Wayne xách hành lý, tìm kiếm phòng riêng của mình trên toa xe lửa giường nằm.
Đây là một đoàn tàu vô cùng xa hoa, toàn bộ hơn mười khoang tàu đều mang phong cách cổ điển, cửa sổ trong suốt sạch sẽ phối hợp với rèm cửa vải nhung thiên nga.
Dưới nền trải thảm màu đỏ tươi, trên trần được trang trí bằng những hoa văn tinh xảo mang đầy tính nghệ thuật cao năm tầng, dưới những chiếc đèn chùm pha lê chiếu sáng trông hết sức lộng lẫy.
Đây không phải là đoàn tàu xe lửa, đây là một tòa cung điện di chuyển, mỗi một đặc điểm mỗi một chi tiết đều thể hiện sự rõ sự xa hoa lãng mạn, cực kỳ giống đoàn tàu phương đông nổi tiếng kia.
Đổi thành những tên mặt trắng nhỏ ăn bám khác thì lúc này đã bị đánh mất bản thân, Wayne sẽ không, hắn đã từng trải qua thời kỳ tốt đẹp hơn, cho nên đoàn tàu này không thu hút được hắn.
"Tàu nát gì, ngay cả wifi cũng không có còn dám thu nhiều tiền như vậy, đến Veronica cũng bị chọc tức.
"
Wayne lẩm bẩm, hắn nhìn thấy từ phía đối diện có bốn năm tên áo đen đi tới, nhìn qua giống như là phối trí chủ nhân và vệ sĩ, hắn đè thấp vành mũ phớt, hơi nghiêng người sang bên cạnh để nhường đường.
Lối đi trên toa giường nằm cũng không rộng, lúc đám người kia sượt ngang qua người, có một tên để ria mép trong số đó đụng phải bả vai Wayne.
Người nọ nện bước chân không nhận lục thân, không thèm nhường đường một chút nào, giống như toàn bộ lối đi đều là của nhà hắn vậy.
"Đúng là vô ý thức!"
Wayne trợn mắt một cái, chút chuyện nhỏ, hắn cũng không so đo, bước vào phòng riêng của mình dưới những lời xin lỗi liên tiếp của nhân viên trên tàu.
Một giường ngủ, dưới cửa sổ là bàn đọc sách, giá trên dùng để đặt hành lý, có thể nói là vô cùng rộng rãi.
Wayne hưởng dụng bữa tối trong phòng, sau khi xe lửa hơi nước khởi động, hắn khóa cửa phòng lại, cầm mũ phớt lên búng một cái.
"Gru gru gru ——— "
Chim bồ câu trắng bay ra, vững vàng đậu lên trên bàn sách.
Wayne mở rương hành lý ra, cho nó một chút thức ăn, vốn hắn còn tưởng rằng bữa tối hôm nay của mình là khoai tây cùng bắp ngô, đậu hà lan, ít nhiều cũng cần 'anh bồ câu' viện trợ chút khẩu phần lương thực, nhưng không ngờ rằng đời người luôn thay đổi bất ngờ, bữa tối đã trực tiếp đổi thành bữa tây xa hoa + rượu vang đỏ.
Có ăn ngon hay không thì tạm thời không bàn luận đến, nhưng nó xa hoa nha!
Đoàn tàu chậm rãi chạy khỏi Lundan, Wayne bật đèn tường lên, lấy sách ma pháp mà Willy đưa cho mình ra.
Hắn có lòng muốn thử nghiệm ma pháp cơ sở với chim đưa thư, lại sợ chim bồ câu trắng không chịu được lượng ma lực lớn giày vò mà trở thành bữa ăn khuya tối nay cho hắn, suy nghĩ một lúc hắn đã quyết định bỏ qua, lật xem sách ma pháp tăng cường ký ức.
————
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, cho đến khi bình minh lên.
Ngày 21 tháng 3.
Wayne tinh thần phấn chấn dậy rất sớm, sau khi đánh răng rửa mặt xong, hắn đi đến phòng ăn hưởng dụng bữa sáng.
Tốc độ đoàn tàu này cũng không tính là nhanh, thuộc về tàu du lịch, chủ đề là cảnh đẹp và mỹ thực, tốc độ tàu chạy ban ngày chậm, ban đêm càng chậm.
Wayne sẽ xuống tàu ở nhà ga thị trấn Enlord, Veronica đã sắp xếp cho hắn xong xuôi, đến trạm sẽ có người đến đón hắn trực tiếp vào ở trang viên xa hoa, đến khi Landau tiên sinh giải quyết vị đại nhân vật kia, Veronica gọi điện thoại cho hắn, hắn liền có thể trở về Lundan.
Về ngày cụ thể, Veronica còn không rõ ràng lắm, khi nào Landau tiên sinh báo cho cô, cô sẽ báo cho Wayne lúc đó.
Wayne cân nhắc suy tính một chút, nhạc phụ đại nhân mở ngân hàng, bản thân chính là một vị đại nhân vật, nghĩ đến chắc hẳn cũng sẽ không tốn bao nhiêu thời gian.
Việc này ổn!
!.
.
Toa ăn xe lửa.
Wayne tới rất sớm, trong phòng ăn không có bao nhiêu vị khách, rất nhiều bàn còn trống, hắn chọn bừa một chỗ ngồi xuống rồi gọi một bữa sáng với khẩu phần cực kỳ đầy đủ.
Nếu không trễ giờ, hắn sẽ đến trạm vào lúc giữa trưa, vừa vặn đến đúng ngay trước giờ cơm, đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, bữa sáng nên ăn nhiều một chút.
Không đợi thức ăn được đưa lên, một vị nữ sĩ mặc âu phục màu đen phối với quần dài đã tiến vào phòng ăn, làm như không trông thấy các bàn ăn trống rỗng ở xung quanh, trực tiếp đi thẳng đến bàn Wayne rồi ngồi xuống vị trí đối diện.
Cô để kiểu tóc ngắn trông rất giỏi giang giàu kinh nghiệm, sợi tóc màu vàng tựa như những sợi tơ tỏa ra ánh sáng mềm dịu, khuyên tai phối hợp với dây chuyền tôn lên cần cổ thon dài, vừa quyến rũ lại vừa không thiếu sự thanh nhã, khiến người ta vừa nhìn liền hai mắt tỏa sáng.
Wayne: (一 `′? )
Một đại mỹ nhân thật xinh đẹp!
Có điều, nhiều bàn trống không có ai như vậy không ngồi, lại ngồi xuống đối diện hắn là có ý gì!
Giá trị nhan sắc của đại mỹ nhân cực cao, ngũ quan không có điểm nào là không đẹp, xinh đẹp sắc sảo, xem chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, kết hợp với sự tự tin mạnh mẽ khiến người ta không thể nào bỏ qua toát ra từ trong xương cốt, rất có tính xâm lược, khiến người ta vô thức sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm.
Cùng với đó là trang điểm, trang phục, trang sức không hề qua loa, mỗi một sợi tóc đều giữ được độ cung vừa đẹp, ngay ngắn chỉnh tề, thể hiện rõ cô ấy có tính tự hạn chế nghiêm cẩn, có yêu cầu cực cao đối với bản thân mình.
"Vị thân sĩ này, không ngại ghép bàn cùng tôi chứ?"
Nhận ra ánh mắt của Wayne, đại mỹ nhân khẽ cười nhẹ, ánh nắng dịu dàng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu lên bàn ăn, làm cho khuôn mặt tinh xảo đến hoàn mỹ này có thêm một phần ấm áp.
"Tôi có thể!"
Wayne gật đầu, trong lòng bổ sung một câu, hắn nói có thể là không ngại đại tỷ tỷ ghép bàn, không có ý gì khác.
Nghiên cứu khoa học đã chứng minh, đàn ông mỗi ngày nhìn mỹ nữ nhiều có thể kéo dài thêm 4-5 năm tuổi thọ, hơn nữa tú sắc khả xan cũng có lợi cho dưỡng dạ dày, đối với việc liên quan đến sức khỏe thân thể, hắn không có lý do gì để từ chối.
*(Tú sắc khả xan: đẹp đến có thể mài ra ăn, vẻ đẹp mà chỉ nhìn thôi cũng thấy no bụng)*
Có điều!
Hắn vẫn là câu nói kia, nhiều bàn trống không có ai như vậy không ngồi, lại cứ nhất định muốn ghép bàn, e rằng có mưu đồ!
Dưới ánh mắt im lặng nhìn chăm chú của đại mỹ nhân, Wayne lấy tốc độ ánh sáng xử lý xong bữa sáng, sau đó chạy nhanh như một làn khói, thậm chí còn không quay đầu lại nhìn một cái.
"Ha ha! "
Đại mỹ nhân không nhịn được bật cười, đưa tay tự sờ sờ khuôn mặt mình một chút: "Mặc dù là một đứa nhỏ thành thật, hoặc là nói có đủ sự cẩn trọng, có thể cộng thêm điểm, nhưng như vậy cũng khiến ta rất mất mặt nha!"
Xifei • Landau!
Con gái là Veronica • Landau, chồng là Alston • Landau, bởi vì tình cảm vợ chồng không hòa hợp, đang trong giai đoạn ly thân thời gian dài, cho nên đối ngoại tự xưng là Xifei • Valentin, không đề cập đến tình trạng hôn nhân của mình.
Nữ sĩ Xifei rất chú trọng công việc, sau khi cùng chồng ly thân vẫn luôn công tác ở nước ngoài, là một vị nữ cường nhân tiêu chuẩn, bởi vì năng lực nổi trội mà được thăng chức, chủ động xin trở lại Lundan đảm nhiệm chức vụ trọng yếu.
Veronica sắp tốt nghiệp, Xifei nữ sĩ muốn tự chúc mừng con gái, cũng muốn tạo một niềm vui bất ngờ, cho nên không có báo trước.
Lúc đến nhà ga, Xifei nhìn thấy Veronica còn tưởng rằng mình đã bị bại lộ hành tung, kết quả lại phát hiện là tự mình đa tình, Veronica không biết bà đã trở về Lundan, xuất hiện ở nhà ga là vì tiễn người khác.
Một người đàn ông!
Khoảnh khắc này giống hệt như khoảnh khắc đó, dáng vẻ cắn răng nghiến lợi kia, cực kỳ giống lúc bà tiễn biệt ông chồng khốn nạn ở nhà ga vào năm đó.
Xifei nữ sĩ bị chấn động mạnh, cải trắng nhà bà vậy mà đã có bạn trai!
Bao lâu rồi?
Đã phát triển đến giai đoạn nào, đã đến mức độ đó chưa?
Veronica tức giận như vậy, có phải là bị bắt nạt hay không?
Cái tên khốn nạn kia thế mà còn mặc kệ không hỏi han gì!
Thế là bà vừa chửi mắng ông chồng khốn nạn, vừa thay đổi hành trình, dự định quan sát ở khoảng cách gần xem tên bạn trai của con gái mình là đức hạnh gì.
Nếu như là một tên cặn bã xã hội, đến với con gái vì tiền và sắc đẹp, bà không ngại tự tay nhét đối phương vào thùng xi măng rồi ném xuống trầm sông, lại hoặc là, cột ba khúc trên đường ray xe lửa.
Hiện tại đến xem, ít nhất thì không phải nhằm đến sắc đẹp, không giống ông chồng khốn nạn của bà, một tên cặn bã xã hội sống sờ sờ!
Xifei nữ sĩ rất hài lòng với biểu hiện của Wayne, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, ủng hộ yêu đương tự do không có nghĩa là buông tay mặc kệ, muốn lấy được sự công nhận của bà không có dễ như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...