Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Giết mèo đen dễ dàng hơn quạ đen đã tưởng, người đàn ông này ngay cả phản kháng cơ bản nhất cũng không có.

Khi quạ đen một dao chọc xuyên bụng hắn, mèo đen chỉ khó chịu hừ hừ, sau đó ôm quạ đen chặt hơn, người đàn ông đáng thương này lại không gọi quạ đen, mà gọi cái tên xa lạ kia: "A Giản..."

Hắn đang gọi ai? Quạ đen không rõ, khi người đàn ông gọi tên này khiến hắn nôn nóng, bất an, không biết cảm giác này đến tột cùng từ đâu mà có, có lẽ là tới từ đáy nước sâu thẳm của khoang xe này, mực nước nguy hiểm nhấn chìm thân thể, luôn mang tới ảo giác nguy hiểm cho người ta.

Vì để người đàn ông này im lặng, quạ đen lại một dao hung hăng đâm vào bụng hắn. Mèo đen mềm như bông ngã lên người quạ đen, máu loãng bắt đầu nhiễm đỏ khoang xe số 3, khiến một vùng nước xung quanh họ ngập màu đỏ tươi.

"A Giản..." Nhưng mèo đen vẫn không thuận theo, không buông tha mà tiếp tục gọi tên này, hắn gần như đã dựa trên người quạ đen, đầu tựa trên vai quạ đen, hắn còn dùng tay sờ gương mặt quạ đen, ngón tay hắn hơi thô ráp, hơn nữa đầy nước ướt dầm dề, nhưng lòng bàn tay hắn lại thực ấm áp.

Độ ấm này, có lẽ sẽ hoàn toàn biến mất sau vài phút, mèo đen sẽ biến thành một khối thi thể trôi nổi trong khoang xe này, cứ như vậy nằm ở đó, bộ dáng sống không ra sống chết không ra chết, hắn vĩnh viễn không thể chạy thoát, cũng vĩnh viễn không thể bảo trì độ ấm như vậy, còn có âm thanh như vậy.

Đó là sự tình khiến người ta tiếc nuối cỡ nào.

Cũng khiến Quạ đen đột nhiên cảm thấy sợ hãi, hắn không biết mình bị làm sao, tại sao lại phải làm ra sự tình tàn nhẫn với người đàn ông này như vậy, làm hắn thương tâm, tuyệt vọng, tràn ngập thống khổ mà chết đi.

Nhưng quạ đen không dừng lại được, hắn không thể dừng bản thân lại, hắn như một đồ chơi làm bằng dây cót, là loại sau khi lên dây có thể vĩnh viễn cử động, hắn một vết lại một vết dao chọc lên người mèo đen, giống như những vết thương trên người con mèo đáng thương trong khoang số 12 vậy.

Hắn vuốt ve đầu mèo đen, để hắn dựa lên người mình.

Sau đó quạ đen dịu dàng hôn hắn, cảm nhận hơi thở mèo đen dần trở nên yếu ớt trong ngực mình, người đàn ông này hiện tại giống như một đứa trẻ vậy, cố chấp mà nắm lấy quần áo quạ đen, miễn cưỡng bắt mình trợn tròn mắt nhìn hắn.


Máu khiến nước trong cả khoang đỏ lên, giống như nhiễm lên một tầng nhan sắc hoa lệ, loại mỹ lệ này khiến người ta lóa mắt.

"A Giản..." Mèo đen lại gọi, lúc này hơi thở của hắn trở nên càng suy yếu, đó là cảm giác cận kề cái chết, khiến người đàn ông vốn dĩ cường đại này trở nên suy yếu, nhưng mèo đen vẫn có sức mạnh hấp dẫn lòng người, hắn vẫn giữ mị lực như vậy, khi hắn nhìn quạ đen, quạ đen cũng chỉ có thể nhìn lại hắn, căn bản không thể dời hai mắt mình đi.

"A giản... Tôi lại... Tôi lại không thể bảo vệ em..." Ngón tay mèo đen run rẩy, sờ gương mặt quạ đen.

Hắn thấp giọng, yếu ớt nói với quạ đen: "Tôi rất sợ, tôi sợ tôi... sẽ không thể nhìn thấy em... càng không thể ôm em..."

Quạ đen không nói lời nào, mở to hai mắt nhìn mèo đen, hắn đột nhiên phát hiện một biến chuyển kì quái, đôi mắt mèo đen đang dần dần biến đỏ, từ màu xám đậm biến thành màu đỏ. Tròng mắt màu đỏ, rất đẹp, rất mỹ lệ, nhưng lại khiến người khiếp sợ.

"Làm sao bây giờ... làm thế nào mới tốt..." Mèo đen bỗng nhiên dùng ánh mắt bi thương nhìn quạ đen, nhan sắc trong mắt hắn như đang kể một bí mật, hấp dẫn quạ đen cũng kinh hoảng mà nhìn hắn.

Nhưng rất nhanh mèo đen lại nở nụ cười, hắn tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn duỗi tay sờ cổ quạ đen, vị trí phía sau tai. Hắn gần như mặt dán mặt với quạ đen, quạ đen có thể nghe thấy giọng hắn vang lên, từ một vị trí gần trong gang tấc:

"Không cần lo lắng... A Giản, dù là nơi nào, tôi đều có thể bảo vệ em..."

Mực nước trong khoang đã dâng tới bả vai, ngay cả hành động xoay người cũng bắt đầu trở nên khó khăn. Quạ đen phát hiện đôi mắt mèo đen vẫn chưa hoàn toàn chuyển thành màu đỏ, trước đó, hắn đã vĩnh viễn nhắm mắt lại.

Không kịp nói ra cảm xúc nội tâm, quạ đen cảm thấy cảm quan của bản thân đều trở nên ì trệ, hắn một dao hung hăng cắt mở bụng mèo đen, duỗi tay vào mò tìm, rất nhanh liền tìm thấy một thứ bằng kim loại, sau đó quạ đen bỏ thi thể mèo đen lại, bơi về phía cửa khoang số 3.

Đừng hoảng loạn, rất nhanh... rất nhanh mình có thể ra ngoài.


Quạ đen vừa bơi vừa không ngừng ám thị trong lòng, nhưng hắn không thể ngăn cản cảm giác này, lồng ngực hắn cảm thấy khó chịu cực kỳ, giống như trái tim bị dao cắt xẻ, có kẻ tàn nhẫn bóp lấy trái tim hắn, sau đó dùng dao nhỏ từng dao từng dao tra tấn, thống khổ này khiến quạ đen phát điên, sau đó là nước làm mờ tầm mắt hắn, nhưng hắn không biết kia là nước... hay là nước mắt.

Quạ đen nhận ra mình đang khóc, nhưng hắn không muốn khóc, đó là hành động vô ý thức của thân thể này, quạ đen chỉ muốn mau chóng thoát khỏi đây, thoát khỏi khoang xe ngập nước này, rời đi, rời khỏi nơi này!

Sau đó quạ đen rốt cuộc bơi tới trước cửa khoang số 3, tay cầm chìa khóa đều run rẩy, hắn không biết là chìa khóa run hay tay hắn đang run, hắn thử nửa ngày mới nhét được chìa khóa vào ổ, sau đó dùng lực, mở ra cánh cửa khoang xe này.

Lực cản của nước khiến mở cửa có chút khó khăn, cũng may là cửa vẫn được thuận lợi mở ra. Bởi vì khoang số 3 ngập nước, nên quạ đen vừa mở cửa, dòng nước liền mang theo quạ đen tràn sang khoang số 2, cũng may quạ đen kịp thời bắt được tay nắm, sau đó nghịch lại dòng nước, gian nan đóng cửa lại.

Thần kỳ chính là, dòng nước tràn sang khoang số 2, lại không đem thi thể của mèo đen dạt sang đó, mèo đen vẫn lẳng lặng mà trôi nổi trong khoang số 3, quạ đen có thể thông qua cửa kính nhìn thấy hắn, hắn thoạt nhìn thật an tĩnh, giống như đang ngủ nếu như quanh thân hắn không có nhiều máu như vậy...

Cho dù tới khoang số 2 rồi, quạ đen vẫn do dự đứng trước cửa sang khoang số 3.

Nước mang máu loãng từ khoang số 3 tràn sang khoang số 2, cũng may là không nhiều nước lắm, chỉ khiến mặt đất hơi ướt. Quạ đen khổ sở vuốt ngực mình, hiện tại, nơi này chỉ có một mình hắn.

Hắn đi tới cửa khoang số 2, hắn phải nhìn lời nhắn nơi này một cái. Trên cửa viết như vậy:

"Bạn cho rằng mình còn sống sao?"

Quạ đen cảm thấy trong nội tâm mình có nơi nào đó bị xúc động, hắn hít sâu một hơi, hung hăng bắt tâm tình mình ổn định lại, hắn phải bình tĩnh lại, bình tĩnh sau đó suy tính, chỉ có sống sót chạy trốn, mới là thắng lợi cuối cùng.


Nhưng vấn đề là, tại sao trong khoang số 2 chỉ có một câu đơn giản như vậy.

Những lời này có ý nghĩa gì?

"Bạn cho rằng mình còn sống sao?" Quạ đen đọc những lời này ra miệng, lặp lại một lần, sau đó cười nhạo: "Chẳng lẽ tôi đã chết sao?"

Quạ đen một mình một người, lầm bầm lầu bầu, âm thanh của hắn vang vọng quanh quẩn trong khoang số 2, liên miên không dứt, liên miên không ngừng. Khoang xe này cũng thật phi thường an tĩnh, an tĩnh cực kỳ.

Quạ đen nhìn quanh toàn bộ khoang số 2, hắn phát hiện nơi này cái gì cũng không có, bởi vì là khoang số chẵn, ngoại trừ nước pha máu loãng vừa từ khoang số 3 chảy theo tới, khoang xe này cái gì cũng không có.

Thực sạch sẽ, cũng thực yên tĩnh.

Quạ đen cảm thấy mình cần tìm kiếm xung quanh, hắn bắt đầu di chuyển trong khoang số 2, sau đó vào WC, bởi vì toàn thân hắn đều ướt, quạ đen cần xử lý mặt cùng tóc mình một chút, bảo trì sạch sẽ vệ sinh.

Sau đó quạ đen lại tới phòng nghỉ nhân viên khoang số 2, hắn phát hiện trên vách tường phòng nghỉ này có treo một bộ quần áo khô ráo, ngay cả giày cũng có. Bộ quần áo này có hình thức không khác biệt bộ quạ đen đang mặc trên người lắm, nhưng khô ráo, khá hơn quần áo nhão nhão dinh dính trên người quạ đen nhiều, quạ đen suy nghĩ một chút, quyết định thay trọn bộ quần áo kia, bao gồm giày.

Nhưng sau khi thay quần áo, quạ đen phát hiện một vấn đề.

Quần áo này không phải kiểu dáng tương tự quần áo của quạ đen...mà là, căn bản là giống nhau như đúc, ngay cả trên ngực cũng thêu từ giống nhau, là một từ đơn tiếng Anh ––– Crow, nghĩa là quạ đen.

Có gì đó không thích hợp.

Quạ đen vừa nhận ra được vấn đề này, nhưng hắn không có sức chống cự, hắn theo bản năng tìm kiếm trên người bộ quần áo mới, hắn phát hiện trong túi quần mình có chìa khóa khoang số 2, thời điểm lấy được chìa khóa, quạ đen lại càng thêm sợ hãi.

Có gì đó không thích hợp!


Quạ đen vẫn cầm chìa khóa đi mở cửa khoang số 2, khi hắn mở cửa, ánh đèn khoang số 1 chiếu lên mặt hắn. Nhưng ánh đèn này thoạt nhìn rất quen thuộc, hắn bước vào khoang số 1, cửa khoang số 2 tự đóng lại sau lưng, hắn nhìn thoáng qua phía sau, chỉ có thể thấy cửa sắt lạnh băng.

Khoang số 1 là một khoang số lẻ dơ bẩn, nơi này cái gì cũng có, có vỏ đồ ăn vặt người đã ăn hết, vỏ trái cây, giấy vụn, vỏ hạt dưa ném loạn, trên bàn bày các loại cơm hộp cùng mì gói, còn có vại đồ uống. Trên ghế sô pha cũng có túi cùng quần áo ném loạn, giá hành lý trên đỉnh đầu chen chúc những vali hành lý lớn nhỏ.

Tình cảnh này quen thuộc cỡ nào, lại xa lạ cỡ nào.

Quạ đen chậm rãi đi về phía trước, dẫm lên mặt đất không quá sạch sẽ. Hắn để ý, trong mỗi khoang xe, trên vách tường gần cửa đều có một biển số của khoang, đánh dấu đây là khoang số mấy.

Cho nên quạ đen ngẩng đầu, nhìn số thứ tự khoang xe này.

Trên đó viết một số, 13.

Quạ đen hít sâu một hơi, hắn run rẩy, hắn bước nhanh về phía trước, nhưng hình như đụng phải thứ gì, khiến hắn lảo đảo một cái, hắn vừa quay đầu lại nhìn, phát hiện ở sô pha bên cạnh có một người đang nằm.

Quạ đen sững lại, đi về phía người kia, hắn thấy người nọ đang an tĩnh nằm trên sô pha, hắn đang ngủ, còn chưa tỉnh lại, hơn nữa vẫn còn sống.

"Cú mèo –––" Quạ đen nhẹ giọng gọi, hắn thấy người này an tường nằm trên sô pha, trên người mặc quần áo tương tự minh, nhãn tên bên trên cũng rất quen thuộc, ba chữ cái tạo thành một từ đơn ––– Owl.

Sự việc này, thật thần kỳ... cũng thật đáng sợ.

___________

Chương sau đổi sang bản đồ mới, có thể nói phần này kết thúc ở đây yê yê


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui