Trốn Tìm

"Mê"

.

.

.

.

.

Để tôi kể bạn nghe về một câu chuyện tình yêu đầy bi thương.

Ở một vương quốc nọ có một tên quốc vương vô cùng độc ác, hắn trị vị ngai vàng của mình bằng bạo lực và máu tươi, dùng quyền lực để chèn ép những kẻ chống đối. Vào một ngày nọ hắn gặp một nàng tiểu thư xinh đẹp, hắn đem lòng yêu nàng và si mê nàng không lối thoát, nhưng thật đáng buồn rằng nàng đã có vị hôn phu. Cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ được nàng đáp lại, nhưng sự thật khiến cho gã vô cùng đau lòng, và rồi hắn sai binh lính bắt vị hôn phu của nàng và giết chàng ta, hắn dùng quyền lực mang nàng về cung điện nguy nga, phong cho nàng làm hoàng hậu và chiều chuộng nàng mọi thứ. Đôi lúc nàng cố kháng cự nhưng đáp lại nàng là những lần hành hạ đau đớn đến tận xương tủy, cuối cùng vì không thể chịu đựng được điều đó, nàng quyết định gieo mình từ trên tầng cao vào ngày mà nàng biết mình mang giọt máu của tên vua độc ác đó...

Em giật mình tỉnh dậy sau cơn ác mộng, tiếng xích sắt va đập vào nhau thu hút em nhìn quanh phòng.

Hanma đã tặng cho em một sợi xích nhằm đảm bảo rằng em sẽ không chạy thoát trong khi hắn ta ra khỏi nhà.

Quanh phòng khá đầy đủ và tiện nghi, với cả sợi xích đủ dài để em có thể di chuyển đến các vị trí trong căn phòng. Ngoài một chuyện...em ngước lên nhìn vào những chiếc camera đang hướng về phía mình, dù em có cố đi sang hướng khác thì nó cũng sẽ quay theo hướng mà em di chuyển.

Đúng là khó thoát nổi tên điên đó.

"Ồ, tình yêu bé bỏng của anh dậy rồi sao?." Hanma đẩy cửa bước vào trong.

Hắn ngọt ngào nở nụ cười sau đó đi lại về phía em nói: "Đến giờ thay thuốc rồi, bé yêu phải ngoan ngoãn một tí nhé."

Thay thuốc? Em nhớ rồi, sau cái tát hôm qua em chẳng thể giữ tỉnh táo nổi mà bất tỉnh trong bồn tắm và những chuyện sau đó xảy ra như thế nào em chẳng hề nhớ đến nó.

Nhận thức được bản thân đang ở trong hang sói, thêm nữa rằng Hanma là một tên vô cùng nóng tính, hắn ta ngoài mặt luôn cười cợt và chẳng quan tâm đến mọi thứ nhưng chẳng ai biết rằng hắn đang nghĩ gì và muốn gì.

Tốt hơn hết em không nên chọc điên hắn để rồi nhận lại hậu quả.


Hanma dán lên má em miếng dán giảm đau, sau đó gã liền ôm em vào lòng thủ thỉ lời xin lỗi.

"Xin lỗi."

"Xin lỗi vì đã làm đau em."

"Em thấy căn phòng này thế nào? Thích nó chứ?." Hanma hỏi.

Em chẳng lên tiếng mà thầm gật đầu theo ý hắn, Hanma liền nở một nụ cười triều mến, hắn liền nâng gò má xinh đẹp của em lên, ngọt ngào trao cho em một cái hôn thật nồng nàn.

Em chống cự bằng cách mím chặt môi nhưng chẳng có tác dụng là bao, Hanma đè em ngã xuống giường, gã đưa tay chạm vào eo nhỏ rồi nhéo mạnh, nhiêu đó đủ để em mở mồm vì đau.

Bất lực chống lại sự áp bức thì tên đàn ông khốn nạn đó, em bị Hanma cưỡng hôn, gã hôn em hết cái này lại sang cái khác, nhịp thở bị rút cạn, môi bị chặn liên tục làm cho em khó mà giữ được hơi thở của em.

Gã đẩy lưỡi sang chiếm lấy chiếc lưỡi đinh hương của em.

"Ha..." Cảm thấy bản thân được thỏa mãn, gã liền nhường nhịn mà tha cho em một lát. Nhìn gương mặt đỏ ửng của em vì hụt hơi với cách mà em đang cố điều hòa nhịp thở làm cho thằng nhỏ của Hanma muốn cứng lên.

Nhưng mà gã quyết sẽ dành cho bữa tối, món ngon nên để đến cuối cùng mới thưởng thức sau.

"Ngoan ngoãn ở trong căn phòng này, nếu em dám bước chân ra khỏi dù chỉ là một bước." Hanma gầm giọng nói: "Anh liền chặt chân em." 

Sau khi nhận được cái gật đầu ngoan ngoãn từ tình nhân bé bỏng, Hanma liền vui vẻ rời đi.

Phải chi em ngoan ngoãn như vậy thì hay rồi...

"Hôm nay cô ấy thế nào?." Hanma về nhà khi trời đã tối, gã liền đi nhanh vào trong nhà và hỏi đến em.

"Tiểu thư không chịu ăn bất cứ thứ gì cả thưa ngài, chúng tôi đã cố nhưng cô ấy không ăn dù chỉ một chút." 

Hanma nhìn vào đĩa thịt bít tết đã nguội lạnh ở trên bàn, gã liền thở dài rồi cởi áo vest đưa cho người hầu.

Tâm trạng hôm nay của Hanma không được tốt, hắn đang có hơi khó chịu vì ngày hôm nay gặp khá nhiều rắc rối.


Hắn đẩy cửa vào phòng, nhìn em đang cuộn mình trong chiếc chăn bông êm ái. Hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, vén tay áo lên rồi đi về phía em.

"Anh nghe nói ngày hôm nay em không ăn?." 

"Sao thế? Muốn chống đối à?." Hanma nói.

Em không đáp cứ trốn trong chiếc chăn bông dày đó.

Hanma đi lại, gã liền một phát giật phăng chiếc chăn bông quăng xuống sàn, gã liền nắm lấy tay em kéo mạnh lên trên.

"Miệng đâu?."

Thật mà nói Hanma chẳng muốn phạt em tí nào, hắn không muốn làm em đau nhưng cái thái độ chết tiệc của em luôn kích thích hắn ta mãi. 

Hắn liền để em nằm trên đùi, tay kéo quần nhỏ quăng xuống sàn, vung tay đánh thật mạnh vào mông em.

Từng cú đánh liên tục giáng xuống cặp mông trắng trẻo, chẳng mấy chốc em bị Hanma đánh cho khóc òa.

Em muốn khóc lớn hơn, nhưng lại cảm thấy nó vô cùng nhục nhã liền nín thít lại, cái tính ương bướng đúng là ăn sâu vào máu, em cắn chặt môi chứ không để cho âm thanh khóc lóc đó lộ ra dù chỉ một chút.

"Miệng?." 

"Đ-Đây..."

Tình yêu bé nhỏ cuối cùng cũng đã chịu đầu hàng, Hanma cười, gã liền nhẹ nhàng bồng em lên và thơm má xem như em đã ngoan ngoãn nhận ra lỗi sai của mình.

Sau bữa tối, Hanma ôm em vào lòng và kể cho em nghe về khoảng thời gian trước khi em và gã chia tay.

Gã đã rất buồn và rất đau đớn khi nhận được lời chia tay ngày hôm đó, và trong thời gian cách xa gã đã nung nấu ý tưởng sẽ mang em về bên gã vào một ngày nào đó trong tương lai.

Và gã đã làm được điều đó.


Dù rằng em chẳng hề hứng thứ với câu chuyện mà Hanma kể, nhưng em cũng rất ngoan ngoãn khi không hề chống cự dù bất cứ hành động gì của Hanma.

Gã cọ mũi vào cổ em, tay nghịch tóc, tay sờ vào eo.

"Shuji."

"Hửm?." 

"Đừng."

Vòng tay của hắn bắt đầu chật dần, ghì lấy eo nhỏ đưa tay lên chặn đầu môi.

"K-không."

Thú tính của đàn ông là một thứ gì đó vô cùng đáng sợ, Hanma đẩy ngón tay vào trong miệng em trêu đùa với đầu lưỡi, gã luồn tay vào giữa hai chân em bắt đầu nghịch ngợm.

Em liền bị gã đẩy xuống sàn, Hanma nắm lấy chân em kéo em về phía mình, gã dùng lực tách hai bên chân em dang rộng sau đó chen hạ thân vào.

Môi bị hôn, cơ thể bị giam cầm chẳng có đường thoát, em dùng tay muốn đẩy hắn ta ra khỏi người nhưng bất thành, Hanma cao lớn gấp đôi em, gã mà giam em lại thì khó mà thoát nổi.

Môi mềm bị phủ một lớp nước bọt óng ánh, Hanma hài lòng với thứ mà mình đã làm ra, gã chậm cúi thấp xuống hôn lên cổ, tay đưa vào trong áo chạm ngực mềm.

"Đau!." 

"Chiều anh đi." 

Gã muốn hôn bên nào em liền tránh bên đó, Hanma càng lúc càng lấn xa hơn, gã chẳng chịu nổi đôi bàn tay vướng víu của em, liền giữ chúng lại ở phía trên.

Giờ thì chẳng còn gì cản được hắn ta yêu chiều tình yêu bé nhỏ của hắn nữa.

Tiếng rên rỉ cùng nhịp thở vang trong căn phòng, tiếng nức nở của em hòa vào tiếng xác thịt đang chạm vào nhau.

Hanma ôm lấy hai bên đùi em, gã đẩy người lên thúc từng cú thật mạnh bạo vào trong.

Tư thế chèn ép thế này làm em đau phát khóc, mỗi lần thứ đó chôn vùi vào sâu bên trong, em đều cảm nhận được ổ bụng bé nhỏ của mình bị làm cho căng cứng lên.

"Anh đã theo dõi em rất lâu."


"Anh quan sát em mọi lúc."

"Những lúc em ở trên giường và tự an ủi chính mình, lúc đó anh thật muốn lao vào và làm cho em sướng đến phát điên." 

"A...đừng siết chặt như thế." Hanma rên một tiếng dài, gã cảm nhận được em đang cố trút giận vào người gã bằng cách siết chặt thằng nhỏ của gã đang ở bên trong em.

Lỗ thịt mềm ướt, chật chội đang chèn ép lấy thằng nhỏ to bự, Hanma nghiến răng, gã liền tách chân em sang hai bên tiếp tục nhấp.

"Sâu quá." Em nức nở nói.

Ghì hai tay vào chiếc eo nhỏ, Hanma ngừng thúc, gã bắt đầu cọ đầu quy vào miệng tử cung bé xíu, bên trong nóng bỏng nhường nào, em có vẻ đã và đang cảm nhận từng chuyển động của gã ở bên trong, nước dãi đổ ra ngoài, mắt trợn ngược lên trên.

"Thích chứ?." 

"Nói rằng em thích nó đi." 

Hanma tì ngón tay vào âm hạch, như một dòng điện chích vào người, em giật nảy eo co rút.

"Nói đi."

"Anh muốn nghe em nói."

"Hãy cho anh biết em sướng đến mức nào đi." 

Giọng gã hạ thấp thì thào bên tai, gã liên tục trút vào tai em những lời tục tĩu.

Cả người em chẳng còn nổi một chút sức lực nào để chơi đùa cùng Hanma cả, em cứ như một con manocanh mặc cho Hanma muốn làm gì thì làm.

Gã chồm người đến, cắn mạnh vào nhũ hoa của em, kích thích từ nhiều phía liên tục ùn ùn kéo đến, em khó mà thoát khỏi cơn khoái cảm đang từ từ dâng lên trong lòng mình.

Thật khó chịu.

Ai đó hãy cứu em ra khỏi nơi này đi.

Làm ơn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận