Trời Lạnh Rồi Để Tổng Tài Đi Uống Thuốc Đi

Đường Đường nghe lời Sa tổng moe moe, lên giường ngủ sớm, nhưng đằng sau của cậu vừa nóng rát vừa đau xót, hơn nữa còn liên tục mộng xuân, cho nên Đường Đường cả đêm cũng không ngon giấc.

Ngày hôm sau, cậu ỉu xìu rời giường rửa mặt, vừa đánh răng vừa suy nghĩ, mình với xà tinh bệnh tổng tài đã phát sinh quan hệ hai lần, vậy tại sao lần trước mình không đau, lần này lại đau muốn chết? Chẳng lẽ lần này thằng cha thần kinh kia chơi trò bạo lực?!

Đường Đường vừa nghĩ đến đây, động tác trên tay nhất thời trở nên hung tợn, cơ hồ muốn chà rớt răng của mình.

Mình bị ăn kiền mạt tịnh tận hai lần, đều là thằng cha xà tinh bệnh tổng tài kia nhân cơ hội mình uống say sau đó giở trò rượu say loạn x!

Cậu luôn cảm thấy mình thân là một một thằng đàn ông, còn là một thằng đàn ông có giới tính thẳng tắp!!! Cho nên cậu không thể cứ như vậy cho qua, nhất định phải gom hết can đảm tìm tới cửa nói chuyện!!! Phải đi chất vấn thằng cha Sa tổng!!! Chọn thời điểm thích hợp nện vào mặt ổng một phát, cho ổng biết sự lợi hại của một thằng đàn ông!!!

Đường Đường đi vào thang máy của công ty, cậu bỗng chợt nghĩ, vạn nhất xà tinh bệnh Sa tổng cũng giống như trong truyện của mình, thầm mến íu-đúi thụ, vậy phải làm sao bây giờ?

Sau đó, cậu nháy mắt bị suy nghĩ của chính mình làm cho nổi da gà.

Vào văn phòng, Lục Manh Manh cùng Cao Dương đã đến, nhìn thấy Đường Đường bèn cười tủm tỉm, rất là có thâm ý. Đường Đường nhìn nụ cười của mấy người kia, biết tỏng tụi nó cũng chả có suy nghĩ tốt lành gì, còn tưởng cậu tối hôm qua thật sự đi chơi tình một đêm.

Đường Đường trợn trắng mắt liếc hai người kia một cái, nói, “Làm sao?”

Cao Dương cười, ghé sát vào khoác vai Đường Đường, “Chậc chậc… Đường Đường nè, phát đạt rồi a, nhớ đừng quên bạn bè a, chúng ta dầu gì cũng là đã từng nằm chung ổ chăn mặc chung quần, hảo cơ hữu (1) nha!”

Lại còn cơ hữu nữa cơ đấy…

Đường Đường liếc cậu ta, hỏi: “Anh có hiểu hảo cơ hữu nghĩa là gì không đấy?”

Cao Dương quay sang nhìn Lục Manh Manh, “Chị Lục dạy cho anh đó.”

Hai người còn đang nói chuyện chợt nghe thấy trường phòng ho hai tiếng, Đường Đường ngẩng đầu nhìn lại, lại trông thấy Sa tổng đi vào văn phòng, hơn nữa còn làm mặt than, tựa hồ mang theo luồng hơi lạnh như băng, lạnh lùng liếc cậu một cái. Đường Đường bị liếc đến ngớ ra, rõ ràng là mi cường x ông đây! Hơn nữa còn làm tận hai lần!

Kỳ thật Sa tổng sắc mặt không tốt không phải là do nhìn thấy Đường Đường, mà là anh không thích thấy Cao Dương cùng Đường Đường ôm vai bá cổ, hơn nữa lúc anh chuẩn bị vào phòng, còn thấp thoáng nghe thấy Cao Dương nói cái gì mà “nằm chung ổ chăn”!

Dục vọng chiếm hữu của Sa tổng mãnh liệt đến mức hâm dở, đương nhiên anh sẽ không vui.

Mọi người trong phòng chào hỏi anh, Sa tổng ngay cả mí mắt cũng không thèm chớp một cái, lạnh mặt chui vào phòng vách kính, rầm một tiếng đóng sập cửa lại.

Trưởng phòng trừng Cao Dương cùng Đường Đường, bắt đầu mắng mỏ: “Đến công ty mà còn ồn ào cái gì thế hả! Các cậu có biết Sa tổng bình thường thích yên tĩnh không?!”


Đường Đường và Cao Dương nhìn nhau, sau đó quyết tâm ngậm miệng không nói lời nào, nếu như dám cãi lại một câu, sếp nhất định sẽ lải nhải bọn họ đến chết.

Trưởng phòng thấy hai người như thế, coi như đã biết sai, sau đó lại nhắc nhở một câu, “Hôm nay có khách quí tới công ty bàn chuyện làm ăn với Sa tổng. Văn phòng của Sa tổng lại nằm ngay sát phòng của chúng ta, nhớ chú ý biểu hiện của mình đấy.”

Không có ai nói gì, ông ta hài lòng gật đầu, rời đi. Kỳ thật, trong khi đó đám Đường Đường đã mở QQ công ty ra tám chuyện.

Bạn có 1 tin nhắn mới từ nhóm [Sa tổng mỗi ngày đều moe moe]

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Ai ai, mấy đứa có biết bữa nay là ai tới công ty của mình hông nè?

[Tần tui sắp giàu]: Chị Lục có vẻ đắc ý quá nhỉ, nhất định là chị biết rồi chứ gì.

[Đường cát]: Ai thế?

[Cao phú soái]: Chắc không phải chồng cũ của chị Lục đâu hả?

[Đường cát]: 13 Đúng rồi, đến “chồng” thôi mà chị Lục cũng còn không có chứ nói gì đến cũ!

[Lục Manh Manh mất ngủ]:!!!!!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Hai thằng tiện nhân tụi bay!!!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Chị đây sớm muộn gì cũng sẽ có được một ông chồng vừa cao to đẹp trai vừa có tiền lại ôn nhu săn sóc có biết chưa hả?!

[Đường cát]: Chị Lục à, dưa hái xanh không ngọt, hơn nữa thời buổi này đàn ông tốt đều đi yêu đàn ông cả rồi, chị đừng đi làm pháo hôi nha chị[Lục Manh Manh mất ngủ]: …

[Cao phú soái]: HAHAHAHAHAHAHA!!!

[Tần tui sắp giàu]: Phụt! Đường Đường em độc miệng quá đi!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Tụi bay rốt cuộc có muốn biết hay không a!!!

[Đường cát]: Khách quí tới cũng đâu có cho chúng ta tiền, biết để làm chi?

[Lục Manh Manh mất ngủ]: …


[Lục Manh Manh mất ngủ]: Thôi được rồi, thấy mấy đứa muốn biết đến như vậy, chị sẽ nói cho mấy đứa nghe!

[Đường cát]: …

[Tần tui sắp giàu]: …

[Cao phú soái]: …

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Là Thời Minh Châu, vừa mới được lên bìa tạp chí XX đó nha!!!

[Đường cát]: Ai vậy, không biết.

[Cao phú soái]: 157 Em chưa bao giờ xem tạp chí giải trí cả.

[Tần tui sắp giàu]: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!

[Tần tui sắp giàu]: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA THỜI MINH CHÂU A, NAM THẦN AAAA!!!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Đúng ó đúng ó!!! Nam thần siêu siêu đẹp choai!!!

[Đường cát]: Cao tử, các cô ấy phát xuân rồi sao?

[Cao phú soái]: Còn chưa tới mùa xuân a.

[Lục Manh Manh mất ngủ]: () Hứ Chị biết tỏng mấy đứa ghen tị nam thần đẹp choai, nam thần không chỉ đẹp choai, còn có tiền, hơn nữa lại còn ôn nhu săn sóc. Khỏi phải nói, đây chính là ông xã chất lượng tốt nhất trong lòng các chị em phụ nữ đó nha!

[Cao phú soái]: Ừm… Đại nhân, người này cực kỳ khả nghi!

[Đường cát]: Ừm… Bản quan kết luận, hắn nhất định là gay.

[Tần tui sắp giàu]: …

[Lục Manh Manh mất ngủ]:!!! Không có khả năng!!! Hồi xưa Thời Minh Châu cũng từng cưới vợ đó!!!


[Đường cát]: = = Chị Lục, bộ chị khát khao đến mức này luôn rồi a, trai li hôn rồi cũng muốn?

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Đường Đường!!! Từ nay về sau trên giang hồ!!! Chúng ta đoạn tuyệt!!!

[Đường cát]: Nữ hiệp!!! Thủ hạ lưu tình!!! Ta biết ta sai rồi, ta sai rồi a!!!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Hừ!

[Cao phú soái]: Mà em hỏi thật, ổng là ai vậy a, nam thần? Là minh tinh sao?

[Tần tui sắp giàu]: Này mà cũng hỏi, công ty mình mắc gì phải phí tiền mời minh tinh về. Thời Minh Châu không phải minh tinh, ảnh là Thời gia đại thiếu gia, hiện tại anh ấy đã lên nắm quyền Thời gia rồi, hào môn chói sáng đó nha! Móng tay của ảnh so với chú đem bán đi còn nhiều tiền hơn!

[Lục Manh Manh mất ngủ]: Đúng đó đúng đó, nam thần đến ký hợp đồng, hưng phấn quá đi, thật muốn nhìn một cái[Đường cát]: …

10 giờ, đặc trợ Ngô đến văn phòng của Sa tổng một chuyến, sau khi Sa tổng đi ra, đặc trợ Ngô theo sau còn ôm một chồng hồ sơ, hai người tiến vào một văn phòng khác lớn hơn, chắc là chuẩn bị bàn chuyện làm ăn. Lục Manh Manh cùng Tần Khả còn ưu thương một trận, bàn công chuyện ở phòng khác làm sao mà tụi tui nhìn thấy được chớ!

Hơn 11 giờ, Đường Đường cuối cùng cũng bận bịu xong, hôm qua ngủ không ngon lắm nên cậu chuẩn bị đi pha cốc cà phê uống cho tỉnh người, nhưng cậu vừa nghiêng đầu đã thấy cái cốc của mình lần trước uống xong quên rửa, bên trong đã muốn nổi mốc, nhìn qua thôi còn thấy mắc ói! Đường Đường giãy dụa 10 phút, cuối cùng cũng cầm cốc vào wc rửa, sau đó đi lấy nước nóng pha cà phê.

Đường Đường rửa cốc xong, cậu để cốc ở bồn rửa tay rồi đi vào toilet, lúc bước ra thì quên mất, về tới văn phòng mới nhớ là chưa lấy cái cốc về, rốt cục cậu đành phải vòng trở lại.

Cậu vừa quay về wc, mắt sắc đã thấy được Sa tổng đang đứng cạnh bồn rửa tay, bên cạnh còn có một người đàn ông đang dựa vào tường. Nam nhân khoảng chừng trên dưới 30 tuổi, một thân âu phục phẳng phiu, khuôn mặt tương đối đẹp, cơ thể lại rất cường tráng, hình như là con lai. Anh ta có một đôi mắt sâu thâm thúy, khóe mắt hơi kéo xuống, lúc cười rộ lên bộ dáng rất dịu dàng, hai người tựa hồ còn đang nói chuyện với nhau.

Đường Đường trong lòng máy động, sau đó cậu quyết định vẫn là nên chờ một chút thì hơn, dù sao cậu còn chưa có gom đủ dũng khí đối mặt với tên xà tinh bệnh đè mình những hai lần đâu!

Cậu không muốn đứng nghe trộm người ta nói chuyện, nhưng vừa muốn tránh đi thì đã nghe thấy người ở trong cất tiếng nói. Người đàn ông kia cười cười: “Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, vậy mà tại sao em lại lạnh lùng với anh như vậy? Người ta rất là đau lòng đó nha.”

Đường Đường nghe thấy người kia mở miệng, nhịn không được rùng mình, theo kinh nghiệm viết tiểu thuyết 4 năm rưỡi của Đường Đường, đảm bảo người này gay 50%!!!

Sa Tuân lạnh lùng liếc anh ta một cái, trả lời: “Nếu Thời tổng đã xong việc rồi, sao còn chưa về?”

Thời Minh Châu cũng không chê anh lãnh đạm, “Chuyện công nói xong rồi, giờ nói chuyện tư đi. Anh mời em ăn cơm nhé? Anh biết một nhà hàng tư nhân, mùi vị không tệ, hơn nữa lại khá yên tĩnh riêng tư, em muốn đi không nào?”

Yên tĩnh riêng tư…

Đường Đường nghe thấy cụm từ này, ngay lập tức tặng cho Thời Minh Châu hai chữ – lố lăng! Đảm bảo mi là gay 70%!!!

Sa tổng: “Tôi còn phải đi làm, không có rảnh.”

Thời Minh Châu vẫn tiếp tục cười nói: “Ai nha nha, không chừa mặt mũi cho anh a. Chúng ta đã không gặp nhau nhiều năm như vậy rồi, sao em cứ lạnh lùng với anh vậy, thế nào, cũng nên gọi anh một tiếng anh rể chứ?”

Anh rể?!!!


Đường Đường lại bắt được trọng điểm!

Sa Tuân nhướng mày, “Anh rể cũ.”

Thời Minh Châu: “Cũ hay mới không quan trọng, quan trọng là chúng ta đã từng là người một nhà mà. Hơn nữa người ta không phải vì em mới ly hôn với chị của em sao? Em đúng là đồ bạc tình a, ngủ với người ta xong thì không thèm chịu trách nhiệm…”

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hiện tại, trong lòng Đường Đường chỉ còn vô số dấu chấm than! Mụ nội nó ra là gay 100%, hơn nữa còn là cái đồ cặn bã lố lăng, thằng cha Sa tổng thần kinh kia cũng cặn bã lố lăng nốt!!! Dám đào chân tường nhà chị mình, anh có còn là người hay không a!!!

Tra công!!!

Đường Đường tức giận đến chịu không nổi.

Sa tổng đẩy cái tay đang sờ sờ tay anh của Thời Minh Châu ra, lạnh như băng đáp: “Không dám nhận, Thời tổng cũng đừng chụp cho tôi cái mũ lớn như vậy chứ.”

Thời Minh Châu: “Ai ai ai chớ đi a, ăn với anh một bữa cơm đi a? Ôi, Sa Tuân, sao em nghiêm túc quá vậy hả, anh đùa em một chút thôi mà!”

Sa Tuân không để ý đến anh ta, rút hai tờ khăn giấy lau khô tay, chuẩn bị về văn phòng. Thời Minh Châu lại cứ dùng dằng một hồi, sau đó, chỉ nghe thấy bốp một tiếng. Cái cốc đặt ở thành bồn rửa tay bị anh ta va phải, rớt xuống đất vỡ tan tành.

Đường Đường nghe thấy âm thanh giòn vang, quay đầu lại nhìn. Cậu chỉ thấy mảnh vỡ cái cốc bay ra, cơ hồ văng luôn cả lên chân mình, thù mới hận cũ chồng chất, ngay lập tức điểm của Thời Minh Châu và Sa Tuân trong lòng cậu tụt xuống số âm! Không cần biết đứa nào làm vỡ cốc của tui, dù sao mấy người cũng sẽ không thoát tội đâu! Sa Tuân, mi là đồ tra công!

Sa Tuân từ wc bước ra liền trông thấy bóng dáng căm giận của Đường Đường từ từ đi xa, anh lập tức sửng sốt một chút, nghĩ lại mấy câu vui đùa không đứng đắn của Thời Minh Châu, không biết cậu ấy có nghe thấy hay không.

Anh không hề biết rằng từ thời điểm mà cái mồm nhanh nhảu tai hại của Thời Minh Châu mở ra, Sa tổng đã từ hình tượng người đàn ông dịu dàng hoàn hảo biến thành tra công đi đào tường nhà người khác…

Thời Minh Châu cũng đi ra, thấy Sa Tuân đang nhìn theo một nhân viên của công ty, không khỏi sờ sờ cằm, nói: “Nhân viên đó là ai vậy? Cơ mà công ty của em thật không tồi, người kia eo nhỏ tinh tế, mặc âu phục rất có hương vị.”

Sa Tuân khép hờ mắt, liếc anh ta một cái, một chữ cũng chưa nhả ra nhưng đã làm Thời Minh Châu lập tức rùng mình, cười nói: “Ô hô, ra là người của em a.”

Đường Đường ngồi trở lại trước bàn làm việc, hung tợn nghiến răng, hồi trước còn tưởng rằng Sa tổng chẳng qua chỉ là một thằng cha xà tinh bệnh, không nghĩ tới ổng còn là một thằng hay đi cường x người khác, hơn nữa còn là cái đồ cặn bã!

Nhưng buồn thay, cậu chỉ là một tiểu nhân viên, cậu cũng không dám tiến lên đòi cấp trên đền cốc uống nước cho mình, cho nên đành phải hung tợn bớt chút thời gian lục lọi Taobao, mua một cái cốc mới.

Đường Đường hồn nhiên không biết rằng, cậu đã đi lệch trọng điểm xa lắm rồi. Dù sao thì người ta cũng chỉ làm vỡ một cái cốc thôi, Đường Đường à, con hẳn là phải bắt người ta đền trinh tiết của beep cho con trước đã chứ nhỉ.

————————————————

(1) Hảo cơ hữu: Chỉ quan hệ bạn bè cùng giới tính đặc biệt tốt như anh em. Cái gọi là “cơ “, chính là dịch âm từ “gay” trong tiếng Anh, ý gọi nam đồng tính luyến, “hữu” là bạn. Bây giờ ko còn giới hạn nam nữ, các cô gái cũng có thể gọi bạn gái thân của mình là cơ hữu. T

Cre: tieuthao.wordpress


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui