Trở Về 70 Người Đàn Ông Thô Ráp Bị Mạnh Mẽ Hái Thật Ngọt



Nghe được cuộc đối thoại quen thuộc này, mắt Lâm Tiếu Nhan lập tức ngấn lệ, cô thực sự đã sống lại! Còn sống lại vào lúc trước khi xuống nông thôn!

Đời trước, cô cũng là vì không muốn xuống nông thôn nên mới cố ý đói bụng một ngày để biểu hiện quyết tâm của mình.


Không nghĩ tới mẹ Lâm lại cực kỳ quyết tâm trong chuyện này, trở tay liền tặng cho cô thêm hai ngày.


Cô nhịn đói ba ngày cuối cùng cũng không chịu nổi, đồng ý xuống nông thôn.


Nếu như vậy thì hẳn là lúc này cô vẫn chưa xuống nông thôn? Vẫn chưa từ hôn với Cố Tiêu?

Nghĩ vậy, Lâm Tiếu Nhan lập tức nín khóc mỉm cười.


Mẹ Lâm nhìn thấy bộ dáng điên khùng vừa khóc vừa cười của con gái thì không khỏi nói thầm trong lòng, chẳng lẽ là thật sự bị đói tới choáng váng luôn rồi?

Cửa kẽo kẹt một tiếng bị mở ra, ba Lâm thò đầu vào khuyên nhủ mẹ Lâm: “Vừa mới sáng tinh mơ, bà nói nhỏ một chút, bé vừa mới tỉnh ngủ liền bị bà đánh cho một trận, mấu chốt là có đánh cũng không giải quyết được vấn đề, vẫn nên kiên nhẫn khuyên nhủ thì hơn”

Mẹ Lâm hung hăng trừng ông một cái: “Nếu ông giỏi! Vậy ông tới khuyên đi”

“Được, để tôi khuyên” Ba Lâm nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, sau đó đi tới trước giường của Lâm Tiếu Nhan.



Đợi mẹ Lâm đóng cửa lại thì ba Lâm mới che giấu cảm giác xấu hổ trên mặt, cười nói với Lâm Tiếu Nhan: “Mẹ con là người miệng dao găm nhưng lòng đậu hủ.

Thấy con một ngày không ăn cơm nên tối hôm qua liền bảo ba nghĩ cách mua chút thịt heo, hôm nay trời chưa sáng đã bắt đầu nhào bột, muốn hấp một nồi bánh bao cho con đấy”.


“Con đó, tính tình quá ngoan cố, thật ra chỉ là con vẫn chưa từng gặp đứa nhỏ Cố Tiêu kia mà thôi, cậu ấy rất đẹp trai đấy”

“Từ lúc con còn nhỏ thì ba đã định ra việc hôn nhân này cho con, vốn dĩ tưởng là nhà ta trèo cao, không nghĩ tới bác Cố của con lại xảy ra việc này.

Dù sao chúng ta cũng không thể bỏ đá xuống giếng trong lúc người ta gặp khó khăn đúng không?”

“Với cả vốn dĩ biểu hiện của Cố Tiêu ở trong đội ngũ cũng cực kỳ ưu tú, tuy rằng hiện tại đã xuất ngũ quay về quê hương, nhưng mà thằng bé đó chịu được khổ, con đi theo cậu ấy thì ít nhất có thể ăn cơm no, dù sao cũng tốt hơn là ở trong thành chịu đói đúng không”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui