Trớ Trêu Xuyên Không Thành Nữ Phụ

Những ngày sau đó hai đứa nhóc Tiểu Nguyên và Tiểu Tịch liên tục tới trường, làm cô không nỡ từ chối đành phải đi theo bọn chúng tới Cung Gia. Nhưng trong lòng của cô thì cảm thấy rất vui và ấm áp, anh có lẽ cũng cảm nhận được phần nào sự thay đổi của Cung Gia từ khi cô đến. Đêm về cô lúc nào cũng cười thầm một mình, mẹ cô thiếu chút nữa đã cho cô đi bệnh viện rồi. 

Hôm nay là chủ nhật cô cùng bọn nhỏ và anh đi tới công viên giải trí. Cô thì một phần mong đợi muốn xem thử công viên giải trí là như thế nào. Trước đây công ty của cô cũng làm qua loại dự án công viên giải trí như thế này rất nhiều lần, nhưng cô chưa bao giờ tới xem cả. Cô hôm nay diện một chiếc áo dài tay và một chiếc quần jean dài cùng với một đôi dài thể thao mùa đen. Anh thì diện một chiếc áo thun rộng, quần jean dài, giày thể thao. Tiểu Tịch với chiếc áo trắng và chiếc váy ngắn hồng, đôi giày búp bê. Tiểu Nguyên với chiếc áo thun đơn giản chiếc quần đùi màu đỏ. Trớ trêu thay, mấy cái áo đều giống hệt nhau- thun rộng ca rô đỏ đen, nhưng kiểu dáng khác nhau. Làm người khác nhìn vào tưởng đây là một đại gia đình đầy hạnh phúc. Chưa kể bọn họ ai cũng đều là soái ca mỹ nữ, hai tiểu thiên sứ nhỏ kia nữa, khiến tất cả mọi người đều phải lát mắt trước hào quang sáng chói của gia đình kia.

Cả ngày hôm đó cả bốn bọn họ cùng nhau thử hết các trò chơi trong công viên. Gần trưa thì vào một quán ăn nhỏ. Người mẹ thì nhỏ nhẹ khuyên bảo hai tiểu hài tử ăn cơm, người cha thì vô tư ăn ngốn nghiến mà không quan tâm hai tiểu hài tử của mình. Người khác nhìn vào thì chỉ biết cảm thông, ngưỡng mộ người vợ, còn người chồng thì chỉ chỉ trỏ trỏ. Anh nghe vậy ăn cũng không ngon, buông đũa xuống bĩu môi, cô nhìn sang anh mà không khỏi nhịn cười.

- Nè Phong, anh như vầy là muốn em đút cho à? 


Vốn dĩ là muốn chọc anh một chút nhưng hông ngờ anh lại đồng ý. Anh mở miệng'' aaaaa'' một cái. Cô đỏ mặt, bất đắc dĩ phải đút cho anh. Tất cả mọi người nhìn vào thì cảnh tượng đập vào mắt họ đó chính là hình ảnh vợ chồng ân ân ái ái đút nhau ăn, khiến người ngoài nhìn vào mà ghen tị.

Sau đó cả bốn người lại cùng nhau khám phá hết cái công viên giải trí này. Nhưng những hành động ngọt ngào ngoài ý muốn của anh và cô lại bị những người đó trông thấy. Hoắc Nhan Kình lôi cô về trong lòng của mình, Tiểu Tịch thấy vậy liền rưng rưng nước mắt rồi khóc òa lên. Cung Hàn Phong cũng giành dật cô lại, cô nhỏ bé đã bị lòng của anh ôm lại. Anh khó chịu, lên tiếng nói:

- Chẳng phải tôi đã nói anh đừng đụng vào vợ của tôi nữa rồi sao?


- Phiền anh sau này giữ tự trọng, cô ấy bây giờ là vợ của tôi, là mẹ của các con tôi. Mong anh nhớ rõ. 

Các nam chủ nghe vậy, ánh mắt hận thù muốn giết trừng vào anh. Đành phải bỏ đi, nhưng vẫn còn luyến tiếc nhìn lại cô. Trong lòng họ nghĩ nhất định phải giành lại cô, nhất định phải làm cô say đắm yêu họ như trước kia. Nhưng có lẽ họ không biết đi theo họ phía sau còn có hai người. Người đó chính là tiểu thiên sứ Tiểu Nguyên và Tiểu Ngyệt. Lúc này không còn là hai tiểu thiên sứ nữa mà là những ác quỷ thực thụ trên người tỏa ra sát khí khiến người khác phải khinh sợ. Tiểu Tịch bây giờ không phải là một tiểu công chúa mà là một chị đại trong giới hắc đạo:

- Các người biết điều thì khôn hồn xéo đi. Mami là của papa.

- Chúng tôi cảnh cáo các người, đừng động tới mami của chúng tôi. Nếu có lần sau thì đừng trách chúng tôi không khách khí.

Để lại những cặp mắt ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng bọn họ ai cũng thấy được sát khí và cả ánh mắt của chung khi nãy rất giống với Bạch Lam Băng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận