Mở đầu:
Ngày đầu tiên khi chuyển đến trường học mới Kiều Kiều liền bị một tên ác ma theo dõi, ngày nào cũng áp bức cô.
Vì để trốn thoát đi hắn, cô đã phải từ bỏ nguyện vọng thi vào trường đại học mình yêu thích, lén trộm sửa đổi nguyện vọng của mình để thoát đi lòng bàn tay của hắn.
Nhưng 4 năm sau, con người ác ma đó lại một lần nữa xâm nhập vào cuộc sống của cô....
****************
[ Thành phố H, năm 2021 ]
Năm nay là cuối cấp rồi, không bao lâu nữa Kiều Kiều liền có thể tốt nghiệp và thi vào trường đại học mình thích, sau đó có thể kiếm việc làm để phụ giúp bố mẹ.
Nhưng vì công việc của bố mẹ có tính chất đặc thù, cô không thể tiếp tục học ở trường cũ nữa mà phải xin chuyển qua trường học mới.
Hôm nay chính là ngày đầu tiên Kiều Kiều chuyển đến trường mới, cũng chính là lần đầu tiên cô gặp mặt Diệp Mặc Hàn.
Sau khi dẫn cô đi đến phòng học và giới thiệu sơ qua, cô giáo liền bảo một bạn học nam giúp cô bê thêm một chiếc bàn mới tới.
- Lớp học hiện tại đã không còn chỗ ngồi nào nữa rồi, em chịu khó ngồi ở bên cạnh bục giảng nhé.
- Cô ơi, chỗ kia không phải vẫn còn trống hay sao? Em có thể ngồi ở đó được không ạ?
Trên mặt Kiều Kiều lộ ra một vẻ khó hiểu, giơ tay chỉ về phía chỗ trống ở cuối lớp học.
Cô không muốn ngồi ở bên cạnh bục giảng một chút nào, nhìn qua lớp học này là có thể nhận thấy đây là một lớp rất cá biệt, chắc hẳn gồm toàn những thành phần nghịch ngợm phá phách nhất trường học.
Dù có cô giáo ở trong lớp học nhưng có không ít người vẫn rất thản nhiên như không, người thì chơi điện thoại, người thì xem phim, đọc truyện....!
Ở bàn cuối lớp học có một người đang nằm bò trên bàn mà ngủ, bàn ở bên cạnh đó trống không, một quyển sách cũng không hề có, chắc là không có ai ngồi chỗ đấy, đây cũng là lí do vì sao mà cô mới hỏi cô giáo để xin qua bên đó ngồi.
Kiều Kiều vừa mới nói xong thì không chỉ cô giáo mà học sinh toàn lớp cũng lộ vẻ khó xử, các bạn học cũng bắt đầu thì thầm khẽ nói với nhau.
Lúc đó Kiều Kiều cũng cảm thấy rất kì quái, nhưng lại không thể hiểu nổi được là tại sao.
Ai ngờ chính lời yêu cầu này đã đưa cô đến với con đường ác mộng sau này.
Những tiếng nói chuyện xì xào to nhỏ trong lớp học đã đánh thức nam sinh đang nằm ngủ kia.
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, ngồi thẳng xuống ghế, sau đó nhìn xung quanh lớp vài lượt, vươn vai ưỡn cổ nói một cách lười biếng:
- Cô giáo, bàn bên cạnh em không có ai ngồi, cô cho bạn học sinh mới này ngồi ở đó đi.
Cô giáo nghe vậy thì lấy tay đẩy đẩy mắt kính, suy nghĩ rối rắm một lúc rồi cuối cùng vẫn để Kiều Kiều đi qua đó ngồi, trước khi đi qua đó thì cô còn nhắc nhở Kiều Kiều đừng có đi trêu chọc nam sinh cạnh bàn đó.
Lúc đó Kiều Kiều chỉ nghĩ rằng Diệp Mặc Hàn chỉ là một học sinh hư hỏng hay nghịch ngợm, hay gây sự và không có học vấn gì thôi.
Sau khi qua đó ngồi liền lễ phép giới thiệu tên mình là Doãn Kiều Kiều, nhưng đợi một lúc sau hắn vẫn không nói năng gì mà chỉ nhìn chằm vào cô.
Kiều Kiều cảm thấy bầu không khí có chút xấu hổ, vội vàng mở ra cặp sách rồi lần lượt để sách vở trên mặt bàn.
Cảm giác được ánh mắt nóng rực bên cạnh vẫn luôn nhìn trên dưới đánh giá mình, Kiều Kiều theo phản xạ vốn có mà nhìn về phía Diệp Mặc Hàn hỏi:
- Bạn học, cậu có chuyện gì không?
Hắn khẽ nhếch môi nói:
- Diệp Mặc Hàn~
Sau đó lại cười khẽ nói tiếp:
- Rất vui khi quen biết em, tôi tiếp tục ngủ nướng đây.1
Vừa nói xong hắn lại tiếp tục vùi đầu vào trong vòng tay mà ngủ.
Ngũ quan của hắn rất tuấn tú, môi mỏng, mặt mày sắc nét, tóc dày đen nhánh, có vài sợi rũ ở phía trước lông mày, nhìn tổng thể rất đẹp trai phong độ.
Tuy nhiên mười tám, mười chín tuổi đáng lẽ nên mang theo ánh sáng mặt trời trong sáng, tươi trẻ mới đúng, còn hắn, cô cảm thấy như không thuộc về tuổi này, luôn cảm thấy hắn mang vẻ gì đó rất tối tăm, đặc biệt là cái cười khi nãy khiến cô cảm giác vô cùng tà khí.
Sau này cô nghĩ lại, nếu lúc đó cô cảm thấy không thích hợp và chủ động chuyển đến vị trí khác cách xa hắn thì có lẽ sẽ không dẫn đến những việc như sau này.
Nhưng lúc đó cô chỉ một lòng nghĩ đến việc học tập, do thường xuyên phải chuyển trường khiến cho kiến thức có rất nhiều lỗ hổng, mỗi tiết học cô đều phải hết sức chăm chú nghe giảng, không được phân tâm mới có thể nghe hiểu.
- ---------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...