Nhìn heo mẹ ngã vào lòng Hạ Dao làm nũng, quả phụ Trần lại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thở dài một hơi: "Đối xử tốt với nó có tác dụng gì? Không ăn không uống được, cháu đấy, có từng đấy thời gian rảnh rỗi không bằng giúp nhà kiếm thêm chút công điểm, hoặc chút tiền mới là việc nên làm.
"
"Thím thấy cháu cũng khéo tay, hay là đi theo thằng hai nhà thím, học làm chút gia cụ bằng trúc, mang vào trong thành bán? Ít nhiều gì cũng là tiền, nếu không nhà cháu chỉ dựa vào cha cháu làm việc, mẹ cháu bán giỏ trúc thì quanh năm suốt tháng cũng chẳng kiếm được mấy đồng đâu.
"
Tuy đã tới những năm 80, nhưng vẫn còn không ít thôn làng ở vùng núi Tây Nam Bộ thực hành kinh tế tập thể.
So với "cơn sốt kinh doanh" ở vùng duyên hải Đông Nam Bộ, thì nơi này vẫn ôm thái độ sống là làm giàu bằng lao động.
Hạ Dao xấu hổ xua tay: "Tay cháu vụng, học gì cũng không thông, không nên làm phiền anh hai Trần đâu ạ.
"
"Thím Lý! Hạ Dao về chưa?"
Cách tường, anh cả nhà họ Trần thét to một tiếng, khiến Thúy Hoa sợ tới mức run người.
Lý Chiêu Đệ thả giỏ bện bằng trúc vừa mới làm xong trong tay xuống, đứng dậy đi mở cửa: "Về rồi, về rồi, đang nói chuyện với mẹ cháu đấy.
"
Sau khi vào cửa hàn huyên với Lý Chiêu Đệ đôi câu, anh cả Trần đi như bay về phía phòng bếp, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng, trong tay còn nắm chặt một túi giấy màu đỏ.
"Em gái, chuyện lần trước nói với trưởng thôn, đã được trưởng thôn đồng ý rồi!"
Quả phụ Trần thắc mắc hỏi: "Hả? Chuyện gì thế?"
Anh cả Trần chậm rãi mở túi giấy màu đỏ, lấy ra chùm chìa khóa bằng sắt cũ kỹ.
"Em Hạ thật có bản lĩnh! Hai tháng vừa rồi nói là dưỡng bệnh nghỉ ngơi, nhàn rỗi không có việc gì làm cho nên giúp mọi người trong thôn nuôi dưỡng gia súc.
Kết quả là nuôi toàn bộ heo trong thôn béo thêm một vòng! Sữa vắt ra cũng nhiều hơn trước.
Mười mấy con gà mái trong thôn cơ bản là đẻ trứng mỗi ngày, trong ổ rơm còn ấp ra được không ít gà con đấy.
"
Đất có thể canh tác trong thôn không nhiều lắm, phần lớn thu nhập của người trong thôn là dựa vào đổi thịt heo, sữa, trứng gà hoặc là làm chút đồ thủ công mang vào thành bán lấy tiền.
Mỗi nhà trong thôn đều sẽ tự nuôi chút gia cầm như gà vịt, còn gia súc như heo, bò, dê thì vẫn là do thôn thống nhất chăn nuôi, sau khi kiếm được tiền thì lại chia cho mọi người.
Anh cả Trần nói xong thì cúi người xuống, xoa xoa vuốt vuốt một thân mỡ của Thúy Hoa, bộ dạng kia còn vui mừng hơn cả được sờ vàng bạc: "Thúy Hoa cũng rất giỏi, sinh được một lúc mười hai con heo nhỏ, nếu nuôi tốt, vậy thì cuối năm cũng kiếm thêm được mấy trăm đồng!"
"Em chỉ tùy tiện nuôi thôi, không coi là bản lĩnh gì.
" Hạ Dao khiêm tốn.
Cô chỉ là lấy tri thức học được ở trường ra áp dụng mà thôi, nuôi theo phương pháp khoa học, gia cầm gia súc đương nhiên sinh dưỡng tốt hơn.
"Ầy, em đừng khiêm tốn.
"
Anh cả Trần đưa chìa khóa cùng túi giấy màu hồng cho cô: "Trưởng thôn nói rồi, về sau heo, bò trong thôn chúng ta sẽ không để đám người ở cơ quan nuôi nữa, đưa hết cho em! Cũng sẽ phát tiền lương cho em.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...