Trông anh rất có tiền nha!!

Đãi ngộ ở Giang thị tốt vô cùng, không chỉ là trên phương diện tiền lương, mà hương vị ở nhà ăn cũng không hề thua kém nhà hàng bên ngoài, cho nên có đôi khi ngay cả giám đốc cấp cao ở Giang thị cũng giải quyết bữa trưa ở nhà ăn.
 
Giữa trưa hôm nay, mấy lãnh đạo giám đốc tụ tập ăn cơm trưa, bởi vì đều là bạn cùng trường cho nên nói chuyện cũng tương đối thả lỏng.
 
“Các ông có cảm thấy dạo này hình như tâm trạng Giang tổng rất tốt không?” Giám đốc bộ tài vụ cắn một miếng sườn heo sốt, nhỏ giọng nói.
 
Phó giám đốc bộ phận Marketing vội vàng nói tiếp, “Cũng không phải, tôi đã sớm phát hiện, trước kia sợ nhất mở họp với Giang tổng, tuy rằng Giang tổng không mắng chửi người nhưng tôi vẫn có nỗi sợ không giải thích được, hiện tại khá hơn nhiều, tâm trạng của boss ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng công việc của chúng ta.”
 
Một giám đốc cấp cao khác hiểu một chút nội tình vô cùng thần bí nói: “Các ông không biết sao? Tiệc mừng thọ của ông Trần mấy hôm trước, một người bạn của tôi có mặt tận mắt nhìn thấy Giang tổng mang theo Giang phu nhân đến, bạn tôi nói, tình cảm hai người thoạt nhìn căn bản không kém như bên ngoài nói, hơn nữa toàn bộ hành trình Giang tổng theo sát phu nhân, không rời nửa bước. Tôi cảm thấy tâm tình Giang tổng tốt hay xấu thật ra có liên quan đến Giang phu nhân.”
 
Bởi vì lần trước Tô Yên đã tới Giang thị đưa cơm cho Giang Cảnh Xuyên, cho nên chuyện Giang phu nhân có khuôn mặt xinh đẹp đã sớm được lan truyền ở Giang thị, vậy nên lời này vừa nói ra, mấy lãnh đạo giám đốc lập tức tỉnh ngộ.
 
“Ngày hôm đó một người trong bộ phận chúng tôi tình cờ xuống lầu xử lý chút việc, gặp được Giang phu nhân, vừa trở về liền nói với mọi người ở bộ phận Giang phu nhân đẹp như minh tinh trên TV, dù sao thì xem như tôi đã biết, ngay cả Giang tổng cũng thích mỹ nhân, có điều như vậy cũng tốt, hiện tại tôi sống dễ chịu hơn nhiều, lại nói, hôm nay tâm trạng Giang tổng thế nào, buổi chiều tôi còn phải đi lên báo cáo tình huống, vừa lúc đâm vào họng súng.”
 
Giám đốc bộ tài vụ nhanh chóng giải quyết thịt viên trong bát, vội vàng nói: “Tâm trạng Giang tổng hôm nay rất tốt, sáng nay tôi lên rồi, hôm nay đặc biệt dễ nói chuyện, số liệu giống nhau, nếu là tháng trước mang lên, chắc chắn phải chịu đựng không khí lạnh lẽo, hôm nay vậy mà không nói gì, thật là….”
 
Mấy người giám đốc đều là đàn ông đã kết hôn, vừa nghe lời này liền biết lượng tin tức rất lớn, đều có chút đáng khinh cười rộ lên.
 
“Suy cho cùng Giang tổng cũng là đàn ông bình thường mà……”
 
“Xem ra là trước kia nhịn nhiều……”
 
“Hy vọng mỗi ngày Giang phu nhân đều tương thân tương ái với Giang tổng.”
 
Không chỉ phụ nữ thích bát quái, mà trong xương cốt đàn ông cũng vậy, bên này ngầm thảo luận cuộc sống hài hòa của Giang tổng, bên kia vẻ mặt Vương Tư Kỳ không mấy vui vẻ.
 
Cô ta cau mày nhìn tin tức truyền tới, rất là khó hiểu, vì sao vậy chứ? Trước kia Tô Yên thường xuyên không về nhà, không phải đi tìm Thẩm Bồi Nhiên thì cũng là ra ngoài dạo phố, tuyệt đối không giống như bây giờ cả ngày đều ở trong nhà, cổng chính không ra cửa trong không bước, căn bản là không tìm được cơ hội để Thẩm Bồi Nhiên chạm mặt Tô Yên. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 

Nếu Tô Yên vẫn luôn không ra cửa hoặc là mang theo người đi thì cô ta phải đợi Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên ly hôn đến ngày tháng năm nào?!
 
Vương Tư Kỳ nghĩ vậy thì có chút khinh bỉ Thẩm Bồi Nhiên, nếu thích Tô Yên như vậy, không nỡ buông tay cô ta, vậy trực tiếp vọt tới Giang gia đi, như vậy bản thân cô ta liền có thể giảm bớt không ít chuyện, nào biết hiện tại Tô Yên bất động, Thẩm Bồi Nhiên cũng không có hành động gì, chỉ còn cô ta bực bội trong lòng.
 
Tuy rằng trước kia Vương Tư Kỳ rất chán ghét Tô Yên nhưng rốt cuộc cũng không coi cô là đối thủ, từ sau tiệc mừng thọ ngày hôm đó, cô ta bắt đầu lo lắng. Cô ta thích Giang Cảnh Xuyên nhiều năm như vậy, cô ta có khi còn hiểu rõ chuyện của anh hơn cả bản thân anh, cho nên khi cô ta thấy ánh mắt chăm chú của Giang Cảnh Xuyên nhìn về phía Tô Yên, từ đáy lòng cảm thấy thật sự hoảng hốt.
 
Cô ta chưa từng thấy Giang Cảnh Xuyên nhìn một người phụ nữ như vậy, cũng từ một khắc kia, cô ta cảm thấy mình không thể lại ngồi chờ chết.
 
Vương Tư Kỳ cẩn thận lật xem tư liệu, mặt trên kỹ càng tỉ mỉ viết Tô Yên và Thẩm Bồi Nhiên cãi nhau là bởi vì một cô gái, từ đó có thể kết luận, lòng ghen tuông của Tô Yên không hề nhỏ.
 
Cô ta không thể cứ chờ đợi như vậy.
 
Vương Tư Kỳ lập tức cất tư liệu vào trong ngăn kéo khóa kỹ, cô ta đứng dậy đi lại một vòng trong phòng làm việc, cuối cùng tầm mắt dừng trên một chiếc máy pha cà phê bằng tay trông khá cũ kỹ, đây không phải đồ vật quý trọng cỡ nào, chỉ là bởi vì tạo hình phục cổ lại khá đặc biệt, cho nên lúc ấy Giang Cảnh Xuyên qua nói chuyện thuận miệng khen một câu, cô ta vốn nghĩ đã qua rồi nhưng bất đắc dĩ lại vẫn luôn để chuyện này trong lòng, xem ra đây là ông trời cho cô ta cơ hội.
 
Mặc dù Tô Yên vô cùng thích mua mua mua nhưng cô là do Thái Hậu nuôi lớn, cô cũng không có gì khác với những tiểu thư khuê các cho nên đại đa số thời gian đều ngốc nghếch ở trong nhà. Cô lại không cảm thấy ở nhà nhàm chán, dù sao cũng có phim truyền hình để xem, cuộc sống này tốt hơn sống trong hậu cung rất nhiều
 
Dì Vương thoạt nhìn rất vừa lòng trạng thái hiện tại của cô, thỉnh thoảng đi ra ngoài mua mua mua, hoặc là qua nhà cũ Giang gia ôm đùi, đa số thời gian đều ở trong nhà, làm Giang phu nhân nên như vậy.
 
Trước kia phu nhân quá thích ra ngoài chơi, còn có thời gian liên tiếp vài ngày không về nhà.
 
Tô Yên và dì Vương ngồi trên sô pha xem phim truyền hình cung đấu, bộ phim này đã phát sóng mấy năm trước, nói là nhân dân cả nước đều xem cũng không khoa trương, dì Vương đã xem vài lần, hiện tại xem lại vẫn thấy hấp dẫn.
 
“Hoàng đế này quá hoa tâm, một lát thích người này, một lát sau lại thích người khác, tôi nghĩ không có ai thích hắn ta.” Dì Vương ăn anh đào, giọng điệu không cho là đúng.
 
Tô Yên không khỏi nở nụ cười, “Thật ra không phải tất cả hoàng đế đều như vậy.”
 
Hoàng đế chân chính ngoại trừ giang sơn ra sẽ không yêu ai.

 
Có điều cho dù hoàng đế có yêu một người con gái nhưng với hắn mà nói, giang sơn xã tắc vẫn là quan trọng nhất. Người kia còn không phải là như vậy sao, hắn thật sự yêu cô nhưng hắn càng yêu giang sơn của hắn hơn, cho nên cô nghĩ, sau khi cô chết hắn sẽ rất thống khổ, cũng có khả năng giống như hoàng đế trong bộ phim truyền hình kia tìm một thế thân, duy chỉ có sẽ không vì cô mà từ bỏ sinh mệnh, hắn sẽ tồn tại vì giang sơn xã tắc, tồn tại vì bá tánh nhân dân, đó mới là người cô tán thưởng.
 
Nếu một người đàn ông vì yêu một người phụ nữ mà từ bỏ trách nhiệm, cũng không quan tâm sống chết của người khác, loại người này Tô Yên khinh thường từ đáy lòng, cô tin tưởng, người kia tuyệt đối sẽ không phải dạng người này.
 
Hắn càng yêu giang sơn, cô càng yêu chính mình, không thể nói rốt cuộc cô có thua thiệt hắn hay không.
 
Rất nhanh Tô Yên đã thu hồi tâm trí, cô tiếp tục vô cùng chăm chú xem phim với dì Vương nhưng còn chưa xem xong một tập đã có người tới nhà.
 
Cô tuyệt đối không nghĩ tới thế mà lại là Vương Tư Kỳ, cô ta vừa bước vào đã hoàn toàn không coi mình là khách, vô cùng thản nhiên cười nói: “Tô Yên cô ở nhà thật sung sướng.”
 
Cô ta không gọi cô là Giang phu nhân, cũng không gọi cô là Tô tiểu thư, gọi thẳng tên như vậy thật đúng là làm người ta cảm thấy giống như mắc lỗi gì vậy.
 
Tô Yên cười khẽ, Vương Tư Kỳ thấy dáng vẻ này của cô thì thầm tức giận, trong lòng mắng tiện nhân hồ ly tinh.
 
“Vừa lúc tôi đi ngang qua nơi này, đây, trước đây Cảnh Xuyên vẫn luôn nói muốn cái này, tôi liền nghĩ mang nó sang đây.” Vương Tư Kỳ đặt máy pha cà phê lên bàn trà, cô ta đứng thẳng dậy cười cười, “Trước kia Cảnh Xuyên rất thích cái này, pha cà phê thành nước uống, cái này là của một người bạn ở nước ngoài mang về trước kia, khi đó tôi không muốn cho Cảnh Xuyên, chắc là trong lòng anh ấy nhớ rất lâu, dù sao tôi cũng không dùng được, vậy cho anh ấy đi.” Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Dì Vương ở một bên nghe xong lời này liền cảm thấy bất thường, giọng điệu này quá tự nhiên quá quen thuộc, không biết còn tưởng rằng cô gái này có quan hệ vô cùng tốt với tiên sinh nhà bà đấy.
 
Thấy Tô Yên không nói lời nào, dì Vương nghĩ nghĩ, bà đi qua cầm lấy máy pha cà phê, nhìn Vương Tư Kỳ cười nói: “Cũng không phải vậy, trước kia tiên sinh đúng là uống cà phê như uống nước, bà chủ nhà chúng tôi cũng không khuyên được, hiện tại thì tốt rồi, phu nhân đã sửa được thói quen cho tiên sinh, buổi tối ngài ấy cũng không uống cà phê nữa.”
 
Bà chủ dì Vương nói chính là mẹ Giang.
 
Tô Yên nghe xong muốn cười to, dì Vương này cũng thật dốc lòng, không chặn đường lui của Vương Tư Kỳ, lại gãi đúng chỗ ngứa nhấn mạnh cô và Giang Cảnh Xuyên tình cảm rất tốt.
 
Không phải sao, mẹ Giang không thể làm Giang Cảnh Xuyên thay đổi thói quen, vậy mà Tô Yên lại có thể, cũng không biết trong lòng Vương Tư Kỳ có phải ghim ý xấu hay không.

 
Ý cười trên mặt Vương Tư Kỳ cứng lại một chút, rất nhanh cô ta lại bày ra bộ dáng như không có việc gì: “Ừm, vậy là tốt nhất, có điều tôi đã đem đến rồi, cứ đưa cho Cảnh Xuyên đi, đặt trong văn phòng cũng không tồi.”
 
Tô Yên nhìn về phía dì Vương, nói: “Dì Vương, trước tiên dì đem đến thư phòng của tiên sinh đi, còn nữa, phiền dì bảo phòng bếp chuẩn bị trà hoa và điểm tâm, Vương tiểu thư là khách, không thể thất lễ được.”
 
Dì Vương vẫn là có chút không yên tâm nhưng nhìn ánh mắt Tô Yên cũng không dám nói cái gì, bà chỉ có thể gật đầu xoay người rời đi.
 
“Tô Yên, cô không cần coi tôi là khách, tôi và Cảnh Xuyên là bạn tốt, cô cũng đừng có khách sáo như vậy.” Vương Tư Kỳ ngồi trên sô pha, cô ta nhớ tới cái gì lại vui vẻ, “Thật ra tôi cũng có tham gia trang trí biệt thự này, khi đó không quen biết cô cho nên không thể hỏi cô thích phong cách nào, cô cảm thấy phong cách biệt thự này thế nào? Có thích không?”
 
…… Thật là phiền.
 
Tô Yên nghĩ thầm, may mà cô không có tình cảm với Giang Cảnh Xuyên, bằng không nếu cô thật sự thích anh, nghe xong lời này trong lòng có thể dễ chịu sao?
 
Vương Tư Kỳ này thật đúng là không coi cô ta là người ngoài, nhớ tới tiệc mừng thọ ngày hôm đó khiêu khích cô, trên mặt Tô Yên cười càng thêm dịu dàng.
 
Tốt, rất tốt.
 
Tô Yên mỉm cười, “Thật vậy sao? Cảm ơn cô nhé, Cảnh Xuyên không muốn tôi phiền lòng những chuyện này, Vương tiểu thư nguyện ý chia sẻ những chuyện vụn vặt này với vợ chồng chúng tôi thật là quá tri kỷ rồi. Cảnh Xuyên có người bạn như cô thật may mắn.”
 
Vương Tư Kỳ trong lòng căm hận nhưng cô ta vẫn phải bày ra bộ dáng tươi cười, cô ta cảm thấy không hề gì, đứng dậy xin lỗi cười cười với Tô Yên, “Tôi còn có chút việc phải đi trước, không thể uống trà hoa của cô rồi, công ty nhiều việc quá, thật hâm mộ cô sống nhàn nhã tự tại như vậy.”
 
…… Ồ.
 
Nói cô là con sâu gạo không có việc gì làm đây mà……
 
Tốt, tốt lắm, cô quyết định nhớ kỹ từng câu từng chữ Vương Tư Kỳ nói ở trong lòng, chờ Giang Cảnh Xuyên trở về sẽ mách lẻo, tình huống như thế này cô cũng lười phản ứng, nhưng hôm nay Vương Tư Kỳ này chính là tới khiêu khích cô, nếu cô không tiếp chiêu, người khác còn tưởng rằng cô sợ đấy.
 
Tô Yên cũng đứng dậy, cô vừa đi theo Vương Tư Kỳ ra cửa vừa nói: “Vương tiểu thư có năng lực như vậy, tôi chắc chắn không sánh bằng.” Cô dừng một chút, chuyển đề tài, “Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, tôi chỉ muốn chăm sóc Cảnh Xuyên còn có những đứa con tương lai của chúng tôi thật mạnh khỏe thì tôi cảm thấy rất vui vẻ, rất thỏa mãn.”
 
Phụ nữ giống Vương Tư Kỳ, ở hậu cung cô gặp còn ít sao? Rõ ràng trong lòng hận đến ghê gớm, trên mặt lại tỏ vẻ thân thiết, gọi tỷ tỷ muội muội. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 

Tuy rằng cô không thích Giang Cảnh Xuyên nhưng hiện tại không giống hậu cung, trong hậu cung có nhiều nữ nhân hơn nữa cũng không sao cả, cô không ngăn được, nhưng bây giờ thì khác, đây là chế độ một chồng một vợ, Vương Tư Kỳ muốn thượng vị đầu tiên phải xử lý cô trước, Tô Yên thế nào cũng không để cho Vương Tư Kỳ được như ý nguyện.
 
Vị trí Giang phu nhân này, trừ khi một ngày nào đó cô ngồi chán sẽ từ bỏ, nếu không thì ai cũng đừng nghĩ cướp đi.
 
Nụ cười trên mặt Vương Tư Kỳ rất đáng để suy ngẫm, như là khinh thường, sau khi tạm biệt Tô Yên thì mang kính râm rời đi.
 
Tô Yên dựa vào cửa lâm vào trầm tư, đúng lúc này, dì Vương đột nhiên xuống dưới, đi đến phía sau Tô Yên nhỏ giọng nói: “Người nào không biết còn tưởng nơi này là nhà cô ta đấy.”
 
“Chính vì cô ta biết nơi này không phải nhà cô ta, cho nên mới như vậy.” Tô Yên bỏ lại một câu như vậy liền chậm rãi lên lầu, tâm trạng tựa như còn rất tốt, dì Vương ngẩn người không hiểu được đây là có ý gì, bà cũng vội vàng đuổi theo, vừa theo Tô Yên vào phòng ngủ, dì Vương liền không hề che giấu: “Phu nhân, người như vậy tôi thấy nhiều rồi, nếu không giải quyết ngay từ đầu, về sau càng thêm nhiều chỗ phiền phức.”
 
Làm việc ở nhà giàu, coi như không tận mắt thấy những việc này thì cũng từng nghe nói không ít, phàm là người chút có chút của cải, có được mấy người có cuộc sống riêng tư đứng đắn, có con riêng là chuyện thường xảy ra.
 
Tô Yên biết dì Vương có ý gì, cô cũng biết dì Vương đứng về phía mình, cho nên cũng không hề che giấu, không chút để ý ngồi trên sô pha nhìn tay mình nói: “Dì Vương sai rồi, những việc này tôi không cần giải quyết.”
 
Cô làm gì thừa thời gian và tâm trí đi giải quyết một người phụ nữ? Lại nói, ai mới thật sự là kẻ gây phiền toái?
 
Đối phó phụ nữ chỉ là chuyện trẻ con, đối phó đàn ông mới là chuyện đứng đắn.
 
Cô nói một ngàn một vạn lần, khẩu chiến đến 800 hồi với Vương Tư Kỳ cũng không có ích bằng nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu với Giang Cản Xuyên,hà cớ gì cô phải ảnh hưởng tâm trạng của mình?
 
Dì Vương không hổ là đồng minh tốt của Tô Yên, vừa nghe lời này bà đã lập tức hiểu rõ ý Tô Yên, gật đầu cười, “Đúng đúng đúng, chính là như vậy.”
 
Lấy kinh nghiệm sống vài thập niên của bà, vẫn là phu nhân đi mách lẻo tiên sinh thì tốt hơn, chỉ cần khiến cho tiên sinh thấy phiền phức Vương tiểu thư kia, xem cô ta còn có thể nhảy nhót bao lâu.
 
Chờ dì Vương rời khỏi phòng ngủ, Tô Yên đứng dậy mở tủ đầu giường lấy kẹo Vượng Tử bên trong ra. Cái này không nhất định là ăn rất ngon nhưng lại cho Giang Cảnh Xuyên hồi ức tốt đẹp, trong đầu cô lướt qua một ý nghĩ, Tô Yên xé mở gói kẹo thử ăn mấy viên, mềm mềm, hương vị cũng không tệ lắm, cô liền tùy ý đặt ở trên bàn trà phòng ngủ, buổi chiều Giang Cảnh Xuyên tan tầm vừa trở về liền có thể nhìn thấy. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Nào biết không đợi đến buổi chiều, Giang Cảnh Xuyên đã gọi điện thoại tới, bảo Tô Yên đến Giang thị tìm anh, buổi tối ăn ở ngoài.
 
Tô Yên thay váy liền áo màu hồng phấn, màu này rất kén người, nếu làn da không trắng thì trông rất đen, chiếc váy liền áo này thiết kế có chút tâm cơ, phía sau thiết kế lộ lưng, Tô Yên mặc vào cả người có vẻ nghịch ngợm lại có chút gợi cảm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui