Trọn Đời Trọn Kiếp (Hắc bang)

Xúc cảm ấp áp mềm mại trên môi khiến một kẻ luôn tỉnh táo điềm tĩnh như Lãnh Dạ cũng phải đình trệ một lúc, hai tay cũng quên không ngăn Nhan Thất lại. Lãnh Dạ không rõ tình cảm của mình với Nhan Thất là gì nhưng anh chỉ biết rằng một người cực kì bài xích với phụ nữ như anh lại không hề chán ghét nụ hôn của cô,thậm chí có chút xúc động muốn tận hưởng nó. Và một kẻ luôn bá đạo như anh tuyệt đối không để cho bản thân mình chịu thiệt nên liền nghĩ gì làm nấy. Anh khẽ chế trụ chiếc đầu nhỏ của cô rồi hôn cô thật sâu. Chiếc lưỡi dài khẽ tách hai hàm răng trắng bóc chui vào khoang miệng cô thăm dò, trêu chọc quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô chơi đùa. Mùi hương hoa hồng phảng phất và xúc cảm kì lạ khiến Lãnh Dạ có chút hưng phấn. Nụ hôn của anh giống như con người anh vậy,nóng bỏng, mạnh mẽ và thậm chí có phần thô bạo. Cho đến khi cả hai đều không thở nổi nữa mới lưu luyến buông cô ra. Ngay khi anh định tiếp tục tận hưởng cảm giác này lần nữa thì có tiếng gõ cửa bên ngoài. Chiếc xe đã dừng lại
_ Chủ nhân. Đến nơi rồi.
Lãnh Dạ kìm nén cảm xúc của mình rồi nhìn lại con mèo nhỏ trong ngực. Cô lúc này đôi mắt khép hờ, hai gò má ửng hồng như quả đào chín mọng khiến người ta chỉ muốn cắn một cái. Đôi môi sưng đỏ cùng với quần áo xộc xệch không chỉnh tề càng làm tăng vẻ kiều mị quyến rũ đến tận xương. Lãnh Dạ khẽ nhíu mày, nhanh chóng chỉnh lại quần áo thật chỉnh tề cho cô rồi tự mình bế cô xuống xe. Hiện tại người cô càng ngày càng nóng, anh cũng không biết là thuốc này có gây hại đến cơ thể cô hay không nữa. Còn về việc kia... về sau còn nhiều thời gian mà.
Chu tước và Bạch Hổ đã chờ sẵn trong phòng, khi thấy Lãnh Dạ ôm Nhan Thất bước vào thì đôi mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.
_ Tước, Chú mau xem cho cô ấy.
Chu tước là một trong "bộ tứ" những thuộc hạ đắc lực của Lãnh Dạ, nhưng cũng giống như Daniel rất giỏi y thuật. Giống như tên gọi, anh ta có một đầu tóc đỏ rực vô cùng nổi bật, khuôn mặt anh tuấn nhưng lại có vẻ phong lưu cà chớn giống một playboy chính hiệu. Tuy thế chỉ là người trong Lãnh Gia đều biết anh ta nguy hiểm đến mức nào.
Chu tước nhìn người con gái xinh đẹp vừa được đặt trên giường, trải qua mấy phút ngạc nhiên liền bắt đầu tiến hành kiểm tra cho cô. Dù anh rất thắc mắc là tại sao chủ nhân lại tự mình bế một cô gái nhưng hiện tại phải chữa khỏi cho cô ta trước đã rồi tính.
Kiểm tra nhiệt độ của người trên giường,hai hàng lông mày Chu Tước nhíu chặt lại. Nhan Thất ở trên giường mắt nhắm nghiền nhưng lại không ngừng giãy giụa, hai tay quờ quạng trên người mình.
_ Chủ nhân. Nếu thuộc hạ đoán không lầm cô ấy trúng phải Mx35.
_ Là cái gì.?
_ Là loại mị dược mới được sản xuất tại Nhật, được mấy tên đại gia quý tộc rất yêu thích. Loại này chỉ cần uống vào một viên sẽ gây cho người ta cảm giác nóng khắp người rồi dẫn đến ham muốn tình dục, cực kì hưng phấn. Hơn nữa dược tính cực mạnh,cao gấp 5 6 lần xuân dược thông thường .. hòa tan thuốc này với rượu thì...dù là một kẻ cường tráng hay lí trí đến mấy cũng sẽ trở nên dâm đãng.

_ Có cách nào giải không??- Đây mới là điều quan trọng nhất lúc này
_ Chủ nhân. Nếu muốn giải dược thì cách tốt nhất là tìm nam nhân hoan ái- nhìn thấy chân mày nhíu chặt của Lãnh Dạ Chu tước liền biết điều nói tiếp- Tuy nhiên loại dược này không hại đến thân thể. Nếu như có thể chịu được cảm giác nóng rát đau ngứa trong 6 giờ thì dược sẽ tự giải. Chỉ có thể tiêm thuốc giảm đau thôi nhưng không thể tiêm quá liều nếu không sẽ gây hại đến sức khỏe cô ấy. Bây giờ phải làm..
_ Tiêm thuốc cho cô ấy đi.
_ Dạ.
_ Chủ nhân. Tại sao Nhan Thất lại bị bỏ thuốc- Thanh Long thắc mắc- Là do ả Kyu đó sao.
_ Ả ta không bỏ thuốc cô ấy mà muốn bỏ thuốc ta. Nhưng chén rượu của ả đưa cô ấy lại giành uống.
Lãnh Dạ chậm rãi nói khiến cho cả 4 người ở đó đều tức giận. Khốn khiếp. Dám cả gan bỏ thuốc chủ nhân. Mụ đàn bà dâm đãng đó chắc chắn cũng có ý đồ với chủ nhân.
_ Nóng quá... khó chịu quá.
Tiếng rên rỉ gần như nức nở trên giường thu hút sự chú ý của Lãnh Dạ
_ Cô ấy thế nào rồi.
_ Chủ nhân. Đã tiêm thuốc rồi nhưng cảm giác nóng rát khó chịu vẫn sẽ kéo dài.. hay ngài đi nghỉ trước đi.. Thuộc hạ sẽ chăm sóc cô ấy.

_ Tất cả ra ngoài đi.
_ Chủ nhân.
_ Ra ngoài!!
Lãnh Dạ không kiên nhẫn lặp lại. Mấy người trong bộ tứ đều hiểu ý mà lui ra ngoài,đóng cửa lại. Xem ra bọn họ đã đánh giá thấp vị trí của cô gái này trong lòng chủ nhân rồi.
Lãnh Dạ tiến đến bên giường, hai bàn tay to nắm lấy hai bàn tay nhỏ bé đang không ngừng kéo quần áo, thậm chí còn để lại vài vết xước trên da thịt trắng nõn. Cô thế này sẽ làm bị thương mình mất. Lãnh Dạ mặt không đổi, tim chẳng biết có loạn hay không nhanh chóng cởi hết quần áo trên người cô ra chỉ để lại đồ lót. Nếu như không làm như vậy cô vẫn sẽ tiếp tục giãy giụa.
Nhan Thất đang cảm thấy vô cùng nóng rát khó chịu đột nhiên lại chạm đến một cơ thể mát lạnh khiến cô không ngừng nhích gần về phía anh. Đôi mắt mơ hồ phủ một lớp sương mù lúc này dường như đã mất đi tiêu cự, lí trí gần như đã mất chỉ còn dựa vào bản năng.
_Ưm... Mát quá.. thật là thoải mái.
Lãnh Da cũng mặc cho cô làm loạn trên người mình, ánh mắt càng ngày càng trầm đục. Nhưng Nhan Thất dường như chưa thấy thỏa mãn, chỉ ôm một lúc cơ thể sẽ lại nóng lên. Cô muốn nữa.. muốn nữa... muốn nhiều hơn nữa...
_ Tôi khó chịu quá. Nóng quá...
Tiếng rên rỉ khó chịu truyền ra từ cái miệng nhỏ. Chu tước đã nói dược này nếu không hoan ái sẽ gây ra cảm giác nóng bỏng khó chịu thậm chí là đau đớn.

Lãnh Dạ nhìn cái miệng nhỏ nhắn ướt át không ngừng mấp máy lại nhớ nụ hôn trong xe ô tô. Không phải cô khó chịu sao. Vậy để anh giúp cô đi. Người khẽ lật một cái, anh đã nằm đè lên trên người cô,đôi môi phủ kín môi cô..Chỉ là nụ hôn lần này dịu dàng hơn một chút, anh kiên nhẫn phác họa đường nét trên môi cô, cùng với chiếc lưỡi nhỏ của cô tỉ mỉ chơi đùa. Còn Nhan Thất thì trong cơn mê chỉ biết níu lấy hai vai anh mà không biết rằng mình đang đưa dê vào miệng cọp. Hai người tiếp tục nụ hôn ướt át mà triền miên, đôi tay Lãnh Dạ theo bản năng vuốt ve làn xa mềm mại dưới thân. Da của cô rất tốt, mềm mại trơn trượt như da em bé,sờ vào cảm giác rất tuyệt. Thật ra trong mấy chuyện như thế này một kẻ chưa từng động qua phụ nữ như Lãnh Dạ có thể nói cũng là một tay mơ. Nhưng thật ra trong mấy chuyện này đàn ông dường như luôn rất có thiên phú không tự học cũng thành tài.
Cho đến khi cả hai không thể nào thở nổi nữa thì Lãnh Dạ mới rời khỏi môi cô. Nhan Thất lúc này giống y con gấu koala, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân kẹp chặt lấy hông anh. Hai người dính chặt vào nhau không một khe hở. Cô lúc này chỉ biết bám víu vào anh như cọng cỏ cứu mạng. Đôi môi không ngừng lướt trên cổ , trên mặt anh.
Lãnh Dạ đè nén một luồng khí nóng tích tụ ở bụng dưới, cầm khuôn mặt nhỏ của cô lắc lắc một chút
_ Em có biết em đang làm gì không. Nhìn cho kĩ xem tôi là ai.
Nhan Thất bị lắc không những không tỉnh mà càng thêm choáng váng. Đôi mắt long lanh cố mở to nhìn Lãnh Dạ.
_ Anh là... anh là ai... tôi khó chịu quá...
Rồi đôi tay nhỏ cũng chẳng dừng lại mà tiếp tục vuốt ve lồng ngực rắn chắc của anh.Xem ra dược tính của thuốc này rất mạnh
_ Mèo hoang, em đang đùa với lửa đấy.
Xem ra cô đã hoàn toàn mất đi ý thức rồi, lại dám trắng trợn khiêu khích một người đàn ông, lại còn là một người đàn ông cực kì có hứng thú với cô.
_ Nóng quá... hu hu.. nóng quá.
Lãnh Dạ nghe tiếng nức nở của cô, lại nhìn thân thể hai người gần như trần trụi tiếp xúc, thở dài một hơi rồi cứng rắn cố định hai tay cô, ôm cô vào lòng thật chặt. Không ngờ một người như anh cũng có ngày muốn mà không làm.. nhưng mà anh biết rằng nếu như bây giờ anh chiếm đoạt cô, dù chỉ là để giải dược thì cô sẽ rất hận anh.
Cứ thế hai bên , một bên tiến, một bên lùi trải qua suốt đêm. Lãnh Dạ chỉ có thể giúp cô giảm bớt thống khổ bằng cách tắm nước lạnh rồi ôm cô vào lòng, tắm đến mức cả tay chân anh đều lạnh toát như băng.......

Sáng sớm hôm sau.
Đau quá. Đầu đau như búa bổ vậy. Nhan Thất tỉnh dậy trên chiếc giường kingsize rộng lớn. Cả người ê ẩm. Chớp chớp mắt cho tỉnh táo quan sát xung quanh, Nhan Thất giật nảy mình khi thấy khuôn mặt tuyệt mĩ gần kề ngay trước mặt. Là Lãnh Dạ. Sao anh ta lại ở đây. Không đúng. Đây khônng phải phòng cô. Vậy sao cô lại ở đây. Nhìn lại người mình, Nhan Thất cả kinh. Sao cô laib không mặc quần áo... Rõ ràng hôm qua bị tập kích..sau đó cô cảm thấy chóng mặt..sau đó...sau đó.. sao cô lại không nhớ gì hết vậy...
_ Em tỉnh rồi sao.
_ Sao tôi lại ở đây - Nhan Thất lấy lại bình tĩnh, trên khuôn mặt lạnh tanh không chút cảm xúc. Nếu như là cô gái khác chắc chắn là sẽ hét lên hoảng loạn còn Nhan Thất thì không. Những gì cô được huấn luyện không cho phép cô được như vậy. Nhan Thất chưa từng xảy ra chuyện nam nữ hoan ái nên không biết nó như thế nào nhưng như trong sách nói lần đầu tiên sẽ rất đau... Còn nếu như đã thực sự xảy ra chuyện gì... cô sẽ giết anh ta!!!
Nhìn khuôn mặt ẩn ẩn sát khí của Nhan Thất, Lãnh Dạ cười khổ trong lòng,lạnh nhạt phun ra vài chữ.
_ Em bị bỏ thuốc.
_ Thuốc... thuốc gì..- Nhan Thất đang định hỏi thuốc gì lại nghĩ về ngày hôm qua. Chén rượu đó!! Nếu vậy mục tiêu của cô ả Kyubi đó là Lãnh Dạ chứ không phải là cô.
_ Không có chuyện gì xảy ra đâu. Còn quần áo của em là do em tự mình cởi, hơn nữa là em chủ động ôm lấy tôi không buông.
_ Thật sao.. vậy là anh.. chăm sóc tôi cả đêm sao..- Nhan Thất cũng có chút ngại ngùng. Cứ nghĩ đến cảnh cô bị mị dược hành hạ không ngừng phóng túng là cô lại hận không thể giết mình
_ Em nghĩ sao- Lãnh Dạ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt cô. Vậy mà cô còn định giết anh cơ đấy.
_Nếu vậy..cảm ơn anh.
Nhan Thất nhanh chóng quấn chăn che đi cơ thể mình rồi nhặt quần áo mặc vào. Cũng may không có gì xảy ra. Xem ra anh ta cũng là một người tốt. Còn ả Kyu đó,cô nhất định phải giết ả ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận