Trông anh rất có tiền nha!!

"Trong giới giải trí đều như vậy." Giang Cảnh Xuyên cũng không đánh giá chuyện này.
 
"Bên trên nói có mách có chứng, nói bạn gái trước kia của Sở Hạ là bạn học chung trường, còn có người đoán bạn gái trước kia của cậu ấy là ai."
 
Tô Yên thấy Giang Cảnh Xuyên không có hứng thú với chuyện này, cô nói đôi câu rồi bắt đầu đổi đề tài.
 
Về đến nhà, tắm xong, Giang Cảnh Xuyên mới nhớ tới chuyện chính chưa nói với Tô Yên, "Hai ngày nữa anh phải đi Úc công tác."
 
"A? Vậy anh có cần phải chuẩn bị hành lý không?" Đây là phản ứng đầu tiên của Tô Yên.
 
Giang Cảnh Xuyên lẳng lặng mà nhìn cô, anh lắc đầu: "Em đi cùng anh."
 
"Hả?"
 
Tô Yên vẫn còn sững sờ.
 
Giang Cảnh Xuyên bị cô chọc cười, anh vươn tay búng trán cô, "Thật là mang thai ngốc ba năm."
 
"Em cũng phải đi sao?" Lúc này Tô Yên mới phản ứng lại, cô xoa trán, bất mãn nhìn Giang Cảnh Xuyên.
 
Cô vì ai mà ngốc ba năm chứ? Vì chính cô sao?
 
"Đương nhiên, em cũng không bận rộn, lần trước đi London công tác, em bận công việc thì thôi, sau đó anh đi Nhật Bản công tác, em mang thai thì thôi, bây giờ chẳng lẽ em không đi cùng anh?"
 
Tô Yên còn do dự, dù sao hai con trai cũng còn nhỏ, cô còn chưa muốn rời các con.
 
Giang Cảnh Xuyên nói tiếp: "Ở Úc có chuột túi, còn có koala, chẳng lẽ em không muốn tới thư giãn một chút sao? Hơn nữa, anh đi một mình cũng ngủ không ngon, lúc về lại gầy mất mấy cân, em có nhẫn tâm không?"
 
... Nào có đáng thương như vậy.
 
Tô Yên nghĩ nghĩ, hai con trai đều đã dứt sữa, nhà cũng có bảo mẫu chăm sóc, thật sự không được thì cô có thể đưa Đại Bảo Nhị Bảo đến nhà cũ Giang gia, không ai dám lạnh nhạt với hai đứa, nếu Giang Cảnh Xuyên cũng đã nói như vậy, nếu cô không chịu đi, cuối cùng lại ầm ĩ khiến hai người cũng không vui, đúng lúc cô cũng muốn đi xem gấu koala, trước đó từng thấy hình koala ở trên mạng, cô có ấn tượng rất sâu với một tấm hình, gấu koala ngậm lá cây trong miệng ngơ ngác mà nhìn ống kính, bộ dạng ngây thơ đáng yêu chết mất.
 
Cuộc sống có nhiều cơ hội khác nhau thì sẽ luôn được nhìn thấy được nhiều điều khác biệt hơn.
 
Tô Yên nhẹ gật đầu, cô nhẹ nhàng nói: "Em không đành lòng, em đi cùng anh vậy."
 
Nói thật, Giang Cảnh Xuyên rất hy vọng hai con trai sẽ nhanh chóng đến tuổi đi nhà trẻ, như vậy thì thế giới hai người của anh và Tô Yên sẽ càng nhiều.
 
Nghĩ đến hai ngày nữa đi Úc, Tô Yên lưu luyến hai con trai, cô kéo Giang Cảnh Xuyên ôm lấy Đại Bảo Nhị Bảo, cô nói rằng hai ngày này phải ngủ chung với nhau, Giang Cảnh Xuyên từng kháng nghị nhưng không có hiệu quả.
 

Hai người lớn ngủ ở bên ngoài ôm hai bánh bao thịt ở bên trong, Đại Bảo co người ngủ, tư thế giống như trong bụng mẹ vậy, Nhị Bảo lại không tim không phổi mà ngủ chổng vó, lộ ra cái bụng trắng nõn.
 
"Hiện tại Tùy Thịnh cũng không dám đến đây, cậu ta nói sợ Nhất Trạch."
 
Tô Yên hơn nửa ngày mới phản ứng được anh nói Nhất Trạch chính là Nhị Bảo ╮(╯▽╰)╭
 
"Sao vậy? Trước đó không phải anh ta rất thích Nhị Bảo sao?"
 
"Nhất Trạch."
 
"Ồ, trước đó không phải anh ta rất thích Nhất Trạch sao?"
 
"Cậu ta nói bây giờ Nhất Trạch thấy cậu ta thì sẽ muốn cậu ta xoa đầu rồi xoa cằm, nếu Tùy Thịnh dừng lại, Nhất Trạch sẽ bất mãn tức giận."
 
Tùy Thịnh cũng một lần sờ qua đầu tóc ngắn của Nhị Bảo, nào ngờ được vừa sờ như vậy lại khiến cho nhị thiếu gia vô cùng thoải mái, cũng vì vậy mà ghi tạc sự thoải mái này trong đầu.
 
Hoặc là không sờ, sờ thì phải phụ trách tới cùng.
 
Có lẽ tâm tính của Nhị Bảo là như vậy, ai bảo Tùy Thịnh không có việc gì trêu chọc cậu.
 
"Thật ra Nhị Bảo rất thích anh ta nên mới như vậy." Tô Yên xúc động nói.
 
Giang Cảnh Xuyên thu lại nụ cười trên mặt, "Nhất Trạch. Con là Nhất Trạch, không gọi Nhị Bảo."
 
"Cần phải như thế à."
 
"Mong em phải nhớ kỹ anh đã từng sửa chữa cho em rất nhiều lần, hơn nữa sau khi Nhất Thần Nhất Trạch lớn lên, kể lại chuyện này cho các con nghe, anh tin rằng các con sẽ chắp tay cảm ơn anh."
 
"Anh thôi đi."
 
"Vợ."
 
"Hả?"
 
Giang Cảnh Xuyên châm chước, anh chậm rãi nói: "Trước đó anh đồng ý với em, muốn làm cho em một hôn lễ kiểu Trung Hoa, việc này nên đưa vào danh sách quan trọng."
 
Nghĩ đến mũ phượng khăn quàng, nghĩ đến bái thiên địa, dù là đã sinh hai đứa bé, Tô Yên vẫn còn có chút ngượng ngùng, "Ừm."
 
Đây là niềm khát khao và mong đợi nhất trong thời thanh xuân của cô.

 
"Như anh đã nói." Giang Cảnh Xuyên chỉ chỉ ảnh cưới treo trên tường, nói: "Em không thấy ảnh chụp này cô dâu trông rất khó chịu sao? Hai ta đều ngoài cười nhưng trong không cười, mỗi lần anh thấy thật đáng ghét mà."
 
Tô Yên ngồi dậy, nhìn về phía trên tường, đây là ảnh chụp của nguyên thân và Giang Cảnh Xuyên, vẻ mặt của hai người cũng không quá tốt, đúng là ngoài cười nhưng trong không cười.
 
"Cho nên?" Cô hỏi.
 
"Phong cảnh ở Úc rất đẹp, đúng lúc chúng ta đến đó chụp ảnh cưới thì sao?" Nói chung vẫn cảm thấy tiếc nuối, sau này Giang Cảnh Xuyên mới phát hiện, bởi vì ở bên cạnh người mình thích cảm giác rất tốt, cho nên sẽ tiếc nuối, lúc ấy chụp ảnh cưới cũng được, cử hành hôn lễ cũng được, nói ra câu anh/ em nguyện ý, nếu như tất cả đều thật lòng, vậy cũng tốt.
 
Rất muốn rất muốn lại một lần nữa với cô, vậy bắt đầu từ chụp ảnh cưới vậy.
 
Giang Cảnh Xuyên đột nhiên hiểu tại sao Tùy Thịnh lại kiên trì như vậy, kết hôn vẫn nên cùng với người mình thích, thời gian dài, nếu như đối phương không phải người mình thích, thật sự quá nhàm chán.
 
"Ừ, được." Tô Yên gật đầu cười.
 
Ngày hôm sau, Tô Yên và Vạn Dập hẹn nhau cùng đi ăn cơm dạo phố, Vạn Dập chuẩn bị mấy tháng sau kết hôn rồi, là tiền bối ở công ty kia mà trước đó đã nói với cô, bởi vì công ty cấm yêu đương trong văn phòng cho nên tiền bối kia từ chức, về sau hai người bắt đầu quang minh chính đại yêu đương, cũng gặp người lớn lẫn nhau, người lớn hai bên đều rất hài lòng, hiện tại cũng đang thảo luận chuyện kết hôn.
 
Hai người ăn cơm xong chuẩn bị dạo phố, lúc chờ thang máy, trong trung tâm thương mại đang phát ra quảng cáo của Sở Hạ.
 
Vạn Dập nhìn rất nghiêm túc.
 
Tô Yên tiến tới bên cạnh cô ấy nhỏ giọng nói: "Cậu ta đóng phim truyền hình còn rất đẹp trai."
 
Bây giờ nghĩ lại thì có thể Vạn Dập cũng biết, mặc dù cô và Vạn Dập không cùng một chuyên ngành nhưng cũng đều cùng trường, chẳng qua Vạn Dập học khoa văn.
 
Vạn Dập lại cảm thấy Tô Yên khó hiểu, cô ấy kéo Tô Yên đi tới một bên khác mà ít người, hỏi: "Tớ mới muốn hỏi cậu đấy, cậu không có liên lạc gì với Sở Hạ chứ?"
 
A?
 
Cái gì!
 
Sẽ không phải là nguyên thân có quan hệ với Sở Hạ đấy chứ?
 
Trái tim Tô Yên không ngừng nhảy, cô kiềm chế xúc động muốn hỏi ra lời, cô lắc đầu, giọng hết sức bình tĩnh, "Tớ và cậu ta có thể có liên lạc gì chứ."
 
Vạn Dập thở dài một hơi, "Khi đó cậu quá không hiểu chuyện, thật ra Sở Hạ rất thương tâm."
 

Sấm sét giữa trời quang như muốn đánh lên đầu Tô Yên.
 
Cô rất muốn bắt lấy Vạn Dập hỏi rõ ràng, cô không biết gì mà!!
 
Tô Yên miễn cưỡng trấn định tâm thần, cô mỉm cười, "Cậu ta đau lòng? Sao tớ không biết."
 
Vốn gặp được chuyện cô không biết như vậy thì cô nên nói ít một chút hoặc là không nói lời nào mới phải.
 
Cửa thang máy mở ra, Vạn Dập kéo Tô Yên đi vào, nhấn số tầng, trong thang máy chỉ có hai người các cô, cũng thuận lợi nói chuyện, "Khi đó cậu và Thẩm Bồi Nhiên mâu thuẫn ầm ĩ thì tớ đã nói với cậu, không nên vọng động, cậu lại khăng khăng không nghe, bởi vì tức anh ta mà ở bên cạnh Sở Hạ, về sau lại chia tay với Sở Hạ, cậu cũng không nghĩ xem, khi đó nếu như không phải thích cậu, cậu ta sẽ cùng chơi đùa với cậu sao? Nhưng mà chuyện này cũng đã qua, bây giờ Sở Hạ vô cùng tốt."
 
Tô Yên rơi vào trong khiếp sợ hồi lâu.
 
Nguyên thân lại còn có một màn như thế nữa?
 
Thế mà từng ở bên Sở Hạ? Hơn nữa dường như còn là cô chủ động bỏ rơi Sở Hạ?
 
Nhưng mà hôm qua trong buổi họp lớp, hình như mọi người đều đâu có biết chuyện gì? Ai cũng không có tận lực nhắc tới Sở Hạ, thậm chí cũng không lộ vẻ gì là mất tự nhiên nhưng Vạn Dập không thể nào lừa cô, nguyên thân và Vạn Dập là bạn thân nhất, Vạn Dập nói chắc chắn là thật.
 
Từ trong lời Vạn Dập cũng có thể biết được, trước kia nguyên thân và Thẩm Bồi Nhiên từng xảy ra mâu thuẫn, khi đó tuổi chắc cũng chưa quá lớn, rốt cuộc là vì cố ý chọc tức Thẩm Bồi Nhiên nên mới ở bên cạnh Sở Hạ hay là thật lòng có ý nghĩ muốn ở bên cạnh Sở Hạ, kết quả khi Thẩm Bồi Nhiên hồi tâm chuyển ý lại bỏ rơi Sở Hạ, điều này cũng không biết được, dù sao nguyên thân đã không còn ở đây.
 
"Trước đó tớ không nói với cậu, khi đó tâm tình cậu cũng không tốt, lúc cậu kết hôn, Sở Hạ nhờ tớ đưa quà cưới tới cho cậu, còn có bao lì xì, tớ không nhận, cậu ta cũng không nói gì, chỉ nói chúc cậu hạnh phúc." Giọng Vạn Dập rất là xúc động, trước kia cô ấy vẫn còn luôn coi trọng Sở Hạ, chỉ là sau khi Tô Yên và Sở Hạ chia tay, cậu ấy cũng không có dây dưa, chỉ thương tâm một thời gian dài rồi biến mất trong cuộc sống của các cô.
 
Vạn Dập nói một câu, mí mắt Tô Yên sẽ nhảy một lần.
 
Cảm giác này thật sự là quá tệ.
 
Mãi cho đến khi ngồi ở trên xe trở về, Tô Yên còn chưa phản ứng lại, một khi đón nhận sự thật như vậy, Tô Yên cũng có thể hiểu, dù sao cho dù bề ngoài hay khí chất của nguyên thân cũng rất không tệ, cô gái như vậy lúc nào cũng không thiếu người theo đuổi, thật ra hôm nay tùy tiện đổi lại là ai, Tô Yên cũng sẽ không quá kinh ngạc, nhưng bây giờ Tô Yên còn có một pháo hôi tiền nhiệm là Sở Hạ, vậy sẽ rất khiến người ta đau đầu.
 
Cô cũng không phải sợ Sở Hạ liên lạc quấy rầy cô, dù sao cô tới thế giới này cũng lâu như vậy, cho tới bây giờ cô đều chưa nhận được cuộc gọi của Sở Hạ, có thể nghĩ, cậu ta chắc là đã buông xuống, ngẫm lại cũng phải, cô cũng kết hôn rồi, bây giờ cậu ta thành đại minh tinh lại còn bận rộn như vậy, hai người không có khả năng còn có thể gặp nhau.
 
Khiến cho Tô Yên lo lắng là những doanh tiêu hào nhắc tới bạn gái cũ của Sở Hạ trên Weibo.
 
_YXH/营销号: Doanh tiêu hào, blogger: là những account lên bài tạo thảo luận.
 
Đúng là có một số doanh tiêu hào ngấm ngầm hại người từng tung một ít chuyện của Sở Hạ, trong đó khiến cho người khác quan tâm không phải là cậu ta và bà chủ, mà là bạn gái cũ của cậu ta.
 
Tô Yên không biết Sở Hạ có mấy bạn gái cũ nhưng các bạn học cũng nói, có người muốn chỉnh Sở Hạ.
 
Mặc dù để lộ thông tin Sở Hạ từng có bạn gái thì không đáng kể chút nào, đầu năm nay học sinh tiểu học còn có bạn gái đấy chứ nói gì đến một người đàn ông trưởng thành bình thường, chẳng qua là nếu như có người lợi dụng những chuyện này mà thêu dệt vô cớ không cũng thành có, vậy thì thật không tốt.
 
Sở Hạ được thiết lập là một người thuộc hệ cấm dục, hiện tại lại hot như vậy, fans cũng nhiều như vậy, mọi người vẫn cảm thấy rất hứng thú với bạn gái cũ của cậu ta.
 
Tô Yên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định khi dân mạng hùng mạnh còn chưa đào lại được đoạn thời gian trước của cô, cô sẽ nói chuyện này cho Giang Cảnh Xuyên nghe.
 
Chỉ là, đến lúc đó vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên có thể không dễ chịu lắm nhỉ?
 

Tô Yên nghĩ xa xôi, nếu như bị người khác đào ra bạn gái cũ của Sở Hạ là vợ vủa tổng tài Giang thị, đến lúc đó cô sẽ rất bị động.
 
Ít nhất, bây giờ có cơ hội có thể ngăn cản chuyện này xảy ra.
 
Giang Cảnh Xuyên tan làm trở về, anh đến phòng cho trẻ em không thấy Tô Yên còn cảm thấy vô cùng lạ, bình thường lúc này cô đều ở cạnh các con không thể rời, chẳng lẽ cô còn chưa về nhà sao? Anh đi về phòng ngủ, mở cửa ra cũng cảm giác được có chuyện không được bình thường.
 
Tô Yên nghe thấy tiếng, cô vội vàng nghênh đón, nụ cười trên mặt cô vô cùng rực rỡ, cô tiến lên kéo tay Giang Cảnh Xuyên nói: "Một ngày làm việc anh có mệt không? Tới đây, ngồi xuống, uống một cốc trà, em sẽ giúp anh xoa bóp, đúng rồi, anh có muốn tắm không? Anh muốn xả đầy nước trong bồn tắm không? Thêm chút tinh dầu cũng không tệ."
 
Không đúng, rất không đúng.
 
Giang Cảnh Xuyên nghi hoặc nhìn Tô Yên, anh nhíu mày nói: "Em sao vậy? Hôm nay tại sao lại không bình thường như vậy?"
 
Thật đúng là cái gì cũng không gạt được anh.
 
Tô Yên giả bộ đáng thương kéo kéo ống tay áo Giang Cảnh Xuyên, cô nhẹ giọng nói: "Chồng ơi, em có một chuyện không chín chắn muốn thẳng thắn với anh."
 
"Em nói đi."
 
"Chồng à, anh biết mà, em thật lòng với anh, một lòng một ý."
 
"Ừ. Em nói đi."
 
"Chồng, trước kia anh từng nói, quá khứ chính là quá khứ, cũng không có quan hệ gì đến tương lai bây giờ."
 
Giang Cảnh Xuyên nhíu mày nói: "Rốt cuộc em muốn thẳng thắn nói chuyện gì? Nói đi."
 
"Nếu như em nói em từng ở bên cạnh Sở Hạ... " Tô Yên nói hết sức khó khăn.
 
"Sở Hạ?"
 
"... Ừ."
 
Nhắm mắt lại đợi thùng giấm bùng nổ.
 
Vẻ mặt của Giang Cảnh Xuyên vô cùng bình tĩnh, tựa như cái gì cũng chưa xảy ra vậy, anh nhìn Tô Yên, "Ngày hôm trước anh cùng đi ăn cơm với Tùy Thịnh, cậu ta cũng có ở đó."
 
"Hả?"
 
"Cậu ta và ông chủ cậu ta đến tìm Tùy Thịnh."
 
"Sao?"
 
"Ngày hôm qua cậu ta vẫn nhìn chằm chằm vào anh."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui