Anh à......
- Anh hãy thử đóng vai của em đi.
- Thử là người bị bỏ rơi như em đi.
-Thử là người bị tổn thương như em đi.
Anh thử đi......
- Thử để xem đánh vần chữ "QUÊN"
- Nó sẽ khó như thế nào.
- Và đánh vần thêm chữ "ĐAU"
- Xem nó dễ ra sao
Hắn ngồi trong lớp chán nên bỏ ra ngoài, mặc kệ QC gọi với theo. Hắn đi lang thang, nhìn trời mưa, giờ đây tim hắn đang rất đau, hắn không ngờ mình lại yêu nó nhiều đến vậy. Không có nó hắn không sống nổi mất, mỗi ngày nhìn thấy nó hắn vẫn nhớ nó, vẫn muốn được ôm nó vào lòng, được bên nó thật lâu, xa nó là điều hắn không muốn nghĩ tới nhất, hắn đang đi thì nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, bóng dáng mà cả đời này hắn không bao giờ có thể quen, nó đang đứng đó, mắt nó ướt nhòe, tự nhiên hắn thấy tim mình như có nhát dao đâm vào, sâu thật đau. Hắn đi lại chỗ nó, ôm chặt nó từ phía sau, nó giật mình quay lại thì thấy hắn, nó vừng vậy thoát ra khỏi vòng ôm của hắn.
_ Anh đang làm cái gì thế hả, anh mua buông tôi ra, anh thương hại tôi sao. Cảm ơn anh nhưng tôi không cần anh thương hại
_Xin em đó, em đừng nói như vậy, anh yuee em, thật sự yêu em rất nhiều
Bao nhiêu tình cảm mà hắn đè nén bấy lâu nay dường như vỡ òa, hắn mệt mỏi lắm rồi, cái fgif mà hôn phu với chả vợ chưa cưới, hắn không quan tâm, hắn không cần, hắn không chấp nhận, hắn chỉ cần nó, vậy thôi. Trái tim hắn đang rỉ máu, vậy là quá đủ rồi, tình cảm hắn dành cho nó đã quá tầm kiểm soát của hắn rồi.
_Yêu ư? Anh nói vậy mà không thấy có lỗi với QC sao, người mà anh nói yêu phải là cô ấy mới đúng
_Chuyện hôn ước này không liên quan đến anh,. Là do ba mẹ anh xắp xếp anh không biết gì cả, anh yêu em là thật, làm ơn hãy ở bên anh.
_Điên thật, anh hứa hôn với một người rồi lại nói yêu một người sao, rốt cuộc anh muốn thế nào đây hả anh đang đùa giỡn với tình cảm của người khác hả,_ nó xô hắn ra rồi chạy đi, chạy thật nhanh khỏi đó, nó chạy về phía mưa. Mưa tạt vào mặt nó, tạt lên người nó, mưa hòa cùng với nước mắt của nó mặn đắng. Mưa tạt nó đau rát, nhưng làm sao rát bằng vết thương lòng của nó, làm sao rát bằng vết thương đang rỉ máu trong tim nó chứ, nó biết nó yêu GH, nhưng làm sao đây, hai người vốn dĩ là không thể. Mưa cứ thế xối xả hòa chung vào niềm đau của nó. KV tỉnh dậy không thấy nó đâu, cậu liền đi tìm nó, và cậu đã thấy hết tất cả. Cậu sững sờ, cậu vui khi nó nhận lời làm bạn gái cậu, nó đã cho cậu một cơ hội, cậu hi vọng có thể thay đổi trái tim nó cậu vẫn mơ mộng đến một tia hi vọng nhỏ nhoi nhưng ngay giờ phút này đây, cậu biết được rằng trái tim nó chẳng bao giờ thuộc về cậu nữa rồi, trái tim nó đxã thuộc về người khác rồi. Tia hi vọng của cậu đã hoàn toàn bị dập tắt. Cậu bước đi, đôi chân không biết đi về đâu. Mưa ngày càn nặng hạt, mưa rơi, có ba trai tim cùng tan nát, tan trong một ngày mưa. Mưa vẫn rơi nặng hạt, mưa vẫn trải khắp mọi nẻo đường trải khắp từng con phố, mưa mãi không ngớt. Mãi khuya nó mới về tới nhà. Vừa tới cổng nó ngất luôn, hắn đi ra thì đập vào mắt hắn là hình ảnh nó ướt nhẹp nằm dưới mưa, hắn vội bế xốc nó lên phòng, sai người giúp việc thay đồ cho nó rồi đặt nó xuống giường. Hắn sờ vào trán nó
“nóng, sao lại nóng thế này” cũng phải thôi, nó dầm mưa mấy tiếng đồng hồ thid bảo sao không ốm. Thế là cả đêm hắn thức chăm sóc nó, lâu lâu hắn lật khăn và xem nó đã hạ sốt chưa.
Nó tỉnh dậy, tiếng chim líu lo, nắm sớm rọi vào trong phòng, sau cơn mưa trời trong xanh thật đẹp, có một bàn tay đang nắm chặt tay nó. Nó quay lại nhìn, nó đã bị hù cho sợ, khuôn mặt hắn phờ phạc, hai mắt thâm quầng, mắt nhìn nó chằm chằm
_Em tỉnh dậy rồi sao_hắn mừng rỡ
_Anh sao anh lại ở đây, chuyện này là sao
_Hôm qua em ngất ở công anh đã đưa em vào nhà
_Từ hôm qua tới giờ anh không ngủ sao_ nó lo lắng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của hắn
_Hôm qua em bị sốt anh làm sao có thể để em như vậy mà ngủ được
Nghe những lời hắn nói nó cảm thấy tim mình rung nhẹ.
_Tại sao anh quan tâm tôi như vậy, chẳng phải….
Câu tiếp theo nó không nói được nữa, khỏi cần nói điều gì đã sảy ra, các độc giả thân yêu tự tưởng tượng nhé J. Tất nhiên có một người thứ ba ở đó QC tức giận bỏ tới bar, nhỏ gặp KV đang uống rượu ở đó
_Sao anh ở đây?
_Cô cũng tới đây sao
_Cũng như anh thôi
_Là sao
_Thì chẳng phải anh cũng bị con nhỏ đó cho ra rìa sao
_Cái gì mà ra rìa, cô dâng nói lung tung gì đấy hả
_Thôi anh không cần giả bộ, hai người bọn họ đang chăm sóc nhau ở nhà kia kìa, anh chả là gì cả, chỉ là kẻ thay thế thôi. Cô ta đã gạt anh sang một bên rồi, và đến với người con trai của tôi.
_Cô im ngay, cô biết gì mà nói, mà nói cô ấy như thế hả?_ cậu hét lên, cậu gạt đổ tất cả mọi thứ trên bàn xuống
_Tôi sẽ không để nhỏ đó yên đâu
_Cô dám đụng tới cô ấy thì đừng trách tôi_ nói xong cậu bỏ đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...