Trọn Đời Yêu Em


Nhà trường trung học Thanh Hoa tổ chức môn học ngoại khoá Giáo dục quốc phòng cho các em học sinh lớp 10.

Thời gian học tập tại khi căn cứ quân sự là 1 tuần.

Nhà trường cho nghỉ trước một hôm để học sinh chuẩn bị đồ dùng cá nhân khi theo học.

Đây không phải môn học đánh giá đạt hay không,nó quyết định vào ý thức của mỗi người.

Chỉ cần không đủ điểm là sẽ phải thi lại,học lại.

Khi bào khu căn cứ cũng có những quy định mấu chốt yêu cầu mọi học sinh tuân theo quy định.

Điều đầu tiên là không được phép mang thiết bị điện tử theo(Như điện thoại thông minh,laptop,ipad,đồng hồ thông minh,.

.

).

Điều thứ hai không được mang đồ ăn vặt đến.

Thứ 3 tuân thủ đồng phục,khi đến mỗi học sinh sẽ được phát 2 bộ đồng phục,chỉ cần mặc vào giờ học chính khoá thời gian còn lại mặc đồ ở nhà.

Điều thứ 4 khi vào mọi người đều bình đẳng,tôn trọng lẫn nhau.

Điều 5 không nói tục,chửi bậy trong giờ học cùng thời gian ngoài chính khoá.

Đúng 6 giờ sáng mọi học sinh tập trung đông đủ tại sân bóng.

Bộ môn Quốc phòng đối với nhiều người mà nói là ác mộng không thể nào chịu được khi thiếu công nghệ hiện đại cộng thêm với các anh chị khoá trên nói khó có thể vượt qua môn học này,thầy cô giáo ở đó rất chi là ác.

Đứng ở trên sân đợi xe buýt,mồ hôi đã rơi đầm đìa trên khuôn mặt các bạn trẻ.


Phụ huynh đưa đón các con đã được điều động đi về hết.

Cô Giao Liên nói vào loa an ủi tâm trạng các bạn học sinh hiện giờ:"Thôi nào các em,đừng làm bộ mặt đó xem nào.

Thời gian học một tuần đó sẽ rèn luyện cho các em nhiều kĩ năng sống,văn hoá ứng xử.

Ngoài ra còn tạo điều kiện cho các em hoà mình với thiên nhiên,tránh xa các thiết bị Internet"
"Vậy cô học cùng tụi em đi cô"Một bạn nam học sinh giơ tay nói.

"Thôi!Môn học của các em mà,cô học sao được"
"Cô sợ hả?"
"Cô sợ đâu"
Hạo Thiên lấy áo chùm lên che nắng cho Ngọc Hy,tay cầm quạt giấy quạt cho cô.

"Tình bạn" này đúng là kiến người ta hâm mộ,ước ao có được.

Họ cũng chẳng thể nào ngờ đến thiếu gia duy nhất nhà họ Lục lại dịu dàng đối với một cô gái đến như vậy,thật kiến người ta bất ngờ.

Chính Đinh Âm Âm cũng có cậu bạn thân khác giới những cũng phải ghen tỵ,nhìn cặp bạn ấy bạn nam che chở,đùm bọc,quan tâm bạn nữ từng tý mà ước ao.

Nghĩ trong lòng xong cô nhìn sang cậu bạn của mình đang ra sức quạt cho hết nóng,nhưng mà là quạt cho chính hắn.

Nhiều lúc Lăng Đình Tuấn còn hay tranh giành đồ ăn của Đinh Âm Âm.

Một lúc sau,xe buýt đi đến.

Lúc này tầm 8 giờ sáng,hôm nay là thứ 2.

Một người nam chạc 30 tuổi có vẻ như là chỉ huy của khu căn cứ quân sự bước xuống xe.


Cô Giao Liên cùng các thầy cô chủ nhiệm của ba lớp.

Khoá học đầu tiên bao gồm lớp 10a1,10a2,10a3.

Các thầy,cô chủ nhiệm được kí giấy bàn giao học sinh trong vòng một tuần cho đơn vị khu căn cứ quân sự quản lí.

Sau khi kí xong,giáo viên chủ nhiệm cho tất cả học sinh lớp mình lên xe rồi bước xuống.

Cô Giao Liên vì tuổi còn khá trẻ-26 tuổi nên tính tình còn hơi trẻ con.

Cô vẫy tay chào tạm biệt trong những ánh mắt đáng thương đang nhìn mình,Tay còn ra hiệu với học sinh cố lên.

Biểu hiện ấy khiến các bạn học sinh lo lại càng thêm lo.

Trên xe,xe buýt này có điểm khác biệt so với những chiếc xe khác.

Cứ có hai chiếc ghế đối diện,hai chiếc quay sang.

Ngọc Hy và Hạo Thiên ngồi cạnh nhau,đối diện là Đinh Âm Âm và Lăng Đình Tuấn.

Lăng Đình Tuấn ngán ngẩm:"Sao ông trời sinh ra tớ rồi lại còn sinh ra môn học này chứ"
"Đúng là ác mộng"Đinh Âm Âm phụ hoạ.

Tới nơi,từng người từng người một đi xuống.

Đoàn cán bộ đã đợi sẵn bên dưới.

Chỗ mọi người đang đứng là một khu bãi đất trống,xa tít tận kia là khu căn cứ quân sự cộng với kí túc xá.

Chưa kịp định thần lại,chỉ huy nói vào loa với chất giọng nghiêm túc:"Chi đội 1,2,3 tập hợp!"

Học sinh nhốn nháo cả lên xếp thành hàng,nhiều bạn còn chen chúc nhau.

Chỉ huy hô tiếp:"Chi đội trưởng chỉ đạo,nắn chỉnh hàng lối"
Hạo Thiên-lớp trưởng lớp 10a1 đi lên phía trên.

Chất giọng của cậu,chỉ nguyên chất giọng thôi đã làm lên bản lĩnh lãnh đạo cho tương lai,mang đậm phong cách người thừa kế.

"Nghiêm"
Chỉ duy nhất một từ thôi,mọi học sinh trong lớp đều răm rắp nghe theo,nhìn trước nhìn sau xếp hàng sao cho thẳng tắp,sự im lặng dâng đến đỉnh điểm.

Trái ngược với 10a1 thì hai lớp kia,lớp trưởng đang khá chật vật,không biết giải quyết như thế nào.

Dù sao cũng là bạn mới,chưa biết nhau là lai,làm quen tính cách nhau như thế nào?Quả thực việc này có hơi khó.

Tố chất làm lãnh đạo của Hạo Thiên đã được lưu lại trong mắt chỉ huy trưởng.

Ông nhìn cậu với cặp mắt khá bất ngờ.

Nhìn cậu học sinh này rất quen nhưng ông cũng chẳng thể nhớ nổi đây là ai?Rõ ràng chưa từng gặp bao giờ,lại có cảm giác như đã nhìn thấy ở đâu rất nhiều lần.

Khi đến theo học ở đây,các đơn vị dạy học,khu quân sự không được phép biết bất cứ thông tin nào của học sinh theo học,quy tắc đánh đạt/chưa đạt là do nhớ được lớp học.

Mỗi học sinh được phát cho một số thứ tự,nhìn vào thứ tự bao nhiêu để đánh học lực công với ý thức học như thế nào.

Cho tới ngày cuối cùng chỉ huy và cán bộ mới được phép biết.

Một lúc sau,khi đã ổn định.

Chỉ huy đứng ra vị trí trung tâm,nơi các bạn học sinh đều có thể nhìn thấy được.

"Các em!Giới thiệu một chút về bản thân,tôi tên là Lưu Chiến hiện đang công tác và làm việc tại khu căn cứ quân sự S.

Chúng ta sẽ làm việc và học tập cùng nhau trong một tuần.

Tôi mong tất cả các em sẽ hoàn thành tốt khoá học"
"Ngoài tôi ra còn có 4 đồng chí khác hỗ trợ giảng dạy cho các em"

"Ngoài ba lớp học ra còn có ba lớp ở trường khác"
"Về quy định nơi này,chắc cô giáo chủ nhiệm cũng đã phổ biến đối với các em rồi.

Vì vậy buổi học đầu tiên hôm nay tôi sẽ kiểm tra vật dụng cá nhân của các em xem có mang theo đồ mà môn học này cấm mang theo hay không.

Công việc này tôi sẽ giao cho chi đội trưởng nhiệm vụ đầu tiên"
Sân trường nắng gắt,đây có lẽ là trải nghiệm đầu tiên với những tiểu thư,công tử đài cát này.

"Ba chi đội trưởng bước lên đầu hàng,kiểm tra balo của từng học sinh một,ngoài ra nhờ 3 đồng chí cán bộ sắp xếp đi theo quản lí chi đội trưởng kiểm tra"
Hạo Thiên đi lên đầu hàng,kiểm tra từng người một.

Nhưng cách kiểm tra của cậu khác hẳn với những người khác,nếu người khác cứ thẳng tay lục lọi hết chỗ này tới chỗ khác,không cần biết đó là thứ gì,đồ riêng tư gì thì ngược lại,Hạo Thiên kiểm tra theo cách khác.

Cậu nhìn người đó xem biểu cảm như thế nào,bảo chính bạn đó tự mở đồ của mình ra xem.

Những ngăn mà sắc mặt cậu ấy còn ái ngại thì cậu chỉ sờ bên ngoài xem có phải thiết bị điện tử hay tiếng kêu của đồ ăn hay không thôi.

Bởi vì ai cũng có quyền riêng tư của mình,có những thứ không để người khác biết.

Đối với con gái cậu càng tôn trọng quyền riêng tư hơn nữa.

Tuy đây chỉ là một cách ứng xử nhỏ nhưng đem lại cho người khác cảm giác được tôn trọng vô cùng lớn.

Người cán bộ phụ trách nhóm cậu cũng thầm thán phục cậu học sinh tài đức vẹn toàn này,thể hiện cậu là người có học.

Đặc điểm này một lần nữa được ghi ấn tượng trong mắt chỉ huy Lưu Chiến.

Giây phút tưởng chừng như sắp được trở về kí túc xá nghỉ ngơi rồi thì thầy Lưu Chiến lại nói tiếp:"Tôi dám đảm bảo vẫn còn nhiều bạn giấu đồ ăn trong người"
Lần này không phải lớp trưởng kiểm tra mà chính chỉ huy Lưu Chiến đi.

Có nhiều bạn bị bắt tại trận,người thì thầy bắt nhảy cóc tại chỗ,chạy tại chỗ người thì bật nhảy để thức ăn rơi khỏi người.

Có rất nhiều bạn bị bắt tại trận,trong đó bao gồm cả Đinh Âm Âm và Lăng Đình Tuấn,đúng là đôi bạn cùng tiến.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận