Chương 31: Săn mồi.
Lý Đàn có chút tò mò suối nước nóng bên kia, nàng dùng tay nâng một dòng nước lên, nước suối từng giọt từng giọt trượt qua kẽ hở ngón tay, từ loáng thoáng chầm chậm trở nên rõ ràng, nàng làm lại một lần nữa, lặp đi lặp lại, đem bàn tay mình thành một vũng nước nhỏ, lấp đầy rồi lại thả ra, xả hết rồi lại lấp đầy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng chưa từng ngâm suối nước nóng màu trắng sữa gần giống như hồ dán thế này, vì thế giống như người quê mùa nhìn trái nhìn phải, ngạc nhiên vô cùng. Dù sao suối nước nóng cũng chỉ có một mình nàng, không ai có thể đến xem nàng làm trò cười, nên khiến nàng có thể ngắm đủ, nghịch ngợm trọn vẹn.
Lý Đàn nhất thời nghịch ngợm, lao đầu vào trong suối nước nóng, nàng muốn tận mắt nhìn xem bên trong suối nước nóng này có phải cũng là màu trắng sữa như vậy hay không, nếu mở mắt ở bên trong, có thể như thân ở trong sương mù không thấy chút nào không.
Nàng ẩn náu tiến vào, mở mắt trong chốc lát, chỉ cảm thấy một mảnh hỗn độn, vì thế càng nỗ lực muốn nhìn xa một chút, lại qua một lát nữa thì cảm thấy thật sự lặn đến hoảng, vội vàng giãy giụa bơi lên.
Dưới ánh trăng, rừng trúc, giữa làn gió nhẹ, mái tóc dài như thác nước đang ở trong không trung phất lên một đường vòng cung, bọt nước văng khắp nơi, đọng lại chút hạt sương, chỉ thấy toàn thân đẹp tựa tuyết của nàng, gần như hơi phát sáng, không chút tì vết.
Nước suối theo thân thể nàng nhỏ giọt xuống, vệt nước như mực, ánh trăng làm bút, miêu tả ra đường cong của cơ thể nàng, trong sự kinh diễm nhìn ra một chút đáng thương, trong sự thuần khiết lộ ra ba phần phóng đãng.
Nàng sặc, cả người phát run, vì thế khối trân châu kia rung động rủ xuống, bức ảnh mỹ nhân lập tức sống lại, thật sự là hoạt sắc sinh hương, không thể không yêu.
Lý Đàn chỉ cảm thấy đôi mắt có chút nhức ngứa, đại khái là lưu huỳnh trong suối gây nên, nhìn sự vật có chút khó chịu.
Rất lâu rồi nàng chưa phạm phải việc ngu xuẩn như vậy, rốt cuộc cuối cùng cũng không nhìn rõ dưới đáy suối là cảnh tượng gì, thật sự là xôi hỏng bỏng không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý Đàn tự thấy không nghiêm trọng, bởi vậy cũng không muốn gọi người đến chẩn bệnh chữa trị, nàng cũng không muốn truyền ra chuyện cười lớn “Mắt Thái hậu có tật, vì sao ư? Là vì muốn mở mắt nhìn vật trong suối nước nóng” thế này.
Vì thế chỉ làm như không có chuyện gì, nàng nói cho bản thân biết chờ nghỉ ngơi một ngày thì đỡ rồi, kiềm chế bất an âm ỉ.
Ngâm suối nước nóng xong, nàng lấy tinh dầu bạch chỉ và bùn núi lửa mát xa toàn thân, Lý Đàn ghé vào bên cạnh giường trúc, chờ đợi cung nữ chuyên xoa bóp đến hầu hạ.
Những cung nữ này đều là tuyển lựa bên ngoài cung từ nhỏ, có bàn tay nở nang, vóc dáng cao hơn nữ tử bình thường, bởi vì chuyên môn hầu hạ quý nhân, để phòng ngừa tiết lộ chứng bệnh trên người quý nhân, đều cố ý chọn nữ câm, ngày ngày huấn luyện, còn phải học tập y thuật còn tinh thông huyệt đạo.
Lý Đàn đã sớm muốn thử xem, tiếc rằng trước kia Quý phi yêu nhất là chuyện này, động một tí là muốn trắng đêm mát xa, mấy người thay phiên, còn muốn sưu tầm từ dân gian mấy đứa trẻ câm, vì thế cung nữ mát xa này cũng thành một biểu tượng xa hoa lãng phí.
Lý Đàn sợ bị người khác chỉ trích, bởi vậy vẫn luôn không thử, hôm nay mượn cớ chữa bệnh, cuối cùng có thể trải nghiệm một chút.
Đôi mắt nàng không tiện, mở ra đã có hơi đau, trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi, cũng may hơi nóng nước suối bốc lên, khiến nàng không cảm thấy lạnh, ngược lại có chút nóng.
Trong hơi nóng ở đây Lý Đàn có chút mơ màng sắp ngủ, đột nhiên cảm nhận một bàn tay chạm lên lưng, đầu ngón tay nhẹ nhàng hôn lấy da thịt như ngọc, móng tay tinh tế được dũa nhẵn bóng mượt mà, lướt qua xương vai hơi nhô ra, để lại chút ngứa ngáy nho nhỏ.
Lý Đàn gần như rất ít bị người khác đụng chạm trực tiếp, bởi vậy, có chút khó chịu vặn vẹo, nhưng lại phát hiện hai cánh tay đặt lên, thành thực dán lên, ngăn động tác của nàng lại.
Xúc cảm làn da nhẵn bóng nhẹ nhàng dính lên khiến cho Lý Đàn thở phào nhẹ nhõm, bọt nước chưa khô theo động tác này tích tụ nhỏ xuống, giống như đóa hoa sen dính mưa, màu sắc lại như trăng non mới lên.
Đôi tay kia dùng lực từng chút từng chút, hơi vào sâu trong da thịt ấm áp, giống như đang chơi đùa miếng đậu hũ hạnh nhân, ngậm ở trong miệng nhấm nháp.
Đôi xương bướm tinh xảo thướt tha nhẹ nhàng, thỉnh thoảng theo động tác mà hơi run lên, cơ thể xinh xắn như vậy, hơi cô đơn một chút, tựa như không chịu nổi sức lực như vậy, trong miệng tràn ra mấy tiếng thở dốc không nghe rõ.
Đôi tay kia lại như được khích lệ, dán chặt, ấn chặt, dùng thịt bàn tay dày dặn xoa nắn cơ thể Lý Đàn.
Nó hơi dùng lực, Lý Đàn đã không kiềm chế được phát ra âm thanh run rẩy, âm thanh kia tựa như bị hơi nước dày đặc đệm lên, ung dung tản ra bể tắm lớn như vậy, dừng ở trên mặt nước, tiến vào trong lòng người, trực tiếp có thể ép Thánh nữ phát điên.
Sương mù giống như dệt một lớp gấm lên trên cơ thể nàng, tay của hắn như cây kéo, xoa nắn, nhéo nghiền, nhất quyết phải lột bỏ tất cả ngăn cách, chạm đến nơi chân thực.
Lý Đàn có thể cảm nhận được lực tay lập tức nặng hơn, đôi tay này sao lại lớn như vậy, tựa như có thể một phát nắm lấy nàng.
Nàng vừa mới ngâm suối nước nóng, làn da còn hiện lên màu anh đào, cực kỳ nhạy cảm, thậm chí có thể cảm nhận được vết chai thật mỏng trên bề mặt, vết chai trên gò tay nối liền thành một đường nhỏ ma sát làn da mềm mại nhất của nàng.
Đôi tay kia thuận theo xương sống lưng của nàng, lướt qua từng chi tiết, không một chút sơ sẩy, cho dù là sự ngứa ngáy trong xương cốt đều được đôi tay này chăm sóc thích đáng, dùng lòng bàn tay ấm áp làm cho thoải mái.
Cặp mông tựa như bạch đào nhô lên, eo nhỏ phía trước căng chặt, ở giữa điểm xuyết đôi hõm Vệ nữ, giống như chỗ lõm xuống giữa cánh sen.
Đôi tay này không chút thương tiếc, lập tức đánh chiếm xuống dưới, giống như người hái sen nắm lấy tâm nhụy mềm mại nhất.
Bàn tay hắn lấp kín hõm Vệ nữ, ngón tay hắn xoa nắn bên eo mẫn cảm, năm ngón tay tách ra, vì thế thịt mềm kia bèn từ khe hở hơi tràn ra ngoài, màu trắng sữa nhẵn mịn trước mắt, là phong tình vô hạn nhất.
Lý Đàn có chút khó nhịn, bèn lên tiếng chặn lại, “Đừng ấn, trước tiên thoa dầu bạch chỉ lên đi.” Trong giọng điệu của nàng hơi ngừng lại mang theo tiếng thở dốc khe khẽ, tựa như trực tiếp câu lấy lòng người.
Vì thế đôi tay kia rời đi ngắn ngủi một lát, sau đó Lý Đàn cảm thấy từ trên cao rơi xuống một ít dính nhớp, rơi trên lưng nàng, đọng lại thành một vũng nhỏ, sau đó tràn đầy tản ra, kết cấu dền sệt dày như màu hổ phách tản ra trên làn da nàng, mang theo một cảm nhận gần như nóng rực.
Chất lỏng kia không cần đẩy, tản ra không hết, chỉ có thể chờ tự thân nó sau khi thấm đẫm thuận theo độ nghiêng liên tiếp tản ra ngoài, từng chút từng chút leo lên thân thể Lý Đàn, như ốc sên bò lên, chậm chạp ma sát.
Thậm chí tinh dầu từ sườn bên nàng trượt xuống, vẽ ra từng vệt nước dài ngắn không đều nhau, giọt dầu dần dần chạy đến bầu ngực, cặp ngực kia vì nằm bò mà bị đè ép, tràn ra một một vùng thịt vú, tinh dầu bị nơi phập phồng này ngăn lại, hợp thành một vũng nhỏ, lại tiếp tục trào ra, kết hợp thành một vùng dính nhớp như đang săn mồi hai bầu ngực mềm mại.
Một bàn tay phủ kín lên, hào phóng giải cứu nàng bị vây khốn trong dục vọng, tay kia xoa nắn tinh dầu, khiến nó phủ kín cả bầu ngực trắng tuyết, lau sạch nước suối sau khi thanh tẩy, nơi đó lộng lẫy bóng loáng, tựa như là sự mê hoặc hấp dẫn nhất.
Đôi tay kia cũng không kháng cự được dụ hoặc, dạo khắp thân thể của Lý Đàn, nó lướt qua xương hồ điệp, chuyển lên bả vai mảnh khảnh, lại nắm chặt lấy cánh tay mềm mại, nắn vuốt, xoa lấy, khiến thịt cánh tay mềm mại động đậy theo ý chí của nó.
Nó thuận theo sườn bên trượt đến vòng eo căng mịn, hai tay bao vây chặt chẽ eo nhỏ chưa đến một nắm tay kia, siết chặt, sức lực lớn dọa người, tựa như muốn xuyên thấu qua da thịt, nắm chặt lấy trái tim nàng.
Lý Đàn cảm thấy hơi nóng trong nước có lẽ đều ngưng lại trên mặt nàng, mồ hôi lấm tấm trên trán nàng, tóc mái ẩm ướt, từng sợi từng sợi dính trên trán nàng, thậm chí có một vài sợi rơi vào trong miệng nàng, đầu lưỡi xẹt qua ngậm sợi tóc vào trong miệng, có cảm giác triền miên tinh tế.
Hơi nóng rất nhanh từ làn da nàng tiến vào trong cơ thể, trên người nàng mỗi một nơi đều tản ra hơi ấm, khiến nàng thất thần, chỉ còn dư lại da thịt này còn sống, thở dốc, khát vọng, trầm luân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...