Trở Về Năm 1988


Buổi chiều, hai anh họ dẫn họ hàng tới nhà Cao Lương, bọn họ là nhà gái nên cần tưới trước nhận biết nhà cửa, để sáng mai chuẩn bị đưa dâu.
Cao Lương gặp được ông cậu rất nhiều năm xa cách, tuy nói từ góc độ của cậu, bọn họ cũng có 4-5 năm không gặp, nhưng trong trí nhớ của Cao Lương, ít nhất có mười mấy năm xa cách.

Cậu nhìn thấy cháu ngoại gái hiện tại vẻ vang xuất giá, nhịn không được rơm rớm nước mắt, chị gái và anh rể dưới suối vàng có biết cũng nên cảm thấy vui mừng, bọn nhỏ đều có tiền đồ.

Cao Lương nhìn ông cậu chưa già đi, tâm tình thập phần cảm khái, đời trước cuộc sống khốn quẫn, giao thông tin tức không tiện, cô rất ít gặp cậu, hiện tại điều kiện được cải thiện, về sau nhất định phải liên hệ nhiều hơn, dù sao mình chỉ có mấy người thân thế này.
Vào ban đêm mọi người đang nói chuyện phiếm và chuẩn bị một ít việc vặt, Cao Lương đã sớm đi ngủ, bởi vì ngày hôm sau phải dạy rất sớm trang điểm, phải ngủ một giấc, dùng trạng thái tốt nhất làm cô dâu.

Xuân Mai có một bụng muốn nói với Cao Lương, nhưng cũng không có cơ hội nói chuyện riêng, quyết định chờ hôn lễ kết thúc lại tâm sự.
Một đêm vô mộng, đồng hồ báo thức vang lên vào đúng 4 giờ.

Cao Lương dậy rửa mặt chải đầu trang điểm, chuyên viên trang điểm là người lần trước giúp cô trang điểm khi chụp ảnh cưới, đã đặt từ trước, Lý Tuấn Nghị bên kia phái người lái xe đón người.

Kỳ thật Cao Lương cũng biết trang điểm, nhưng không biết làm tóc, cho nên mới thuê chuyên viên trang điểm.

Chuyên viên trang điểm làm tóc xong, Cao Lương liền bắt đầu tự mình trang điểm, chuyên viên trang điểm đã sớm biết Cao Lương làm, thậm chí biết kỹ thuật của Cao Lương còn tốt hơn mình, cho nên cũng vui vẻ làm trợ thủ, thuận tiện học tập một chút.
Cao Lương lộ ra tay nghề làm Ngô Xuân Mai và hai em gái đều sợ ngây người, còn có chuyện gì mà Cao Lương ( chị cả) không biết sao? Cao Lươngtrang điểm xong, thay váy cưới, trang điểm như tiên nữ và váy cưới phiêu dật, quả thực làm các cô gái trong phòng hâm mộ không thôi.


Lúc này sắc trời cũng dần dần sáng, một nhà bác cả cùng cậu dì đều lại đây, hôm nay các chi nhánh Cao Vị đều thống nhất nghỉ, nhân viên cửa hàng cũng được mời tới tham gia hôn lễ, Dương Tư Hoa và Vương Thu Lan bọn họ đều lại đây, nam nhân viên cửa hàng thấy Cao Lương mỹ lệ thoát tục, cơ hồ cũng không dám nhìn nhiều, bởi vì hôm nay Cao Lương thật sự quá đẹp đến nhiếp nhân tâm phách.
Cao San cùng Cao Cường vì tham gia hôn lễ đều xin nghỉ nửa ngày, bởi vì đây là hôn lễ của chị cả, cha mẹ không còn nữa, bốn chị em sống nương tựa lẫn nhau, chị cả là người đầu tiên lập gia đình trong bọn họ, sao có thể không tham gia.
Các khách nhân đều tới, nhóm Thu Lan chủ động hỗ trợ làm bữa sáng, bữa sáng cũng đã được chuẩn bị tốt từ 2 ngày trước, có bánh trôi cùng sủi cảo, ngọt mặt đều có, phối hợp với sữa bò, trứng gà, trái cây, cũng coi như phi thường phong phú.

Mọi người mới vừa ăn xong bữa sáng, đội ngũ đón dâu liền tới rồi.

Thời buổi này ít xe, tình hình giao thông cực kỳ thuận lợi, Chu Văn Võ mượn được bảo mã (BMW) đi đầu, mặt sau còn có một hàng xe hơi muôn hình muôn vẻ, mênh mông cuồn cuộn đi vào tiểu khu, dừng dưới lầu nhà Cao Lương.
Tiếng pháo vang lên, đám người cũng hoan hô, hàng xóm đều mở cửa cửa sổ nhô đầu ra xem náo nhiệt.

Lý Tuấn Nghị mặc tây trang giày da, khí phách hăng hái bước xuống từ bảo mã (BMW), trong lòng ngực cầm một bó hoa hồng trắng, được mọi người vây quanh đi lên lầu.
Cao Lương ngồi ở trong phòng ngủ, nghe Cao San chăm chỉ như ong mật chạy qua chạy lại báo cáo tiến độ, đến chỗ nào rồi, hiện tại lại đang làm gì.

Cô nhấp miệng cúi đầu cười, trong lòng lại suy nghĩ không biết nhóm Xuân Mai cùng Tư Hoa định khó xử Lý Tuấn Nghị như thế nào.
Hôm nay hẳn là ngày xuân phong đắc ý nhất của Lý Tuấn Nghị trong cuộc đời, từ dưới xe xuống, miệng anh chưa khép lại lúc nào, tay cũng không dừng lại, gặp người liền phát bao lì xì, rải kẹo mừng.

Lên lầu, Lý Tuấn Nghị cùng đoàn anh em dùng bao lì xì đi qua đại môn, bởi vì người trấn ở bên ngoài chính là bác cả, cậu dì, anh họ chị dâu và nhóm nhân viên của của Cao Lương, bọn họ chưa từng thấy qua trận mưa bao lì xì như vậy, tuy rằng nhận bao lì xì rất vui vẻ, nhưng cũng có chút không đành lòng để đối phương tiêu pha quá nhiều, cho nên kiên trì không đến mười phút, liền mở cửa ra.
Cao Lương nghe thấy bên ngoài trong phòng khách truyền đến âm thanh ồn ào náo nhiệt cùng tiếng hoan hô, biết Lý Tuấn Nghị đã vào nhà, phòng cô cũng đóng lại, bên trong là mấy người Cao Phán, Cao San, Xuân Mai, Tư Hoa, Xuân Mai là phù dâu Mọi người giữ cửa, phân cao thấp với đám đàn ông ngoài cửa, một hỏi một đáp, bao lì xì nhét hết một cái lại một cái, thẳng đến khi mọi người đều cảm thấy vừa lòng, lúc này mới mở cửa thả người.

Cao Lương ngồi ở trên giường, mặc váy cưới trắng tinh, trang điểm tinh xảo, lần này đầu tóc được làm hơi khác với lúc chụp ảnh cưới, chải một kiểu tóc tương đối phục cổ, tóc dài được búi nửa đầu ở phía sau, hai bên đều được gắn trang sức nhỏ, có vẻ thập phần tươi mới, dịu dàng.

Lý Tuấn Nghị vào cửa, cô nhìn anh một cái, liền mỉm cười cúi đầu, trong mắt Lý Tuấn Nghị chỉ còn mình Cao Lương, trong đầu chỉ nghĩ tới một câu"một cái cúi đầu ôn nhu", anh cảm thấy Cao Lương như vậy ngắm cả đời cũng không chán.
Lý Tuấn Nghị được mọi người vây quanh đi vào, nửa quỳ xuống trước người Cao Lương, đặt bó hoa trong tay vào lòng ngực cô, ngửa đầu ôn nhu thâm tình mà nhìn cô: "Cao Lương, anh tới đón em về nhà."
Mọi người ồn ào: "Chỉ đơn giản như vậy?" "Còn gọi tên, mau đổi xưng hô!" "Làm lại, làm lại đi!" "......"
Lý Tuấn Nghị nắm chặt tay phải Cao Lương, nói: "" sống chết có nhau, cùng người thề hứa, nắm lấy tay người, cùng nhau đầu bạc ", đây là lời thề của anh.

Có thể cưới được em, là may mắn và thành tựu lớn nhất đời này của anh! Vợ ơi, cùng anh về nhà thôi!"
Nhóm người trẻ tuổi đều vỗ tay ồn ào lên: "Như vậy còn được, mau trả lời đi, cô dâu!" Cao Lương vừa cảm động lại ngượng ngùng, cô nhấp môi, gật gật đầu.
Ngô Xuân Mai nói: "Nhanh tìm giày!" Bởi vì cô dâu không thể để chân chạm đất trước khi tới tân phòng, sẽ được cõng đến dưới lầu, đưa đến trong xe.
Lý Tuấn Nghị ở chỗ này nhiều năm, còn chỗ nào không quen thuộc, nơi nào có thể giấu đồ anh quá rõ ràng, cho nên cơ hồ không phí chút sức lực nào, rất nhanh liền tìm được giày Cao Lương, tự mình đi giày cho cô.

Cao Cường lại đây, nửa ngồi xổm bên người Cao Lương, nói: "Chị, em cõng chị."
Tối hôm qua đã thảo luận để Cao Cường cõng Cao Lương xuống lầu, lẽ ra con gái xuất giá là để anh trai hoặc em trai cõng ra cửa, nhưng Cao Cường mới mười ba tuổi, bọn họ cảm thấy quá nhỏ, sợ không cõng được, liền nói để anh họ cõng, bởi vì anh họ cả Cao Dũng không có tới, tự nhiên anh hai Cao Đức tới cõng.

Nhưng Cao Cường kiên trì muốn tự mình cõng, hắn nói hắn cõng được.


Mình là em trai duy nhất trong nhà, đương nhiên hắn phải làm.

Vì chứng minh mình cõng được chị cả, tối hôm qua còn cõng chị ba Cao San để chứng minh.

Cao Lương tuy rằng không đành lòng đẻ em trai mệt, nhưng cô cũng có thể lý giải tâm tình em trai, liền gật đầu đồng ý, để anh họ đi theo, nếu không cõng được lại đổi tay.
Kết quả Cao Cường cõng Cao Lương một hơi xuống ba tầng lầu, đi xuống tới sân, Lý Tuấn Nghị vội tiếp nhận Cao Lương, ông kiểu công chúa vào ghế sau.

Lý Tuấn Vĩ cùng Uông Ngạn Quân tới tiếp đón thân thích và bạn bè lên xe khác, thực mau, mọi người đều đã lên xe, Chu Văn Võ lái xe đi đầu ra khỏi tiểu khu, đi tới nhà mới của bọn họ.
Bà nội đã sớm được nhóm người Lý Vệ Quốc đưa đến khách sạn, lúc này đã cùng cha mẹ và thân thích của Lý Tuấn Nghị chờ ở nhà mới.

Thân thích phần lớn đều từ nông thôn cùng tiểu huyện thành tới, nhìn nhà mới trang hoàng xa hoa mỹ lệ, kinh ngạc cảm thán không khép miệng được, quả nhiên chất lượng cuộc sống thành phố lớn rất cao, kiểu dáng gia cụ, phong cách này, màu sắc này làm người kinh diễm.

Kỳ thật bọn họ không biết, phòng ở này căn bản không tính là xa hoa, chỉ là phong cách hơi vượt thẩm mỹ hiện tại cho nên mọi người mới bị kinh diễm
Tới dưới lầu nhà mới, Lý Tuấn Nghị ôm Cao Lương lên lầu vào nhà, Cao Lương lúc này mới được tự đi lại.

Dựa theo tập tục, cô phải kính trà sửa miệng cho bà nội và ba mẹ chồng, nhận bao lì xì.

Bà nội còn lôi ra hộp trang sức cất giữ nhiều năm cho Cao Lương, đủ thấy sự yêu thích cho Cao Lương.

Làm hết nghi thức ở nhà xong, mọi người lại cùng đi ra khách sạn, hôn lễ cùng tiệc rượu đều cử hành ở đó.
Chủ trì hôn lễ là Chu Văn Võ, hắn biết ăn nói, vì chủ trì buổi hôn lễ này đã chuẩn bị rất lâu, lúc này càng là lưỡi xán hoa sen, dùng sự hài hước để khấy động bầu không khí.


Cao Lương lên sân khấu là khách khứa kinh diễ, bởi vì váy cưới của cô quá độc đáo, phiêu dật linh động giống như tiên nữ, nam giới nhìn chỉ cảm thấy đẹp nhưng không miêu tả được vẻ đẹp, nữ giới nhìn chỉ cảm thấy hâm mộ, mình kết hôn cũng có thể mặc váy cưới mỹ lệ như vậy thì tốt rồi.
Cao Lương vẫn luôn hạnh phúc mỉm cười, tiếpnhận ánh mắt hâm mộ, chúc phúc từ bốn phương tám hướng, cảm giác hạnh phúc này thật sự giống như nằm mơ, không nghĩ tới cô có thể có một hôn lễ long trọng tốt đẹp như thế.

Thẳng đến khi Lý Tuấn Nghị đeo cho cô chiếc nhẫn kim cương lấp lánh lên, cô vẫn có cảm giác không chân thật.

Khi Cao Lương đeo nhẫn cho Lý Tuấn Nghị xong, anh cúi người hôn lên môi cô, từ nay về sau, bọn họ sẽ là vợ chồng dù vinh nhục cũng không rời không bỏ, mở ra trang mới của cuộc đời.
Tới tham gia hôn lễ trừ bỏ bạn bè thân thích ở quê hương, còn có bạn bà và khách hàng ở Quảng Châu của Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị,còn có lão chiến hữu của Lý Vệ Quốc ở Quảng Châu, Lý Tuấn Nghị thậm chí còn mời Triệu Trường Thanh tới chứng hôn cho bọn họ.

Triệu Trường Thanh không hổ là lãnh đạo, kể hết từ khi cơ duyên của hắn cùng Lý Tuấn Nghị Cao Lương mở ra, có cơ hội làm bạn nên thấy sự thiện lương giản dị của họ, lại nói đến haivị người trẻ tuổi chăm chỉ lao động, dám nghĩ dám làm, là tấm gương dũng cảm, có năng lực cho người trẻ tuổi, cuối cùng chúc phúc cho bọn họ, tương lai tốt đẹp, ngôn từ lưu loát, chân thành tha thiết cảm động, làm mọi người nhiệt liệt vỗ tay.
Lý Vệ Quốc đại biểu nhà trai đọc diễn văn chúc phúc, cậu Cao Lương đại biểu nhà gái, bởi vì bác cả thật sự không dám lên đài nói chuyện, bị Trương Thời Anh bất mãn hung hăng đánh hai cái, đúng là thứ không có tiền đồ, nói mấy câu cũng không dám.
Hôn lễ được tổ chức phi thường long trọng mà hoàn mỹ, tiệc rượu cũng rất đỉnh, không hổ là khách sạn năm sao, các phương diện phục vụ đều không tôig, làm thân thích được phụ vụ như vậy lần đầu trở về có thể khoe khoang cả năm.
Tiệc cưới bắt đầu, Cao Lương thay váy cưới, thay lễ phục kiểu Trung Quốc, đi kính rượu, và biểu đạt lòng biết ơn với mọi người, cũng nhận sự chúc phúc của mọi người.
Hôn lễ là là ngày hạnh phúc nhất đời của người trong cuộc, cũng là ngày bận rộn nhất, tới hơn hai giờ chiều mới tiễn vị khách cuối cùng ra về, Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị ở trong khách sạn nghỉ ngơi, Cao Lương cũng chưa cởi lễ phục đã nằm vật trên giường.

Lý Tuấn Nghị ngồi lại đây, đưa tay vào vạt áo, nhéo eo cô: "Chỗ này có mỏi không?"
Cao Lương cảm thấy phần eo tê dại, vội duỗi tay đè cái tay kia lại, xoay đầu qua nhìn Lý Tuấn Nghị: "Ừm, bất quá anh làm em thấy nhột quá."
Lý Tuấn Nghị cúi người lại, gợi lên khóe miệng: "Vậy em phải chậm rãi thích ứng, về sau còn nhột nhiều nữa."
Cao Lương uống rượu nên đã đỏ hết mặt, giờ phút này càng đỏ tới cổ, cô cắn môi, như đà điểu vùi đầu vào trong chăn, thật là hư muốn chết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui