Trời ban em gái ba tuổi rưỡi

Tần Mục Dã sắc mặt không hề tốt nhìn qua: “Anh cũng biết tám phần là do hiệu ứng, đám truyền thông vô lương tâm cố ý gây sự, nhưng ông ấy gây ra chuyện này, còn lên tận hot search, nếu ông ấy thật lòng về nhà sớm với mẹ, có thể xảy ra chuyện này sao?”
Tần Mục Dã từ nhỏ đã rất biết điều, Tần Sùng Lễ đối với anh nghiêm khắc, cho nên anh tự nhiên thân thiết với Lê Tương hơn.
Lê Tương ở bên ngoài làm việc rất mạnh mẽ, nhưng ở nhà là một người mẹ dịu dàng, con trai đều thương mẹ, từ nhỏ đến lớn chỉ cần cha mẹ có bất kỳ xích mích gì, Tần Mục Dã luôn đứng về phía mẹ mình.
Tần Hoài Dữ không có tâm lý trách cứ cha, anh chỉ lo lắng cho cảm xúc của mẹ.
Anh vẫn khuyên ngăn: “Thôi nào, chúng ta bình tĩnh chút, anh sẽ liên hệ với đoàn đội quan hệ công chúng để hạ hot search, còn an ủi mẹ…. chờ cha trở về xem ông ấy nói như thế nào.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tần Tiêu Nhiên nhìn lên lầu: “Mẹ hình như đã nghỉ ngơi.”
Lê Tương vừa mới dỗ con gái ngủ, trở lại phòng ngủ của mình, theo thói quen mở Weibo, không nghĩ tới sẽ thấy tin của chính mình.
Để hạ hot search phải thương lượng với bộ phận liên quan của Weibo, cần có thời gian phản hồi, không thể nhanh chóng được.
Lê Tương vẫn thấy được ảnh chụp của chồng và nữ minh tinh nổi tiếng Liên Giai Mạn trên hot search.
Từ góc độ chụp, hai người đúng là ngồi rất gần, bối cảnh mờ hồ nhìn ra được là dịp xã giao, bên cạnh còn có những người khác, không phải hai người gặp gỡ riêng.
Lê Tương và Tần Sùng Lễ có tình cảm hơn hai mươi năm, thật ra bà không hề nghi ngờ Tần Sùng Lễ ở bên ngoài lăng nhăng.
Trước khi bà ở ẩn, sự nghiệp đang ở thời đỉnh cao, Tần Sùng Lễ không ngại giúp bà giữ thể diện, hai người thỉnh thoảng sẽ xuất hiện trước công chúng, trai tài gái sắc, là điển hình cho cuộc hôn nhân mỹ mãn giữa nữ minh tinh và hào môn.
Mấy năm gần đây, cơ cấu của Tần thị trở nên phức tạp, Tần Sùng Lễ so với trước còn bận hơn, Lê Tương cũng dần ở ẩn, hai người hiếm khi công khai tình cảm.
Nhưng dù thế nào đi nữa, ấn trượng của bọn họ trong giới vẫn là một cặp vợ chồng ân ái, nhưng tin tức rắc rối có chủ ý như thế này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Lê Tương không đoán ra được là ai căm ghét bà, bà đã lui về ở ẩn, thế nhưng còn mượn cơ hội dẫm lên bà.
Đúng là không biết nên khóc hay nên cười, bà lại thấy một hot search mới.
Không biết ai không ngại náo nhiệt chưa đủ lớn, mà lộ ra vài tấm ảnh chụp lén Lê Tương. Trong ảnh Lê Tương đã trang bị đầy đủ, mang khẩu trang, mặc áo khoác dài, gần như quấn kín người, nhưng vẫn nhìn ra được người gầy yếu dị thường, không giống Lê Tương từng xuất hiện trước công chúng.
Trong đó có một tấm là mấy ngày trước bà đi chọn quà sinh nhật cho Tiêu Nhiên bị chụp được, nhìn người vẫn gầy, nhưng ở trong trung tâm thương mại thì vẫn ổn.
Mấy tấm khác thì tệ hơn, được chụp ở bãi đỗ xe bệnh viện, thời gian trước bà luôn đến phòng khám một mình, cũng không nói với con trai cả, tự mình lái xe đi, thời gian đó bà bị trầm cảm, cũng không có tâm trạng trang điểm, nước da tái nhợt.
Bệnh viện tư nhân có rất ít người, trong gara hầu như không có ai, bà xuống xe đi vào bước mới mang khẩu trang lên, thế nhưng hai tấm ảnh đó chụp đúng lúc bà chưa kịp mang khẩu trang, sự ốm yếu trên gương mặt bà được phóng đại vô số lần.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong ảnh Lê Tương một mình đi đến bệnh viện có vẻ tiều tụy ốm yếu, không còn dấu vết của minh tinh trên thảm đỏ năm xưa, nháy mắt càng có nhiều cư dân mạng suy đoán bà đã ly hôn.
[ Trời ạ, cảm giác Lê Tương lùi về chưa được mấy ngày, sao lại gầy như thế này? Bị bệnh nặng sao? ]
[ Thoạt nhìn sắc mặt rất kém, hai má hóp, không phải thật sự ly hôn chứ? ]
[ Đã lâu không thấy cô ấy và ông chồng nhà giàu nhất ân ái, có phải hay không đã sớm ly hôn rồi? ]
[ Không thể nào, con gái nhỏ nhất của cô ấy Miên Miên không phải vẫn còn ghi hình chương trình thực tế với con trai sao, Miên Miên mới ba bốn tuổi, muốn ly hôn chắc cũng mới đây. ]
[ Qủa nhiên từ xưa phú thương nhiều tra nam, điều kiện bản thân Lê ảnh hậu cũng khá tốt, vì sao lại phải gả vào hào môn? ]
[ Tần Sùng Lễ là một tra nam! Còn cùng nữ minh tinh trẻ tình chàng ý thiếp, thật ghê tởm. ]
[ Lê Tương cũng quá khổ rồi, nói thể nào cũng là thế hệ tam kim ảnh hậu, có thế lực, lại sinh cho người giàu nhất người con, hỗn loạn như thế này sao ? ]
Sắc mặt Lê Tương ngày càng tối sầm lại.
Bà vốn không có tức giận lắm, thậm chí còn ăn dưa của chính mình.
Nhưng bà cười không nổi, bịa đặt vợ chồng bà quan hệ không tốt, cũng không tính, nhưng càng ngày càng nhiều người đều đang thương cảm cho bà, nói điều khiến bà cảm thấy chính mình bị nhục nhã.
Lê Tương xuất thân không thấp, từ nhỏ gia cảnh rất tốt, cũng là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, bà gả cho Tần Sùng Lễ trước khi nổi tiếng, nhưng tuyệt đối là tự do yêu đương, không có nửa điểm tâm tư đeo bám Tần gia.
Không nghĩ tới kết hôn đã hơn hai mươi năm….. thế mà lại bị cư dân mạng chế giễu.
Lê Tương vừa tức vừa ủy khuất, thế nên khi Tần Sùng Lễ vô cùng lo lắng chạy về nhà đẩy cửa phòng ngủ chính, Lê Tương tức giận gào khóc, cầm lấy cái gối đáp thẳng vào người ông. --------
Tần Sùng Lễ còn mặc âu phục, cà vạt cũng chưa cởi, ông vốn dĩ sốt ruột, nhìn thấy đôi mắt của vợ đỏ hoe, đau lòng vô cùng.
Ông ngồi bên mép giường, mặt áy náy, muốn giúp Lê Tương lau nước mắt, lại bị Lê Tương ghét bỏ mà tránh.
« Bà xã à, anh…. Anh và nữ minh tinh kia không có quan hệ gì, đó là tiệc tối của thương hội Yến Kinh tối qua, anh làm hội trưởng thương hội phải tham gia, có phát biểu, 40 phút sau anh đã rút lui, tối qua 9 giờ rưỡi anh đã về nhà…… em hẳn là nhớ rõ. »
Tần Sùng Lễ thực sự oan uổng, tuy rằng ông đẹp trai ưa nhìn, sinh ra ba đứa con trai cũng không xấu, nhưng vẫn luôn thành thật về quan hệ nam nữ, ngoại trừ Lê Tương, căn bản không có tiếp xúc qua những phụ nữ khác, nhiều năm như vậy, cũng không có bất kỳ tai tiếng gì.
Trước khi kết hôn những cái người đó nhìn thấy ông hận không thể nhào tới, sau khi kết hôn đều biết tình cảm của ông và Lê Tương rất tốt, cũng không ai dám đánh chủ ý lên ông.

Trăm lần không nghĩ tới hơn bốn lăm tuổi rồi vẫn còn dính scandal tình ái lên hot search…..
Vợ còn đang hậm hực, tâm trạng ông vô cùng bực bội.
Lê Tương sụt sịt, bà nhớ lại, tối qua đúng là Tần Sùng Lễ trở về không có muộn, còn nói tham gia tiệc tối thương hội, không biết là đứa keo kiệt nào lên kế hoạch, tiệc tối bên ngoài tô vàng nạm ngọc, lại không có một món nào có thể nuốt được, đói không chịu được, Lê Tương còn cho hâm nóng thức ăn thừa cho ông, trước khi đi tắm liền ăn một chút.
Lê Tương dùng ánh mắt oán niệm nhìn chằm chằm Tần Sùng Lễ, thật ra bà không nghi ngờ lòng chung thủy của ông, chỉ bị những miêu tả của cư dân mạng làm cho ủy khuất, thế nhưng lại hình dung bà thành một người vợ bị bỏ rơi bệnh hoạn, sao bà có thể chịu được ?
Bà nhìn ông chồng thẳng nam ăn nói vụng về, càng tức giận, không nhịn được mà túm gối đập vào người ông mấy cái.
Tần Sùng Lễ bất đắc dĩ, dùng sức một chút, ôm cả vợ cả gối vào lòng, trấn an vỗ lưng bà : « Đừng tức giận, chuyện này anh sẽ xử lý tốt, thân thể em yếu, đừng bởi vì việc nhỏ này ảnh hưởng đến bản thân, được không, Tương Tương ? »
Tần Mục Dã giờ phút này đang ở bên ngoài cửa phòng ngủ nghe lén không khỏi cảm thán :
« Không nghĩ tới cha lại biết dỗ nha. »
Tần Hoài Dữ lập tức bịt miệng anh, ý bảo anh nói nhỏ.
Tần Hoài Dữ cau mày đứng cách cửa hơi xa, anh không thể không biết xấu hổ như Tần Mục Dã, dựa cửa nghe lén, nhưng cũng lo lắng tình huống của cha mẹ, vì thế vô cùng mâu thuẫn đứng ở đây.
Ba đứa con trai chần chờ không biết đã đến lúc gõ cửa đi vào chưa.
Bánh bao nhỏ mặc áo ngủ màu trắng chân ngắn chạy tới chỗ bọn họ.
Đứa nhỏ ngủ đến mơ màng, đột nhiên tỉnh lại, mơ hồ nghe thấy động tĩnh dưới lầu, vội vàng leo xuống giường, trực tiếp chạy đến chỗ mẹ.
Tần Hoài Dữ nhìn hai chân trần của bé, vội vàng đi qua bế bé lên, ôn nhu hỏi : « Làm sao vậy Miên Miên, sao lại tỉnh rồi ? »
Đứa nhỏ hỏi : « Mẹ ngủ rồi sao ? »
Tần Mục Dã nhịn không được cười khẽ, nhéo gương mặt ấm áp của em gái : « Thật đúng là mẹ con liền tâm, em tới đúng lúc lắm, vào dỗ mẹ đi. »
Miên Miên vốn dĩ cảm thấy bất an, nghe Tần Mục Dã nói như vậy, đôi mắt tròn xoe : « Mẹ làm sao vậy ? »
Tần Mục Dã: “Mẹ tức cha liền khóc.”
Miên Miên đen mặt, tức giận nói : « Chú thối ! Miên Miên muốn đánh ông ấy ! »

Tần Hoài Dữ không có biện pháp, chỉ có thể gõ cửa phòng khép hờ, ôm Miên Miên vào phòng.
Đứa nhỏ mặc áo ngủ cừu con mềm mại như một con cừu con thật sự, bé bò lên giường, nhanh chóng bò đến bên người Lê Tương, gắt gao ôm lấy bà « Mẹ đừng khóc, Miên Miên bảo vệ mẹ ! »
Lê Tương bị Tần Sùng Lễ ôm, vốn dĩ thái độ đã mềm mỏng, con gái mềm mại đột nhiên chui vào lòng bà, bà tức khắc có cảm giác có đứa con chống lưng, lập tức ghét bỏ đẩy cánh tay nam nhân ra, ôm lấy con gái.
Giọng nói của bà cứng rắn : « Anh ----- đi phòng khách đi, đêm nay em muốn ngủ cùng Miên Miên. »
Tần Sùng Lễ kinh ngạc nhìn vợ bị đứa nhỏ cướp đi : « ……. »
Lại nhìn thấy ba đứa con đứng một bên ăn dưa, trầm mặt xuống.
« Các con đều vào làm phiền sao ? »
Tần Hoài Dữ ho nhẹ một tiếng : « Cha, chúng con muốn thảo luận với ngài nên giải quyết việc này ra sao ? »
Cừu con từ lòng Lê Tương chui ra, nắm chặt tay không khách khí đánh lên bả vai ông.
« Các anh trai tới đây với Miên Miên cùng nhau bảo vệ mẹ, không để chú bắt nạt mẹ ! Chú thối ! »
Đồng tử Tần Tiêu Nhiên co giật.
Tần Hoài Dữ: …………
Tần Mục Dã: …………. Tốt lắm!
Em gái ba tuổi rưỡi quả nhiên ỷ vào ưu thế tuổi nhỏ làm ra việc ba đứa con trai bọn họ muốn làm mà đánh chết cũng không dám làm.
Tần Mục Dã nhịn cười, nhìn Tần Sùng Lễ vô tội, càng muốn cười: “Cha, em gái nói không sai, chuyện này mặc kệ ngài có bị oan uổng hay không, chúng con đều đứng về phía mẹ.”
Tần Sùng Lễ bất lực cực kỳ, ông xoa lông mày: “Tương Tương, anh……”
Lê Tương ôm con gái mềm mại, tâm tình lập tức được an ủi.
Tần Sùng Lễ giải thích với bà cũng là vô dụng, bởi vì bà vốn dĩ không hề lo lắng ông ấy làm chuyện mờ ám ở bên ngoài.
Bà khổ sở ủy khuất là bởi vì ngoại hình bị hình dung như là người phụ nữ khốn khổ, còn phóng đại vẻ tiều tụy của bà.
Hiện tại ôm nhóc Miên Miên ngoan ngoãn ngọt ngào, bà cảm giác được an ủi đến nhường nào, tại sao đã sinh bốn đứa con còn gặp phải cảnh ông chồng nhà giàu nhất vứt bỏ?
Bà có bốn đứa con trai gái kháu khỉnh, mặc kệ phát sinh chuyện gì đều sẽ ở bên cạnh bà.
Bị đuổi ra khỏi nhà là không có khả năng, muốn cuốn gói cũng là Tần Sùng Lễ.
Tần Sùng Lễ bất lực lại mệt mỏi, nhưng ông và Lê Tương tâm ý tương thông, thấy bộ dáng tự tin của Lê Tương, cũng đoán được tâm lý bà đã thay đổi.
Xem ra đứa nhỏ an ủi hữu dụng hơn ông.

Tần Sùng Lễ dứt khoát đứng dậy, nói với mấy đứa con trai: “Các con cùng ta đi thư phòng, để cho mẹ các con nghỉ ngơi cho tốt.”
Bốn nam nhân chân trước chân sau rời phòng ngủ chính, đóng cửa lại.
Miên Miên ngẩng mặt hôn lên mặt Lê Tương, ngọt ngào nói: “Mẹ đừng buồn, có Miên Miên ở đây, cha thối sẽ không dám bắt nạt mẹ.”
Trái tim Lê Tương mềm nhũn, bà xấu hổ giải thích với đứa nhỏ: “Thật ra cũng không thể hoản toàn trách ông ấy, là tâm tình của mẹ cũng không tốt.”
Miên Miên lắc đầu, chắc như đinh đóng cột nói: “Cha thối không được làm mẹ khóc, mẹ khóc thì chính là lỗi của ông ấy!”
Lê Tương được con gái dỗ dành, nhất thời cảm thấy chuyện lớn đến đâu cũng không quan trọng bằng dỗ con gái ngủ, bà hôn lên trán bé, ôm bé chìm vào giấc ngủ.
***** Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đội quan hệ công chúng của Tần thị không phải để chơi, hot search trong đêm đã được hạ xuống.
Gia đình nhà giàu nhất đã tự mình lên tiếng, quan chức Weibo cũng nể tình, đem chặn lại những từ khóa đó.
Nhưng không ngăn được ký ức của cư dân mạng, bọn họ bàn tán rôm rả, còn có một số thủy quân có động cơ, còn rất nhiều đề tài kịch liệt tiến hành.
Weibo chính thức của Tần thị đã làm sáng tỏ, người phụ trách tiệc tối thương hội Yến Kinh và tối qua cũng ra mặt giải thích.
Nữ minh tinh Liên Giai Mạn chỉ là khách mời để tăng nhiệt độ cho tiệc tối, cô ta ngồi ở bàn khách chính để thuận tiện cho quá trình, bản thân cô ấy và Tần Sùng Lễ cũng không quen biết, càng không có lén tiếp xúc.
Bản thân Liên Gian Mạn cũng nóng nảy sốt ruột, suốt đêm mời đội luật sư giúp mình làm sáng tỏ, cô ấy cũng không nghĩ tới mình đứng lên rót một ly rượu, sao lại bị chụp thành như vậy?
Tuy rằng khắp nơi làm sáng tỏ, nhưng không ngăn được cư dân mạng.
Cho dù Tần Sùng Lễ phủi sạch quan hệ ái muội, xem như là hiểu lầm, vậy Lê Tương gầy yếu thì sao?
Hai năm này trong giới giải trí, có vài nhân vật chính rất lợi hại, có vài nữ diễn viên tuyến đầu chiếm đoạt thị trường khi Lê Tương ở ẩn, chiếm không ít tiện nghi, mắt thấy hai đứa con của Lê Tương gần đây rất nổi tiếng, họ âm thầm suy đoán Lê Tương có lẽ mượn cơ hội trở lại, một cơ hội tốt như vậy, cả đám mua bản quyền muốn dẫm lên Lê Tương.
Hình tượng ảnh hậu đẹp tuyệt nhân gian của Lê Tương, nay trước công chúng lại như người phụ nữ ốm yếu đáng thương, cái này làm sáng tỏ rất khó.
Bởi vì lúc này, cách làm tốt nhất là Lê Tương lộ diện tự mình vả mặt họ, nhưng vấn đề là Lê Tương đúng là đang dưỡng bệnh, bà nhẹ cân, không giống như người khỏe mạnh.
Tần Hoài Dữ và Tần Mục Dã luôn nghĩ cách, xem có thể nào giúp mẹ vả mặt bọn họ.
Đúng lúc này, đạo diễn chương trình thực tế Thi Định Thành chủ động gọi tới, ông thông qua Tần Mục Dã, muốn gặp mặt Tần tiên sinh và Tần phu nhân.
Lê Tương còn đang ở giai đoạn đóng cửa từ chối tiếp khách, Tần Hoài Dữ suy xét, đưa đạo diễn Thi gặp cha.
Tần Sùng Lễ nghe xong ý tưởng của đạo diễn Thi, con ngươi sửng sốt: “Cái gì? Ông muốn tôi đi ghi hình chương trình thực tế của ông? Ông đang làm trò đùa gì vậy? Tôi lại không phải nghệ sĩ!”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui