Không có khua chiêng gõ trống, không có giăng đèn kết hoa. Ta Kim Mịch Nhi khai trương đại cát sao có thể nhiễm mấy tục khí này.
Bên trái: Nam phương có giai nhân, di thế mà độc lập.
Bên phải: Cười khuynh nhân thành, tái cười khuynh nhân quốc.
Phía trên có tấm bảng ghi: Thanh lâu.
Lụa trắng che mặt, nhóm “nữ quỷ” tay cầm nhạc khí, mỗi người lựa chọn một sở trường. Hôm nay mọi người có phúc khí nha.
-“Ngọc trụ dương thanh khúc, thanh tùy diệu chỉ tục.
Đàn sắc điểm thần, ngạch gian dùng uyên ương hoàng nhàn nhạt mạt.
Đồng kích lí năm thàng đích hình dáng.
Ánh sáng yếu ớt mỏng manh, phất yên mi câu miêu đắc hơi có chút đa.
Tiễn tài thành thiếp hoa đích kim bạc, lóe ra mê người đích độc đáo sáng bóng.
Tài không có cái gì có thể tố nói, từ đi theo phong trần mà luân lạc.
Giả diễn thực làm lại có hà không ổn?
Vũ tạ ca thai cho dù là trường mộng, cũng vô nhu khứ thống phá.
Thanh lâu mãn tọa, chỉ có mưa gió thanh tại ngoài cửa trầm mặc.
Kia san san đến trì đích ta, bất chấp vi túy lại như trước.
Khuynh thành khuynh quốc, tung bay đích thải hội phi bạch.
Liều đủ để đem sở hữu đích tâm, toàn bộ độ bộ hoạch, toàn bộ đô mê hoặc.
Thanh lâu mãn tọa, chỉ có mưa gió thanh tại ngoài cửa trầm mặc.
Mao bút dĩ trám thượng mặc, đang từ từ hướng tới tuyên chỉ tả cái gì.
Hàm bao dục phóng đích đóa hoa, tại một trận vãng tích qua đi lặng lẽ chiết lạc.
Ai có thể đọc đổng đích lạc mịch?
Chúc quang cũng yếu ớt, mỏng manh, ánh đỏ bóng đêm”
Tiếng hát du dương, lụa mỏng lay động theo gió, mỹ nhân thật huyền ảo, này đối nam nhân là cực đại hấp dẫn. Nếu ngươi nghĩ đến đây chính là một kĩ viện mới khai trương, kia ngươi hoàn toàn sai lầm rồi nga!
-“Thanh lâu nữ tử hội sở, khai nghiệp mới, hội viên thẻ vàng trong công việc…” Văn tuế này là từ thanh âm của ai phát ra.
-“Tránh ra, ta chính mình đến” Lấy qua tờ tuyên truyền trong tay Tiểu Lục.
-“Tiểu thư, nhất định phải kêu to sao?” Ta liếc mắt Tiểu Lục một cái.
-“Đi qua đường không cần bỏ qua. Thanh lâu nữ tử hội sở, khai nghiệp thù tân, hội viên kim tập hỏa bạo công việc trung”
Một đoàn nam nhân hướng cửa đi đến –“Mời khách quan dừng bước” Hai nam tử cao lớn suất khí đứng ngoài cửa lễ phép ngăn lại đám nam nhân kia.
-“Chúng ta trong này là nơi tụ hợp của nữ tử, riêng vì nữ khách quan phục vụ, nam tử thỉnh đi nơi khác”
-‘Này không phải kĩ viện sao?”
-“Khách quan hiểu lầm, chúng ta trong này là Thanh lâu nữ tử hội sở. Chuyên vì nữ tử phục vụ tất cả, cầm kì thư họa, trang phục, cách ăn mặc, mỹ phẩm, áo cơm ngủ nghỉ, ăn uống vui chơi, thậm chí là tìm bạn, nói chuyện, chỉ cần ngài là nữ nhân đều sẽ trong danh sách phục vụ của chúng ta. Ngài có thể vì mẫu thân hoặc thê tử, tỷ muội lấy giúp một thẻ hội viên của chúng ta. Tôn chỉ phục vụ của chúng ta là “ Chỉ có các ngài nghĩ không được, không có chúng ta làm không đến” “
-“Mau xem bên kia, nam nhân đang khiêu vũ! Là nam nhân!” Mọi người tụ tập một bên chỉa chỉa nghị luận. Ân, cũng được, ta thực vừa lòng, không nghĩ tới cổ nhân khiêu vũ cũng rất có hương vị thôi. Nga a a a a…”
-“Thế đạo gì thế này! Nam nhân cũng tại đường cái khiêu vũ, thật là thương phong bại tục” Thiết!
-“Này đại tỷ, như thế thương phong bại tục, ngươi làm chi còn giương mắt chảy nước miếng xem người ta a!”
-“Ta…ta…”
-“Đại tỷ, không bằng đến”thanh lâu” của chúng ta lấy thẻ hội viên đi. Ta giảm năm phần cho ngươi nha! Cam đoan ngươi sẽ vui vẻ, thẻ hội viên của chúng ta chính là làm từ vàng thuần, bạc thuần tạo ra, nó chính là đại biểu thân phận của chính mình a! Vừa lúc tôn vinh khí chất tôn quý của các vị phu nhân. Hơn nữa…”
Ta thấp giọng bên tai nàng nỉ non nói –“Vào đêm trăng tròn, chúng ta còn có mãnh nam nga!”
-“Ta mới không cần! Hừ!” Đại tỷ nghe được hai má đỏ bừng phất tay mà đi.
-“Tiểu thư, như thế nào ngươi nói nàng lại đi rồi” Tiểu Lục vẻ mặt phẫn phẫn bất bình.
-“Yên tâm, nàng về nhà lấy bạc đến” Nga a a a….!
Thần a, nếu có một ngày ta nhất định phải chết, ta hy vọng là bị tiền đè chết! nga a a a…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...