Chương 21: Nụ hôn khóe môi.
Mấy ngày này, Lộ Hỉ mắt thấy tiểu Hoàng đế ngày ngày chải đầu cho Lý Đàn, đút ăn, mang thuốc, bản lĩnh hầu hạ người khác luyện càng thêm thuần thục, thật sự cảm thấy vị thiên tử này làm nghề nào yêu nghề đó, cho dù ban đầu không được đầu thai ở hoàng gia, cho dù trở thành một người quét đường, có lẽ cũng có thể quét đến sạch sẽ nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lộ Hỉ lại không biết vị tiểu Hoàng đế này làm chuyện khác, cũng không nhất định có thể nghiêm túc như vậy, bây giờ hắn chỉ là chìm trong vui thích, bởi vậy đặc biệt gắng sức mà thôi.
Huống hồ ở nơi Lộ Hỉ không nhìn thấy, mới là nơi lạc thú chân chính của hắn.
Tất cả sự vụ của Lý Đàn, hắn không cho người khác động tay vào, hiện giờ người bên cạnh Lý Đàn lại còn đều bị tạm giam, sự trắng trợn của hắn ngược lại cũng không đến mức lộ liễu, tiểu Hoàng đế coi đây là cớ, ngay cả chuyện tư mật lau người thay quần áo như vậy cũng ôm hết vào người.
Vào nửa đêm, Lý Đàn chìm vào giấc ngủ say như bình thường, tiểu Hoàng đế lại chuyên chọn những thời khắc như này thay quần áo cho nàng. Mặc dù bên ngoài hắn tấm lòng rộng mở, rất thẳng thắn, tự nhận chỉ là hành động khẩn cấp vì không ai hầu hạ, nhưng trên thực tế cũng không tự chủ được chọn thời gian Lý Đàn khó tỉnh táo nhất để xuống tay.
Hắn nhẹ nhàng cởi áo trong của Lý Đàn, giống như cẩn thận mở lễ vật chờ mong đã lâu, làn da tựa như ngọc dần dần lộ ra, cổ nàng giống như thiên nga vậy, xương quai xanh kéo dài đến bả vai nhô lên tinh xảo, như núi non nhô lên trong mây trời vậy, quả mọng đỏ thắm trên đó, vòng eo nhỏ nhắn yêu kiều không quá một nắm tay, còn có bí cảnh hắn từng dùng môi lưỡi khoan dung nó.
Hắn hoàn toàn muốn dựa vào yêu thương chiếm làm của riêng.
Hơi thở gấp của Hoàng đế có chút dồn dập, nhưng mà thân thể trần trụi của Lý Đàn vì ngày xuân lành lạnh mà khẽ run rẩy, hắn lại mềm lòng, vì nàng đổi y phục, trân trọng khép chặt cổ áo, đặt nàng trở lại trên giường.
Thật lâu sau, ở nơi cách khóe môi nàng một tấc, rơi xuống một nụ hôn, còn nhẹ hơi so với lông chim nhưng nặng tình hơn cả chân tâm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cứ như thế hoang đường ba ngày, cuối cùng Lý Đàn cũng hoàn toàn tỉnh táo, sau khi nàng khỏe lại, chuyện thứ nhất chính là để Hoàng đế đến gặp nàng.
Nghe thấy có người thông truyền, nàng vội vàng làm bộ ho khan, chờ Hoàng đế tiến vào, Lý Đàn làm bộ bệnh tình nặng nề, suy yếu không có sức lực mà nở một nụ cười tái nhợt, nói khẽ, “Lần này ai gia có thể được cứu, hoàn toàn dựa vào Hoàng đế, Hoàng đế kim tôn ngọc quý như vậy, nhưng lại vì ai gia mà đặt mình vào nguy hiểm, ai gia thật sự… thật sự là không biết phải nói sao cho phải.”
Nàng coi mình thành vai bà già trên sân khấu, đọc hát cùng làm, một mình diễn đến đã ghiền cực kỳ, chỉ hận trên tay không thể lập tức có thêm một tấm khăn vuông, để lau nước mắt nơi khóe mắt, tỏ vẻ cảm động.
Thế nhưng tiểu sinh hát đối trong vở kịch trình độ lại không được tốt, khi vừa mới nghe nàng đã tỉnh, còn vội vã chạy đến, dáng vẻ quan tâm tình ý chân thành, nhưng thời điểm mấu chốt thế này, không những không vội vàng làm ra dáng vẻ con hiếu không hối hận, tình trạng lo lắng cho mẫu thân, ngược lại có chút cười như không cười mà nhìn nàng.
Là bị lộ tẩy chỗ nào? Không có khả năng nha, nàng tự hỏi kỹ thuật diễn hạng nhất của mình. Vì thế bỏ thêm đòn chí mạng, làm ra dáng vẻ ngu ngơ vừa mới tỉnh, hỏi hắn: “Ai gia ngủ mấy ngày, nghe nói đều là Hoàng đế ngày đêm chăm sóc ai gia, đêm không chợp mắt, cực nhọc không thể nghỉ ngơi, đích thân thử thuốc, lần này lòng hiếu có thể so với Văn Đế.”
Cái mũ cao như vậy chụp lên đầu, nàng không tin hắn không động tâm, đây chính là thanh danh tốt “Thiên tử có hiếu” sẵn có, bản triều lấy Nho giáo trị quốc, cái danh này đủ để cho hắn chắn được rất nhiều phiền toái.
Lý Đàn vì chuyện này đã định, Hoàng đế nhìn nàng lần nữa, khuôn mặt căng tràn sức sống, trong lòng hơi thở dài, đều theo ý nàng đi, cũng không phải là ngày đầu tiên thấy sắc mặt này của nàng, vì thế tiếp lời, “Chỉ cần mẫu hậu có thể khỏe lên, trẫm đã cảm thấy mãn nguyện rồi.”
Lý Đàn thấy hắn thức thời, vội vàng tung ra lời dẫn chuẩn bị đã lâu.
“Lần này ai gia bệnh nặng, khiến Hoàng đế thêm không ít phiền toái phải không, ai gia thường ngày thân thể không tồi, không ngờ được lần này lại có thể bị bệnh thành như vậy, nghĩ đến vẫn là thường ngày điều dưỡng không đủ tỉ mỉ.”
“Mẫu hậu ngày thường hẳn nên bảo trọng thân thể.”
“Hoàng đế nói phải, nghĩ đến cơ thể này, ngày thường rất có tinh thần, bèn cho rằng mọi thứ đều tốt, nhưng lại không biết bao nhiêu mệt mỏi đều giấu tận dưới đáy, dưới một kích của bệnh tật, liền cực kỳ nguy hiểm.”
Hoàng đế nghe xong lời này, trầm mặc trong chốc lát, mới đáp: “Mẫu hậu nói phải.”
Lý Đàn vừa lòng gật đầu: “Ai gia đã suy nghĩ kỹ, lúc trước Hoàng đế nói đến Sướng Xuân Viên tĩnh dưỡng, đúng là một ý kiến hay, hiện giờ ai gia cũng nhàn hạ rồi, cũng có thể đến Sướng Xuân Viên nghỉ ngơi một chút.”
Hoàng đế nghe được lời này, cũng không thấy rạng rỡ gì, ngược lại hơi nhăn mi, “Mẫu hậu đã quyết định?”
“Đúng vậy, một người đàn bà như ai gia, ở đâu cũng đều giống nhau, chỉ là lo cho Hoàng đế, vất vả như thế, lại rơi xuống nước cảm lạnh, mặc dù tuổi trẻ, trước mắt không sinh bệnh, song suy cho cùng không có lợi cho long thể, ai gia thật sự rất đau lòng. Nhưng dẫu sao Hoàng đế cũng là thiên tử, không nhàn rỗi như ai gia, có thể đến nơi đó tĩnh dưỡng, haizzz.”
Lần này Hoàng đế chuyển tâm tình, tinh tế đánh giá vẻ mặt của Lý Đàn,sau đó cười nhẹ: “Mẫu hậu bệnh nặng mới khỏi, dời đến Sướng Xuân Viên tĩnh dưỡng, tất nhiên trẫm nên ở bên cạnh tận hiếu với mẫu hậu, trẫm sẽ cùng mẫu hậu di giá đến Sướng Xuân Viên.”
Lý Đàn nhận được lời hứa, cùng tán gẫu với Hoàng đế mấy câu bèn giả bộ mệt mỏi, để hắn lui xuống.
Màn này nhìn thì như đối thoại mẫu tử hòa thuận, dưới mặt nước yên ả lại giấu giếm lốc xoáy, ngươi tới ta đi, đấu đá với nhau, không cần nói nhiều, đã đạt được giao dịch chính khách.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...