Trở thành mẹ ruột của bé con phản diện 3 tuổi

◎ Trời ạ! Bé con mới ba tuổi rưỡi đã muốn học cách thả thính mẹ rồi! ◎
 
Trên đường về nhà, bởi vì có mẹ ở bên mà Bùi Dục Kỳ ghé vào cửa sổ tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, không còn sợ hãi co rúc lại nữa, mới giật mình nhận ra rằng thế giới bên ngoài đầy màu sắc hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của cậu.
 
"Mây....xe....điện....dây...trụ...đỏ....xanh...đèn..." Bùi Dục Kỳ kích động chỉ vào những thứ mình thấy bên ngoài cửa sổ, mỗi khi nói xong một cái, giống như một chú cún đang vẫy đuôi chờ được khen ngợi, cậu nhìn Tiết Huệ Vũ một cách háo hức, Tiết Huệ Vũ thấy cậu nhìn thấy gì cũng tò mò, bèn nhìn theo tầm mắt của cậu để dạy từng cái một.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khi sắp đến biệt thự, cô nhìn thấy một chú chó con đang được dắt đi, Tiết Huệ Vũ chỉ tay và nói: "Đây là con chó."
Cô vừa dứt lời, lại nhìn thấy chú chó nhỏ ấy đang vểnh chân sau đi tiểu dưới gốc cây, bé con có mười vạn câu hỏi vì sao lập tức hiếu kỳ nói: "Chó....cũng là....đứng.....tiểu tiểu.....sao ?"
 
"Chó cũng phân giới tính...." Tiết Huệ Vũ còn chưa nói xong, đã thấy Bùi Dục Kỳ sốt sắng đáp lời: "Con biết! Con biết! Con là đàn ông, con cũng đứng....xì xì...."
 
Tiết Huệ Vũ ngạc nhiên vì cậu đã có nhận thức về giới tính, còn có thể suy một ra ba liên tưởng đến chính mình, cô cười tủm tỉm hỏi: "Vậy hãy đoán xem con chó này là.....?"
 
Bùi Dục Kỳ vô cùng khẳng định: "Cẩu nam nhân...." (*đàn ông chó)
 
Tiết Huệ Vũ nghi ngờ chính mình nghe lầm: ???
Bùi Ôn Du đang ngồi trước nghe lén!!! Rốt cuộc đang dạy thằng bé cái gì vậy!
 
Tiết Huệ Vũ đỡ trán nói: "Dục Kỳ, giới tính của động vật được chia thành đực và cái, sau này con không thể nói ba chữ mà con vừa mới nói đâu...."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu nhỏ của Bùi Dục Kỳ choáng váng, cái hiểu cái không gật đầu. Nhưng nghĩ lại không biết bao nhiêu lần tình cờ nghe được từ trong miệng mẹ "từ" này để miêu tả về bố , nhịn không được hỏi ra tiếng: "Cẩu nam nhân là có ý nghĩa gì?"
 
“Đó là mô tả người đàn ông có những đặc điểm của một con chó.” Tiết Huệ Vũ uyển chuyển nói.
 
Bùi Dục Kỳ giật mình, trong truyện cổ tích chó đồng nghĩa với lòng trung thành, hóa ra mẹ đang khen bố!

 
Nhưng tại sao mẹ luôn nghiến răng khi khen bố, bộ não bé nhỏ của Bùi Dục Kỳ cảm thấy khó hiểu.
 
Cuối cùng cục cưng lại tò mò hỏi tiếp : "Thằng nhãi ranh... cũng là đang nói....về người giống như một chú thỏ nhỏ nhanh nhẹn ạ?"
 
Mẹ vẫn gọi cậu là "bé con", thỏ thỏ đáng yêu cộng với bé con chắc là có ý siêu cấp đáng yêu nhỉ?
*小兔崽子: 兔 là thỏ, 崽: bé con, nhưng ghép vào chung lại là thằng nhãi ranh, mang ý mắng chửi
 
Tiết Huệ Vũ cau mày ngay lập tức, cả khuôn mặt nghiêm lại: "Từ thằng nhãi ranh này, con nghe ai nói ?"
 
Bùi Dục Kỳ không hiểu vì sao mẹ lại giận, nhỏ giọng nói: "Là.....dì Trịnh ạ....."
 
Bùi Ôn Du nghe vậy, cũng cau chặt mày lại.
"Thằng nhãi ranh này có hai ý nghĩa, nó thể hiện một loại giọng điệu yêu chiều của người lớn dành cho người có vai vế thấp hơn, nhưng ý chửi bới mắng nhiếc lại chiếm nhiều hơn, để chỉ những đứa trẻ khó ưa, thiếu lễ phép."
 
Bùi Dục Kỳ suy sụp ngay lập tức, quả nhiên là dì Trịnh đang mắng cậu....
 
Tiết Huệ Vũ lập tức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đang gục xuống của cậu, nói: "Nhưng Dục Kỳ của chúng ta sao có thể là thằng nhãi ranh được chứ, con là tâm can bảo bối(1) của mọi người, bé con ngoan ngoãn cực kỳ quý giá!"
(1) Ý chỉ cục cưng quý giá với một ai đó.
 
Tâm! Can! Bảo! Bối!
 
Bé! Con! Ngoan!
 
Hai mắt Bùi Dục Kỳ lập tức sáng lên, cứ long lanh như vậy cả đoạn đường.
 

Cậu là bé ngoan của mẹ ư! Vậy ư!
 
Bùi Ôn Du đang ngồi ở hàng ghế đầu vẻ mặt dịu lại, lẳng lặng nghe đoạn đối thoại phía sau, hơi đăm chiêu.
 
Tiết Huệ Vũ không biết Bùi Ôn Du đang nghe lén chợt nghe đến giá trị hồi sinh từ từ tăng tằng tằng năm điểm, Tiết Huệ Vũ lại hiểu lầm nghĩ rằng giá trị hồi sinh lại tăng lên nhờ bé con, Tiết Huệ Vũ hận không thể hôn hôn cục cưng bé con nhà mình một phát ngay lập tức.
 
Không hổ là bé con ngoan của mẹ!
 
Sau khi tiến vào biệt thự, Tiết Huệ Vũ được sắp xếp vào phòng dành cho khách nơi Trịnh Tuệ Văn ở, cũng chính là tầng hai nơi Bùi Dục Kỳ ở.
 
Trong phòng khách có hai cái giường, ba năm trước Trịnh Tuệ Văn và một bảo mẫu khác ở chung với nhau, nhưng hiện tại cả biệt thự chỉ có Trịnh Tuệ Văn làm bảo mẫu, giường còn lại cũng để trống.
 
Khi còn là một hồn ma, Tiết Huệ Vũ nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Trịnh Tuệ Văn, mới nhận ra bà ta không chỉ bạo hành trẻ em mà còn tay chân không sạch sẽ.
 
Mỗi lần quét dọn phòng cô, đều mặc trộm quần áo của cô, còn soi gương bày ra dáng vẻ của nữ chủ nhân, ngày hôm ấy cũng bị cô nhìn thấy bà ta ăn trộm một chiếc dây chuyền bạch kim!
 
Với sự hiểu biết của Tiết Huệ Vũ đối với Trịnh Tuệ Văn bây giờ, cái kiểu ngựa quen đường cũ này, không phải thấp thỏm bất an khi lần đầu ăn trộm, chỉ sợ rằng những năm tháng làm bảo mẫu đã thuận tay lấy đi của cô không ít đồ đáng giá.
 
Bây giờ nhìn thấy hành lý của Trịnh Tuệ Văn vẫn còn nguyên, Tiết Huệ Vũ lục lọi khắp nơi, phát hiện bà ta đã lấy chiếc dây chuyền bạch kim đi rồi.
……
 
Không có món đồ ăn trộm nào được tìm thấy trong túi xách của bà ta, Tiết Huệ Vũ đưa tay lấy một cái hòm thuốc nhỏ ở dưới giường ra.
 
Thoạt nhìn, hộp thuốc chứa đầy những loại thuốc gia đình bình thường. Nhưng ở dưới cùng có cất giấu một hộp "Tĩnh tâm khẩu phục dịch" (2), chai thuốc màu trắng không bao bì và vài ống tiêm dùng một lần.
(2) Tĩnh tâm khẩu phục dịch: Một loại thuốc dành cho phụ nữ thời kỳ mãn kinh.

 
Sau khi Tiết Huệ Vũ chụp ảnh làm chứng cứ xong, đổ hết những viên thuốc tròn nhỏ màu trắng bên trong ra, sau đó cho vào những viên vitamin C của mình với số lượng và kích thước giống hệt như thế mà cô đã mua ở hiệu thuốc vào.
 
Sau đó, tìm kiếm "Tĩnh tâm khẩu phục dịch" trên mạng, nó là một sản phẩm chức năng dạng chất lỏng uống, thoạt nhìn thì không có vấn đề gì.
 
Tuy nhiên Tiết Huệ Vũ lại tìm được một bài báo
 
"Trong  Tĩnh Tâm khẩu phục dịch có các thành phần chứa thuốc an thần, liều lượng của thuốc có thể đối với người lớn không gây hại, tuy nhiên đối với những đứa trẻ chưa đầy một tuần tuổi, đối với trẻ sơ sinh có bộ não đang phát triển, những loại thuốc như vậy có thể ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển não bộ và sự tăng trưởng của trẻ. Và lại theo sự trưởng thành từng ngày của đứa trẻ tác hại càng ngày càng nghiêm trọng. "Oryzanol" hoạt động trên hệ thống thần kinh thực vật và trung tâm bài tiết của màng não, từ đó cải thiện và điều chỉnh các rối loạn chức năng thần kinh thực vật, rối loạn cân bằng nội tiết và rối loạn tâm thần cùng các triệu chứng khác. Dùng quá liều cũng có thể gây ảnh hưởng đến hệ thần kinh của trẻ. "
 
Vì sao Bùi Dục Kỳ lại có nhân cách phân liệt, Tiết Huệ Vũ cảm thấy có lẽ vì từ nhỏ cậu đã bị đánh thuốc....
 
Một hoặc hai tuổi có thể đổ chất lỏng uống này vào bình bú hoặc sữa, trực tiếp ảnh hưởng đến đại não đang phát triển của Bùi Dục Kỳ. Mà sau khi tình trạng bệnh của Dục Kỳ ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng ồn ào, Trịnh Tuệ Văn sợ rằng tác dụng của chất lỏng uống có hiệu quả không tốt, cho nên bà ta đã cho thuốc ngủ vào sữa, hơn nữa khi Dục Kỳ phát bệnh cuồng loạn, bà ta đã sử dụng một phương pháp độc ác là dùng kim tiêm để khiến Dục Kỳ trở nên bình tĩnh.
 
Bà ta phải ngồi tù mọt gông!
 
Tiết Huệ Vũ thở ra một hơi thật dài để ngăn chặn cơn tức giận sau đó nhìn quanh bốn phía, đặt một ổ cắm có camera lỗ kim ở nơi có thể quay được vị trí của giường. Một ổ cắm có camera lỗ kim khác được giấu trên mặt bàn.
 
Mà sau khi Tiết Huệ Vũ quen cửa quen nẻo nối mạng mới nhận ra....mật khẩu Wi-Fi ở nhà vẫn là chữ cái đầu và ngày sinh của hai người mà cô đặt khi mới chuyển đến.
 
Đã ba năm rưỡi trôi qua rồi, thế mà vẫn dùng mật khẩu mà cô đặt....Chắc là Bùi Ôn Du lười đổi lại...
 
"Mẹ, mẹ đang làm gì vậy ?" Thấy mẹ vừa về nhà đã bận rộn, Bùi Dục Kỳ vì không chịu nổi sự cô đơn trong phòng nên thò đầu nhỏ ra khỏi cửa tò mò hỏi.
 
"Suỵt!"
 
Vừa thấy bé con đáng yêu đến, sự lạnh lùng toàn thân Tiết Huệ Vũ ngay lập tức được tháo gỡ.
 
Cô đi đến trước mặt Bùi Dục Kỳ, dùng ngón trỏ để lên môi của chính mình, nhẹ giọng nói: "Chuyện mẹ lắp camera trong phòng tuyệt đối không được nói cho ai biết! Ngay cả bố cũng không được, rất quan trọng đó!"
 
Dù không hiểu camera có nghĩa là gì, nhưng Bùi Dục Kỳ vẫn che miệng mình lại trước, còn nghiêm túc gật đầu liên tục.

 
Tiết Huệ Vũ lại sắp xếp thêm hai camera lỗ kim trong phòng Bùi Dục Kỳ.
 
Tất cả camera lỗ kim đều được kết nối mạng, bất cứ lúc nào bất cứ khi nào cũng có thể xem hết tất cả mọi thứ trong phòng, còn có cả giọng nói chuyện, hỗ trợ chia sẻ video, thao tác giám sát góc từ xa, cảnh báo và các chức năng khác.
 
Chờ sau khi Trịnh Tuệ Văn quay lại, cô nhất định phải quay được bằng chứng, phải túm bà ta vào đồn cảnh sát !
 
Nghĩ như vậy, Tiết Huệ Vũ vừa quay đầu lại, chỉ thấy Bùi Dục Kỳ vẫn duy trì động tác che miệng vừa rồi, khuôn mặt non nớt trắng nộn nhỏ nhắn ấy thật nghiêm túc và căng thẳng, cậu đang đứng ở cửa ló đầu ra nhìn canh cửa cho cô.
 
Khoảnh khắc ấy, trong lòng Tiết Huệ Vũ không nói lên được đó là cảm giác gì. Giống như cơn gió đầu hạ đột nhiên thổi đến, mang theo một tia ấm áp.
 
Nghĩ đến những năm qua Bùi Dục Kỳ đã phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ, cô ba bước gộp thành hai bước, bỏ bàn tay nhỏ bé của cậu ra khỏi miệng, lại vươn tay ra vân vê khuôn mặt nhỏ nhắn mà nghiêm túc.
 
"Cảm ơn cục cưng."
 
"Đi, mẹ sẽ làm cho con....bento tình yêu!"
 
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị vân vê hơi tủi thân, Bùi Dục Kỳ nhỏ giọng than thở: "Mẹ, bento tình yêu là gì? Không làm sandwich hả?"
 
"Là sandwich đó con." Bị vẻ mặt đáng yêu của bé con làm cho Tiết Huệ Vũ không nhịn được hôn một cái, cười nói: "Hộp bento sandwich chứa đựng tình yêu sâu sắc của mẹ, vì vậy đó là bento tình yêu."
 
Bùi Dục Kỳ bị tập kích bất ngờ, cậu sững sờ tại chỗ một giây, tiếp đó khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên.
 
Tiết Huệ Vũ vừa kết thúc bài phát biểu đầy buồn nôn, rất thích thú trước biểu cảm ngượng ngùng trên khuôn mặt của bé con, nhưng ngay sau đó, má cô cũng nhanh chóng bị bẹp một cái.
 
Đáp lại là ánh mắt đơn thuần trong trẻo không lẫn tạp chất của Bùi Dục Kỳ.
 
"Con cũng yêu...mẹ !"

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui