Trông anh rất có tiền nha!!

Khi Giang Cảnh Xuyên tỉnh lại tinh thần sảng khoái dễ chịu vô cùng, ngược lại Tô Yên giống như cá chết nằm trên giường, không thể động đậy, chỉ cần cử động một chút liền cảm thấy đau đớn kinh khủng. Cô có chút giận dỗi nằm úp sấp trên giường, đầu gối trên gối đầu, không nhìn Giang Cảnh Xuyên. Cô biết ở những lúc như thế này, phụ nữ tính tình nhỏ nhen cũng không hề gì, nhưng đàn ông lại thấy hứng thú.
 
Nhìn Tô Yên trẻ con như vậy, Giang Cảnh Xuyên một bên mặc áo sơ mi một bên bật cười không ngớt, thấp giọng nói: “Không xuống ăn sáng cùng anh sao?”
 
Tối hôm qua sau khi hai người thẳng thắn với nhau, mức độ thân mật đã tăng lên rất nhiều, Giang Cảnh Xuyên cũng không cảm thấy không được tự nhiên nữa, không có chuyện gì mà một cuộc vận động vui sướng tràn trề không thể giải quyết cả.
 
Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn!
 
Ăn cái đầu anh ấy!
 
Tô Yên rên lên một tiếng, vẻ mặt quyến rũ: “Không ăn, em động cũng không động đậy nổi.”
 
Cô hơi nghi ngờ rốt cuộc trước đây Giang Cảnh Xuyên có kinh nghiệm về phương diện này không, nếu như nói có, thật ra đêm qua anh có chút luống cuống chân tay giống như tay mơ, nếu như nói không, lúc sau lại rất…… Tóm lại, Tô Yên cảm thấy đêm qua cổ họng cũng muốn khàn rồi, mà thằng nhãi này không có chút ý định dừng lại.
 
Mà điều làm người ta tức giận là, rõ ràng anh mới là người ra sức, nhưng tại sao cuối cùng cô lại là người mệt mỏi hả?
 
Thật bất công mà!
 
Giang Cảnh Xuyên cảm thấy khoảng cách giữa anh và Tô Yên càng ngày càng gần, anh không phải người hào phóng như vậy, nhưng ở phương diện đối xử với người phụ nữ của mình, anh vẫn vô cùng rộng lượng, anh quyết định không so đo chuyện Thẩm Bồi Nhiên nữa, anh đi đến mép giường ngồi xuống, đưa tay vuốt tóc cô, nhẹ nhàng nói: “Vậy nếu không anh bảo dì Vương bưng lên nhé?”
 
“Không cần!” Tô Yên liếc anh một cái, giọng điệu hờn dỗi.
 
Nếu là bình thường, tuyệt đối cô sẽ không như vậy, nhưng cô biết rõ, lòng dạ đàn ông chính là như thế, có đôi khi càng cáu kỉnh với anh, anh càng vui vẻ, chẳng qua là muốn nắm giữ thời cơ, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để cô làm bộ làm tịch. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Lúc này Giang Cảnh Xuyên rất kiên nhẫn với cô, anh cũng không tức giận, giống như nhìn một đứa trẻ cáu kỉnh, tiếp tục cười nói: “Vì sao? Mặc kệ thế nào, em vẫn phải ăn sáng cho anh.”
 
Bất kể Giang Cảnh Xuyên không để ý nhiều tới chuyện tình cảm như thế nào, dù sao anh cũng là một người đàn ông bình thường, cũng sẽ có dục vọng của mình, hiện tại đã ăn uống no đủ, cũng sẽ vui vẻ nói chuyện với vợ yêu nhiều hơn.
 
Diễn trò sớm đã trở thành bản năng của Tô Yên, trước kia cũng đã từng chơi trò đánh cuộc tình cảm, nhưng chưa từng tiếp xúc với đàn ông một cách thân mật như vậy, nghĩ đến bộ dạng mình lúc này không mảnh vải che thân, khuôn mặt trắng nõn của Tô Yên dần dần trở nên đỏ ửng, giọng nói cũng nhẹ đi rất nhiều, “Bộ dạng bây giờ của em làm sao có thể gặp người khác chứ, dì Vương nhìn thấy sẽ chê cười.”
 
Cho dù kiến thức lý thuyết có phong phú đến đâu, về mặt tâm lý, kể cả thân thể này cũng không có kinh nghiệm, đối mặt trường hợp như vậy, đương nhiên phải tỏ ra da mặt mỏng một chút.

 
Nếu như quá thản nhiên, còn tưởng rằng là thân kinh bách chiến* đấy.
 
*Thân kinh bách chiến: trải qua hàng trăm trận chiến, dày dặn kinh nghiệm.
 
Giang Cảnh Xuyên vừa nghe những lời này, anh không nhịn được mà bật cười không thôi, cũng nổi lên ý muốn trêu chọc cô, “Dì Vương là người từng trải, dì có thể hiểu được.”
 
Nếu không phải xác định mình không xuất hiện ảo giác, Tô Yên chắc chắn sẽ không tin tưởng người trước mặt mình là Giang Cảnh Xuyên, rốt cuộc anh làm sao vậy?! Rõ ràng ngay từ đầu không phải như thế, vậy mà lúc này còn có thể nói lời trêu chọc cô? Rốt cuộc anh làm sao vậy hả!
 
Không thể trách trong lòng Tô Yên đang gào thét, thật sự là trước kia Giang Cảnh Xuyên quá cấm dục, nhưng mà sáng sớm ngày hôm đó, anh và cô đều bị chiếm tiện nghi như nhau, sau đó anh ít nói đến mức không thể ít hơn, tuy rằng hai ngày có mạnh mẽ hơn một chút, nhưng tuyệt đối không phải thằng nhãi trước mặt này nha!
 
Tô Yên ngẩn ra một lát mới phục hồi tinh thần, cô quay đầu đi, mặt không biểu cảm nói: “Em không cần, em muốn đi tắm rửa một chút rồi mới xuống ăn cơm.”
 
Dù thế nào vẫn phải giả bộ không thể.
 
Có điều Giang Cảnh Xuyên đáng khen ở chỗ, tối hôm qua anh còn kiên trì ôm cô đi tắm rửa, cho nên trên người chỉ có chút đau, ngược lại cũng không cảm thấy dính nhớp.
 
Với sự giáo dục mà Giang Cảnh Xuyên được tiếp thu, vợ không giống với những người phụ nữ khác, nếu nói trước kia trong lòng Giang Cảnh Xuyên còn coi Tô Yên là người ngoài, hiện tại anh đã hoàn toàn đặt cô vào vòng tròn người nhà của mình. Anh do dự một chút, sau đó đứng dậy khom lưng, trực tiếp dùng chăn mỏng bọc lấy Tô Yên rồi ôm lên, chọc Tô Yên liên tục thét chói tai.
 
“Anh làm cái gì vậy!” Tô Yên bắt lấy cánh tay Giang Cảnh Xuyên, cô mở to hai mắt kêu lên.
 
Giang Cảnh Xuyên ôm cô theo kiểu công chúa đi vào phòng tắm, mắt liếc cô một cái, anh vô cùng tự nhiên nói: “Không phải em không thể động đậy sao? Anh tắm rửa cho em.”
 
Tô Yên đương nhiên vùng vẫy phản đối, đáng tiếc không có hiệu quả, vì thế lại bị ăn đậu hũ từ trên xuống dưới, chờ Tô Yên tắm rửa sạch sẽ xong, mặt nhỏ của cô cũng đỏ bừng. Khi Tô Yên kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên xuất hiện ở phòng khách, người từng trải là dì Vương liếc mắt một cái thì đã nhìn ra, bà vội vàng đến phòng bếp đi dọn bữa sáng cười trộm, đều là người từng trải, vừa thấy bộ dáng Tô Yên thế này đã biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì.
 
Ánh mắt dì Vương rất có thâm ý, càng ý vị thâm trường mà nói: “Phu nhân, trong nhà có tổ yến thượng hạng, hôm nay cô có muốn uống cháo tổ yến không?”
 
Da mặt Tô Yên có dày nữa nghe được câu này cũng sắp nổ tung, cô lập tức trừng mắt nhìn Giang Cảnh Xuyên, người kia lại thong thả chậm rãi dùng khăn lau miệng, “Ngoan, ăn bữa sáng cùng anh.”
 
Cằm quản gia thiếu chút nữa rơi xuống, ông cũng coi như là nhìn Giang Cảnh Xuyên lớn lên, chưa nói đến những chuyện khác, người như Giang Cảnh Xuyên tính tình không nóng không lạnh, trước đây còn chưa thấy anh ăn nói nhỏ nhẹ với cô gái nào như vậy, cho dù là đối với Giang Tinh Tinh, giọng điệu cũng như đang giải quyết công việc. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

 
Có điều là quản gia kinh ngạc một chút sau đó là vui mừng, vợ chồng tiểu chủ nhân nhà mình tình cảm hòa thuận, nếu có thể sớm sinh một đứa con thì thật là quá tốt.
 
Tô Yên không quên nhiệm vụ của mình chính là tiếp tục ôm đùi, tuy rằng có vẻ Giang Cảnh Xuyên và cô đã thân mật hơn rất nhiều, nhưng ai biết có phải chỉ là tạm thời hay không. Nói trắng ra cô và Giang Cảnh Xuyên cũng chỉ thân thiết hơn người xa lạ một chút, còn chưa quá hiểu rõ về nhau, cho nên nếu lúc này buông lỏng, không thể nghi ngờ là tìm đến cái chết, trừ khi một ngày nào đó Giang Cảnh Xuyên yêu cô đến mức không có thuốc chữa, nếu không cô sẽ không thể lơ là.
 
Tình cảm thật ra chính là một ván cờ, người nào rơi vào bẫy trước, rơi càng sâu, xác định là thua. Nếu đối phương cũng yêu mình thì không đến mức thua hết cả bàn cờ, sợ nhất chính là nỗ lực thật lòng, nỗ lực hết thảy, kết quả đối phương căn bản không hề lay động.
 
Tô Yên biết, cho dù là đối mặt với Hoàng Thượng hay là Giang Cảnh Xuyên, ngoại trừ phương diện tình cảm, căn bản cô đều kém bọn họ, nhưng không có nghĩa là cô là kẻ thua cuộc trước mặt bọn họ. Cô muốn cái gì, nếu tự mình không chiếm được, có thể thông qua bọn họ để cướp lấy, mặc dù ý nghĩ này không đáng để người ngoài nhắc đến.
 
Cho dù cô che giấu trước mặt kẻ nào, tuyệt đối cô sẽ không lừa gạt bản thân mình. Đối với thứ mình muốn, cô luôn luôn rất rõ ràng, ít nhất theo quan điểm của Tô Yên, chỉ cần cuối cùng đạt được, ai sẽ để ý quá trình rốt cuộc như thế nào chứ.
 
Trong đầu Tô Yên suy nghĩ qua một lần mới bắt đầu yên lặng ăn bữa sáng. Vừa mới ăn xong, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên mở miệng nói: “Đúng rồi, sắp đến tiệc mừng thọ của ông ngoại em rồi, đến lúc đó anh và em cùng đi.”
 
“…… Ai?” Tô Yên sửng sốt một chút, nhớ tới lần trước Tần Huyên hay là Tần Trạch Vũ hình như có nói qua chuyện như thế này, liền gật gật đầu, “Được.”

 
Bỗng nhiên kế hoạch ôm đùi tạm thời bị gác sang một bên, cô có chút thấp thỏm, sắp đối mặt với người nhà vô cùng hiểu rõ nguyên thân, cô phải biểu hiện như thế nào mới không bị bại lộ đây.
 
Người nhà nguyên thân không giống mấy người Giang Cảnh Xuyên. Tô Yên cảm thấy nếu tính cách trước sau chênh lệch quá nhiều, khả năng người khác sẽ không nghĩ đến chuyện mượn xác hoàn hồn nhưng chắc chắn trong lòng sẽ có điều nghi hoặc, thử thách tiếp theo này có lẽ sẽ là thử thách lớn nhất mà cô gặp phải trước mắt.
 
Thấy Tô Yên không nói lời nào, Giang Cảnh Xuyên cho rằng Tô Yên còn giận dỗi người nhà nên anh ra hiệu cho cô ra ngoài cùng mìnhi. Hai người đi đến gara biệt thự, hôm nay Giang Cảnh Xuyên không để tài xế tới đón anh, thế nên trong gara cũng chỉ có anh và Tô Yên.
 
“Em không muốn đi sao?” Giang Cảnh Xuyên hỏi.
 
Anh cũng biết một chút chuyện, lúc ấy Tô Yên không muốn gả cho anh, cũng vì thế mà phản kháng, tiếc rằng chỉ như trứng chọi đá, sau hôn lễ Tô Yên càng không muốn trở về, nói cô không có một chút oán giận với người trong nhà là không thể nào. Quan hệ giữa Giang Cảnh Xuyên và người nhà Tô Yên coi như là khá tốt, ít nhất bên ngoài rất chu đáo, tuy rằng anh không có thời gian rảnh giúp vợ và người nhà xoa dịu quan hệ nhưng cũng không muốn lúc đó ở tiệc mừng thọ ầm ĩ xấu hổ.
 
Tô Yên gật gật đầu, nếu biết giữa nguyên thân và người nhà có mâu thuẫn, cô cũng không cần thiết phải che giấu.
 

Không muốn đi nhưng lại không thể không đi.
 
Cô còn không ích kỷ như vậy, nếu đã chiếm thân thể của nguyên thân, tất nhiên cũng phải gánh vác trách nhiệm tương ứng, bất kể quan hệ giữa nguyên thân và người nhà như thế nào, cô cũng không thể coi bọn họ như không tồn tại.
 
Giang Cảnh Xuyên đưa tay sờ đầu cô, giọng anh rất bình thản nhưng Tô Yên vẫn nghe ra được anh đang dạy dỗ cô: “Anh không định nhúng tay vào chuyện của em, anh tin tưởng em sẽ giải quyết tốt nhưng anh muốn nói rõ một chút, đây là tiệc mừng thọ của ông ngoại em, thái độ của anh đại biểu cho thái độ của Giang gia đối với em, để biểu hiện coi trọng, anh và em nhất định phải đi.”
 
Tô Yên nháy mắt đã hiểu ý tứ của anh, gả vào hào môn là như vậy, người ngoài vui vẻ xem chuyện cười. Nếu Giang Cảnh Xuyên đi, vậy có nghĩa là Tô Yên ở Giang gia đã được coi trọng, nếu anh không đi, đến lúc đó không chỉ Tô Yên mà người nhà cô cũng sẽ mất mặt. Không biết tại sao, Tô Yên nhìn Giang Cảnh Xuyên đột nhiên cảm thấy tâm tư người đàn ông này thật ra rất tinh tế.
 
“Vâng, em biết rồi.” Tô Yên nghĩ nghĩ, lại bổ sung, “Cảm ơn anh nhé.” 
 
Giang Cảnh Xuyên giật mình, không ngờ cô sẽ nói như vậy. Mọi lần trước bất kể là ngày lễ gì, anh đều cho người đưa quà đến nhà họ Tô và nhà họ Tần, anh cũng không biết rốt cuộc Tô Yên có biết chuyện này hay không, nhưng cô chưa bao giờ nói lời cảm ơn. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Sau khi một người hiểu chuyện thật sự sẽ trở nên đáng yêu sao? Ừm, đúng vậy.
 
Giang Cảnh Xuyên cảm thấy lúc này Tô Yên thật quá đáng yêu, anh cũng dần dần đồng ý câu nói kia của ông bà, bọn họ nói, Tô Yên là người thích hợp nhất với anh, tuy rằng lúc trước anh không nói gì, nhưng trong lòng lại khịt mũi coi thường.
 
“Chuyện mà bọn họ làm anh cũng biết một ít, anh không phải em, anh không có tư cách muốn em thử thông cảm cho bọn họ, nhưng dù sao cũng là người một nhà, ngày thường có tới hay không tùy ý em, nhưng tiệc mừng thọ của ông nhất định phải đi.”
 
Giang Cảnh Xuyên cảm thấy Tô Yên không phải đứa trẻ con, đương nhiên cô có suy xét của chính mình. Cho dù hiện tại anh là chồng cô, cũng không có cách nào yêu cầu hoặc ra lệnh cho cô làm bất cứ chuyện gì. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Sau cuộc nói chuyện như vậy, Tô Yên nghe xong cảm giác đối với Giang Cảnh Xuyên càng tốt hơn, cô không khỏi bật cười, “Em biết rồi, dù sao đó cũng là người nhà của em, làm sao em có thể ghi hận bọn họ.”
 
Không nói đến không ghi hận, hiện tại cũng đã kết hôn, gạo sống cũng đã nấu thành cơm chín, không buông bỏ chuyện quá khứ trừng phạt người nhà cũng không có ý nghĩa gì.
 
Lại nói, nếu có ghi hận cũng phải là nguyên thân, cô hoàn toàn không có cảm giác, đơn giản chỉ là sợ bại lộ nên mới không muốn đi mà thôi.
 
“Em ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, anh đi làm đây.” Mãi cho đến hiện tại Giang Cảnh Xuyên mới có một chút cảm xúc thật sự, anh cảm thấy Tô Yên thật sự trở thành vợ của mình chứ không phải một vật trang trí. Anh không quá hiểu tình cảm rốt cuộc là thế nào, nhưng nghĩ đến tương lai sẽ luôn ở bên Tô Yên, không chừng cô sẽ còn vì mình mà sinh con dưỡng cái, Giang Cảnh Xuyên liền cảm thấy thật ra cuộc hôn nhân này cũng không phải khiến người ta không chấp nhận được như vậy.
 
Tô Yên biết hiện tại thiện cảm của Giang Cảnh Xuyên với mình đã cao hơn trước kia rất nhiều, trong đó không thể thiếu cuộc vận động hôm qua, nhưng quan trọng nhất vẫn là tối hôm qua cô đã thẳng thắn bày tỏ lòng mình và bảo đảm. Từ mức độ nào đó mà nói, Giang Cảnh Xuyên chỉ là tay mơ, anh là doanh nhân thành đạt nhưng cũng là người ngây thơ trong chuyện tình cảm, chính vì chỉ là tay mơ cho nên mới không biết che giấu. Cô tin tưởng Giang Cảnh Xuyên thật sự coi trọng cô giống như anh biểu hiện ra bên ngoài.
 
“Ừm, được rồi, hôm nay anh có về sớm không?” Tô Yên cũng mặc kệ cà vạt của anh rốt cuộc có lệch hay không, cô tự nhiên kiễng chân giúp anh sửa sang lại.
 
Giang Cảnh Xuyên cúi đầu hôn lên trán cô, không hề mất tự nhiên một chút nào: “Anh sẽ về sớm.”
 
Gần đây công ty không có chuyện lớn gì, khoảng thời gian trước cũng đã xử lý tốt kế hoạch thu mua, nếu anh tăng hiệu suất làm việc một chút, tan làm đúng giờ hoàn toàn không thành vấn đề.

 
Trước kia anh thích ngâm mình ở công ty hoặc thư phòng, dù sao cũng không có hoạt động gì khác. Hiện tại không giống vậy, Tô Yên không cần đi làm, cô ở nhà chắc chắn sẽ buồn chán, về sau dứt khoát cố gắng tan tầm đúng giờ ăn cơm cùng cô thôi.
 
Thật ra Tô Yên ở nhà không buồn chán một chút nào, mỗi ngày cô đều xem phim truyền hình vô cùng vui vẻ. Cho dù trên mạng mọi người chê bai như sấm, cô cũng có thể xem ngon lành. Có đôi khi dì Vương nhìn không được nữa sẽ kéo cô đi dạo phố mua mua mua. Nếu thật sự buồn chán, cô còn có thể qua nhà cũ Giang gia ôm đùi Thái Hậu và Thái Thượng Hoàng. Không nên sắp xếp các ngày quá bận rộn.
 
Nhưng những lời này cô không thể nói với Giang Cảnh Xuyên, coi như để cho người đàn ông chuyên tâm vào sự nghiệp. Những điều đó đối với Giang Cảnh Xuyên không thực tế chút nào, bởi vì anh đã  có sự nghiệp thành công, cho nên khiến cho anh chia ra một chút tình cảm cho cô từ trong công việc mới là thỏa đáng. Nghĩ đến điều này, Tô Yên thuận thế ôm eo Giang Cảnh Xuyên, đầu dựa vào trước ngực anh thấp giọng làm nũng: “Anh nhất định phải về sớm một chút nha, ăn cơm một mình không thú vị chút nào, em phải đợi anh về cùng ăn.”
 
“Được.”
 
Mãi cho đến lái xe ra khỏi khu biệt thự, Giang Cảnh Xuyên vẫn có ảo giác mùi hương trên người Tô Yên còn quanh quẩn trong mũi anh.
 
Vương Tư Kỳ gần như cả một đêm không ngủ, ngồi trước bàn trang điểm, cảm thấy phấn nền cũng không che được khí sắc tồi tệ của cô ta, cuối cùng cô ta tức giận đến mức quét toàn bộ đồ trang điểm trên mặt bàn xuống đất.
 
Cô ta ngồi trên giường, giọng điệu ngoan độc gọi một cuộc điện thoại “Trông chừng thật kỹ Tô Yên cho tôi, nếu cô ta ra khỏi cửa thì nghĩ mọi cách tiết lộ hành tung cho Thẩm Bồi Nhiên.”
 
Cho đến tận bây giờ, cô ta vẫn không tin Tô Yên thật sự có tâm muốn hòa hợp với Giang Cảnh Xuyên. Khi biết Tô Yên phải gả cho Giang Cảnh Xuyên, cô ta đã sớm điều tra Tô Yên rõ ràng. Cũng vì biết chuyện giữa Tô Yên và Thẩm Bồi Nhiên, cho nên dù có tức giận, cô ta vẫn có thể bình tĩnh lại, chung quy là cảm thấy không bao lâu nữa Tô Yên sẽ ly hôn Giang Cảnh Xuyên. Như vậy hiện tại rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào?
 
Đúng lúc này, người đàn ông hôm qua đi cùng với Vương Tư Kỳ tiến vào, hắn nhìn đống hỗn độn trên mặt đất, lập tức biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn ta tức giận liếc mắt nhìn cô ta, “Anh đi điều tra chuyện Tô Yên và Thẩm Bồi Nhiên rồi, em yên tâm, đôi cẩu nam nữ này chỉ là tạm thời chiến tranh lạnh một thời gian, chỉ cần Thẩm Bồi Nhiên dỗ dành Tô Yên thật tốt, chắc chắn mọi chuyện sẽ trở lại như trước kia.”
 
“Ồ?” Vương Tư Kỳ cầm lấy lược, thong thả ung dung chải đuôi tóc, châm chọc nói: “Cãi nhau? Thảo nào.”
 
Từ trước đến nay cô ta chưa từng để Tô Yên vào mắt, cũng may người phụ nữ này có mắt, không đi quấn lấy Giang Cảnh Xuyên, nếu không cô ta đã sớm động thủ. Vốn dĩ chỉ muốn yên lặng chờ bọn họ ly hôn là được, nào biết hiện tại làm ầm ĩ thành chuyện như vậy, bảo cô ta làm sao có thể không thẹn quá hóa giận. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
“Loại chuyện này có đáng để em tức giận không? Tư Kỳ, em không hiểu đàn ông rồi, diện mạo Tô Yên như vậy, chỉ cần là đàn ông đều sẽ động tâm, em không thấy ngày hôm qua đôi mắt Giang Cảnh Xuyên chưa từng rời khỏi cô ta sao? Đây là anh nói thật, em đừng có lườm anh, người đàn ông này ấy à, chẳng qua là yêu vẻ ngoài phụ nữ, nhưng em cũng đừng lại hạ thủ lưu tình với Tô Yên. Hôm nay anh chỉ cho em một chiêu, đảm bảo không quá ba tháng, bọn họ sẽ phải ly hôn.” Dáng vẻ của người đàn ông như đã tính trước mọi chuyện.
 
Tuy rằng Vương Tư Kỳ cảm thấy những lời này rất không xuôi tai nhưng vẫn  bị câu nói ba tháng ly hôn kia hấp dẫn, cô ta không nhịn được hỏi: “Cách gì?”
 
Cô ta thật sự cảm giác được nguy hiểm, quen biết Giang Cảnh Xuyên nhiều năm như vậy, trước đây cô ta chưa từng thấy qua ánh mắt của anh có thể lưu luyến dừng trên một người phụ nữ lâu như vậy, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ càng ngày càng mất kiểm soát.
 
“Anh cho người đi theo Tô Yên, chờ khi nào cô ta và Thẩm Bồi Nhiên gặp nhau thì nghĩ cách khiến cho Giang Cảnh Xuyên tận mắt nhìn thấy. Anh cũng không tin, Giang Cảnh Xuyên nhìn thấy vợ mình ở bên người đàn ông khác mà còn có thể nhịn.”
 
Không có bất cứ một người đàn ông nào có thể chịu đựng được vợ mình trật đường ray, đặc biệt là người như Giang Cảnh Xuyên, một khi anh phát hiện chắc chắn là muốn ly hôn Tô Yên.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận