Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi

【Bé con trở thành lớp phó học tập ~ Bạn thời thơ ấu xung đột với nhau】

***

Dù chăm chỉ bôi kem chống nắng nhưng một nhà ba người Tiết Huệ Vũ vẫn bị cháy nắng. Đặc biệt là Bùi Ôn Du…… Tiết Huệ Vũ nghi ngờ nghiêm trọng, liệu anh ấy có nghiêm túc thoa hay không……

Mặt khác, Bùi Ôn Du lại vui vẻ, cảm thấy mình trưởng thành và nam tính hơn.

Bùi Dục Kỳ lần này ngồi máy bay về nhà đã trước lạ sau quen, nhóc con không còn sợ tiếng gầm rú khi cất cánh, thậm chí còn nhờ mẹ khi hạ cánh nhớ nhắc nhở mình.

Trời tối, máy bay từ từ hạ cánh, Bùi Dục Kỳ chống lại cơn buồn ngủ, nhìn ra bên ngoài cửa sổ tối om, liền thấy trên mặt đất xuất hiện những đốm sáng muôn màu muôn vẻ dày đặc như ẩn như hiện, cứ như ngôi sao lấp lánh, rực rỡ tráng lệ.

Bùi Dục Kỳ phấn khích kêu mẹ chụp ảnh, lập tức hào hứng đến không ngủ…… Mãi cho đến khi bố mẹ xách hành lý lên, mí mắt mới rủ xuống ngủ thiếp đi trong vòng tay của bố.

Vào ngày thứ ba lên lớp, Bùi Dục Kỳ đã tặng những chiếc vỏ sò xinh đẹp mà bé nhặt được trên bãi biển và những miếng dán tủ lạnh mà bé mua được cho bạn bè trong lớp và những người bạn có quan hệ tốt trong tiểu khu. Còn đặc biệt mua đặc sản kẹo dừa ở đảo Hải Á cho Thôi Thiến Thiến, làm Thôi Thiến Thiến vui muốn xỉu, lập tức dời Bùi Dục Kỳ lên xếp trước cả bố trong lòng mình.

Nhiều người cho rằng《Bố Mẹ Ơi Mình Đi Đâu Thế》chỉ được ké fame mới mẻ của livestream cho nên khi vừa phát sóng mới nổi tiếng, về sau mất đi sự tươi mới lúc ban đầu, ai mà chịu cắm chốt xem livestream trong một thời gian dài chứ, chẳng lẽ người ta không cần làm việc sao?

Khi phiên bản chỉnh sửa mới được phát sóng, các video thú vị đã lan truyền điên cuồng trên Internet, ai sẽ xem phiên bản chỉnh sửa khi đã sớm biết nội dung, đối với các chương trình tạp kỹ quan trọng nhất là rating thì đây là đòn chí mạng.

Nhưng điều khiến mọi người cả kinh là, độ phổ biến và phản hồi của kỳ hai thậm chí còn tốt hơn kỳ đầu tiên, thậm chí kỳ sau còn nổi tiếng hơn so với kỳ trước.

Đột hot cao và những lời khen ngợi, khiến ngành công nghiệp này một lần nữa chứng minh chỉnh sửa và cắt xén bầu không khí kéo giẫm thị phị sẽ chỉ khiến cả chương trình tan thành mây khói, ngược lại, các chương trình tạp kỹ du lịch có nhịp độ chậm rãi chữa lành, sự lý thú của cuộc sống đời thường mới là một vũ khí tuyệt vời thu hút khán giả dưới áp lực của cuộc sống, bầu không khí ấm áp và hàn gắn này có giá trị thương mại mạnh mẽ hơn mọi người tưởng tượng.

Ái phi của Bắc gia: Sau khi đổi khách mời kỳ hai, cảm thấy những khách mời có độ tuổi xấp xỉ càng có thêm chủ đề chung, chơi cũng vui hơn một chút ~

Cục đáng yêu thật bền bỉ: Tôi thực sự đến để xem bé con, nhưng tình yêu bố mẹ của những vị khách mời thật ngọt ngào! Ship couple người thật sợ bị sập nhà, nhưng ship couple vợ chồng thật quả nhiên là vạn trượng cao lâu bình địa khởi*, xây nên căn biệt thự lớn xinh đẹp! Vợ chồng thật chính là lợi hại nhất! [hạnh phúc] [hạnh phúc] [hạnh phúc]

(*) Vạn trượng cao lâu bình địa khởi (万丈高楼平地起): Lầu cao vạn trượng được xây lên từ đất bằng, hiểu rộng ra đó chính là muôn sự, muôn vật dù to lớn vĩ đại tới đâu đều có khởi nguồn từ những việc nhỏ bé, có cái nhỏ mới có cái lớn, có cái thấp mới có cái cao. Nhà muốn xây cao cần có nền móng vững khỏe, hành trình muốn lâu dài cần có từng bước chân chắc chắn, muốn học lên cao phải có nền tảng vững bền.

Nhân viên kinh doanh rung động: Cặp đôi Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du này thật ngọt ngào! Vốn tưởng rằng chỉ có trong tiểu thuyết mới có kiểu đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền vừa yêu vợ thế này, không ngờ hiện thực lại thật sự tồn tại! Thông cảm cho nhau, yêu thương bảo vệ lẫn nhau, chăm sóc cho nhau, bé con ở trong bầu không khí tràn ngập tình yêu thế này mới ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế! Hu hu hu, tôi lại tin vào tin yêu rồi!!!

Vậy nên, tương tác ngọt ngào giữa vợ chồng và tương tác ấm áp giữa bé con với bố mẹ khiến Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du có được lượng lớn fans couple, cũng khiến con trai Bùi Dục Kỳ của bọn họ có thêm một đống lớn fans mama và fans chị gái.

Tuy nhiên, việc phơi bày ra quá nhiều đã dẫn đến đống lớn phóng viên vây quanh và fan tư sinh ở cổng trường, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống bình thường của con và các đứa bé khác trong trường.

Vì vậy sau khi phát sóng chương trình, Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ đã khóa mọi thông tin riêng tư về Bùi Dục Kỳ với bên ngoài, đồng thời trực tiếp gửi công hàm của luật sư tới những blogger tung tin đồn ác ý, không cho ai tùy tiện tiết lộ đời tư của con trai mình, nếu không sẽ lập tức mời đoàn luật sư có tiếng hầu tòa.

Tiết Huệ Vũ còn lên group fans dặn dò, bám đuôi là hành vi không tốt, đến trường tiếp ứng ảnh hưởng nghiêm trọng đến các học sinh khác trong trường, cũng sẽ khiến bé con không thể phân biệt được đâu là fans đâu là người xấu, rất dễ khiến cho người xấu thừa cơ tiếp cận bé con, cũng lo lắng bé con sẽ sinh ra giá trị quan sai lệch.

Kể từ đó, thông tin cá nhân và thông tin hành trình của Bùi Dục Kỳ đã biến mất khỏi Internet, người hâm mộ cũng hoàn toàn ủng hộ hành vi bảo vệ bé con của chị, cố gắng tiếp ứng cho một nhà ba người của chị trên mạng.

Khi sáu tuổi, Bùi Dục Kỳ chính thức trở thành học sinh tiểu học.

Trường tiểu học dựa trên nguyên tắc phân chia gần nhau, nên Bùi Dục Kỳ và Thôi Thiến Thiến cùng học chung một trường tiểu học, hơn nữa may mắn là lần này họ vẫn học chung một lớp.

Kỳ thi tuyển sinh tiểu học được chia thành bài kiểm tra và phỏng vấn, mặc dù kỹ năng đọc viết và tính toán của Thôi Thiến Thiến rối tinh rối mù, nhưng hoạt bát vui vẻ, biết ăn nói, đạt điểm cao trong cuộc phỏng vấn, trong khi Bùi Dục Kỳ thì ngược lại, nhận được điểm gần như tuyệt đối trong bài kiểm tra.

Ban đầu, cô chủ nhiệm chỉ nghĩ đứa bé này có khả năng học vẹt cao, hoặc phụ huynh đã đăng ký nhiều lớp phụ đạo cho con, nhưng chỉ đến khi chính thức đến thăm nhà trước khi khai giảng, mới nhận ra rằng Bùi Dục Kỳ thực sự thông minh.

Sau khi khai giảng, giáo viên chủ nhiệm bổ nhiệm Bùi Dục Kỳ làm lớp phó học tập, Thôi Thiến Thiến là lớp phó văn nghệ. Bùi Dục Kỳ còn chủ động đăng ký làm cán sự mỹ thuật.

Không ngờ khi mới khai giảng giáo viên đã bổ nhiệm làm lớp phó văn nghệ, Thôi Thiến Thiến khi đứng dậy từ trên ghế để nhận những tràng pháo tay từ các bạn trong lớp không khỏi ưỡn ngực, cô bé nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của các bạn cùng lớp xung quanh, nỗi sợ hãi ban đầu đối với ngôi trường mới đã được quét sạch, bước chân tan học trở về nhà cũng bắt đầu nhảy nhót.


“Dục Kỳ, chúng ta học cùng lớp! Thật tuyệt!”

Dù không thể thành bạn cùng bàn vì dáng người Bùi Dục Kỳ cao lên, nhưng cùng lớp mà còn ngồi bàn sau cũng đủ khiến Thôi Thiến Thiến cảm thấy như “Đồng hương gặp đồng hương hai mắt rơm rớm” vậy.

“Ừm ừm.” Đeo chiếc cặp nhỏ nhẹ trên lưng, Bùi Dục Kỳ nhớ đến khuôn mặt Thôi Thiến Thiến nhăn nhúm bước vào lớp nhưng phút chốc nhìn thấy mình lại vui sướng nhảy vồ tới, cũng nhếch khóe môi cười vui vẻ.

“Lên tiểu học thật là khác, cặp sách cũng nặng hơn rất nhiều…… Tớ đã mua giấy gói xinh đẹp, cậu có muốn cùng nhau bọc sách lại không?”

“Tớ cũng đã chuẩn bị giấy bọc sách rồi. Hôm nay tớ chỉ mang theo những cuốn sách cần dùng cho ngày mai……”

Bùi Dục Kỳ cảm thấy không cần thiết phải mang hết sách vở về nhà, nên hầu hết đều để ngay ngắn trên bàn học, hơn nữa cậu nhóc còn thường xuyên chạy loanh quanh với đồ dùng vẽ trên lưng, giờ đây chiếc cặp sách nhẹ tều trong mắt nhóc con hoàn toàn không hề có chút nặng.

Nhìn thấy cô gái nhỏ bên cạnh đang hết sức vất vả mang chiếc cặp sách căng phồng nặng nề của mình, Bùi Dục Kỳ lập tức đưa tay ra nói: “Tớ giúp ……”

Cậu nhóc còn chưa kịp nói xong, thì đã thấy cô bé bên cạnh hào hứng dang hai tay ra, giống như một chú husky phấn khích lao ra khỏi cổng trường: “Mẹ ——”

Mặc dù không biểu hiện vui vẻ ra bên ngoài giống như Thôi Thiến Thiến, nhảy chân sáo vào trong vòng tay mẹ, líu ra líu ríu về những chuyện thú vị ở trường mới và các bạn học mới, làm nũng đưa cặp sách cho mẹ đeo.

Nhưng khi thấy bố mẹ hôm nay đều đến đón mình, Bùi Dục Kỳ cả ngày đi học như một đứa trẻ lớn, lại không khỏi vui mừng dang rộng đôi chân ngắn ngủn chạy như bay về hướng bố mẹ.

Lời phàn nàn cặp sách quá nặng của Thôi Thiến Thiến ở bên cạnh rơi vào tai Bùi Ôn Du, anh trực tiếp đưa tay ra nhận lấy chiếc cặp của con.

Tiết Huệ Vũ cũng quan tâm không kém hỏi: “Cặp sách có nặng không? Có nhiều sách không?”

“Không nặng đâu.” Bùi Dục Kỳ lắc đầu lia lịa, “Con không mang hết sách về.”

Tiết Huệ Vũ sờ vào cái đầu nhỏ thông minh của bé con, liền thấy bé con một tay cầm tay bố tay kia cầm tay mình, ngẩng cái cái xù xù lên, ngọt ngào như sữa nói, “Bố…… Mẹ……”

“Hửm?” Tiết Huệ Vũ cúi đầu, liền nhìn thấy đôi mắt to xinh đẹp của bé con lấp lánh, giọng nói như sữa non nớt: “Cô giáo cho con làm lớp phó học tập ~”

“Wow, Dục Kỳ của chúng ta thật tuyệt vời.” Tiết Huệ Vũ cười vỗ tay, thấy bé con sau khi nghe mẹ khen lại háo hức nhìn bố, người bố đang tích cực đeo cặp sách lập tức tiếp lời: “Lớp một đã được làm lớp phó học tập, bé con của chúng ta quả thật rất thông minh ~”

Trên đường về nhà, Tiết Huệ Vũ nhìn thấy Bùi Ôn Du khoe khoang đăng lên trang cá nhân.

Ông xã: Không ngờ vào ngày đầu tiên đi học, con đã trở thành lớp phó học tập. Không hổ danh là bé con của tôi!

Tiết Huệ Vũ mỉm cười ấn like.

Tối hôm đó, Bùi Dục Kỳ và bố mẹ cùng nhau bọc cuốn sách giáo khoa bằng giấy sáng màu hoa văn chìm.

So với khả năng thực hành vụng về của mẹ, thì bố là một cao thủ trong việc bọc sách giáo khoa, hai ba phát là đã gấp ra được một góc tam giác cho bốn góc sách, cuốn này chồng lên cuốn kia.

Sau đó Bùi Dục Kỳ tự tay vẽ bìa của mỗi cuốn sách giáo khoa, viết ngay ngắn tên môn học ở chính giữa, ở góc dưới cùng viết họ tên, lớp và mã học sinh.

Đối với Bùi Dục Kỳ mà nói, lên lớp một là một chuyện vô cùng mới lạ.

Tính tình hướng nội, nhạy cảm không còn sợ hãi xã giao như trước nữa, các bạn học mới cũng rất hiền lành.

Chỉ mới ngày đầu tiên đến trường, Bùi Dục Kỳ đã làm quen với những học sinh xung quanh mình. Điều tiếc nuối duy nhất là không thể ngồi bên cạnh Thôi Thiến Thiến.

Trong một kỳ nghỉ hè, vóc dáng của cậu bé lại tăng lên…… Tất cả đều tại Thôi Thiến Thiến không thích uống sữa, nếu ngày nào cũng uống sữa, cũng có thể cao thêm…… Bây giờ, cậu bé đang ngồi ở phía sau bàn học của cô bạn, nói thì thầm trong lớp cũng thật bất tiện……

Sau khi chính thức bắt đầu năm học, Bùi Dục Kỳ được giáo viên giao trách nhiệm lớp phó học tập quan trọng, cậu bé đã nghiêm túc giám sát kỹ càng bài tập về nhà của bạn học, giúp các cán sự môn học cùng nhau phát và thu bài tập về nhà.


Trí nhớ cậu bé rất tốt, nên hầu hết tên và diện mạo của các bạn trong lớp đều nhanh chóng thuộc lòng.

Nhưng mọi người dù sao cũng sáu bảy tuổi, sự tiến bộ của các bạn trong lớp hoàn toàn khác nhau.

Giống như Bùi Dục Kỳ đã học hầu hết các ký tự tiếng Hán, biết cách sử dụng bính âm rõ như lòng bàn tay, những từ Hán lạ lẫm có đánh dấu bính âm, cậu bé có thể đọc ra một cách chính xác.

Ở trong mắt cậu bé, cậu đã học hết những thứ được dạy ở trong sách ngữ văn, đọc bài văn cũng hoàn toàn không có trở ngại gì, những bài thơ cổ cũng chỉ cần đọc hai ba lần là có thể thuộc lòng, bảng Cửu chương cậu cũng đọc ro ro. Bài tập về nhà mà giáo viên giao, mỗi ngày đều có thể dễ dàng nhanh chóng hoàn thành, mỗi chữ đều được viết gọn gàng trong ô vuông.

Nhưng vẫn còn đa số bạn học biết chữ rất ít, đừng nói đến việc đọc trơn tru bài văn, đọc nối những từ đơn lạ lẫm còn bị vấp.

Với tư cách là lớp phó học tập, Bùi Dục Kỳ đã cố gắng hết sức để cải thiện không khí học tập của lớp. Ví dụ mọi người giúp đỡ nhau học hành ở trường, cùng nhau hoàn thành bài tập về nhà.

Đối tượng đầu tiên mà cậu bé chộp được là lớp phó văn nghệ Thôi Thiến Thiến.

Nhưng Thôi Thiến Thiến giống như một con cá chạch, có bắt thế nào cũng không bắt được.

Bùi Dục Kỳ thực sự không hiểu, tại sao Thôi Thiến Thiến luôn đọc sai và viết sai bính âm đơn giản, rất khó để hiểu được nội dung của bài văn.

Điều quan trọng nhất là, làm bài tập về nhà rất chậm…… Rõ ràng đã nói sẽ hoàn thành bài tập ở trường, về nhà có thể cùng nhau chơi và cùng nhau soạn bài trước, cô bạn luôn trì hoãn cho đến khi về nhà mới làm xong, chữ viết nghiêng nghiêng ngả ngả, hại thời gian chơi với nhau của bọn họ ngày càng ít đi……

Đặc biệt đối với bài tập toán, chỉ vài phút đã có thể làm xong các con số, vì sao đề nào cũng làm lề mề. Để đọc thuộc lòng một bài thơ cổ cũng phải mất một thời gian dài.

Bùi Dục Kỳ tức giận cô bạn không cố gắng, không khỏi hoài nghi rằng có phải cậu ấy không chăm chỉ học tập, không nghiêm túc nghe giảng bài mới để bị thành tích kém như thế không.

Là cán sự lớp sao có thể học kém thế!

Ban cán sự lớp không làm gương, thì làm sao bạn học nghiêm túc học tập được……

Trước lời chỉ trích của Bùi Dục Kỳ, Thôi Thiến Thiến tủi thân muốn chết.

Trong mắt cô bé, Bùi Dục Kỳ có thể học một lần là biết chính là khoe khoang.

Mình rõ ràng đã học tập chăm chỉ đó được không! Là cậu ấy quá thông minh!

Điều khiến cô bé càng tủi thân hơn nữa là, khi cùng nhau đi học ở trường mẫu giáo, Bùi Dục Kỳ không nói nặng một lời nào với mình, nhường nhịn cô bé khắp nơi, bọn họ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nhưng sau khi lên tiểu học, Bùi Dục Kỳ đã nghiêm túc dạy dỗ cô bé vài lần vì đã lặp đi lặp lại những lỗi sai trong bài tập của mình…… Vẻ mặt còn thật hung dữ.

Quả thật cậu ấy đã thay lòng rồi, không còn là bạn thân của cô bé nữa……

Sau khi nhận ra Thôi Thiến Thiến ngày càng không vui, Bùi Dục Kỳ chỉ đành phải nhịn xuống sự tận tình khuyên bảo của mình, không còn đòi hỏi bạn mình phải học tập chăm chỉ, tiến bộ mỗi ngày nữa.

Bởi trường tiểu học đẩy mạnh chủ trương giảm gánh nặng, giảm lượng bài tập ngoại khóa được giao, đồng thời nhấn mạnh không “Chỉ vì điểm số”.

Vì vậy, Thôi Thiến Thiến vẫn luôn cảm thấy Bùi Dục Kỳ đã đòi hỏi cô bé quá nhiều bằng các tiêu chí của cậu ấy, mãi đến sau khi thi cuối kỳ, cô bé mới biết thứ hạng thực sự của mình trong lớp.

Khi mọi người thi đạt 99/100 điểm, chính mình chỉ đạt hơn 80 điểm trong hầu hết các bài kiểm tra —— tổng điểm xếp thứ năm từ dưới đếm lên.

Biết được điểm của Thôi Thiến Thiến, Bùi Dục Kỳ thực sự không ngờ rằng Thôi Thiến Thiến lại làm bài kém đến vậy…… Bùi Dục Kỳ môn nào cũng đạt được 100 điểm đã âm thầm giấu bài kiểm tra của mình đi.

Hôm đó, những học sinh bị điểm thấp nhất đều được cô chủ nhiệm mời phụ huynh đến gặp để trao đổi xem các em có gặp khó khăn gì trong học tập không.

Đây là lần đầu tiên Thôi Thiến Thiến biết mình cách xa các bạn cùng lớp như thế, lòng tự trọng của cô bé bị sa sút.


Cô bé vốn là bá vương nổi tiếng trong trường mẫu giáo, chưa từng có một cô giáo nào trong trường mẫu giáo phải lo lắng, họ đều khen cô bé thông minh lanh lợi, người gặp người yêu, ai ngờ sau khi vào lớp một, không theo kịp nội dung giảng dạy của cô giáo, Thôi Thiến Thiến mới nhận ra rằng hành vi chỉ biết chơi mà không đặt nền tảng cho việc học ở trường mầm non là sai lầm, hoặc có thể mình thật sự ngu ngốc nên mới học chậm như thế……

Mặc dù mẹ không phê bình, vẫn ký vào tờ giấy kiểm tra, nhưng cô bé quyết tâm sẽ học tập khắc khổ trong kỳ nghỉ đông! Học kỳ tới nhất định…… Nhất định phải theo kịp tiến độ học tập của mọi người!

Vì vậy cô bé đáng thương tìm người bạn học bá duy nhất của mình…… Cô bé của trước đây không hiểu sự khuyên bảo hết nước của cậu ấy, nhưng bây giờ cô bé đã biết sai rồi……

Thân làm lớp phó học tập của lớp, Bùi Dục Kỳ làm sao có thể nhẫn tâm chứng kiến người bạn tốt của mình đau khổ vì kết quả học tập chứ.

Thấy Thôi Thiến Thiến cuối cùng cũng chịu học, con tim vốn đang lo tình bạn tan vỡ của cậu bé thở phào nhẹ nhõm, trong kỳ nghỉ đông đã mạnh mẽ giúp Thôi Thiến Thiến học bù kiến thức của học kỳ này. Sau khi khai giảng lại theo dõi Thôi Thiến Thiến mỗi ngày để cùng nhau ôn tập và soạn bài, giúp cô bạn tổng kết lại các kiến thức.

Với sự giúp đỡ như vậy, điểm số của Thôi Thiến Thiến trong học kỳ hai đã nhanh chóng lội trở lại mức trung bình của lớp.

Bởi vì là học sinh có được thành tích tiến bộ nhất trong lớp, Thôi Thiến Thiến đã được giáo viên nêu tên và khen ngợi trong cuộc họp phụ huynh, bố mẹ Thôi Thiến Thiến vì thế mà cười không khép được miệng, mùa hè dẫn Thôi Thiến Thiến đi du lịch cả mười ngày.

Thôi Thiến Thiến vui vẻ mua rất nhiều quà lưu niệm khi du lịch cho Bùi Dục Kỳ.

Nhưng…… Sự học tập nghiêm túc của Thôi Thiến Thiến chỉ là nhiệt tình nhất thời.

Sau một chuyến du lịch vui vẻ, cả người Thôi Thiến lâng lâng. Cô bé từ chối lời mời cùng nhau làm bài tập mỗi ngày của Bùi Dục Kỳ, xem phim hoạt hình và phim truyền hình mà đã lâu không theo dõi, đi dạo phố và xem phim với các bạn cùng lớp, sờ mèo và chơi trò chơi với những đứa trẻ trong tiểu khu, hoàn toàn xem lời ôn tập tri thức cũ để nắm được tri thức mới của Bùi Dục Kỳ như gió thổi ngang tai.

Bùi Dục Kỳ càm ràm giống như một ông cụ non, cô bé không vui, cảm thấy rằng kỳ nghỉ hè nên tận hưởng niềm vui, bài tập về nhà nên đợi trước khi khai giảng hoàn thành sau……

Cho đến mười ngày trước khi khai giảng, Thôi Thiến Thiến rề rà làm bài tập hè, nhận ra rằng mình làm bài tập không kịp nữa rồi!

Ngoài hai cuốn sách bài tập dày cộp, còn phải viết năm bài nhìn hình viết chữ, phải đọc hai cuốn sách ngoại khóa và viết cảm nhận, phải viết mười chữ Hán và làm mười bài toán mỗi ngày!

Nếu làm một ít mỗi ngày, số lượng của lớp một thực sự rất ít, nhưng Thôi Thiến Thiến đã dồn đống trong mười ngày cuối cùng mới bắt đầu viết, Thôi Thiến Thiến cảm thấy não mình trống rỗng khi hơn một tháng không học hành gì……

Thôi Thiến Thiến nhìn cuốn vở bài tập về nhà phát ngốc: “……”

Cô bé lại không thể không nhờ Bùi Dục Kỳ học chung, ngượng ngùng gãi đầu nói: “Dục Kỳ, tớ còn rất nhiều bài tập về nhà chưa làm…… Phải làm sao đây tuần sau bắt đầu vào học rồi……”

Bùi Dục Kỳ đã sớm hoàn thành bài tập hè của mình, khẽ thở dài nói: “Trước đây tớ đã nói với cậu rồi, mỗi ngày chúng ta nên làm một ít bài tập về nhà, như thế có thể liên tục củng cố kiến thức, bài tập về nhà cũng hoàn thành đúng hạn. Nhưng cậu không chịu nghe tớ……”

Bùi Dục Kỳ tủi thân, Thôi Thiến Thiến cúi đầu nhận sai: “Là lỗi của mình……”

Đôi mắt cô bé đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Khai giảng không hoàn thành bài tập sẽ bị giáo viên phê bình…… Dục Kỳ, có thể cho tớ mượn chép chút được không……”

Bùi Dục Kỳ đã rất sốc khi nghe Thôi Thiến Thiến nói vậy.

Bùi Dục Kỳ không ngờ bạn là cán sự lớp mà lại muốn đi đường tắt kiểu này, nghiêm mặt tận tình khuyên bảo nói: “Thiến Thiến, đừng chép bài tập về nhà, chép bài tập về nhà là hành vi không tốt, như vậy thành tích của cậu sẽ không tiến bộ đâu.”

Không ngờ Bùi Dục Kỳ lại chống đối đến vậy, mắt Thôi Thiến Thiến càng đỏ hơn.

Cô bé khẽ mím môi, vươn tay kéo cánh tay bạn mình, đáng thương nói: “Dục Kỳ…… Chỉ giúp mình một lần được không…… Chỉ lần này thôi……”

“Không được, chép bài tập về nhà sẽ thành nghiện.”

Vấn đề nguyên tắc, Bùi Dục Kỳ tuyệt đối sẽ không lùi bước, không thể để bạn tốt của mình sa đọa vì điều này được.

“Tớ sẽ kèm cậu làm bài tập, cậu có gì không hiểu thì hỏi tớ, tớ dạy cậu.”

Dưới ánh sáng chiếu rọi của Bùi Dục Kỳ, Thôi Thiến Thiến bị thất bại chỉ có thể nghiến răng bắt đầu làm bài tập với sự giúp đỡ của cậu bé, nhưng có quá nhiều bài tập về nhà phải làm, đến ngày trở lại trường, Thôi Thiến Thiến với đôi mắt gấu trúc vẫn chưa hoàn thành hết bài tập về nhà.

Vào ngày này, cô bé đến trường sớm để bắt đầu làm bài tập. Mà cô bé ngồi ở hàng thứ hai, bài tập toán để trên bàn học của cô bé. Chỉ còn mỗi bài tập toán là cô bé vẫn chưa làm……

Nếu không hoàn thành bài tập về nhà sẽ bị giáo viên mắng…… Nhưng nếu chép bài tập về nhà bị Dục Kỳ biết cậu ấy sẽ rất tức giận……

Nhìn thấy những người bạn cùng lớp của mình hoặc đang hăng hái tán gẫu với những người bạn tốt, hoặc vùi đầu làm bài tập giống cô bé, Thôi Thiến Thiến với cái đầu có hai người nhỏ đang cãi nhau hít vào một hơi thật sâu.

Sau khi đấu tranh tư tưởng, cô bé run tay mở bài tập toán của một bạn cùng lớp bỏ trong hộc bàn, chép nó với cảm giác tội lỗi và lương tâm cắn rứt.


Nhưng mười phút sau, cô bé bị lớp phó học tập Bùi Dục Kỳ từ phía sau tóm được.

Trước ánh mắt thất vọng tột bậc của Bùi Dục Kỳ, Thôi Thiến Thiến bị bắt tại trận run rẩy, đưa ra một lời bào chữa yếu ớt cuối cùng: “Dục Kỳ…… Dục Kỳ tốt của tớ…… Tớ đang đối chiếu đáp án…… D0ối chiếu đáp án đúng cũng không được sao? “

Bùi Dục Kỳ nghiêm túc thu lại tất cả bài tập khác trên bàn: “Tớ sẽ nói thật với giáo viên chuyện cậu chưa hoàn thành bài tập của mình, đợi cậu làm xong rồi giao nó sau.”

“Không được.” Thôi Thiến Thiến sợ giáo viên toán nhất, lòng lập tức hoảng loạn, “Không thể nói với giáo viên……”

“Dục Kỳ…… Làm ơn đừng nói với giáo viên…… Tớ, tớ sẽ hoàn thành sớm…… Đợi chút nữa cậu len lén nhét vào trong tổ chúng ta được không?”

“Cậu định viết bừa các con số à?” Bùi Dục Kỳ cau mày, trực tiếp vạch trần tâm tư giờ trò bịp bợm của Thôi Thiến Thiến.

“Nếu cậu làm như thế, tớ cũng sẽ báo cáo với giáo viên.”

Chúng ta là những người bạn tốt đã cùng nhau lớn lên……

Thôi Thiến Thiến không ngờ Bùi Dục Kỳ lại tuyệt tình như vậy, lập tức trợn to hai mắt, nghẹn ngào nói: “Bùi Dục Kỳ, cậu là đồ xấu xa xa, một tên xấu xa thấy chết không cứu…… Cậu nhẫn tâm để cho tớ bị giáo viên chỉ tên phê bình trong ngày đầu tiên đi học sao?!”

Bùi Dục Kỳ mím môi không nói.

Thôi Thiến Thiến thấy đã mềm mỏng không được lập tức khóc to lên tại chỗ, nắm tay đấm qua: “Nếu cậu dám mách lẻo, tớ sẽ không cho cậu đến nhà tớ chơi nữa…… Cũng không cho cậu cho Bánh Đậu ăn nữa……”

Bánh Đậu là chú mèo của Thôi Thiến Thiến, vũ khí duy nhất mà Thôi Thiến Thiến có thể sử dụng để đe dọa Bùi Dục Kỳ ngoan ngoãn vào khuôn khổ.

Bùi Dục Kỳ nhận hai cú đấm cuối cùng vẫn không giao bài tập toán của Thôi Thiến Thiến lên.

Kể từ hôm Thôi Thiến Thiến bị giáo viên toán gọi đến văn phòng hỏi lý do, đã chiến tranh lạnh với Bùi Dục Kỳ.

Ngày nào đi học nhìn thấy Bùi Dục Kỳ cũng quay ngoắt đầu đi vờ như không thấy, nếu vô tình đối mắt sẽ hung dữ bày mặt xấu với cậu, cũng không còn rủ cậu bé đến nhà chơi nữa.

Nhưng sau khi chiến tranh lạnh vài ngày, Thôi Thiến Thiến không ngờ rằng Bùi Dục Kỳ thực sự không đến nhà mình chơi nữa, lại cảm thấy lời mình nói quá nặng bụng dạ quá hẹp hòi……

Chép bài tập về nhà là sai, là lỗi của mình trước tiên. Bùi Dục Kỳ chỉ là hoàn thành nhiệm vụ của mình với tư cách là lớp phó học tập.

Nhưng để Thôi Thiến Thiến cúi đầu xin lỗi trước, cô bé lại cảm thấy mình không thể bỏ xuống mặt mũi…… Dẫu sao cũng là mình chủ động chiến tranh lạnh.

Cô bé đợi Bùi Dục Kỳ lùi một bước, cho mình một bậc thang để bước xuống, dù sao cậu ấy cũng thích mèo như thế, trước kia ngày nào cũng đến nhà cô bé cho Bánh Đậu ăn.

Cô bé không cho cậu đến nhà chơi, cậu sẽ không bao giờ gặp lại Bánh Đậu nữa. Người thích Bánh Đậu như cậu hoàn toàn không thể chịu được.

Vì vậy, chỉ cần cậu chủ động đến nhà cô bé, cô bé sẽ chủ động làm hòa với cậu…… Dẫu sao trước kia cãi nhau cậu là người đến cho mèo ăn để hòa giải trước.

Gần đây không đến cho mèo ăn, có lẽ là vì gần đây trời đổ mưa nên bất tiện ……

Nhưng Thôi Thiến Thiến đã bổ sung hết bài tập hè đợi đến cuối tuần cũng không đợi được Bùi Dục Kỳ chủ động đến, thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không quan tâm đến cô bé.

Thôi Thiến Thiến không khỏi lo lắng, không nhịn được nhờ mẹ hỏi trên WeChat xem Bùi Dục Kỳ có bị ốm không…… Gần đây ngày nào cũng mưa, đừng để bị cảm lạnh……

Ai ngờ từ trong miệng mẹ của Bùi Dục Kỳ biết được, Bùi Dục Kỳ thế mà lại…… Nuôi —— Mèo —— Rồi ——!

Tối qua đang khám bệnh cho mèo, buổi sáng bận đi mua đồ cho mèo, bây giờ đang làm ổ cho mèo với bố.

Thôi Thiến Thiến lo lắng bao nhiêu ngày như sét đánh ngang tai.

Điểm yếu duy nhất mà cô bé bắt được của Bùi Dục Kỳ là Bùi Dục Kỳ thích Bánh Đậu của cô bé, Bùi Dục Kỳ nhất định sẽ nhượng bộ vì Bánh Đậu, nhưng nếu Bùi Dục Kỳ tự tay nuôi một chú mèo, há chẳng phải sẽ không bao giờ đến nhà cô bé chơi nữa sao!?

Lần này Thôi Thiến Thiến thực sự hoảng loạn…… Cô bé sợ con mèo hoang nhỏ bé đột nhiên xuất hiện này sẽ cướp đi mọi sự quan tâm và chú ý của người bạn tốt của cô bé.

Cô bé sợ Bùi Dục Kỳ đã thực sự quyết tâm sẽ không bao giờ đến nhà cô bé nữa……

Trong chớp mắt, Thôi Thiến Thiến chết lặng, cả đầu đều là —— Bùi Dục Kỳ đã nuôi một con mèo…… Để không làm hòa với cô bé!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận