Thủ đô Roma, Italy.
Tại bể bơi của một tòa biệt thự rộng lớn.
Giữa làn nước xanh là một cô bé đang say mê mà lặn ngụp trong dòng nước. Động tác của cô bé rất nhanh, rất chuẩn cũng rất đẹp mắt. Chỉ thấy làn tóc đen thấm ướt trải ra như dòng suối mềm mại, bộ bikini màu đen làm nổi bật làn da trắng nõn. Những tia nắng đầu tiên của buổi sớm xuyên qua dòng nước trong, khẽ vuốt ve làn da và mái tóc , phủ một lớp ánh vàng khiến cho cô bé từ xa như một thủy tinh linh, đẹp lại mơ hồ mờ ảo. Cô bé bơi thỏa thích liền từ từ lại gần phía mép bể bơi, khẽ vuốt lại mái tóc để lộ ra gương mặt trắng nõn tinh xảo. Những giọt nước đọng trên hàng mi dài như cánh quạt , nhẹ chảy dọc theo gò má rồi trở về với dòng nước ban đầu.
Cô gái khẽ gạt mấy dòng nước vương ở khóe mắt, vừa chớp chớp đôi mắt to đen linh động để nhìn cho rõ thì đã thấy một đôi giày da màu đen ngay trước mặt. Cô theo phản ứng ngẩng đầu lên liền thấy ngược bóng là một người đàn ông cao lớn tuấn mĩ, trên người khoác một chiếc áo sơ mi màu cafe cùng với chiếc quần âu cùng màu nhìn lạnh lùng mà sang trọng. Chỉ tiếc rằng trên tay anh ta lúc này lại đang cầm một chiếc khăn bông lớn màu trắng làm mất hết cả mĩ cảnh.
_ Hàn, anh dậy rồi sao.
Đúng vậy, người đàn ông đó chính là Vân Hàn còn cô gái tất nhiên không ai khác ngoài Nhan Thất. Nhan Thất từ khi bắt đầu huấn luyện đã rất chăm chỉ rèn luyện thân thể bằng việc hình thành thói quen chạy bộ hoặc là bơi buổi sáng. Và trong suốt bảy năm, mỗi lần cô chạy xong hay bơi xong đều sẽ thấy một người đàn ông an tĩnh đứng đợi, trên tay anh sẽ cầm một chiếc khăn bông để cô lau người, rồi sẽ dùng giọng điệu nhu hòa nhất mà hỏi cô " Nha đầu, có mệt hay không" Nhan Thất đã dần quen với sự chăm sóc của anh và dần dần cô cũng có chút ỷ lại vào điều đó..
Nhan Thất nhanh nhẹn bám vào tay anh nhảy lên bờ lộ ra thân hình quyến rũ của thiếu nữ mới lớn. Bơi lội không chỉ giúp cô rèn luyện sự linh hoạt dẻo dai mà nó còn giúp cho cô có một thân hình rất đẹp và săn chắc.
_ Nha đầu, mệt không.
Vân Hàn mở rộng chiếc khăn bông lớn bao bọc cơ thể nhỏ bé của cô vào bên trong, giọng điệu cưng chiều hỏi.
_Không có. Minh với Phong đã dậy chưa??- Nhan Thất khẽ mỉm cười trả lời.
_ Họ đang ở trong chờ em đó. Vào thay đồ rồi xuống ăn sáng thôi.
_Được.
Vân Hàn một cánh tay khoác lấy bờ vai Nhan Thất rồi hai người sóng vai nhau bước vào nhà trong sự vui vẻ. Họ không hề biết rằng sau một ô cửa sổ tầng trên có một đôi mắt màu xám đang quan sát tất cả mọi việc...
............
Sau khi Nhan thất tắm rửa thay xong quần áo đi xuống nhà đã thấy ba người Minh Phong Hàn quây quần bên chiếc bàn ăn. Mỗi buổi sáng 4 người bọn họ sẽ cùng nhau dùng cơm, nói chuyện, hòa thuận mà ấm áp như một gia đình
_ Tiểu Thất, lại đây ngồi đi.- Lâm Phong nhìn thấy Nhan Thất đã tươi cười vui vẻ, kéo ghế bên cạnh mình để cho cô ngồi. Nhan Thất cũng không khách khí liền ngồi xuống, khẽ mở miệng
_Minh, Phong. Chào buổi sáng.
Daniel cũng mỉm cười gật gật đầu :
_Tiểu Thất, vết thương sao rồi.- Daniel là một trợ thủ của nhà Mộ Dung, giỏi ám sát giết người nhưng đối với y thuật cũng rất giỏi. Vết thương của Nhan Thất là do anh điều trị
_ Em đã khỏi từ lâu rồi. Em không yếu đuối như vậy đâu.
Nhan Thất có chút bất mãn mở miệng, giọng điệu có chút giống trẻ con. Ai bảo là từ sau khi cô bị thương trở về ba người họ coi cô cứ như là gấu trúc trong sở thú ấy, không cho đi đâu. Nói cái gì mà" Em đã hoàn thành tốt nhiệm vụ rồi, phần còn lại để bọn anh xử lí" . Vết thương này có nhằm nhò gì chứ, đến cả da non cũng đã lên rồi . Nói đi cũng phải nói lại, thật may mắn là từ sau vụ đó hành trình trên biển cũng rất thuận lợi, lô hàng cũng đã chuyển xong. Mặc dù lượng hàng ở B7 là ít nhất nhưng nếu so với một lô hàng bình thường là gấp đôi gấp ba. Nếu như thật sự bị hủy mất cũng không biết làm như thế nào để bồi thường.
Nhan Thất từ sau khi đến Ý cứ quanh quẩn trong nhà,cũng không có gặp lại Lãnh Dạ. Hai nhà ở chung trong một biệt thự lớn nhưng lại chia ra hai khu riêng biệt ngăn cách nhau bằng một mảnh sân rộng. Nhan Thất nghĩ đến mấy ngày ngồi nhà liền bực bội, khuôn mặt thường lạnh nhạt lại hiếm khi mà bĩu đôi môi anh đào nhỏ nhắn. Lại nói, Nhan Thất thường chỉ bày ra tính cách thật của mình trước những người thân của mình mà thôi còn trước mặt người khác, cô đều là một bộ dáng lạnh như băng, đến cười một cái cũng lười.
Ba người Minh, Hàn, Phong nhìn cô bất mãn, cũng biết cô chán đến chết rồi nhưng mà họ thật sự không an tâm. Mấy ngày trước thấy cô cả người toàn vết thương lớn nhỏ ở tay, chân, lưng; quần áo thì đầy máu trở về,hai người Minh, Phong liền rất ăn ý mà nổi sùng lên, nhưng nhiều hơn là đau lòng tự trách. Bảo bối của bọn họ luôn được bọn họ bảo vệ trong lòng bàn tay, chỉ mới ra ngoài đã gặp biết bao nguy hiểm. Bọn họ cũng hiểu rằng trải qua những lần nhiệm vụ như vậy cô mới có thể trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn để tự bảo vệ mình. Nhưng hiện tại nhìn cô bị thương như vậy, bọn họ đều muốn mặc kệ tất cả, không muốn cô phải làm bất cứ điều gì, bọn họ sẽ dùng tính mạng của mình để bao bọc cô, cho đến khi họ chết...
_ Được rồi, tiểu Thất. Nhiệm vụ cũng đã hoàn thành rồi. Anh cũng đã báo cáo với đương gia, bọn anh cũng được cho phép nghỉ ngơi vài ngày.. Tối anh dẫn em đi chơi được không?- Minh không đành lòng nhìn cô buồn bã, liền mở miệng
_ Thật. - Nhan Thất nghe đến việc được ra ngoài thì hai con mắt sáng lên như mèo vớ được cá. Cái biểu cảm kia giống như kiểu nếu như Minh dám nói không thì cô nhất định sẽ không để yên cho anh
_ Thật!! Cũng may là Minh rất thức thời mà gật đầu. Hai người Vân Hàn và Lâm Phong cũng không nói gì coi như đồng ý, có lẽ ba người họ cũng đã bàn bạc với nhau cả rồi.
.........
Đêm ở Roma rất đẹp. Thành phố bất tử này như chìm trong ánh đèn vàng sáng đặc trưng mà nhu hòa, phô ra vẻ đẹp tuyệt mỹ của những tòa kiến trúc tinh tế nổi tiếng thế giới. Giữa đường phố rộng lớn bốn người gồm ba nam một nữ sóng vai đi cạnh nhau hấp dẫn sự chú ý của người đi đường. Lí do rất đơn giản là bởi vì họ đều rất mang vẻ đẹp của người châu Á phương Đông ,nam thanh nữ tú mỗi người một vẻ. Bên trái ngoài cùng là người đàn ông tuấn mĩ yêu dị, đôi đồng tử màu xanh dương nổi bật và mái tóc màu nâu đậm, kết hợp giữa vẻ đẹp của người phương đông và phương tây. Đi bên cạnh anh ta cũng là một người đàn ông rất cao lớn nhưng lại có khuôn mặt barbie dễ thương đáng yêu như trẻ con. Cuối cùng phải kể đến người đàn ông đi bên phải ngoài cùng,thân hình cáo lớn kiện mĩ kết hợp với khuôn mặt lạnh như băng càng tăng thêm khí chất lạnh lùng mà quyến rũ. Chỉ là ba người đàn ông đẹp trai ấy lại coi người con gái đứng giữa làm trung tâm, luôn không dời mắt khỏi cô. Cô gái đó còn rất trẻ, chỉ khoảng 17 18 tuổi nhưng lại rất đẹp. Các đường nét trên khuôn mặt đều rất tinh xảo không tì vết. Chỉ là gương mặt của cô cũng rất lạnh, khí chất lạnh nhạt cùng với bộ đồ đen càng thêm phù hợp.
Bốn người Nhan Thất đi trên đường hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt của trai gái trên đường nhưng có vẻ họ chẳng bận tâm đến điều đó. Có mấy người đàn ông đẹp trai định tiến lại gần Nhan Thất làm quen nhưng thấy ánh mắt như muốn giết người của ba người đàn ông bên cạnh nên lại thôi.
_Chúng ta đi chỗ khác được không. Mấy chỗ này em biết hết rồi.
Đứng cạnh đài phun nước Trevi, một trong những đài phun nước nổi tiếng thế giới, Nhan Thất mở miệng. Cô đến đây đua xe mấy lần, mấy chỗ hẹn hò lãng mạn này không phù hợp với cô cho lắm
_ Em muốn đi đâu.- Vân Hàn ra ngoài cũng chỉ vì Nhan Thất, nghĩ cô muốn đến chỗ khác chơi liền hỏi
_ Đi theo em.
Nhan Thất kéo ba người Minh, Hàn, Phong đến một khu dưới lòng đất. Chỉ thấy cô rất thuần thục gõ ba tiếng vào một ô cửa sắt lớn, khi ô cửa nhỏ mở liền nhét tiền vào và nói " Bốn người ". Hai ba giây sau đã thấy cánh cửa sắt rộng mở cùng với tiếng Ý trầm đục của hai người cao lớn khuôn mặt dữ tợn đứng canh cửa." Chào mừng đến với chợ đen"
Nhan Thất kéo ba người đi sâu vào bên trong. " Chợ đen"- nói một cách khác chính là một thế giới ngầm tại Roma. Tất cả những người đến đây để mua bán, ăn chơi, đánh bạc, đua xe... cái gì cũng có. Bạn thâm chí có thể lấy tính mạng của mìm ra cược, thắng.. bạn sẽ có rất rất nhiều tiền còn nếu như thua.. thì sẽ phải chết rất đau khổ. Ở đây rất hỗn tạp, đầy đủ loại người nhưng cũng rất kích thích đối với những kẻ muốn kiếm tiền.
_ Tiểu Thất, em hay đến đây lắm sao- khuôn mặt baby của Lâm Phong dưới ánh đèn lộ ra một nụ cười rất nguy hiểm. Đáng chết. Cô mới bao nhiêu tuổi mà đã dám đến chỗ này chơi.
_ Em cũng mới biết thôi.- Nhan Thất có chút chột dạ không dám nói là em đến đây rất thường xuyên. Kẻ khác không biết chứ cô rõ nhất nụ cười kia kinh khủng đến thế nào, Phong có lẽ là tức giận.
_Được rồi mà. Em tự biết chừng mực mà. Em dẫn các anh đi chơi
Nhan Thất mỉm cười lấy lòng rồi kéo tay ba người đến một quầy thi bắn súng. Không giống như thi bắn súng bình thường là súng sơn,súng giả thì súng ở đây là hàng thật giá thật. Người đến chơi chỉ cần bỏ ra vài chục đô la rồi thi bắn vào các bia hình người. Nếu như bắn trúng những điểm đỏ sẽ được đến mấy ngàn đô. Coi như là bỏ 1 ăn 10 nên rất nhiều người đến thử sức. Nhan Thất đưa tiền cho người chủ rồi lấy bốn cây súng cho bốn người. Trên bia hình người là cái chấm đỏ biểu thị cho các huyệt vị nguy hiểm trên cơ thể người. Thường thường người chơi sẽ được phát 1 hộp 5 băng đạn, mỗi băng 7 viên để bắn trong thời gian 1 phút. Ai bắn được trúng cả 35 huyệt sẽ được 500 đô. Nhan Thất chưa từng chơi qua trò này, cô cảm thấy nó thật là nhàm chán. Chỉ là lâu lắm không tập bắn, cô muốn đọ sức với ba người kia một lần
_Chúng ta so đi. Nhanh hơn là thắng. - Nhan Thất không nói bắn trúng nhiều hơn là thắng mà bảo nhanh hơn bởi vì cô biết rõ đối với bọn họ việc bắn trúng chính là chuyện nhỏ. Ngay cả cô cũng thấy nó thật dễ dàng.
Ba người Minh Hàn Phong vẫn còn khó chịu với việc cô hay đến cái nơi nguy hiểm này nên cũng không hứng thú cho lắm. Hơn nữa càng ngày càng nhiều người vì vẻ ngoài của họ mà xúm vào xem. Có mấy tên còn huýt sao tán tỉnh Nhan Thất trắng trợn khiến họ chỉ muốn giết người.
Nhan Thất thấy thế liền đảo tròng mắt nghĩ ngợi rồi cắn răng phun ra một câu.
_ Được rồi, dù sao cũng đã đến đây rồi. Người thắng được quyền đưa ra một yêu cầu. Vậy được chưa.
Ba người kia nghe thấy vậy liền thay đổi thái độ, rất ăn ý phun ra bốn chữ" Là em nói đó" rồi cần súng đi về vị trí của mình. Nhan Thất nghĩ lại cũng thấy có chút hối hận nhưng thôi lỡ rồi, chơi trước đã.
_Chuẩn bị, bắt đầu.
Ngay khi tiếng hét vừa dứt, chủ hàng bắt đầu bấm giờ là hàng loạt tiếng súng nổ lên. Mỗi một viên đạn bắn ra đều chính xác ghim vào tử huyệt trên người bia bắn. Bốn người đều hết sức nghiêm túc và tập trung, họ thay băng đạn với tốc độ nhanh đến chóng mặt... Pằng pằng pằng. Mấy người lúc đầu còn khinh thường Nhan Thất nhỏ tuổi giờ liền há hốc mồm kinh ngạc. Từng phát đạn của cô bắn ra vô cùng chuẩn xác như thể đó là điều hết sức dễ dàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghiêm túc, khi thi đấu Nhan Thất chưa bao giờ cợt nhả.
Pằng pằng. Hai phát đạn cuối cùng vang lên báo hiệu đã có người thắng cuộc. Nhan Thất nhìn Vân Hàn đã hạ súng xuống, chỉ thấy thất vọng vì bản thân tụt lùi chứ không hề nghĩ đến điều kiện kia. Đúng vậy, Vân Hàn là người thắng cuộc khi dùng có 30 giây mà bắn 35 phát đạn, tức là chưa đến 1 phát một giây. Nhan Thất, Lâm Phong và Daniel đều là 31 giây rưỡi.. Daniel và Lâm Phong thì rất bực bội vì tuột mất điều kiện kia còn về phía Vân Hàn... đây là lần đầu tiên anh nở một nụ cười tươi khi thắng cuộc (Cười gian đấy @@)
Ba người nhận tiền thưởng đi lòng vòng chơi thêm vài trò rồi chuẩn bị trở về.
Khi bốn người đang đi trên đường, đột nhiên có một cô gái từ phía xa chạy tới,đằng sau nó là một nhóm người giống như đang đuổi theo sau.. Không biết tình cờ hay cố ý mà cô gái này cứ chạy về phía bọn Nhan Thất, khuôn mặt sợ hãi giàn giụa nước mắt trông rất điềm đạm đáng yêu. Cô gái này trốn sau lưng Nhan Thất, không ngừng hô lên"Help me, please help me"
Nhan Thất còn chưa hiểu điều gì đang xảy ra đã bị cô gái ôm chặt cứng . Nhan Thất tính cảnh giác bình thường vốn cao lại ghét bị người lạ đụng chạm nên liền nghi ngờ , chau mày muốn tách cô gái kia ra. Nhưng, ngay khi Nhan Thất vừa mới quay đầu lại chỉ thấy một tiếng xé gió rất nhanh. Theo bản năng và kĩ năng được huấn luyện bao năm , Nhan Thất liền nghiêng sang một bên đồng thời thúc thật mạnh vào bụng cô gái kia. Cô ta ăn đau liền bị ngã ra sau. Cũng may Nhan Thất phản ứng kịp nên con dao trên tay cô gái kia không cắt trúng cổ họng cô mà chỉ sượt qua vào cọng tóc. Cô gái kia không ngờ Nhan Thất phản ứng nhanh như vậy liền rút súng ra Ngay lập tức nhóm người Nhan Thất và cả nhóm người tưởng như đang đuổi theo cô gái kia đồng loạt rút súng ra. Vân Hàn đang đứng đối mặt với bọn người kia liền nhanh nhất rút súng bắn chết ba người. Nhan Thất thì bắn vào hai tay ,vai và chân cô gái kia ngay từ khi cô ta vừa ngã xuống để cô ta không động đậy được.Nhan Thất không muốn cô ta chết, cô còn muốn tra khảo cô ta. May mắn ngay cạnh đó là một sạp hàng, bọn Nhan Thất liền nhanh chóng nấp sau sạp hàng rồi ngắm bắn. Nhóm người kia khá đông, khoảng mười mấy hai mươi người nhưng khả năng bắn súng so với bọn Nhan Thất thì không đáng để so sánh. Chỉ thấy bốn người liên tục ngắm bắn, tránh những đường đạn, người chết cũng ngày càng nhiều. Những người đến chơi đứng gần đó cũng đã chạy hết,họ không muốn bị liên lụy. Khi người cuối cùng ngã xuống cũng là lúc bốn người Nhan Thất bước ra. Nhan Thất lạnh lùng đi đến bên cô gái kia, giơ mũi súng, giọng điệu lạnh như băng
_Ai phái cô tới. Nói!!
Cô gái kia vào giờ khắc đối mặt với họng súng lại nở nụ cười
_Haha. Fake?? Everything just begins.
( giả mạo sao?? Tất cả mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi.)
Đầu cô ta gục về một bên, chết. Cô ta cắn lưỡi tự sát rồi.
Minh, Hàn, Phong đứng bên cạnh Nhan Thất, nghe cô gái nói có chút không hiểu. Tút tút tút. Daniel thấy có người gọi liền bắt máy, nghe xong khuôn mặt càng trở nên ngưng trọng. Anh dập máy, quay sang ba người còn lại:
_ Tiểu Thất. Miki chết rồi. Bị người ta giết.
Nhan Thất sững người. Chết rồi. Miki chết rồi sao. Miki cũng là một thành viên của tổ chức nhưng là người thế thân cho cô. Từ sau khi Nhan Thất bị ám sát vài lần khi vẫn còn ở Mộ Dung gia, Mộ Dung Xung đã tìm một bé gái trong tổ chức dịch dung thành Nhan Thất. Hàng ngày Miki mang bộ mặt của Nhan Thất đóng vai người cháu gái Mộ Dung Thất được Mộ Dung Gia nhận nuôi, yếu đuối hiền lành, là cô tiểu thư được nuôi trong nhà kính. Hôm nay Miki bị giết chết, chẳng lẽ bí mật của cô..
_Bị giết sao.. là ai giết.- Lâm Phong cũng rất ngạc nhiên khi nghe tin này. Miki tuy không giỏi bằng Nhan Thất nhưng cũng tuyệt không yếu đuối đâu.
_Không biết. Sáng nay, cô ấy bị bắt cóc rồi giết. Khi xác bị vứt trước cửa nhà Mộ Dung trên má còn viết một chữ Fake, lớp mặt nạ cũng đã bị lột ra. Đương gia nghĩ rằng thân phận của tiểu Thất có lẽ đã bị lộ, yêu cầu chúng ta bảo vệ cô ấy 24h.
_ Nếu như thật sự đã bị lộ, vậy bọn ám sát ban nãy rất có thể là bọn chúng. Thật sự có thể nhanh chóng tìm đến chúng ta như vậy...- Nhan Thất kinh ngạc
_ Đúng vậy. Miki đã bị lộ là kẻ giả mạo. Kể từ bây giờ,em sẽ rất nguy hiểm. Tiểu thất, trước hết chúng ta về biệt thự đã.. chúng ta phải có kế hoạch rõ ràng......
Lời tác giả: Văn tuôn nên là chương dàiiii. Phần sau sẽ bắt đầu cuộc đời đầy chông gai của Nhan Thất. Âm mưu đầy rẫy. Nam chính cũng sẽ xuất hiện nhiều hơn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...