Trọn Đời Yêu Em


Sau khi giáo viên bước ra khỏi lớp.

Hạo Thiên bước lên trên bục giảng, ngồi xuống ghế.Lớp học vẫn đang trong tình trạng im phăng phắc không ai phát ra tiếng động.

Ái Vân đứng dậy, mở điện thoại ra xem:“Thứ 7 tuần sau mới có tiết tiếng anh, hôm nay là thứ 3 vậy còn hơn một tuần nữa”
“Các cậu có muốn đổi giáo viên không? Tại sao?”
Một bạn nữ lên tiếng:“Tại cô ấy hơi khó tính với lại cách giảng dạy khó khiến mình tiếp thu được bài”
“Mình nghe chị mình bảo cô này do đút lót tiền mới được vào dạy học”
“Tớ còn nghe nói trình độ tiếng anh của cô Anh vô cùng kém”
“Đúng vậy, tớ thực sự không thích giáo viên cứ kiểu bắt ép học sinh như vậy”
“Không chỉ có thế đâu, cô tiếng anh còn hay bắt nạt các bạn học sinh yếu nữa.

Bạn tớ học a6 cũng bị như vậy.

Lí do là thành tích học tập của bạn ấy có phần kém về môn tiếng anh, bị cô giáo ghét”
Để tránh các bạn tiếp tục đi sâu vào việc này và không tập trung học, Hạo Thiên lên tiếng:“Trật tự, thảo luận như vậy đủ rồi.

Bây giờ lớp ta phân chia thời gian biểu để đạt điểm cao trong kì thi sắp tới”
Ái Vân đứng dậy chỉ đạo:“Chúng ta sẽ dành thời gian học vào buổi chiều được nghỉ, giờ giải lao.

Ý kiến đó được không? Lớp trưởng”
“Mọi người suy nghĩ như thế nào?”

“Tớ sợ tụi mình học không kịp so với thời gian đề ra, lí do vì cô giáo ấy đã ghim lớp chúng ta rồi”
“Chỉ cần cố gắng, không việc gì là không thể”
Tiết tiếp theo bắt đầu, học sinh ngồi vào vị trí.

Sau một lúc thảo luận cuối cùng cũng bàn ra được thời gian biểu sao cho hợp lí.

Cụ thể là sau khi ra chơi sau các tiết học, thời gian đó mọi người dành cho việc tranh thủ làm bài tập, câu nào không hiểu có thể hỏi các bạn xung quanh.

Tiếp đó sau khi tan các tiết học vào buổi chiều, mọi người cũng sẽ dành một chút thời gian ở lại lắng nghe Hạo Thiên phổ cập một chút kiến thức mới liên quan trong chương trình học, có thể sẽ có trong bài kiểm tra.

Bên cạnh đó mọi người cũng phải có tinh thần tự giác học tập vào buổi tối nhằm nâng cao ngữ pháp, từ vựng.
Tan học, Hạo Thiên còn bị các bạn nữ cùng lớp bao vây lại hỏi bài tập.

Vì đây là lợi ích chung của tập thể cùng nhau cố gắng vươn lên, và cậu cũng hứa sẽ giúp đỡ mọi người cùng lớp để cùng nhau đi lên vượt qua kì thi nên không thể từ chối.

Ngọc Hy và 2 người bạn đi xuống dưới sân trường trước.

Đinh Âm Âm ngó lại nhìn cửa lớp:“Công nhận Lục Hạo Thiên đào hoa thật ấy”
“Ừm…”
Ba người cùng nhau đi ra cổng chờ Hạo Thiên cùng về chung, hôm nay Hạo Thiên nói cậu sẽ đi bộ cùng mọi người.

Ngọc Hy nghĩ về việc trước lúc ra khỏi lớp mình đã nhìn thấy, Ái Vân luôn luôn đặt mục tiêu vào Hạo Thiên.

Việc làm bài tập, trông coi lớp,… Cậu ấy luôn kiếm mọi lí do để nói chuyện với Hạo Thiên.

Miệng luôn luôn nói lớp trưởng ơi, tớ hỏi,…
Đứng đợi một lúc lâu vẫn không thấy Hạo Thiên xuống.

Lăng Đình Tuấn nhìn vào trong sân trường, mắt hơi nheo lại:“Hay chúng ta về trước đi, kệ cậu ta.

Gì mà cả ngày bơ tụi mình xong lúc về cũng thế.

Ai mà chịu nổi”
“Cậu ấy cũng đang bận hướng dẫn mọi người học mà”
“Mà nhắc tới học mới nhớ, chúng ta cũng cần cố gắng làm điểm thi thật cao đánh bại giáo viên tiếng anh”
Hạo Thiện không biết đã đứng sau Lăng Đình Tuấn từ bao giờ.

Mãi mới cất giọng:“Về được chưa?”
“Ối dồi ôi! Hả? Hạo Thiên, cậu đứng đây từ bao giờ thế làm tớ giật cả mình”.
Hạo Thiên không nói gì, đi lên trước nắm tay Ngọc Hy:“Chúng ta về thôi”

“Ê này, hai đứa tụi này cũng đợi cậu đấy nhá”
“Ồn ào quá”

Buổi tối đến, hôm nay trời không trăng mà chỉ có sao.

Người ta thường nói rằng khi xuất hiện mặt trăng sẽ chẳng có sao-sao nhường vị trí tâm điểm cho trăng.

Còn khi trời đầy sao lại chẳng có chăng, bởi trăng nhường chỗ cho sao toả sáng.
Ngọc Hy ngồi ngáp ngắn ngáp dài trong phòng Hạo Thiên, cậu đang chăm chú giảng bài cho cô hiểu còn cô lại đang buồn ngủ.

Ngọc Hy chống tay lên cằm gật gật vài cái.
Cốc
“Aa”
Hạo Thiên cốc nhẹ lên trán Ngọc Hy, cô khẽ kêu lên.

Cậu nghiệm khắc phê bình:“Giang Ngọc Hy, nghiêm túc học bài”.

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||
Bình thường Hạo Thiên đâu có gọi cô là Giang Ngọc Hy đâu.

Chỉ khi nào tức giận cậu mới gọi như thế.

Ngọc Hy nhận ra đây không phải lúc ngủ, cô dụi dụi mắt mấy cái cho tỉnh táo rồi chăm chú nghe giảng.

Trong đầu Ngọc Hy thầm nghĩ có cậu bạn trúc mã xuất sắc như vậy cũng tốt đó chứ, chẳng có điểm gì để chê mỗi tội hơi nghiệm khắc, suốt ngày bắt cô học bài mà thôi.

Mà kể cũng cảm ơn Hạo Thiêm rất nhiều, nhờ cậu mà cô mới đỗ trường cấp 3 bao nhiêu người mơ ước chứ không có cậu thì cô trượt lâu rồi không còn ngồi ở đây được đâu.
***

Sáng sớm, trước 30 phút mọi học sinh 10a1 đều có mặt tại lớp học.

Ngồi chăm chú nhìn lên bảng, hôm nay Hạo Thiên sẽ gọi một số bạn lên kiểm trai kiến thức đã học cộng với khả năng áp dụng được đến đâu dựa trên cơ sở lí thuyết đã cho để áp dụng vào bài tập tương ứng.

Kèm theo đó là những bài giảng, mẹo học tiếng anh bổ ích, hứng thú gây kích thích bạn học đến với bộ môn.

Cách dạy của Hạo Thiên rất mới mẻ, đầu tiên cậu khơi gợi ham muốn trong mỗi người.

Dạy học luôn quan tâm tới cảm xúc của mỗi bạn, khi giảng xong thay vì chuyển sang lượng kiến thức khác luôn hoặc cho ngồi làm bài tập thì cậu lại có hướng đi hoàn toàn khác.

Cậu giảng bài, với mỗi bài cậu sẽ đưa ra ví dụ minh hoạ điển hình, công thức ngắn gọn mà không mất đi giá trị vốn có ban đầu, vẫn giữ nguyên hình thức trình bày.

Đối với phần từ vựng thay vì cho học sinh hoc “vẹt” như thường ngày, Hạo Thiên thường lấy ví dụ những việc thường ngày, sắc âm dí dỏm vào mỗi thể loại.

Kết hợp cả bốn kĩ năng nghe-nói-đọc-viết vào bài giảng của mình.
Cô Giao Liên đi qua lớp cũng khá bất ngờ với mọi chuyện xảy ra, sao tự nhiên lớp lại chăm tới như vậy? Hay do mình dạy lớp thường nhiều rồi, đây là lớp chọn cơ mà! Dù sao tụi nhỏ chăm cũng là điều dễ hiểu thôi, sao tự dưng đầu óc mình lại nghi với chẳng ngờ cái thái gì chứ! Hàng tá suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô giáo Giao Liên nhưng cô vẫn chẳng hay biết chuyện xảy ra trong lớp mấy hôm nay.
Lăng Đình Tuấn bình thường được mệnh danh có tiếng lười học, không bao giờ chịu giở sách vở ra học bỗng nhiên hôm nay chăm chỉ lạ thường khiến Ngọc Hy và Đinh Âm Âm hết hồn.

Các tiết khác cậu ta vẫn ngủ như thường trong giờ nhưng hễ cứ đến lúc Hạo Hiên giảng bài là liền bật dậy, chăm chú nghe giảng lại còn thêm cả ghi chép bài.

Xem ra công tử nhà họ Lăng đã quyết tâm thay đổi mọi thứ rất nhiều rồi, dù sao cũng nên cảm thấy vui khi một con lợn toàn ngủ biết dậy học bài như vậy mà..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận