Chương 22: Phá thế cục.
Lý Đàn cho mọi người lui xuống, ban ngày ban mặt nằm ở trên giường xem thoại bản, vừa xem vừa ăn anh đào, rất ung dung tự tại. Hôm nay nàng đã thắng lợi hoàn toàn, tâm tình rất tốt, đúng là thích hợp phóng túng một chút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng lén lút đổ thuốc dâng lên vào trong bình cao ngang người cạnh tấm bình phong, bệnh này là do nàng tỉ mỉ có được, không thể để khỏe lên quá nhanh.
Ngày đó nàng phát giác có điều khác thường, nhưng nàng không thể dùng tay mình vạch trần chuyện này, bằng không cho dù có thể đả thương người bày ván cờ, cũng sẽ bại lộ cơ sở ngầm nàng bày bố bên cạnh tiểu Hoàng đế, chuyện động tay động chân này, ngược lại tự mình thương tổn 800.
Nhưng nàng cũng không thể buông xuống nhẹ nhàng như vậy, cho dù nàng muốn đề phòng, nhưng chỉ có ngàn ngày làm trộm, không có ngàn ngày phòng trộm, không có cách này, hai người kia tất nhiên có cách khác, nếu như đạt được, nàng lại cực kỳ bị động với cuộc hôn nhân của Hoàng đế, càng khó nhúng tay.
Như vậy, cũng chỉ có để Hoàng đế tự mình phát hiện, còn nếu không thì để lại dấu tích cho Hoàng đế phát hiện.
Trước đây mẹ mạnh con thơ, buông rèm chấp chính, sau khi trả lại quyền hành, quan hệ của nàng và Hoàng đế lúng túng lâu như vậy, cho dù biết sắp xếp cũng không tiện xuống tay. Nàng cần một lý do hay để phá thế cục này, nàng rơi xuống nước chính là vũ khí sắc bén phá thế cục.
Vì thế, nàng trăm phương ngàn kế mà chuyển qua boong thuyền dùng yến tiệc rượu, vì để rơi xuống nước tự nhiên. Cho dù cái này không đủ sức nặng, nàng ra tay ở trong rượu, cũng đủ để khiến cho Hoàng đế nghi ngờ.
Xu hướng ba thế lực đã lâu, nàng yếu đi, mạnh lên tất nhiên là thế lực hai bên còn lại, gắp lửa bỏ tay người như này, đã kéo được hai người kia xuống nước.
Hoàng đế sẽ không vui vẻ khi bàn tay thuộc hạ vươn dài như thế, nếu có thể tìm hiểu nguồn gốc, tra ra bọn họ ra tay ở Khánh Nguyên Điện thì càng hoàn mỹ, vừa lúc thuận lý thành chương loại bỏ sạch cơ sở ngầm phân bố trước đây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà nàng còn bị rơi xuống nước, tự thân khó bảo toàn, đều đã bị ép đến bước này, nhìn qua tất nhiên càng thêm vô hại mà dễ lợi dụng, cũng nổi bật lên sự ngang ngược bất thường của hai người kia.
Như vậy, trong ba nơi này, nếu Hoàng đế muốn chọn một thanh đao thuận tay, nàng trở thành lựa chọn tốt nhất. Bất kể hắn chĩa kiếm vào hôn sự hay là muốn mượn nó làm đề tài vung kiếm, Lý Đàn đều là người ra mặt thích hợp hơn cả.
Hôm nay trước tiên nàng lấy “Thiên tử chi hiếu” khuyên bảo, lại lấy bệnh tật yếu ớt, lấy thêm bệnh tật kéo dài làm ví dụ, nhắc nhở hắn nên rút thân ra, chỉnh lý tử tế, tiến thêm một bước thu đại quyền về trong tay, mà giai đoạn này, hắn có thể mượn cớ bệnh tật, bàng quan, tránh phiền toái.
Về phần nàng nha, thì vừa vặn có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này, ngăn cách sự quấy rối của hai phe kia, lôi kéo tiểu Hoàng đế, củng cố quan hệ giữa hai bọn họ.
Với Hoàng đế, hắn có thể được tiếng thơm, lưỡi dao sắc bén, quyền hành, một mũi tên trúng ba con chim, mà với Lý Đàn, thì có thể đả kích phe đối lập, liên minh mới kết hợp với Hoàng đế, đục nước béo cò, ngư ông đắc lợi, trù tính những chỗ tốt cho tương lai của bản thân.
Đây là biện pháp đôi bên có lợi, nàng đã nghĩ rất lâu mới có thể nghĩ ra cách này, nàng đắc ý mà phun ra hạt anh đào, nằm sấp trên giường, vừa lật thoại bản, vừa nhấc hai chân lên trời đung đưa trước sau. Nhìn qua rõ ràng giống như tiểu cô nương non nớt, ai ngờ tới bên trong lại cay nghiệt như vậy.
Có ai nghĩ đến vị chính khách cay nghiệt quen thói hô mưa gọi gió chấn động, trên đường đến ở Sướng Xuân Viên lại bị thua thiệt lớn, Lý Đàn vẫn luôn say xe, cộng thêm bệnh tình chưa khỏi, trên đường nôn ra một đống bừa bộn.
Trước đây Hoàng đế chưa cùng nàng ra khỏi cung, cho dù biết nàng có bệnh này, cũng không biết lại nghiêm trọng như vậy. Nhìn nàng nôn đến dịch mật cũng sắp phun ra, lập tức muốn quay đầu ngựa hồi cung.
Lần này Lý Đàn lại cuống lên, nàng thật sự bệnh nặng một trận, không giả dối chút nào, đến bây giờ cũng không dám khỏe lại hoàn toàn, mới đổi được cơ hội này, sao có thể bị hủy đi dễ dàng như vậy.
Muốn nói nàng ác sao? Đương nhiên là tàn nhẫn rồi, đặc biệt tàn nhẫn đối với mình, trời lạnh như vậy, nước sâu như vậy, nói nhảy là nhảy, thậm chí còn không tiếc xuống tay làm bệnh tình nặng thêm.
Nhưng ngươi không đối xử tàn nhẫn với chính mình, người khác sẽ đối xử tàn nhẫn với ngươi, đây là bài học cuối cùng phụ thân đích thân dạy nàng năm đó.
Lý Đàn dùng tình cảm để đả động, dùng lý trí để khiến người khác hiểu, cuối cùng trấn an được tiểu Hoàng đế, đoàn xe tiếp tục hướng về phía trước, chỉ là lúc này tốc độ chậm lại rất nhiều, cho dù cô vợ nhỏ không ra được cửa lớn mà đi cửa nhỏ bước không xong, sợ rằng đi còn nhanh hơn đoàn xe một chút.
Lý Đàn thực sự có chút không chịu nổi, vốn đã không thoải mái, còn phải chịu sự chờ đợi này tra tấn, nàng vừa với nôn, mặc dù đã nôn vào trong chậu được lót tàn hương tinh mịn nhất, rơi xuống lập tức được bao phủ, Nguyệt Yến cũng lập tức ra ngoài đổi, bởi vậy cũng không có mùi gì, nhưng trong lòng Lý Đàn lại cảm thấy khó chịu, liên tục súc miệng ba lần.
Lúng túng như vậy, tiểu Hoàng đế kia không những không né tránh mà còn tiến đến gần, đích thân ngồi chung xe ngựa với nàng.
Mặc dù chuyến này tuy là hắn đi “Hầu mẫu”, nhưng hôm nay cũng đã ra khỏi cửa cung, vẫn không lọt một chút tin tức, thật sự là còn kính nghiệp hơn “Người mẹ hiền hậu” như nàng, trước đây bản thân “đánh cờ” kém hơn một chiêu, bị cái thỉnh cầu trả lại quyền hành của hắn đánh cho trở tay không kịp, ngược lại cũng không tính là oan.
Nhưng hắn vừa lên như vậy, nàng càng không cần giữ ý giữ tứ, nằm xuống tạo hình như X vùi đầu nghỉ ngơi, cũng không tiện bảo Nguyệt Yến đưa thoại bản cho nàng để phân tán sự chú ý, quá không trang trọng.
Thật sự là tức chết người mà.
Trong lòng Lý Đàn có oán, lại thêm bệnh say xe, không có tinh thần, tính cách vốn có cũng có chút giấu không được, giẫm lên vết xe đổ, hướng về người bị hại đã lâu phát tiết tính khí.
Mà người bị hại trước đây trí nhớ lại ngắn, rõ ràng phát hiện ra Lý Đàn không đúng, vẫn nhất quyết tiến lên phía trước, thật sự là muốn chết.
Lý Đàn rất ít khi ốm, nhưng vừa ốm thì cực kỳ tùy hứng, điều này từ trước đến nay hắn đều biết, màn diễn trò tỉnh lại kia đã tiêu hao hết sự kiên nhẫn không nhiều của nàng, bây giờ không có tinh thần, tính nết càng không tốt, nhưng Hoàng đế thích nhìn Lý Đàn phát cáu, đặc biệt là phát cáu với hắn, vẫn tốt hơn là nàng cố tình ra vẻ hay thật sự bệnh nặng khó qua khỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...