán câu đối, rồi đi đốt pháo đi.
"
Nói xong, cậu nhóc bắt chước tiếng pháo nổ rầm vang.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...