Trên gương mặt của Tống Bối Ni vốn dĩ không có ý cười.
Giờ đây nghe xong lời cảnh cáo của Tống Thừa Vọng, trong nháy mắt đã ngấn lệ.
Bé cẩn thận nắm lấy cánh tay Tống Thừa Vọng, yếu ớt cầu xin: “ Ni Ni sẽ nghe lời, cha giao việc cho Ni Ni, Ni Ni sẽ cố gắng làm, Ni Ni thực sự rất nhớ mẹ, cha đừng tức giận được không……”
Hai năm trước, mẹ bé và cha đã ly hôn.
Ngay hôm sau khi mẹ bé chuyển đi, bé liền có mẹ mới, chính xác mà nói là mẹ mới và em trai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Em trai so với bé chỉ nhỏ hơn hai tuổi, mẹ mới là một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp.
Mẹ đấu tranh giành quyền nuôi bé với cha nhưng không thành, bé chỉ có thể cùng sinh sống với cha, mới đầu một tháng chỉ có thể gặp mẹ một lần.
Sau đó, số lần càng ngày càng ít, tính ra…….đã ba bốn tháng rồi bé chưa gặp mẹ.
Mẹ đã hứa với bé, nghỉ đông sẽ đến đón bé.
Nhưng đến giờ mẹ vẫn chưa tới.
Tống Thừa Vọng thấy con gái nghe lời, ngữ khí cũng mềm xuống, dỗ đứa nhỏ rất đơn giản: “Đừng khóc, chuyện này không có gì khó, không phải chỉ là chơi cùng em gái thôi sao, con đã 6 tuổi, là chị gái, em gái đó rất dễ dỗ, giống như dỗ em trai vậy.”
Thực tế, em trai Tống Bối Ni, Tống Tỉ tính tình nóng nảy, là tiểu bá vương được chiều hư, bạn nhỏ khác so với em trai bé dễ ở chung hơn nhiều.
Tống Thừa Vọng dẫn con gái ra khỏi văn phòng, Tống Bối Ni còn ở phía sau anh nhẹ giọng hỏi: “Khi nào Ni Ni có thể gặp mẹ vậy?”
Tống Thừa Vọng không có kiên nhẫn mà trả lời có lệ: “Mấy ngày nữa đi, chỉ cần con giúp cha hoàn thành nhiệm vụ cha giao cho hôm nay, chờ sang năm mới mẹ con tới đón, tết năm nay con sẽ đi theo cô ta.”
Tống Thừa Vọng không có ý định để con gái ăn tết chung với họ.
Cha mẹ vợ mới của anh ta không phải nhân vật dễ đối phó, năm trước bởi vì lúc ăn tết bọn họ đi từ Thượng Hải đến Yến Kinh, nhìn thấy con gái của anh và vợ trước, lập tức không hòa nhã, làm cho anh ta đau đầu không thôi trong kỳ nghỉ tết âm lịch.
Lần này kế hoạch của anh là để cho vợ trước đón con gái đi trước tết, giờ đây cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền.
Tống Thừa Vọng dẫn con gái lên phòng nghỉ trên lầu tìm được đứa nhỏ kia, bên cạnh còn có Lâm Tứ.
Tống Thừa Vọng đẩy con gái ở phía sau ra, cười nói: “Miên Miên, chị gái này là con gái chú, tên là Tống Bối Ni, năm nay 6 tuổi, biết chơi rất nhiều trò. Hôm nay công ty rất bận, anh cả con và chú muốn mở họp, khả năng sẽ bận đến tối, con chơi cùng chị ấy nhé?”
Tống Bối Ni dựa theo chỉ thị của cha, căng da đầu đi đến trước mặt Miên Miên, giọng yếu ớt như muỗi kêu: “Chào Miên Miên, chị là Bối Ni, em…….có đồng ý chơi với chị không, chị có thể kể chuyện cười, chơi trò chơi và…….”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Bối Ni vô cùng khẩn trương, từ nhỏ bé đã sống trong hoàn cảnh gia đình không êm ấm, mẹ đẻ lại rời đi, lại sống với mẹ kế và em trai, rất nhỏ đã bị buộc phải học cách cư xử như những cái đuôi của họ.
Vì vậy mà tính tình rụt rè, tự ti.
Miên Miên lớn lên đáng yêu như vậy, giống như công chúa trong truyện cổ tích, mọi người đều thích em ấy, nhiều người thích em ấy như vậy, em ấy nhất định sẽ có rất nhiều bạn bè, chưa chắc đã đồng ý chơi với bé.
Cho nên bé vừa sợ vừa hồi hộp chờ đợi bánh bao nhỏ đáp lại, nôn nóng chờ đợi một kết cục.
Miên Miên ngẩng đầu tò mò nhìn chị gái này.
Tống Bối Ni mặc áo bông trắng, phía dưới là quần jean, buộc hai cái sừng dê, nhìn qua giống như một đứa trẻ trong gia đình bình thường, hoàn toàn không thể nhận ra là con gái của doanh nhân Tống Thừa Vọng giàu có ở Yến Kinh.
Chị ấy thật ra rất xinh đẹp, thừa hưởng dung mạo từ mẹ Cảnh Tuệ, khuôn mặt trắng bệch, mi thanh mục tú, chỉ là hơi gầy nhưng đôi mắt rất sáng.
Hơn nữa Miên Miên nhìn thấy trên trán bé một vầng màu tím nhàn nhạt.
Đây là màu sắc của sự dịu dàng lương thiện.
Miên Miên thông minh liếc mắt có thể nhìn ra được, chị gái này tuy là con gái của Tống Thừa Vọng, nhưng không phải loại người xấu như Tống Thừa Vọng.
Miên Miên rất tinh tế, có nhận thức rõ ràng về cảm xúc.
Bé nhìn thấy Tống Bối Ni đứng trước mặt bé cúi đầu, hai tay bắt chặt, bả vai run nhè nhẹ, không biết là sợ hãi hay hoảng loạn.
Tóm lại, chị ấy nhất định là được con quạ đen này bày mưu tính kế, tới tìm bé chơi.
Nếu bị bé cự tuyệt, khả năng chị ấy sẽ bị quạ đen trách mắng.
Miên Miên bước chân ngắn lên trước, lôi kéo tay Tống Bối Ni, cười hì hì: “Được nha được nha, Ni Ni tỷ chơi với Miên Miên, một mình Miên Miên rất nhàm chán!”
Tống Bối Ni kinh ngạc mở to mắt, hy vọng lại bốc cháy trong con ngươi.
Bé không nghĩ tới tiểu minh tinh xinh đẹp như vậy lại đồng ý chơi cùng bé.
Nếu bé làm theo yêu cầu của cha, cùng với em ấy chơi vui vẻ, có phải sẽ nhanh chóng được gặp mẹ hay không…….
Tống Thừa Vọng thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra cha đoán không sai, Tần Miên Miên tuy rằng không phải người thường, nhưng thân thể phàm nhân, chưa chắc có linh lực gì, hơn nữa nói không chừng bởi vì còn nhỏ, không có kí ức gì, có lẽ còn không biết bản thân là thần tiên.
Tống Thừa Vọng tiến lại gần hai bé gái cười cười: “Vậy các con chơi vui vẻ, chờ cha làm việc xong sẽ tới đón các con.”
Lâm Tứ muốn ngăn cản.
Anh vừa mới biết Tống Thừa Vọng là một thần tiên nghỉ hưu, không đúng, nói đúng ra thì là thần tiên làm chuyện xấu nên bị khai trừ, còn là quạ đen tu luyện thành thần………
Theo bản năng anh không muốn con gái Tống Thừa Vọng tiếp xúc với Miên Miên.
Nhưng Tống Bối Ni này……nhỏ yếu, mắt thường có thể nhìn thấy đáng thương.
Lâm Tứ cũng đã nghe thấy hoàn cảnh Tống gia.
Tống Bối Ni là con đầu với vợ đầu tiên của Tống Thừa Vọng, người vợ đầu của anh ta là thiên kim Cảnh Tuệ của gia tộc bất động sản Cảnh gia, so với Tống Thừa Vọng còn lớn hơn ba tuổi, sau khi kết hôn rất lạc quan, còn nói là con gái ôm gạch vàng gì đó.
Chỉ là sau đó Cảnh gia, gia tộc bất động sản khổng lồ, chuyển sang tài chính, không theo đuổi kịp cơ sóng tài chính, thị trường chứng khoán sụp đổ, Cảnh gia phá sản tại chỗ, còn nợ ngập đầu.
Cảnh gia nghèo túng, hôn nhân của Tống Thừa Vọng và Cảnh Tuệ cũng tan vỡ, sau đó liền ly hôn, hiện tại hình như là đang sống với vợ mới.
Cảnh Tuệ ban đầu muốn tranh giành quyền nuôi con, nhưng Tống Thừa Vọng không đồng ý, lúc ấy Cảnh Tuệ nợ ngập đầu, mọi phương diện không thể cạnh tranh với Tống Thừa Vọng, Tống Thừa Vọng lại chi số tiền lớn mời đoàn luật sư chuyên làm những vụ kiện như vậy.
Cuối cùng Cảnh Tuệ thua kiện, quyền nuôi con gái thuộc về Tống Thừa Vọng.
Một bé gái từ nhỏ sống với mẹ kế, cũng thừa biết cuộc sống không tốt đẹp gì.
Lâm Tứ có lòng trắc ẩn, chung quy anh chịu đựng không nói.
Dù sao Miên Miên ở dưới mi mắt anh, đứa bé này cũng không dám làm chuyện xấu.
………
Tống Bối Ni cùng Miên Miên xem phim hoạt hình, bé cảm thấy Miên Miên không nhập tâm lắm, cẩn thận hỏi: “Sắp đến lúc ăn trưa rồi, Miên Miên có đói bụng không, muốn ăn cái gì? Chúng ta ăn ở nhà hàng bên ngoài được không?”
Miên Miên nghĩ một lúc, bé cũng không biết bản thân muốn ăn gì, liền hỏi lại chị ấy: “Ni Ni tỷ muốn ăn cái gì?”
Tống Bối Ni lắc đầu, bé không biết. Những năm gần đây, đi ra ngoài ăn cơm, lựa chọn ăn cái gì, bé từ trước đến nay không có quyền lên tiếng.
Em trai muốn ăn cái gì liền ăn, bé làm gì có tư cách mở miệng.
Thế cho nên, lâu dần cũng quen, Miên Miên hỏi lại bé, nhưng bé hoàn toàn không biết.
Bé chỉ có thể vắt óc nghĩ: “Miên Miên thích ăn bít tết không? Hoặc là hamburger? Hay gà rán? Em trai chị thích ăn những thứ này……..”
Lâm Tứ không yên tâm, anh không thể không mở miệng nói: “Tiểu thư Bối Ni, công ty chúng ta có nhà ăn, bên trong có rất nhiều lựa chọn khác nhau, có đồ ăn Trung Quốc, cơm Tây, tất cả những thứ em nói đều có, tiểu thư Miên Miên hôm nay là tới đi làm với Tần tổng, chưa thương lượng với Tần tổng đã chạy ra……….không được phù hợp.”
Khuôn mặt nhỏ của Tống Bối Ni lập tức căng thẳng, tâm tình cũng rất nôn nóng.
Ý của cha là, tốt nhất là bé lôi kéo Miên Miên ra bên ngoài công ty chơi, không nên ở lại đây.
Miên Miên nhìn phản ứng của chị ấy liền đoán được, bé nghiêng đầu không do dự nói: “Không sao nha, Miên Miên nói một tiếng với Hoài Dữ ca ca là được, em muốn ăn hamburger lớn, Ni Ni sao? Chúng ta đi ăn hamburger lớn thì sao?”
Tống Bối Ni liên tục gật đầu, vừa mừng vừa sợ.
*****
Cùng lúc đó, nguy cơ mà được Tần Hoài Dữ đè nén trong thời gian dài, chung quy hôm nay cũng bùng phát ra---------
Trước đây có rất nhiều cuộc thảo luận trên diễn đàn bệnh nhân, không biết lúc nào đã đã bị chụp hình, lần lượt được xuất hiện trên Weibo.
Công ty y dược Hoài Vọng đã tung ra thị trường thuốc chống ung thư được một thời gian, giá cả trên trời, một lọ thuốc cũng hơn 2 vạn tệ.
Một lọ này tính theo liều lượng là khoảng một tháng.
Trị liệu tổng cộng chia làm bốn đợt, mỗi đợt trị liệu các nhau một tháng, mỗi liệu trình yêu cầu uống thuốc liên tục trong hai tháng.
Nói cách khác, hoàn thành bốn đợt trị liệu này cần 8 lọ thuốc, tổng cộng là mười sáu vạn tệ.
Cái này đối với người bệnh khó khăn, thậm chí là đối với tầng lớp lao động vô cùng tốn kém.
Nhưng hiệu quả trị liệu của thuốc mới thật sự tốt, cho nên người bệnh không thể không nghe theo lời khuyên của bác sĩ mua về dùng.
Vốn dĩ chỉ là thảo luận trong nhóm bệnh nhân, thỉnh thoảng bệnh nhân thảo luận trên diễn đàn, tuy rằng mọi người cảm thấy thuốc đắt nhưng hiệu quả của thuốc được khẳng định, không có gây ra bức xúc dư luận.
Nhưng hôm nay, hướng gió đột biến.
Có một cư dân mạng nặc danh tiết lộ thông tin mới trên diễn đàn bệnh nhân.
Ngoài văn bản còn có chứng cứ điều tra, sự thật cũng đủ kinh người!
Nghe nói loại thuốc mới của tập đoàn y dược Hoài Vọng này, không phải sản phẩm do nhóm nghiên cứu họ phát minh, mà đánh cắp thành quả nhiều năm nghiên cứu của đoàn đội Viện sĩ Hoàng.
Viện sĩ Hoàng được biết đến là người thích chống ung thư, đã nghiên cứu thuốc chống ung thư trong vài chục năm.
Ông ấy đặt mục tiêu cứu sống người bệnh bằng những loại thuốc rẻ nhất, có thể mang lại lợi ích khổng lồ cho người bị ung thư.
Không ngờ, thành quả nghiên cứu lại bị công ty dưới danh nghĩa của Tần Hoài Dữ đánh cắp.
……….
Trong lúc nhất thời, tin tức gây sốc, đã xuất hiện trước mặt hàng vạn cư dân mạng.
# Tần đại thiếu làm giàu bất nhân #
Tiêu đề này nhìn thấy ghê người, lập tức xông lên đầu hot search.
Rất nhiều cư dân mạng cũng không xem kỹ nội dung, dù sao đều là chụp lại màn hình, phía chính phủ cũng không có đáp lại.
Nhưng phần lớn cư dân mạng đều nghe gió là bão, nghe thấy kiểu làm giàu bất nhân, lập tức mãnh liệt bóc phốt -------
[ Tần Hoài Dữ làm vì cá nhân sao? Nhân tính sao? Vì kiếm tiền nên từ bỏ? ]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...