Có những thứ không phải của mình:
- Giữ lại cũng sẽ mất...
- Giành giật cũng sẽ hư...
- Vậy thì thôi hãy trả nó về đúng nơi của nó.
- Cũng giống như con người, càng ràng buộc,
càng giữ chặt thì càng mất. : )
- Thôi vậy buông tay cho người ta đi
- Nếu thực sự cần,thì người sẽ tự quay lại
Nó vẫn cố tránh mặt hắn, nó cần phải xác định rõ cảm xúc đang xuất hiện trong trái tim nó là gì. Đến lớp, tâm hồn nó vẫn đang ở tận nơi đâu. Lớp nó hôm nay đông hơn mọi ngày, mọi người đang vây kín cửa lớp nhưng nó cũng không quan tâm lắm, nó vẫn đang bận với những suy nghĩ của riêng mình nó.
Cố chen qua đám người đứng trước cửa lớp để vào lớp nó mệt mỏi lại chỗ ngồi. Khôi Vĩ thấy nó vào lớp thì vui mừng cậu quỳ xuống trước mặt nó:
_Di, làm bạn gái anh nhé! Anh biết anh chưa được tốt, anh không được hoàn hảo nhưng anh yêu em thật lòng, hãy làm bạn gái anh nhé!_Cậu làm một tràng dài, cậu đã có ấn tượng với cô gái này từ lần đầu tiên gặp mặt, cậu cứ nghĩ đó là ấn tượng nhất thời, nhưng rồi cậu gặp lại cô gái ấy ở trường mới, cậu tin đây là định mệnh mà số phận giành cho cậu. Trước tới giờ cậu chơi bời, qua lại với rất nhiều cô gái nhưng chưa một cô gái nào để lại cho cậu ấn tượng như người con gái nào. Người con gái trước mặt khiến trái tim cậu rung động, khiến trái tim cậu thổn thức, từ khi nào cậu bắt đầu để ý tới cô ấy, chính cậu cũng không biết nữa. Cậu chỉ biết cậu bắt đầu thấy nhớ người con gái này dù ngày nào cậu cũng gặp cậu bắt đầu để ý tới từng niềm vui, nỗi buồn của cô ấy. Và trái tim mách bảo cậu phải giữ cô ấy bên mình. Ánh mắt cậu tràn đầy hi vọng, cậu mong cô ấy sẽ là người con gái của cậu.
Nó không biết điều gì đang sảy ra nữa, rốt cuộc là sao, tại sao Khôi Vĩ lại tỏ tình với nó. Nó chẳng có chút tình cảm nào với Khôi Vĩ cả, có vẻ hơi phũ nhưng đó là sự thật. Nó không muốn là bẽ mặt KV trước đông người nhưng nó không thể nhận lấy đóa hoa từ tay KV được, nó không yêu cậu, một chút tình cảm cũng không có. Nó phải giải quyết tình huống này như thế nào đây, giờ mà nó bỏ đi, chắc chắn KV sẽ rất mất mặt. Rất nhiều người đang nhìn nó và cậu, những ánh mắt thèm muốn, ánh mắt ghen tị lẫn ngưỡng mộ đều đang đổ dồn về phía nó. Nó lại nhìn xuống KV đang quỳ dưới chân mình, ánh mắt cậu như van nài nhìn nó hãy nhận đi. Nhận đồng nghĩa với việc nó sẽ trở thành bạn gái của KV, điều này nó chưa bao giờ nghĩ tới. Không nhận thì tội cho hắn ta quá. Nhưng nó cũng không thể đánh đổi hạnh phúc của bản thân nó được:
_Tôi cần thời gian suy nghĩ_ rồi nó chạy thật nhanh ra ngoài cửa lớp để lại KV ở đó. Hắn đứng ngoài cửa lớp nhìn thấy cảnh này, mặt không chút cảm xúc quay lưng đi, có ai biết được tim hắn đang đau nhói. Nó chạy ra phía sau trường học, nó ngồi xuống ghế đá, giờ nó thật sự rất rối, mọi chuyện liên tiếp sảy đến với nó là sao, nó tới đây là để học, sao nó cứ vướng vào chuyện không đâu thế này. Nó rất quý KV nhưng nó không hề có tình cảm với KV, chỉ đơn thuần đó là tình cảm bạn bè đơn thuần, VK tỏ tình với nó, sau này làm sao nó dám nhìn thẳng vào mắt cậu đây. Nó chưa bao giờ muốn tình huống này sảy ra cả, nhưng tại sao mấy người đó chưa bao giờ nghe nó nói hay hỏi ý nó mà luôn tự làm theo ý mình là sao. Thật mệt mỏi mà. Tiếng trống vào lớp vang lên, nó cúi mặt xuống bước vào lớp, nó không dám nhìn vào KV. Bích Ngọc nhìn nó mà thương cho nó, đủ mọi chuyện đến với nó. Tiết học trôi qua trong im lặng, trôi qua một cách nặng nề. Nó, KV, GH cả ba đều chìm trong những suy nghĩ riêng, cả ba đều im lặng. Tất cả cũng vì yêu.
Vài ngày sau, có những tìn đồn không hay về nó trong trường, nó đi tới đâu tiến bàn tán, xì xào tới đấy:
“Nhỏ này nhà nghèo mà kênh kiệu”
“Nhỏ này có gì đâu mà mấy oppa để ý chứ”
“Nhỏ này chuyên bám theo mấy oppa đó”
“Nhỏ này hết theo anh Gia Huy rồi tới anh Bảo Khánh, bị anh Bảo Khánh đá giờ lại cua oppa mới chuyển vô trường, nhỏ ghê gớm thật’…
Vô vàn lời bàn tán khác nữa sau lưng nó. Ngày tháng bão dông đối với nó Như Hạnh và lũ kia luôn muốn dìm nó, hãm hại nó, giờ thì nó là chủ đề để tụi kia lôi ra nói xấu, bàn tán.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...